Hiệp Ước Chiếm Hữu

Chương 33: Ly Hôn Và Kết Hôn Lại




Căn phòng được cho là phát ra âm thanh của một cô gái chính là căn phòng mà không ai nghĩ sẽ có người ở trong đó.Đó là căn phòng trống chưa được ai sử dụng, mà nói đúng hơn là căn phòng dành cho đứa con đầu tiên của Tịch Duy An ra đời.

Tất cả mọi người chạy lên đó, lần này đã kinh động khá nhiều người trong nhà.

Tịch Bách Nghiêm đã vẫn giữ tư thế chắc chắn kế hoạch của mình đã thành công, nên ông chính là người đi vào trong đầu tiên.

Nhưng chưa đầy một giây,sự vui mừng khi nãy, thì giờ đây những hình ảnh trước mặt khiến ông chợt kinh hãi đứng hình vài giây.

“Trời ơi…! Chuyện gì đang xảy ra như thế này…?”

Câu nói đầy hoảng hốt lại không phải từ miệng của Tịch Bách Nghiêm, mà đó chính là của em trai của ông… Tịch Bách Nghị.Khi giờ đây, trên chiếc giường không phải là hai nhân vật mà cả ông và Tịch Bách Nghiêm đã sắp đặt từ trước.

Khung cảnh bây giờ giống như câu nói “Gậy Ông Đập Lưng Ông”.

Cả hai cũng không thể ngờ mọi chuyện lại thay đổi đến mức kinh khủng như thế.

" Kỷ Dương,Thư Nguyệt…Hai đứa đang làm gì vậy?" Là giọng nói của bà nội đang không ngừng run rẩy,bà còn chưa hết bàng hoàng vụ việc của Duy An và Thẩm Tư Niệm, vậy mà bây giờ lại xuất hiện thêm chuyện này.

Trên giường chính là hai cơ thể được cho là đã lên giường với nhau của Tịch Kỷ Dương và Tịch Thư Nguyệt.Hai người họ một người thì sợ hãi, một người thì lại mang nét mặt thỏa mãn đầy phong lưu vẫn còn chìm trong giấc say nồng.

Tịch Thư Nguyệt nước mắt nước mũi ngẩng đầu lên nhìn mọi người, dáng vẻ uất ức bật khóc không ngừng.

“Bố mẹ… Kỷ Dương… Nó…”

Bỗng nhiên lúc này ánh mắt của Tịch Thư Nguyệt đã nhìn thấy Tịch Duy An,anh cũng đang nhìn chằm chằm vào cô.Một tiếng nổ lớn vang lên trong đầu.

Vậy là anh đã nhìn thấy rồi…! Anh sẽ nghĩ sao về cô đây?

Cho đến tận bây giờ, trái tim của Tịch Thư Nguyệt vẫn dành chọn cho Tịch Duy An.Mặc dù anh đã có vợ, nhưng cô vẫn không thể nào buông bỏ được anh, ít nhất cô vẫn còn mang thân phận là em gái của anh và lúc nào cũng được anh quan tâm,lo lắng.

Nhưng bây giờ tình hình như này,anh có vì chuyện này mà giận cô không?

Tịch Kỷ Dương vẫn còn say ngủ, không vì tiếng hét của Tịch Thư Nguyệt mà kinh động đến anh,anh vẫn còn đang mơ một giấc mơ rất đẹp và không biết bây giờ đang có rất nhiều người đang nhìn mình.Ngay sau đó,anh theo thói quen thường hoán lạc với các cô gái vào mỗi buổi sáng, liền vươn tay ra tìm kiếm người bên cạnh.Cảm nhận được người con gái bên cạnh,anh liền ôm chặt lấy cô thêm một lần nữa, ở trước mặt mọi người liền đè cô xuống cuồng nhiệt hôn lên môi của cô.

“Buông tôi ra …Bố mẹ ơi… Cứu con với…”

Tịch Thư Nguyệt hoảng hốt liều mạng vùng vẫy dưới thân anh ta.

“Tịch Kỷ Dương…Mau buông con gái của tôi ra” Triệu Duy Ngọc nhanh chóng chạy lại,bà ra sức tách hai người ra.

Tịch Duy An cũng tiến lên, ở trước mặt mọi người, đặc biệt là Tịch Bách Nghị.Anh không nể tình liền nấm đầu của Tịch Kỷ Dương lôi đi.

Tịch Thư Nguyệt vừa thả ra liền nhào vào lòng của mẹ mình khóc càng lúc càng lớn.

“Mẹ ơi…! Con phải làm sao đây…Con đã…”

“Ngoan nào,con gái của mẹ…” Triệu Duy Ngọc đau lòng ôm đứa con gái này vào lòng.

Tịch Thư Nguyệt dù không phải là máu mủ của gia đình bà, nhưng bà dành rất nhiều tình yêu thương đến con bé.Chuyện ra nông nổi như thế này,bà làm sao có thể tha thứ cho chính mình đây.

Tịch Bách Nghị tức đến nỗi không nói nên lời,ánh mắt đầy sát khí nhìn vào Tịch Bách Nghiêm.

Giờ đây Tịch Bách Nghiêm trong lòng cũng đang rối bời, kế hoạch của ông dần như bị thay đổi hết tất cả.

Tại sao cả hai đều bị đổi, chẳng phải ông đã sắp xếp Chung Linh lên giường với Tạ Thiên Duật sao? Tại sao bây giờ lại là Tịch Kỷ Dương và con gái của ông Tịch Thư Nguyệt?

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?

Còn Chung Linh… Cô ta hiện giờ đang ở đâu?

Khoảng nửa tiếng sau.Tất cả mọi người đều tập trung phòng khách, mà là phòng khách trên tầng hai, thường dùng để họp kín chuyện nội bộ gia đình và không có một người làm nào có thể xuất hiện ở đây.

Tịch Bách Nghiêm là người đứng đầu phán xét vụ việc sáng ngày hôm nay.

Gương mặt nghiêm nghị,ánh mắt đầy sát khí.Người đầu tiên ông nhắm đến, không ai khác chính là con trai cưng của ông… Tịch Duy An.

“Duy An…! Chuyện của con và Tư Niệm,con sẽ giải quyết ra sao?”

Từ đầu đến giờ Tịch Duy An vẫn giữ nét bình thản,anh xem như mình là người ngoài cuộc trong một mớ hỗn độn như thế này, vì người ở bên cạnh anh vào ngày hôm qua vẫn còn đang ở trong căn phòng bí mật của anh.

Đêm hôm qua chắc chắn anh sẽ không bao giờ quên được.Người con gái ấy thật là tuyệt vời.

Tất cả mọi người thật sự cũng muốn nghe câu trả lời từ anh.

Người mà lo lắng nhất cho anh và cả Chung Linh bây giờ chính là bà nội.Thời gian qua bà biết anh và cô xảy ra chuyện gì.Thậm chí bà còn biết cả hai vẫn ngủ riêng, chuyện lên giường với nhau hoàn toàn chưa xảy ra.

Vậy mà với Thẩm Tư Niệm đã…Bà chắc chắn nếu lộ chuyện này ra, Duy An phải bắt buộc rời bỏ Chung Linh và cưới Thẩm Tư Niệm về làm vợ.Điều này bà không muốn, không muốn đánh mất cô gái như Chung Linh.

Con bé vừa hiểu chuyện, vừa ngoan ngoãn.Bà không muốn, nếu như Duy An còn một người em nào đó cũng còn may ra,cho dù Duy An không yêu Chung Linh thì bà cũng muốn cô bé ấy có cơ hội trở thành cháu dâu của bà.

Tịch Duy An nhìn về phía bố của mình,mang dáng vẻ hoàn toàn nghiêm túc.

“Con nói ít, mong bố hiểu nhiều… Đêm hôm qua con không có về phòng”.

“Không đúng… Rõ ràng hôm qua em đã…” Tịch Kỷ Dương đột ngột đứng dậy, liền lên tiếng.

Nhưng lời còn chưa nói hết,anh đã bị một ánh mắt mang đầy sự nguy hiểm của Tịch Bách Nghiêm nhìn anh như một lời cảnh cáo.

Tịch Duy An lập tức phản ứng nhanh,anh vội hỏi.

“Cậu làm sao…Hay là cậu là người đưa tôi về phòng…? Chứng kiến tôi ở trên giường làm gì sao?”

Tịch Kỷ Dương chột dạ,trong lòng thấp thỏm liền đưa mắt nhìn sang chỗ khác.Nhưng anh lại không may lại trúng vào gương mặt nồng nặc mùi sát khí của Tịch Thư Nguyệt đang nhìn chằm chằm vào anh.

Anh cũng không biết tại sao mình đêm qua đã bất cẩn lên giường với chị ấy.

Tịch Thư Nguyệt lớn hơn anh ba tuổi, nhưng lại là con nuôi.Anh không biết mình có như Tịch Duy An, sẽ bị mọi người bắt chịu trách nhiệm với chị ấy không?

Trời ơi! Anh không thích chị ta, càng không muốn lấy vợ vào lúc này.

Tịch Duy An nhướng mày.

“Nếu như bố khẳng định con lên giường với Thẩm Tư Niệm… Thì xin cho con hỏi,bố sẽ giải quyết như thế nào…?”

Tịch Bách Nghiêm cười khẩy, không vòng vo trả lời thẳng thắng.

“Cho con gái nhà người ta một danh phận đàng hoàng…”

“Ha…ha…”

Câu nói của ông khiến Tịch Duy An không nhịn được phá lên cười lớn.Dáng vẻ khiến cho nhiều người có chút run sợ.

Sự bất an cũng rất nhanh cũng bao trùm lấy Thẩm Tư Niệm.Cô thật sự không biết người đêm qua lên giường cùng cô là ai…Nhưng trong tiềm thức, cô thật sự thấy được gương mặt của Tịch Duy An, nhưng không giống thái độ của anh bây giờ.Trong bóng tối cô cảm nhận được sự cuồng dã của anh, có một chút cường bạo nhưng vẫn làm cho cô say mê đêm hôm qua.

Quả thật từ trước đến giờ cô chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc đến như vậy, đây có phải là sự dung hòa dục vọng mà cả hai dành cho nhau không? Có lẽ ở cô thì nhu cầu sinh lý cũng có thể thay đổi tình cảm.

Nếu như thật sự là Tịch Duy An là người mang lại sự ấm áp đêm hôm qua, thì cô chấp nhận từ bỏ chuyện tình cảm với Tạ Thiên Duật mà đến với anh.Dù gì gia đình cô cũng cấm cản, vậy thôi thì cô về làm con ngoan trò giỏi nghe lời gia đình mà kết hôn với Tịch Duy An.Vả lại cũng đồng thời tống cổ con ranh Dịch Chung Linh ra khỏi Tịch Gia.Cô cũng không hiểu tại sao cô rất ghét cô ta, dường như cô đã có mối thù truyền kiếp với con nhỏ đó từ lâu vậy.

Tịch Duy An dùng giọng điệu bỡn cợt, nhìn về Tịch Bách Nghiêm đối đáp. Truyện Bách Hợp

“Bây giờ ai lên giường với con, thì bố bắt con cưới về làm vợ đúng không…? Được lắm…”

Tịch Bách Nghiêm nhíu chặt mày, ánh mắt đăm chiêu nhìn anh.

“Ý con là…”

Tịch Duy An cười lạnh.

“Chẳng phải bố bắt con chịu trách nhiệm vì ngày hôm qua Thẩm Tư Niệm lên giường với con sao … Vậy thì Mộ Vân,Tiểu Băng và đặc biệt người đang làm vợ của con Chung Linh, con đều phải có trách nhiệm cưới bọn họ luôn sao…? Bố nên nhớ bây giờ luật pháp chỉ chấp nhận một vợ một chồng.Vậy bố còn giải pháp nào khác nữa không?”

Dứt lời anh đưa mắt nhìn Tịch Thư Nguyệt và Tịch Kỷ Dương cũng đang run rẩy ngồi ở đó.Lần đầu tiên anh thấy được nét mặt của người em họ của anh, cũng phải biết sợ.

Nhưng anh không ngờ người mà Tịch Kỷ Dương lên giường lại chính là Thư Nguyệt,anh thật tình không hiểu hai đứa này tại sao lại dính với nhau vào đêm hôm qua

Tịch Bách Nghiêm vẫn giữ dáng vẻ thư thái, ông không quan tâm câu nói của anh.Rất lâu sau ông khẽ cất lên bốn chữ: " Còn hãy ly hôn"

Tất cả mọi người sững sốt, Triệu Duy Ngọc tức giận liền đứng lên đi đến trước mặt ông, vội nói.

“Ông có bị làm sao không? Ông kêu Duy An bỏ vợ để kết hôn với Tư Niệm sao?”

“Đúng vậy…” Ánh mắt Tịch Bách Nghiêm tràn đầy quyết tâm.

Bóp bóp bóp.

Tịch Duy An bất chợt vừa cười vừa vỗ tay khách khí khi cuối cùng anh có thể nghe được mục đích của người mà anh đã kêu bằng bố.

“Duy An…!” Triệu Duy Ngọc lo lắng nhìn anh.

Lúc này Tịch Duy An thu ánh mắt lại, gương mặt máu lạnh bước từng bước đến trước mặt ông.Anh cao hơn bố của mình,cho nên vừa bước đến, đầu anh liền cúi xuống,thả vào tai của ông một câu nói.

“Bố nghĩ kế hoạch của bố chu toàn lắm sao? Bố có nghĩ tại sao Tịch Kỷ Dương lại là người trúng thuốc mà không phải Tạ Thiên Duật…Chung Linh đang ở đâu? Tại sao không nằm trong căn phòng đó…”

“Duy An…” Nét mặt Tịch Bách Nghiêm ngay tức khắc đều giống như mây đen kéo đến.Cả người ông cũng chẳng thể nào đứng vững.

Chẳng lẽ nào mọi kế hoạch mà ông đã văng sẵn, đứa con trai này biết hết rồi sao?

Ngay khi Tịch Duy An còn muốn nói thêm gì nữa, thì âm thanh dưới nhà mà nói chính xác hơn chính là giọng nói của Tịch Đình Kiên vang lớn lên.

“Duy An! Mau xuống xem… Vợ của cháu ngất xỉu rồi…!”

Tịch Duy An nghe xong,cả đầu anh như một tiếng nổ lớn vang lên trong đầu của anh.

Anh nhanh chóng quay đầu chạy với tốc độ thật nhanh xuống dưới.Mọi người thấy vậy cũng liền nối gót theo sau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.