Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 37: Thương tiếc Kiều đại thần




"Cũng có thể là căn bản không yêu, cho nên đối với hành động của hắn hết thảy đều thờ ơ không động lòng." Tiêu Cảnh châm chọc cười cười, "Nữ nhân thật là quá ác."

Đường Tịch nghe cũng không phải là chuyện như vậy, cô căn bản không biết anh quay đầu lại, càng không biết anh theo đuổi cùng giữ lại, cô ngay cả bóng người của anh đều chưa thấy qua, coi như cô không muốn nghe tin tức của anh, nhưng là nếu như anh đi một chuyến đến tập đoàn Đế Quốc mà nói, đi tìm cô một lần mà nói, cô đều có thể biết!

Đường Tịch tận lực cho vẻ mặt của mình lộ ra bình tĩnh, cô kéo kéo khóe miệng hỏi, "Hắn sau đó còn đuổi theo cô kia à?"

Lúc này phục vụ viên đem thức ăn lên, Tiêu Cảnh một bên vừa ăn thức ăn vừa nói, " Ừ, hắn đem Kiều thị thu phục,sau đó phát hiện bệnh tình trong cơ thể cũng không có xấu đi như thầy thuốc nói, cho nên đi kiểm tra, thầy thuốc lại nói tế bào ung thư đều đã biến mất hết rồi, nguyên lai tế bào ung thư là bởi vì có người ở bên trong thức ăn của hắn hạ độc,không biết tại sao, cái tế bào ung thư cuối cùng lại biến mất??? Cho nên hắn muốn đi tìm cô kia, nói cho cô biết chân tướng, nói cho cô biết, hắn hối hận, nhưng là cô kia lại để cho người nói cho hắn biết, cô không muốn gặp lại hắn, để cho hắn đừng quấy nhiễu lấy cô nữa."

"Hắn là một người như vậy, có thể buông xuống lòng tự tôn đi cầu một nữ nhân quay đầu đã là cực hạn rồi, khẳng định không có khả năng bị coi thường là đi quấy nhiễu, cho nên hắn mặc dù hận nữ nhân kia nhẫn tâm, không có lại đi tìm nữ nhân kia, nhưng là lại vẫn luôn chú ý tin tức của cô, nghe được tin tức cô rơi phi cơ, hắn cơ hồ buông xuống tất cả mọi chuyện trên tay mình liền đi tìm cô kia, ngay cả mẹ hắn trong viện dưỡng lão, hắn cũng không có tâm tư đi quản."

Đường Tịch chỉ nghe đau lòng, cô thật cho tới bây giờ không có nghe qua bất cứ tin tức gì, không có nghe được anh đến Đế Quốc tập đoàn đi tìm tin tức của cô!

Bây giờ cô thật muốn tìm Kiều Lương hỏi rõ, hoặc là trở về Đế Quốc tập đoàn hỏi rõ, rốt cuộc là ai ở chính giữa quấy phá, để cho hai người bọn họ hiểu lầm đối phương sâu như vậy!

Nhưng mà cô lại không có cách nào, bởi vì bây giờ cô chỉ là một người không quan trọng, căn bản không ảnh hưởng được bất luận kẻ nào, thậm chí khuôn mặt Kiều Lương một điểm tâm tình,cô đều không dẫn nổi!

"Xem ra Kiều Lương vẫn thật đáng thương nha." Đường Tịch ăn không ngon, hoàn toàn không có thèm ăn như bình thường, cô uống một hớp canh, "Bất quá cũng có thể cô kia căn bản không biết Kiều Lương đi tìm qua cô ấy thì sao? "

"không có khả năng, Kiều Lương là ở cửa nhà cô kia bị đuổi đi, cô kia không thể không biết." Tiêu Cảnh nói lòng đầy căm phẫn nói, "Anh mong lần này cô kia đừng được tìm được, Kiều Lương vì cô làm những chuyện kia căn bản không đáng giá!"

Đường Tịch có chút ủy khuất, anh chắc chắn ở ngay trước mặt cô nói xấu cô thật tốt sao? Hơn nữa cô là thật không biết a! Cái gì ở cửa nhà cô bị đuổi đi a!

Cô thật hoàn toàn không biết chuyện được không?

Đường Tịch cảm thấy bị oan uổng cảm giác quá khó chịu, thật đặc biệt đặc biệt khó chịu, cô chỉ mong lập tức vọt tới trước mặt Tiêu Cảnh đi giải thích, "Không phải là em không phải là em không phải là em, em thật cái gì cũng không biết!" Nhưng là cô không thể làm như vậy.

Đường Tịch cố gắng chế trụ tâm tình của mình, thở dài, "Cái kia Kiều Lương ngày mai còn muốn đi tìm cô ấy à?"

Tiêu Cảnh gật đầu, bỗng nhiên hắn dừng lại, nguy hiểm nhìn Đường Tịch, hung tợn hỏi, "Tiểu Nhu Nhi em thế nào lại quan tâm Kiều Lương à? Anh cho em biết a, em cũng đừng động cái gì ý đồ xấu a! Anh cảnh báo em a, lấy sự hiểu biết của anh đối với Kiều Lương, coi như cô kia lần này thật chết trong Thái Bình Dương rồi, thậm chí thi thể đều xuất hiện tại trước mặt Kiều Lương rồi, hắn cũng sẽ không yêu đàn bà khác, em biết không??"

Đường Tịch ngẩn ra, mũi có chút ê ẩm, "Hắn thật yêu cô như vậy sao?"

Nhưng vì sao cô lúc trước đều không có cảm giác được đây?

Tiêu Cảnh thấy cô hốc mắt một đỏ, trong lòng có điểm không đành lòng, nhưng là vẫn kiên định quyết định muốn đả kích cô, không thể để cho cô làm chuyện điên rồ, " Đúng, hắn chính là như vậy yêu cô kia, coi như cô kia như thế nào đi nữa làm tim của hắn bị thương, hắn vẫn như cũ yêu cô kia!"

Đường Tịch gật đầu,

"Em biết rồi, không nghĩ tới Kiều Lương lại là cái loại người này."

Tiêu Sái cười một tiếng, gắp cho Đường Tịch môtj gắp thức ăn, "Càng tuyệt tình người, thật ra thì càng sâu tình, chỉ là bọn hắn sâu tình chỉ có thể cho một người, những người khác đối với bọn họ mà nói liền cái gì cũng không phải, cho nên bọn họ sâu tình làm thương tổn những người khác, Tiểu Nhu, Kiều Lương là một cái rất người ưu tú, nhưng là hắn hội thương tổn đến em, cho nên em không nên để cho chính em bị thương, các anh không muốn nhìn thấy em bị thương, em biết không?"

Đường Tịch ngẩn người bỗng nhiên ý thức được hai người bọn họ hiểu lầm, bọn họ khẳng định hiểu lầm thành Tiêu Nhu bị Kiều Lương si mê???

Tiêu Cảnh nhìn cô trong lúc nhất thời không phản ứng kịp, trầm giọng nói, "Anh biết đối với các em mà nói, Kiều Lương cơ hồ là giống như thần tồn tại, thậm chí các em coi hắn thành mình bạch mã vương tử của mình, nhưng mà Tiểu Nhu, anh phải nói với em là, nếu như em thích Kiều Lương, em sẽ bị thương."

"Cho nên,em không thể thích Kiều Lương, hiểu chưa?"

Đường Tịch bỗng nhiên cười, "Anh, các anh suy nghĩ nhiều quá? Em chỉ là bị Kiều Lương làm rung động, em còn không đến mức gặp mặt người khác một lần, liền yêu người ta đi."

Hai tay của cô cầm chặt chẽ, hơn nữa, cô biết rõ mình sẽ không bị thương, bởi vì Kiều Lương không có khả năng sẽ tổn thương cô, theo trong giọng nói của bọn họ thì cô đã hiểu, Kiều Lương không có khả năng thương tổn cô, hắn không thể tổn thương nàng.

Tiêu Cảnh nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nói, "Em a, có thể hay không tại thời điểm nghe chuyện xưa, đừng lộ ra một bộ sâu tình thành thực bộ dáng a, anh có bệnh tim đều bị em hù dọa đi ra!"

Đường Tịch hé miệng cười một tiếng, để đũa xuống, "anh hai anh ba, hôm nay cám ơn các anh, em về đi học trước, cho tới trưa giờ học, em cùng anh hai đánh cuộc sợ rằng sắp thua á."

"Em thua?" Tiêu Sái hừ một tiếng, cười trêu chọc Đường Tịch, "Lúc này mới ngày thứ nhất, em đây là thua ở đường xuất phát lên a...."

Đường Tịch hướng Tiêu Sái le lưỡi một cái, "Đây chỉ là một ngoài ý muốn, ai biết lại có lúc tới ghen tị mỹ mạo của em, đặt bẫy em, bất quá hôm nay phải cảm ơn anh hai anh ba giải vây cho em á."

Tiêu Cảnh bỗng nhiên gọi Đường Tịch, "Tiểu Nhu, vì sao lại nghĩ đến Anh hai cùng Anh ba?"

Dựa theo anh đối với những thứ anh biết về Tiêu Nhu, Tiêu Nhu hẳn là gặp phải loại chuyện này tự mình giải quyết, tranh thủ không cho người nhà thêm phiền toái, hoặc là bị lão sư khiển trách một trận sau làm chính mình bị oan, mặc dù anh biết em gái bảo bối nhà mình căn bản không phải là người sẽ chịu ủy khuất, nhưng là anh vẫn không nghĩ ra, tại sao cô sẽ làm như vậy.

Đường Tịch cười một tiếng, "Có chỗ dựa không cần, em cũng không phải là ngu ngốc."

Cô là Đường Tịch, từ nhỏ đến lớn, rất hiểu rõ một chuyện chính là, quyền lợi vốn chính là đem ra lợi dụng a.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.