Kiều Thê Có Không Gian Dạy Con Làm Giàu

Chương 9: 9: Ngủ Lại




Bữa ăn hôm nay khiến cho bốn đứa nhỏ kia như bừng tỉnh ở trong mộng vậy, bọn chúng thậm chí còn nghi ngờ có khi nào Lục Kiều bị ngốc không.

Cả bốn đứa ghé sát vào nhau thì thầm, nếu nàng vẫn luôn ngốc như vậy thì tốt rồi, sau này bọn chúng sẽ luôn được ăn ngon.

Lục Kiều nghe được lời của ba đứa mà dở khóc dở cười, đây là suy nghĩ gì vậy.

Sau khi bữa cơm tối trôi qua, vào lúc nàng đi đến phòng phía đông để thu dọn chén đũa thì Tạ Vân Cẩn đột nhiên cất lời: "Lục Kiều, đêm nay ngươi ở lại phòng ngủ phía đông chăm sóc cho chúng ta một chút.

"Trong phòng, Lục Kiều cùng Tạ Nhị Trụ đều cùng lúc ngẩng đầu.

Ba ngày trước vẫn luôn có Tạ Nhị Trụ ngủ ở phòng phía Đông, để đề phòng đến lúc nửa đêm Tạ Vân Cẩn có cần gì thì cũng có hắn.

Không ngờ hôm nay, Tạ Vân Cẩn lại để cho Lục Kiều ngủ ở phòng phía Đông để chăm sóc hắn.

Sau khi Tạ Nhị Trụ ngạc nhiên một lúc, hắn ta mở miệng hỏi: "Tam đệ, cứ để huynh làm cho.

"Tạ Vân Cẩn nhìn Tạ Nhị Trụ nói: "Nhị ca đã ở đây mấy ngày rồi, tốt xấu gì cũng phải trở về với nhị tẩu, ngày mai huynh lại đến đây trông.

"Tạ Nhị Trụ vẫn có chút lo lắng, hắn ta liếc mắt cẩn thận nhìn Lục Kiều.

Sắc mặt Lục Kiều có hơi u ám, nàng nheo mắt nhìn Tạ Vân Cẩn, người kia vì sao lại muốn nàng canh đêm? Nàng không tin hắn sẽ vui vẻ để nàng vào phòng hắn ngủ.

Chẳng lẽ hắn muốn giết nàng, nhưng hắn căn bản không thể cử động.

Hoặc là hắn cũng chỉ đơn thuần muốn để cho Tạ Nhị Trụ trở về nói chuyện với nhị tẩu, dù sao Tạ Nhị Trụ cũng đã ở đây trông coi hắn ba đêm rồi.

Cũng có thể là lý do này.

Tuy Lục Kiều nghĩ như vậy nhưng trong lòng cũng âm thầm cảnh giác, chỉ là nàng không lên tiếng từ chối.

Vì vị này chính là nhân vật phản diện lớn nhất trong tương lai, cho nên nàng phải xoa dịu mối quan hệ của bọn họ.

"Được thôi.

"Lục Kiều đồng ý, Tạ Nhị Trụ cũng không nói gì thêm, sau khi hắn ta thu dọn cho Tạ Vân Cẩn xong thì hắn ta cũng đứng dậy rời đi.

Còn Lục Kiều thì mang theo chén đũa đem ra ngoài để đi rửa, trong phòng lúc sau bốn tiểu tử kia nằm nhoài bên cạnh Tạ Vân Cẩn nhỏ giọng trách móc hỏi:"Phụ thân, sao người lại cho phép nàng ngủ trong phòng chúng ta vậy.

"“Ta không muốn nàng ngủ trong phòng chúng ta”"Cha để nàng ngủ ở ngoài đi.

"Ánh mắt Tạ Vân Cẩn âm u giống như đêm tối, dày đặc đến mức khiến người ta ngột ngạt.

"Được rồi, hôm nay để cho Nhị bá về nhà nghỉ ngơi một đêm, ngày mai ta sẽ cho nàng ra ngoài ngủ.

"Bốn đứa nhỏ kia cuối cùng cũng không nói gì nữa, chỉ ngoan ngoãn trèo lên nằm ở bên trong giường của Tạ Vân Cẩn, ba ngày nay bọn họ vẫn như vậy, vẫn luôn ở bên cạnh Tạ Vân Cẩn, chỉ có như vậy mới khiến tụi nhỏ cảm thấy an toàn.

Tại phòng bếp, Lục Kiều rửa chén đũa xong cũng đi về phòng phía Tây lấy chiếc chiếu rồi đi đến phòng ngủ phía Đông, đêm nay nàng phải cảnh giác một chút, dù thế nào cũng phải tránh khỏi âm mưu của Tạ Vân Cẩn, nàng cũng không muốn trở thành người vợ chết trẻ đâu.

Tuy Lục Kiều nghĩ như vậy ở trong lòng, nhưng sau khi đợi nàng thật sự nằm xuống thì đã vô cùng buồn ngủ, vả lại thân thể nàng cũng buồn ngủ đến mức chỉ vừa nằm xuống mí mắt đã đánh nhau.

Trước đó Lục Kiều còn giả vờ ngủ, yên lặng chờ đợi động tĩnh của Tạ Vân Cẩn, nàng thật sự muốn xem hắn định ra tay kiểu gì?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.