Long Vương Trở Lại

Chương 59 “Đường Tùng, là ai đấy?”




*Chương có nội dung hình ảnh

“Mẹ, sắp đến ngày kỷ niệm ngày cưới của con và Tùng rồi, váy mẹ hứa với con thì sao?”

“Được rồi” Hà Diễm Mai quát lên: “Không có tiền thì cũng đừng giả làm nhà giàu nữa, đổi xe gì mà đổi, mua váy gì mà mua, trong túi mình có bao nhiêu tiền còn không biết đếm sao, hơn nữa tiền đó vốn là của Sở Sở.”

“Mẹ, mẹ thiên vị, con mới là con trai của mẹ, cậu ta chỉ là con rể mà thôi.”

Hà Diễm Mai VỖ vào trán Đường Tùng một cái, mắng: “Con xem thử Đường Lỗi kia kìa, đã là giám đốc bộ phận của Vĩnh Lạc rồi đấy, con cxung nhìn thử Đường Dũng nhà Đường Kiệt xem, không đến Vĩnh Lạc làm mà tự thành lập xưởng gia công, thu nhập hàng năm hàng chục triệu, con nhìn lại con mà xem, có chút tiền đồ nào không?”

Đường Tùng bị mắng không dám cãi một câu, chỉ trừng mắt nhìn Giang Thần, trong mắt đều là oán hận.

Đường Sở Sở thì cười không nói.

Có thể thấy được mẹ nhìn nhận Giang Thần, cũng mừng rỡ trong lòng.

Ngô Mẫn nhẹ kéo Đường Tùng, nháy mắt với một cái, lập tức xin lỗi: “Mẹ, bọn con biết sai rồi, không đổi xe, không mua váy gì nữa.”

Cốc cốc cốc.

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa.

Hà Diễm Mai ngồi ở trên ghế sa lon, liếc nhìn Đường Tùng, quát: “Ngây ra đấy làm gì, đi mở cửa đi!”

“Dạ!”.

Đường Tùng lập tức đứng lên, đi mở cửa.

Có mấy người đứng ở cửa.

Cũng chẳng phải là ai khác, là Đường Thiên Long, Đường Hải, Đường Kiệt, còn có một vài thành viên quan trọng khác trong nhà họ Đường.

Trên tay bọn họ còn mang theo cả quà cáp.

Đường Hải cười hỏi: “Tiểu Tùng là cháu à, bố mẹ cháu có nhà không?”

Trong phòng, truyền ra tiếng hỏi của Hà Diễm Mai: “Đường Tùng, là ai đấy?”

Đường Tùng quay đầu đáp: "Mẹ, là mấy người ông nội, bác cả với bác hai”

Nghe vậy, Hà Diễm Mai lập tức đứng dậy, đi tới, vừa thấy người ở cửa, giọng điệu tràn đầy mỉa mai nói: “C, thật sự là khách quý ít gặp, cái nhà này của tôi mua biết bao nhiêu năm rồi mới thấy mấy người đến được một lần đấy, cái miếu nhỏ này của tôi không chứa nổi mấy tượng Phật lớn thế này đâu.”

Nói xong, bà ta chỉ ra bên ngoài: "Cút."

“Diễm Mai, đừng như vậy, bọn anh và bố đặc biệt đến đây để xin lỗi.” Đường Hải kịp nói: “Em xem, bố cũng đã lớn tuổi như vậy rồi còn đích thân đến xin lỗi, sao em có thể không cho ông vào nhà chứ, chuyện này mà truyền ra ngoài người ta sẽ mắng các em bất hiếu đó.”

“Mắng thì mắng, những năm qua, người ngoài mắng nhà tôi còn ít à?” Hà Diễm Mai kiêu căng tự phụ nói: “Sao hả, biết Giang Thần có xuất thân lớn nên tới nịnh bợ à? E là để mấy người thất vọng rồi, nó là một binh lính đã xuất ngũ mà thôi, còn là lính quèn, tuy rằng thủ trưởng của nó lợi hại, quen biết cấp tướng Tây cảnh, nó có thể mượn xe một lần, tiếc là lại không mượn được đến lần thứ hai”

Đường Thiên Long đích thân tới, có chủ ý gì, Hà Diễm Mai dùng chân đầu ngón tay cũng có thể đoán ra được.

Cho dù Đường Thiên Long có là bậc cha chú, Hà Diễm Mai cũng không nể chút mắt mũi nào.

"Mẹ, mẹ đang làm gì vậy, thái độ của mẹ như này là sao. Ông nội đã đích thân tới trước cửa nhà rồi, sao mẹ lại có thể làm như thế?"

"Đúng vậy đó, thật sự là nghĩ mình hay ho lắm rồi đó à?"

"Còn không mau quỳ xuống nhận lỗi với ông nội đi."

Người nhà họ Đường thay nhau liên tục chỉ trích Hà Diễm Mai.

Người kia lập tức thay đổi thái độ, mặt đầy ý cười nói: "Bố, nhà con nhỏ hẹp, không phải biết thự, hơn nữa cũng không có nhiều ghế như vậy, có vào nhà cũng không có chỗ ngồi. Cho nên con mới không mời bố vào, có chuyện gì thì cứ nói ở đây đi. Úi chà, còn mang theo cả quà nữa cơ à, Tiểu Tùng, ngơ ra đó làm cái gì, còn không mau nhận lấy quà tặng đi."

"Ồ"

Đường Tùng lập tức cầm lấy quà của người nhà họ Đường mang tới, nhưng quà tặng quả nhiều, một mình cậu ta không thể cầm hết được mời réo gọi: "Tiểu Mẫn, tới lấy đồ nè."

Ngô Mẫn đi tới, Đường Tùng đưa quà lại cho vợ cầm, sau đó tiếp tục cầm lấy quà trong tay của người nhà họ Đường.

Đường Thiên Long cố gắng để mình bình tĩnh, chống gậy nói: "Diễm Mai, đều là người một nhà, có giận dỗi cái gì thì cũng cho qua đi. Lần này bố tới đây là đặc biệt mời cả nhà mấy đứa về lại gia tộc."

20220312152819-tamlinh247.jpg


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.