Long Vương Tế

Chương 58




: Long Vương Tế Tác Giả: Phương Uyên Thể loại: HUyễn Huyễn Chương 58: Thiển gia Tô Hàng!

Mười mấy công nhân nhà xưởng giờ phút này sớm đã sợ tới mức chân mềm!

Đối diện, chính là Hải ca đại danh đỉnh đỉnh!

Phía sau là cả trăm tên côn đồ! Mỗi người đều hung thần ác sát rất khủng bố!

Trường hợp như vậy công nhân người ở tầng dưới chót xã hội, cả đời cũng chưa gặp qua, giờ phút này đều là biểu hiện khẩn trương sợ hãi, cũng không có gì đáng trách!

Thậm chí, có mấy công nhân đã sợ tới mức cất bước bỏ chạy.

Hải ca hút xì gà, mang giày da từng bước một đi đến trước mặt đám người Tiêu Chiến, cởi bỏ cúc áo tây trang, bả vai run lên, tây trang rơi xuống, thủ hạ phía sau nhanh chóng nhận lấy.

Rồi sau đó, Hải ca vê xì gà, một khuôn mặt chữ điền dưới ánh mặt trời góc cạnh rõ ràng, có vẻ vô cùng uy nghiêm!

“Hô!”

Đọc nhanh ở VietWriter

Ông ta phun ra một ngụm khói trắng, thần sắc kiêu ngạo nhìn mười mấy công nhân trước mặt, mở miệng, dùng tiếng trầm thấp hỏi: “Vừa rồi là ai ra tay đánh người của tôi?”

Những lời này giống như lôi âm vang vọng toàn bộ nhà xưởng, công nhân đều hai mặt nhìn nhau đem ánh mắt dừng ở trên người Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến lạnh lùng mở miệng nói: “Là tôi.”

Hải ca quay đầu nhìn về phía Tiêu Chiến, hút một ngụm xì gà, nói thẳng: “Đánh gãy hai đùi anh ta, làm anh ta quỳ xuống nói chuyện.”

Ngựa quen đường cũ, những lời này giống như là những lời bình thường ông ta hay nói!

Tức khắc, phía sau có bốn người cầm côn sắt đi ra, sắc mặt hung ác

nhằm về phía Tiêu Chiến, giơ lên côn trong tay đánh về phía đùi Tiêu Chiến!

Khương Vũ Nhu nghe được tiếng gió, cũng vội vội vàng vàng từ nhà máy chạy ra, lúc ấy liền thấy được đối phương ra tay với Tiêu Chiến, sợ hãi hô: “Tiêu Chiến!”

Nhưng giây tiếp theo!

Bang bang vài tiếng!

Thanh âm côn rơi xuống đất vang lên!

Bốn tên côn đồn trực tiếp bay ngược ra ngoài xẹt qua người Hải ca, đập thật mạnh vào hai chiếc Minibus làm cửa kính vỡ nát sau đó ngã trên mặt

đất, chết ngất!

Đọc nhanh ở VietWriter

Toàn bộ cảnh này diễn ra chỉ trong vòng vài phút đồng hồ!

Tất cả mọi người có mặt đều trợn tròn mắt!

Hải ca cũng ngừng chân, mày rậm nhíu lại quay đầu, nhìn Tiêu Chiến đứng tại chỗ không chút sứt mẻ, khóe mắt lộ ra vẻ dữ tợn lạnh lẽo, nói: “Thằng nhãi ranh hay lắm! Có chút bản lĩnh! Cũng không biết, mày có thể đánh mấy người?”

Tiếng nói vừa dứt!

Phía sau Hải ca liền có mấy chục tên

côn đồ la lên, múa may đao, côn trong tay!

Khóe miệng Tiêu Chiến cười lạnh một tiếng, một bước bước ra, khí thế trên người chợt như núi băng sóng thần tản ra, sát ý tận xương tủy cùng lành lạnh túc sát, làm cả trăm tên côn đồ cả kinh, tất cả đều sửng sốt một chút!

Bọn họ đều là người nếm máu trên lưỡi đao mà sống, có cái trường hợp gì mà chưa thấy qua, người nào chưa thấy qua!

Nhưng là, người giống hôm nay, bọn họ là lần đầu tiên nhìn thấy!

Quá khủng bố!

Cơ hồ trong chớp mắt thời gian, mười mấy tên côn đồ toàn bộ ngã xuống trên mặt đất!

Hải ca nổi giận, đây là lần đầu tiên ông gặp tên nhóc khó giải quyết như thế, lạnh giọng cả giận nói: “Lên hết cho tôi! Tôi không tin, anh ta có thể lấy một đánh trăm!”

Oanh! Nháy mắt, toàn bộ trăm tên côn đồ nhằm về phía Tiêu Chiến, bao vây anh!

Đối mặt với đám người đông nghìn nghịt như vậy, dù không phải người bình thường cũng không có khả năng chiến thắng nha!

Nhưng mà Tiêu Chiến nhìn thấy xung quanh bị vây chật như nêm cối, biểu tình trên mặt ngược lại càng thêm bình tĩnh, khí thế trên người cũng càng thêm khủng bố!

Hải ca nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên cuối đường phố nhanh chóng có mười mấy chiếc xe tuần bộ gào thét xông tới khiến bụi đất bay lên mịt mù, săm lốp nghiền áp mặt đường đá, phát ra tiếng vang ào ào!

Phía sau xe tuần bộ, còn có bảy tám xe vũ trang đầy đủ màu đen!

Ầm ầm ầm!

Cửa xe mở ra, mấy chục tuần bộ mặc

chế phục, toàn bộ trạm hảo vị, giơ trong tay thương, nhắm ngay những cái đó tay đấm!

Trên xe vũ trang cũng có mười mấy chiến sĩ nhảy xuống! Toàn bộ mặc đồ tác chiến màu đen mang mũ Beret màu đen, có người cầm khiêng, có người cầm súng!

Nhỏm người này xuất hiện nhanh chóng bao vây toàn bộ người Hải ca!

“Người bên trong nghe đây, các người đã bị bao vây! Lập tức buông vũ khí, quỳ rạp trên mặt đất!”

“Nghe thấy chưa! Đây là cảnh cáo cuối cùng, lập tức buông vũ khí, quỳ

rạp trên mặt đất!

Dương Khuê cầm microphone, cao giọng rống giận!

Tề Thiên Hải cũng vội vã đuổi tới, trực tiếp đá văng cửa xe tông cửa xông ra, đoạt loa trong tay Dương Khuê, quát: “Vương Đại Hải! Mày bị bắt! Mau quỳ xuống cho lão tử!!!”

Lúc này Vương Đại Hải sớm đã mất đi ngạo khí lúc trước, cả người phát run!

Bởi vi, trăm tên côn đồn dưới tay đã bị đánh cho tơi bời quỳ rạp trên mặt đất, hai tay ôm đầu, bị tuần bộ cùng quân sĩ vũ trang khống chế toàn bộ!

ông ta cũng sợ hãi khủng hoảng ôm đầu, quỳ gối trên mặt đất!

Tề Thiên Hải hạ loa, bước nhanh vào, một chân đá Vương Đại Hải một cái rồi sau đó không thèm nhìn Vương Đại Hải ngã trên mặt đất, mà là cung kính nhìn về phía Tiêu Chiến, nói: “Tiêu tiên sinh, làm ngài sợ hãi rồi, tôi là Tề Thiên Hải, phụ trách trị an khu rừng phía tây! Tôi nhận mệnh lệnh Tống tổng tư tiến đến bắt người!”

Tiêu Chiến nhàn nhạt gật đầu, nói câu: “Vẫn được không có tới chậm.”

Nghe câu nói thế, trán Tề Thiên Hải thấm ra một tầng mồ hôi lạnh, chủ yếu là khí thế trên người người đàn

ông trước mắt quá mạnh! Trách không được Tống tổng tư sẽ có cái loại biểu tình này.

Mà lúc này, Khương Vũ Nhu chạy tới, khẩn trương nhìn Tiêu Chiến, hỏi: “Anh không sao chứ?”

Tiêu Chiến cười cười nói: “Không có việc gì, cũng may Tề tổng tư dẫn người lại đây bắt người. Chúng ta còn phải cảm ơn người ta vì nhân dân phục vụ nha.”

Khương Vũ Nhu quay đầu, nhìn về phía Tề Thiên Hải, tràn đầy khiêm tốn gật đầu nói: “Xin chào tôi tên Khương Vũ Nhu, là người phụ trách nhà xưởng thật sự quá cảm tạ các anh rất

nhiều, nếu không phải các anh kịp thời xuất hiện, thật không biết sẽ phát sinh chuyện gì nữa.”

Tề Thiên Hải có chút ngốc nhưng lập tức liền phản ứng lại, cười nói: “Khương tiểu thư, ngài khách khí, đây là việc chúng ta nên làm! Vương Đại Hải này, chúng ta đã theo dõi thật lâu rồi, lần này một lưới bắt hết! Tổn thất nhà xưởng tôi sẽ để bọn họ bồi thường!”

Khương Vũ Nhu gật đầu nói tạ, Tề Thiên Hải căn bản không dám đi, ánh mắt vẫn luôn như có như không nhìn Tiêu Chiến, đến khi Tiêu Chiến gật đầu, anh mới xoay người, quát: “Bắt toàn bộ về đi!”

Tề Thiên Hải, tới cũng mau, đi cũng mau!

Sau khi rời khỏi hiện trường, Tề Thiên Hải ngồi trên xe mới dám thở ra một hơi, lau lau mồ hôi lạnh bên thái dương.

Dương Khuê ngồi ở một bên, mặt tò mò hỏi: “Tề tổng, rốt cuộc sao lại thế này? Lần này điều động nhiều người như vậy để bắt đám người Vương Đại Hải này. Ngài cũng biết, sau lưng Vương Đại Hải chính là Thiên gia! Phỏng chừng, không được bao lâu, Thiên gia liền sẽ tới cửa. Hơn nữa, vừa rồi ngài lại có vẻ tôn kính người đàn ông kia như vậy, anh ta là ai vậy?”

Tề Thiên Hải nghe vậy, đầu tiên là giận dữ hét: “Thiên gia! Anh ta tính là cái rắm gì! Trước kia, ông ta là người có thế có tài, chúng ta không dám dễ dàng động ông ta! Nhưng là lần này không giống nhau! ông ta đá đến cửa địa ngục rồi! Dù cho Thiên Vương lão tử tới cũng không ai có thể giữ được ông ta! Chỉ cần ông ta dám tới cửa đòi người, tôi liền dám bắt nhốt anh ta! Nói thật cho cậu biết, hành động lần này là Tống tổng tư tự mình phê chuẩn! Anh ấy nói, ai dám phản kháng, trực tiếp đánh gục! Dương Khuê, cậu theo tôi đã bảy tám năm, hẳn là hiểu rõ chuyện này rốt cuộc có ý gì! Còn người đàn ông lúc nãy, dù có là Tống tổng tư hay thị trưởng Tô ở trước mặt anh ấy cũng không dám

ngẩng đầu! Cậu nói một chút, Vương Đại Hải điên rồi phải không, không có việc gì lại đi trêu chọc anh ấy! Quả thực tự tìm đường chết! Cậu lập tức trở về, thông báo cho toàn đơn vị, đóng cửa! Chỉ cần là Thiên gia tới đòi người, toàn bộ đuổi đi! Bây giờ dùng thủ đoạn thiết huyết đè chết Vương Đại Hải cho tôi!”

“Vâng!” Dương Khuê đáp, cả người đều ở đổ mồ hôi lạnh!

Đây là muốn chọc trời sao?

Mà cùng lúc đó, trong một sơn trang màu trắng ở Tô Hàng.

Một người đản ông trung niên ước

chừng hơn bốn mươi tuổi, mặc một bộ quần áo nhà Đường màu trắng đang dựa bàn viết thư pháp, chữ viết cứng cáp hữu lực!

Mà lúc này, một người hạ nhân vọt vào, khom lưng cung kính nói: “Thiên gia! Đã xảy ra chuyện! Vương Đại Hải ở khu rừng phía Tây bị bắt! Mấy địa bàn dưới tay anh ta trong khoảng thời gian ngắn cũng đều bị niêm phong!”

Thiên gia!

Trịnh Thiên Thái!

Mệnh danh long đầu thế lực ngầm Tô Hàng! Thuộc hạ có mấy trăm người, hơn một ngàn anh em, mánh khoé

thông thiên!

Còn mở không ít công ty, là cái xí nghiệp thành công!

Có thể nói chỉ cần một câu của Trịnh Thiên Thái, Tô Hàng liền không có chuyện ông làm không được!

Nhưng là, dân chúng Tô Hàng vừa nghe đến tên Trịnh Thiên Thái đều sẽ run rẩy, dù là mấy đứa con nít ban đêm quậy không ngủ, chỉ cần nói sẽ bị Trịnh Thiên Thái bắt về, bảo đảm đứa trẻ sẽ lập tức an tĩnh ngủ!

Người có tên cây có bóng, đây là Trịnh Thiên Thái!

Lý Trường Tinh hừ lạnh một tiếng, giận dữ hét: “Trịnh Thiên Thái! Ông thật to gan! ông có biết thủ hạ của mình mạo phạm ai rồi không?! ông có biết ông sắp chết đến nơi rồi không! Quỳ xuống cho tôi!”

***

Mời các bạn đọc truyện Long Vương TếCập nhật nhanh nhất trên

Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.