Mất - Minh Dã

Chương 18




Beta: Bing.

Chương 18:

"Chị căn bản không biết nhan sắc có giá trị thế nào đâu" Thi Vân Dạng cảm thấy Hứa Chiêu Đệ tương đối không biết nhìn hàng.

"Ò..." Hứa Chiêu Đệ phản ứng lãnh đạm, đẹp mắt là đẹp mắt, nhìn lâu thì cũng có thay đổi gì đâu, cũng không phải vì đẹp mà sẽ mọc thêm một đóa hoa.

Thi Vân Dạng nhìn phản ứng lãnh đạm của Hứa Chiêu Đệ, vốn còn muốn nói thêm gì, nhưng cảm thấy tự nói cũng không có gì vui, liền sờ sờ mũi của mình trở về giường.

Hứa Chiêu Đệ lấy sổ tay của mình, ghi vào chi tiêu hôm nay, nhìn hai ngày chi tiêu trong sổ, nội tâm Hứa Chiêu Đệ hơi thở dài một chút, chi lúc nào cũng lớn hơn thu.

Cất xong sổ tay, Hứa Chiêu Đệ chuẩn bị bò lên giường.

"Chị không dưỡng da mặt sao? Mặt dù da mặt chị đẹp thật, nhưng cũng 32 tuổi rồi, nên chú ý một chút, nữ nhân sau 30 rất mau xuống sắc." Thi Vân Dạng hỏi.

Hứa Chiêu Đệ nhìn Thi Vân Dạng, nàng cảm thấy mặt mình cũng không có sao, không có gì cần thiết, nhưng Thi Vân Dạng nói như vậy, Hứa Chiêu Đệ vẫn lấy hộp Tước Linh Sương mấy trăm đồng ra thoa.

"Chị không cần dùng những thứ hôm nay mua sao?" Thật ra thì, Thi Vân Dạng không muốn dùng chung đồ với người khác, cô cảm thấy mỹ phẩm dưỡng da cũng giống như quần áo, đều là vật phẩm riêng tư, nhưng dù gì cũng là tiền của Hứa Chiêu Đệ, Thi Vân Dạng miễn cưỡng chịu khó dùng cùng Hứa Chiêu Đệ cũng được.

"Không cần, tôi dùng của mình là được rồi." Hứa Chiêu Đệ vừa nói vừa mở hộp Tước Linh Sương của mình ra, bắt đầu thoa lên mặt.

Có lẽ Tước Linh Sương cũng tốt, hợp với da mặt Hứa Chiêu Đệ, nếu không Hứa Chiêu Đệ cũng sẽ không nhìn trẻ trung như vậy. Thi Vân Dạng nhìn mình kiếm cớ, dù có hơi gượng gạo, cũng xem thường lương tâm bất an của mình, được rồi, Thi Vân Dạng thừa nhận là mình tương đối ích kỷ. Thừa nhận mình ích kỷ, làm những chuyện ích kỷ tâm tình cũng đỡ nhục một chút.

Hứa Chiêu Đệ thoa xong mặt, nằm vào trong chăn, nàng cả thấy, rõ ràng Phương Phương mới ngủ ở giường này có một đêm, mà trên giường lại có một mùi hương nhàn nhạt. Hứa Chiêu Đệ không nhớ rõ là ai nói, nữ nhân đều là hương, xem ra là thật, mặc dù Hứa Chiêu Đệ đến giờ cũng không phát hiện trên người mình có mùi hương gì.

Hứa Chiêu Đệ không cảm thấy gì, nhưng là Thi Vân Dạng lại cảm thấy trên người Hứa Chiêu Đệ có mùi hương nhàn nhạt, cô cảm thấy không hợp lý, chị ấy ngày ngày bày sạp, theo đạo lý không phải là sẽ có mùi thuốc lá dầu mỡ bám vào sao, nhưng sao khi tắm xong lại làm Thi Vân Dạng cảm thấy có chút hương. Từ tò mò, Thi Vân Dạng đến gần Hứa Chiêu Đệ, ngửi tóc Hứa Chiêu Đệ một cái, mùi có chút giống như mùi dầu gội, lại không hoàn toàn là mùi dầu gội. Hứa Chiêu Đệ dùng loại đầu bình thường, rõ ràng lúc cô tắm cũng chê loại dầu gội này, nhưng dùng trên người Hứa Chiêu Đệ, lại thay đổi thành thơm, thật không thể hiểu được. Thi Vân Dạng còn tiến đến bả vai cùng cổ Hứa Chiêu Đệ ngửi một cái, không đúng, chị ấy tắm cũng chỉ dùng sữa tắm Thượng Hải bình thường, mùi rất khó ngửi, sao giờ trên người chị ấy không khó ngửi, lại có mùi hương nhàn nhạt như vậy.

"Cô làm gì vậy?" Hứa Chiêu Đệ cảm thấy rất không được tự nhiên, bởi vì rất ít khi gần người nào như vậy, lại còn ngửi tới ngửi lui trên người nàng, làm Hứa Chiêu Đệ cũng hoài nghi mình có mùi gì kỳ quái, nhưng rõ ràng mình đã tắm rất sạch rồi mà, hay là trên người mình có mùi quái lạ, chẳng qua do mình ngửi quen nên không thấy gì sao? Nghĩ như vậy, Hứa Chiêu Đệ cảm thấy có chút bất an.

Thi Vân Dạng cũng phát hiện mình dán rất gần Hứa Chiêu Đệ hình như có chút kỳ quái, liền kéo giãn khoảng cách với nàng.

"Chẳng qua em chỉ cảm thấy kỳ quái, chị không cần nước hoa, sao lại có mùi hương?" Thi Vân Dạng thật lòng nói.

"Hình như cô ngửi sai rồi đó" . Hứa Chiêu Đệ tự ngửi vai mình một chút, không có phát hiện bất kỳ mùi gì.

"Có phải chị vẫn còn là xử nữ hay không?" Thi Vân Dạng nghĩ tới nghĩ lui, chỉ đành phải ra kết luận này.

Hứa Chiêu Đệ trước giờ không cùng người khác nói mấy chuyện xấu hổ như vậy, giờ phút này Thi Vân Dạng đột ngột nói đến, mắc cỡ đến mặt mũi đỏ bừng, thật là, ngay cả bạn trai nàng cũng chưa từng có, dĩ nhiên không phát sinh quan hệ thân thiết với bất kỳ ai rồi.

Thi Vân Dạng nhìn vẻ mặt xấu hổ của Hứa Chiêu Đệ, liền biết, mình đã đoán đúng, quả nhiên là như thế, mùi trên người Hứa Chiêu Đệ đúng thật là mùi thơm xử nữ, nhưng mà Hứa Chiêu Đệ cũng đã 32 tuổi rồi, cũng đâu coi là trẻ tuổi, không phải là thiếu nữ 18, 20 mới có hương thơm xử nữ sao, bất quá 32 tuổi mà vẫn là xử nữ cũng là chuyện quá ly kỳ rồi.

"Chị chưa từng quen nam nhân nào sao?" Thi Vân Dạng lại hỏi.

Hứa Chiêu Đệ gật đầu, quả thật là không có, cuộc đời của nàng giống như không có chọn lựa nào khác, cuộc sống chỉ toàn là gánh nặng.

Thi Vân Dạng quan sát Hứa Chiêu Đệ, dáng dấp so với mình kém xa, nhưng là lấy tiêu chuẩn của người bình thường vẫn có thể xem như là thanh tú, hơn nữa mũi ra mũi, miệng ra miệng, ngũ quan vừa nhìn thấy tầm thường, nhưng nhìn vẫn rất được, hơn nữa làm người ta có cảm giác thoải mái vô cùng. Đúng vậy, Thi Vân Dạng nhìn người, không chỉ nhìn dáng dấp đẹp mắt, còn phải để cô nhìn thấy thoải mái, ví như Tả Khinh Hoan, cô chính là không thích Tả Khinh Hoan, dĩ nhiên giờ phút này Thi Vân dạng không nhớ nổi Tả Khinh Hoan là ai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.