Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
Một giây trước khi phu quân ta được phong làm Thái tử, hắn đang quỳ gối chịu phạt trên tấm ván giặt đồ.
Bỗng nhiên hắn lại trở thành Thái tử sao?
Nhìn vị thái giám truyền chỉ, ta không khỏi nghi ngờ rằng sáng nay mình đã thức dậy sai cách.
Khi ta quỳ trên mặt đất, lắng nghe những lời ca tụng dài dòng kia, trong khoảnh khắc hoang mang ta chợt nhớ lại, không lâu trước đây, có một vị hòa thượng đi ngang qua xin khất thực đã hỏi ta:
“Rồng bị mắc trong nước cạn. Nếu cô nương đối xử với phu quân mình như vậy, lỡ như sau này hắn làm Hoàng đế, hắn sẽ đối xử với cô thế nào, cô đã từng nghĩ đến chưa?”
“Chắc là hắn sẽ lôi ta ra c.h.é.m đầu?”
“Vậy sao cô nương còn...”
Nói tới đây, trong lòng ta thấy yên tâm đến lạ: “Chậc, lo gì, trước hắn còn có mười một vị Hoàng tử nữa mà.”
Sau đó, những lời của vị thái giám truyền chỉ nói gì ta hoàn toàn không nghe rõ nữa, mồ hôi lạnh toát ra, hình ảnh các loại hình phạt tàn nhẫn như ngũ mã phanh thây, thiêu sống, lăng trì, bị in sắc nung lên người, liên tục hiện lên trong đầu ta hàng chục lần.
Ta lập tức quyết định, ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách!
Chưa kịp tìm cách lẻn đi, phu quân đã tóm lấy cổ ta.
“Nương tử.” Hắn ôm ta vào lòng, “Chúng ta hồi kinh thôi.”
Dù gương mặt Úc Kính An vẫn nở nụ cười ôn hòa như thường ngày, nhưng tại sao lại khiến ta cảm thấy đáng sợ đến vậy?
Bình luận truyện