Kỹ Nữ Và Sài Lang – Np

Chương 42: Vương Á Leo Lên Một Khách Quen 2




Chân cô ấy què như vậy, không quỳ người ta dùng gậy đánh tới khi cô ấy quỳ, cẳng chân dập nát gãy xương, ghim hai cây đinh vào. Khác với Ôn Kha, Vương Á là người tính tình ngang ngược, có cốt khí của mình.

Thực ra xảy ra chuyện lớn như thế, cô ấy vốn muốn đến sân bãi khác, nhưng trong thành phố chỉ có Dạ Oanh khác biệt, mở ngay trên đường, nhân mạch nhiều, người tới đều là nhân vật có uy tín danh dự. Tòa nhà sừng sững ở trung tâm phồn hoa, tầng càng cao thì đại biểu thân phận khách hàng càng tôn quý.

Vương Á nói báo thù cho chị em tốt, không phải nói chơi mà thôi. Cô ấy muốn bò lên trên, tìm chỗ dựa vững chắc, xấu một chút béo một chút đều không sao, quyền lợi tiền tài đều phải hơn Ngụy Tử Thiên.

Cô ấy cố ý đợi người ta tranh thủ thay ca, đi giày cao gót đi thang máy. Căn phòng thuê nào thiếu người thì đi, bồi rượu suốt một tuần, cuối cùng cũng gặp được người nhìn trúng cô ấy.

Người đàn ông kia hơn ba mươi, họ Lương, dáng vẻ không tệ, phương diện quần áo đều vô cùng tinh xảo, ngón giữa đeo nhẫn cơ quan, ấn ba cái sẽ bắn ra một cái gai nhọn sắc bén.

Vương Á là thông qua miệng người khác mới hỏi ra người đàn ông này có lai lịch không nhỏ, lăn lộn trong giới xã hội đen, kinh doanh bất hợp pháp, làm ăn không thể ngang nhiên, dù sao phụ nữ từng phục vụ anh ta đều sợ anh ta, nói anh ta ra tay tàn nhẫn, ngủ một đêm mà khiến người ta xanh tím đầy người. Còn có phụ nữ nói khi anh ta thao sướng sẽ nắm chặt cổ phụ nữ, thiếu chút nữa cô ấy chết trên giường. Cho nên Lương Xuyên Thế vừa tới, trừ phi có phụ nữ kinh tế túng thiếu, nếu không không có mấy người dám mạo hiểm hầu hạ anh ta.

Vương Á da mặt dày, giẫm lên giày cao gót khập khiễng lắc mông đi vào. Người đàn ông kia ngồi trên ghế sô pha nhắm mắt dưỡng thần, Vương Á cười mở chai rượu, chỉ nghe anh ta nói một câu.

“Cởi quần lót, để tôi nhìn xem.”

Trên bàn thủy tinh Vương Á ngửa mặt nằm, hai chân tách ra giẫm lên mép bàn, âm hộ bại lộ trước mặt Lương Xuyên Thế. Dáng người Vương Á cân xứng, làn da trắng nõn, âm hộ bảo dưỡng cũng không tệ, màu sắc không đậm. Người đàn ông giống như kiểm hàng, đầu ngón tay hơi mở thịt mềm ra, xâm nhập vào bên trong, cắm vào mấy cái đã có nước dũng mãnh chảy ra, anh ta nghe một lát thì vẫy tay, thuộc hạ bên cạnh lập tức cầm khăn tay lau cho người đàn ông.

“Biết nhưỡng rượu không?”

Anh ta hỏi, Vương Á còn chưa kịp phản ứng, Lương Xuyên Thế cầm một chai whisky sang quý nhắm ngay âm hộ cô ấy cắm vào bên trong.

“Tiểu huyệt kẹp chặt chút, đừng vẩy ra.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.