Long Vương Tế

Chương 67




: Long Vương Tế Tác Giả: Phương Uyên Thể loại: HUyễn Huyễn Chương 67: Cảm giác ghen tị

Mà giờ phút này, trước mặt người đàn ông trước đây bị bọn họ trào phúng nhục mạ, Trịnh Thiên Thái lại thậm chí không dám ngẩng đầu lên, có thể tưởng tượng thân phận và địa vị của người đàn ông đó đáng sợ như thế nào!

Giám đốc Tiền của cửa hàng BMW 4S lúc này vẫn chưa hiểu rõ tình hình, nhưng trong lòng vô cùng chấn động, đứng bên cạnh Tiêu Chiến, toàn thân đều phát run!

Bởi vì khí thế của Trịnh Thiên Thái quá mạnh mẽ, mà một người như vậy, đối mặt với người đàn ông trước mặt, giống như mèo gặp hổ, khom lưng uốn gối.

“Ông có mang tất cả đồ vật kia không?” Tiêu Chiến lạnh lùng hỏi.

Đọc nhanh ở VietWriter

Trịnh Thiên Thái nhanh chóng gật đầu, đáp: "Ngài Tiêu, tất cả đều mang theo!"

Dứt lời, ông ta quay đầu lại và giận dữ hét vào mặt hàng chục anh em phía sau: "Cầm lấy vũ khí!"

Trong nháy mắt, hàng chục tên côn đồ đó lao ra như bay, lấy đủ loại côn thép và côn bổng từ trong cốp xe ra, cảnh tượng như vậy khiến tổng giám đốc cửa hàng Mercedes-Benz 4S luống cuống, hoàn toàn luống cuống!

Đến lúc này mà anh ta vẫn không hiểu, thì thật sự là ngu xuẩn!

Bùm!

Tổng giám đốc trực tiếp quỳ gối trên mặt đất, không ngừng mà dập đầu khóc lóc nói: "Thiên gia, ngài Tiêu, rốt

Đọc nhanh ở VietWriter

cuộc là có chuyện gì vậy? Là tiểu nhân làm sai chuyện gì sao? cầu xin ngài Tiêu và Thiên gia chỉ rõ ạ!"

“Hừ!” Tiêu Chiến hừ lạnh một tiếng, nói: “Anh không có làm gì sai.”

Tổng giám đốc nghe xong mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, lau mồ hôi lạnh trên trán, muốn đứng dậy, còn nói: "Hóa ra là hiểu lầm, làm tôi sợ chết khiếp."

Nhưng mà, câu nói tiếp theo của Tiêu Chiến lại khiến tổng giám đốc lúc ấy bùm một tiếng quỳ xuống!

“Chẳng qua là thuộc hạ của anh có một nhân viên tên Từ Nghệ Dung, cô

ta đã xúc phạm tôi.” Tiêu Chiến lạnh lùng nói, ánh mắt dừng ở đám nhân viên phía sau tổng giám đốc.

Giờ phút này Từ Nghệ Dung nghe được lời này hoảng sợ đến mức quỳ rạp xuống đất, bò đến chỗ Tiêu Chiến, không ngừng mà dập đầu xin lỗi nói: "Ngài Tiêu, ngài Tiêu, tôi sai rồi, tôi sai rồi. Xin ngài đại nhân đại lượng tha thứ cho tôi! Tôi không nên mắt chó coi thường người khác, là tôi đáng chết, tôi đáng chết! cầu xin ngài Tiêu tha thứ cho tôi..."

Vào lúc này, Từ Nghệ Dung như một con chó, nắm chặt ống quần của Tiêu Chiến, không ngừng mà khóc lóc cầu xin sự thương xót.

Không cần Tiêu Chiến ra tay, tổng giám đốc kia lập tức nhảy dựng lên, một chân đá thật mạnh Từ Nghệ Dung văng ra, sau đó nổi giận mắng: "Cô là đồ đê tiện! Cô cư nhiên dám coi thường ngài Tiêu, cô đúng là đò khốn nạn! Một đứa khốn nạn như cô nên đi chết đi! Đi chết đi! Hôm nay tôi nhất định phải đánh chết cô!"

Vừa rống giận, tổng giám đốc kia vừa đạp thêm vài cái, Từ Nghệ Dung ngã xuống đất, không ngừng kêu rên, vẻ kiêu căng ngạo mạn trước đó hoàn toàn biến mất, khóe miệng bị tổng giám đốc đánh ra máu, hàm răng cũng rụng vài cái. Thảm đến nối không nỡ nhìn!

Rồi sau đó, tổng giám đốc lại quỳ gối xuống trước mặt Tiêu Chiến, không ngừng mà dập đầu cầu xin thương xót: "Ngài Tiêu, đây thật sự không liên quan gì đến tôi. Đều là do con khốn kiếp này. Tôi đã trừng phạt cô ta thật nặng rồi. Xin ngài Tiêu giơ tay đánh khẽ. Đừng đập phá cửa hàng của tôi!"

“Phanh!” Chân Trịnh Thiên Thái đạp một cước, bỗng nhiên đá văng tổng giám đốc kia ra xa, giận dữ hét: “Cò kè mặc cả với ngài Tiêu, anh xứng sao?”

"Không dám, không dám. Tiểu nhân không dám ..." Tổng giám đốc lại lập tức quỳ xuống, bò trên mặt đất, cả

người run rẩy.

Ánh mắt Tiêu Chiến lạnh băng, trong mắt như có hàn sương, nói: "Anh cũng sai khi quản lý cấp dưới không chu toàn! Bắt đầu từ hôm nay, trong mười ngày cửa hàng của anh phải mở rộng cửa đón khách, nhất định phải khiến khách thoải mái như đang ở nhà. Bất kì là ai đến xem xe, phải đối xử bình đẳng như nhau!"

Hình phạt như vậy nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ.

"Vâng, vâng, vâng! Tôi nhất định làm theo, nhất định làm theo!" Tổng giám đốc kia vội vàng dập đầu, sau đó đứng dậy, nhanh chóng quát các

nhân viên phía sau: "Các người có nghe thấy không, mọi việc đều theo chỉ thị của ngài Tiêu! Ai dám vi phạm trực tiếp đuổi cổ! Hơn nữa, tôi còn sẽ phong sát người đó trong toàn ngành!"

Nói xong, anh ta quay đầu nhìn Tiêu Chiến, hỏi: "Ngài Tiêu, ngài thấy như vậy có hài lòng không?"

Tiêu Chiến nhàn nhạt gật đầu, sau đó quay người lái chiếc xe BMW 5 Series rời đi, khi đi ngang qua Trịnh Thiên Thái, anh còn nói một câu: "Tôi cảm thấy những chiếc Mercedes-Benz đó quá xấu. Thay bằng BMW đi. Cửa hàng này cũng không tồi."

Trịnh Thiên Thái nghe vậy, lập tức cúi eo nói: "Vâng!"

Rồi sau đó, ông ta nhìn Tiêu Chiến rời đi, trực tiếp đi tới chỗ giám đốc Tiền trước mặt, lạnh lùng nói: "Trong cửa hàng có bao nhiêu chiếc BMW, tôi mua hết!"

Giám đốc Tiền nhất thời không dám ngẩng đầu nhìn, dù sao người đàn ông trước mặt chính là Thiên gia Tô Hàng, không phải loại người tiểu nhân như anh ấy có thể so bì được!

Cho dù Trịnh Thiên Thái như mèo ngoan trước mặt Tiêu Chiến, nhưng những người này trước mặt giám đốc Tiền, cũng là một nhân vật lão làng,

khí phách kia vẫn là đủ!

Con mẹ nó, một cái tang gia khuyển, tiền đâu ra để mua một chiếc xe xịn như vậy!

***

Mời các bạn đọc truyện Long Vương TếCập nhật nhanh nhất trên

Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.