Ngoại Tình Với Siêu Mẫu

Chương 16: chap-16




Chap 15: Có Biến

- Anh .... - Cô bị anh biến thành nữ nhân vật chính ngôn tình giữa cái quán ăn đông đúc không giận mới lạ .

Mọi ánh mắt săm soi có ghét có hâm mộ đều hội tụ về phía cô đứng làm cho cô ngượng chín cả mặt còn anh thì vẫn vui vẻ va ương ngạnh tuyên bố cô thuộc quyền sở hữu của mình .

- Anh chán rồi , về nhà thôi phu thê tương lai !- Anh nắm chặt tay cô bước ra ngoài đi đến chiếc xe hơi đậu bên đường .

Anh không muốn cho cô ở lại nơi này để có dịp gặp cái tên mặt đậu hũ kia , không thích cô thân mật với ai ngoại trừ Cao Chấn Bảo anh cả .

Bị ép lên xe ngồi mà lòng thì không tự nguyện thì hỏi có giận không chứ ? Anh đẩy cô ngồi vào ghế phụ kế bên ghế chính trong xe .

Ở bên trong xe , cô không hề nói thêm một câu nào nữa . Anh muốn nắm tay cô lại bị rút tay ra .

- Em nổi cáu cái gì chứ ?- Cái cô gái này khi nãy chưa vào quán ăn thì vui vui vẻ vẻ nói chuyện với anh .

Sau khi gặp cái tên đậu hũ kia thì lại giở chứng nổi giận anh . Anh giận thiệt đấy chỉ cần cô nói giận anh vì cái tên đó anh lặp tức cho quán ăn đó đóng cửa ngay .

- Anh đừng có mà ghen lung tung được không ? Em với Minh Toàn chỉ là anh em ngày xưa thôi .- Cô nhịn không nổi nữa mà nói rõ trong lòng mình ra .

- Anh không có làm gì sai cả , khi trước em với hắn ta như thế nào thì anh không quan tâm nhưng hiện giờ em đã có anh rồi thì không được tiếp xúc thân mật với người khác nữa . Sau này em cũng sợ là vợ của anh thôi , vị thiếu phu nhân Cao thị !- Anh nắm tay cô áp lên khuôn mặt mình rồi chà chà lên lòng bàn tay cô .

Có thể cô nghĩ đó là nũng nịu hoặc nhõng nhẽo của anh để xin lỗi cô nhưng với anh thì đó là cách xoá sạch tất cả những gì mà Minh Toàn đã nắm tay cô .

- Em chưa hề muốn lấy anh !- Cô nhìn thẳng vào mắt anh

- Em không muốn nhưng anh muốn được rồi ! Thôi nào , anh chở em về nhà nhé ?- Anh xen năm ngón tay của mình vào năm ngón tay của cô , dịu dàng hỏi cô .

- Không , hôm nay em phải đi làm !- Cô là một người con gái hiện đại nên chắc chắn việc sống bám vào tiền bạn trai sẽ không bao giờ có vì vậy cô vẫn đi làm bình thường .

- Hôm nay em nghỉ ở nhà đi , đi làm suốt thì được gì chứ chỉ toàn khiến cho mình bệnh thêm thôi .- Anh .

- Nhưng ...- Cô không biết lấy lời gì để thuyết phục anh nữa vì mọi thứ anh nói đều rất đúng .

- Nhưng nhị cái gì chứ ? Ngoan , nghe lời anh đi . Sau khi chở em về nhà anh sẽ ghé chỗ đó để giúp em xin nghỉ hôm nay .- Anh biết chắc nếu kêu cô nghỉ làm luôn sẽ không chịu nên tạm thời cứ như vậy đi .

Anh sẽ tìm cách để cho nghỉ làm luôn để có nhìu thời gian nghỉ ngơi hơn và đặc biệt là có thời gian dành cho anh .

Phóng xe đi rất nhanh chỉ khoảng mới 20' đã tới nhà cô rồi .

- Tạm biệt !- Cô nở cửa nhưng lại bị anh cản trở đóng luôn cánh cửa kéo cô lại vào lòng .

- Em không muốn nói gì với anh sao ?- Anh ngước khuôn mặt mong chờ câu trả lời của cô .

- Không !- Cô trả lời rất gắn gọn không nói gì thêm nữa . Câu trả lời này lại không phải như ý muốn của anh .

Áp đôi môi có hương bạc hà vào môi anh đào của cô một cách bất ngờ và ngỡ ngàng . Nụ hôn cuồng dã và ngọt ngào , tham lam thu hết mùi hương thuộc của riêng cô vào bên trong mình .

Khi thấy đối phương gần như thiếu oxi thì cũng đành phải bỏ ra và nói một câu :

- Đây mới là câu trả lời anh cần !- Sờ sờ vào đôi môi bị sưng vẫn còn mùi hương của anh trên đó

- Em vào nhà trước đi , tạm biệt !- Cô bị anh trêu chọc một chút đã ngượng tới chín cả mặt lặp tức xuống xe đóng cửa lại.

Anh mỉm cười nhìn dáng người con gái xin đẹp đang khuất xa dần , đợi cho cô đi vào nhà thì mới chịu rời đi .

Chỉ mới vào nhà thôi , cô đã nhận được một cuộc gọi từ một số máy lạ lắm , lúc đầu cô vẫn e ngại chưa dám bắt nhưng tiếng chuông liên hồi không hề có ý định tạm ngưng .

- Alo , xin hỏi đầu dây bên kia là ai vậy ?- Giọng nói ấm áp và lịch sự vô cùng cứ như là tiểu thư đài các vậy .

- Tôi muốn gặp cô tại nhà hàng Á Đông ! Cô không có quyền từ chối vì nếu cô từ chối mẹ của cô sẽ gặp chuyện .- Người bên kia như bắt được ý định của cô lặp tức đe doạ .

Chỉ có trời mới biết điểm yếu nhất của cô chính là người nhà , không cần biết cái đó có phải là thật hay không nhưng nó đã khiến cô cứng đờ cả người .

Khuôn mặt chuyển biến rất nhìu cảm xúc nhưng cái cảm xúc cuối cùng của cô là hoảng sợ . Lặp tức bắt đi ra ngoài đầu đường gọi một chiếc xe ôm chạy đến đó .

--------- Nhà hàng Á Đông ------

Là một nhà hàng nằm trong danh sách đắt đỏ của thế giới nhất , chưa một ai bước chân vào đi mà không phải đắn đo suy nghĩ . Mức giá của nó không phải là đơn giản có thể nó gần bằng bốn nắm tháng tiền lương của một giám đốc tài chính .

Cô tới nơi đã có một người đàn ông đi ra dẫn cô vào một căn phòng vip . Bên trong đó có một người phụ nữ trung niên ngồi ở đó rất uy nghiêm và quyền lực .

- Cô ngồi đi !- Người phụ nữ ấy là mẹ của anh , khi nhìn thấy cô bước vào đã lặp tức phán xét hình thức bên ngoài của cô rồi lạnh giọng mời ngồi .

- Bác là ?-Cô vừa ngồi xuống đã nhanh chóng vào vấn đề chính của câu hỏi mà thắc mắc từ nãy giờ trong đầu .

- Tôi là mẹ của Chấn Bảo , cô đã biết được vấn đề mà hôm nay tôi muốn gặp cô rồi nên tôi cũng chẳng rãnh rỗi để vòng vò tam quốc nữa . Vào thẳng vấn đề luôn nhé !- Bà ta nhìn thẳng vào đôi mắt bồ câu của cô mà kiêu căng nói .

Nếu như hôm nay bà ấy không vô tình đi ngang qua quán ăn đó thì chắc đã không nhìn thấy cái cảnh thân mật của hai người . Sau khi theo dõi một hồi bà ta đợi anh đi và lặp tức kêu người điều tra số điện thoại của cô .

---------- Tâm sự --------

Sắp có biến rồi các độc giả ơi ! Mối tình này sắp phải chia lìa chỉ vì một người cổ hữu vẫn còn phân biệt giai cấp thôi .

Nếu thấy hay thì các bạn hãy vote và comment cho tơ biết nhé !

Jong Yeon loves you very much ...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.