Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!

Chương 152: Mối thù - Giả mạo! (2)




...Phàm Giới - Điện Thanh Loan....

Chu Ngữ Tịch nhìn Tiêu Dạ Thần chằm chằm với ánh mắt thèm thuồng đến nỗi mắt sắp rớt cả ra ngoài. Mặc dù ả đang trong hình dáng của Thanh Ly nhưng cái bản tính háo sắc của mình lại không thể kiềm chế được. Hệ thống bỗng xuất hiện nhắc nhở cô ta.

[Gấu trắng nhỏ: Hệ thống cảnh báo lần 1! Túc chủ đang phá vỡ hình tượng nữ chính Thanh Ly. Đề nghị cô nhập tâm một chút nếu không bị lộ mất mạng tự chịu.]

[Biết rồi! Ngươi lảm nhảm cái gì!]

Vừa nghĩ cô ta liền thu ánh mắt lại giả vờ cầm một quyển sách trên bàn lên mở ra xem kỹ không quan tâm có người đang đến. Chỉ thấy bước chân Tiêu Dạ Thần ngày càng đến khi còn cách ba bước chân mới dừng lại.

Trong lòng cô ta hơi căng thẳng lòng bàn tay đã rịn mồ hôi nhưng vẻ mặt bên ngoài khá điềm tĩnh. Tiêu Dạ Thần đưa ánh mắt ngờ vực lên nhìn người trước mặt cảm giác có chút lạ lẫm. Chu Ngữ Tịch bắt đầu dở vai diễn mình đã khổ công tập luyện trong suốt mấy ngày qua ra.

- Bệ hạ nhìn ta như vậy là có ý gì? Bổn cung lạ lắm sao?

Ả cất giọng nghiêm nghị ánh mắt khẽ liếc qua Tiêu Dạ Thần một cái rồi lại nhìn trang sách đang đọc dở.

- Thanh Ly!... Nàng đang giận dỗi?

- Thì sao?

Tiêu Dạ Thần không trả lời hắn trực tiếp đi lên chỗ Chu Ngữ Tịch đang ngồi giật phăng quyển sách cô ta đang cầm mà ném đi rồi đè ả xuống ghế.

- Là ta quá dung túng cho nàng nên Ly Nhi mới có gan cãi lời vi phu. Đúng là không ngoan chút nào! Hay là...vi phu giam nàng tại Ma cảnh...thế nào?

...****************...

...Yêu Giới - Điện Thiên Linh....

Thanh Ly lạnh giọng quát lên làm đám người bên dưới im hẳn. Hai tên tộc trưởng đứng đầu thấy nàng đã nổi giận liền biết điều cúi mặt xuống.

- Điện Thiên Linh của bổn vương từ lúc nào thành cái chợ cho các ngươi tranh cãi. Đủ gan lớn mật rồi đúng không?

Đám người chết tiệt này cứ giành qua giành lại một miếng đất với vài nguồn thức ăn. Thật là phiền phức...! Cũng may nàng chỉ ở lại đây một thời gian ngắn nếu không bọn chúng xác định mỗi ngày ăn một trận đòn.

Dưới điện im lặng như tờ không ai dám cử động mạnh. Thanh Ly rời khỏi ghế ngồi từ từ bước xuống nơi hai kẻ dẫn đầu đang quỳ. Ngọn nguồn dẫn đến nội bộ Yêu Giới đại loạn chính là do mâu thuẫn của hai tộc này ra... nếu giải quyết ổn thỏa mọi chuyện tạm thời sẽ kiểm soát được.

- Nếu các ngươi thích đánh nhau như vậy bổn vương sẽ thành toàn cho hai người. Truyền lệnh xuống! Hai tộc Hổ và Sư tử sẽ xác lập thành một bộ tộc chung sống hòa thuận với nhau trong 1 vạn năm. Hai người các ngươi tạm thời sẽ bị phong ấn tu vi trói bằng xích Trói Yêu. Đến khi nào các ngươi làm hoà thì nó sẽ tự động mở. Nếu ai dám không tuân theo mà có hành vi chống lại... Giết!

Thanh Ly nói xong liền biến ra một dây xích trói hai tên cao ngạo này lại. Hổ Cương nhổm người lên chưa kịp định thần đã bị dây xích trói rồi.

- Bệ hạ! Thần có chết cũng không làm hòa với hắn.

Hổ Cương vừa nói vừa lườm nguýt tên bên cạnh một cái.

- Khốn kiếp! Ngươi tưởng ta thích ở chung với ngươi à con chồn thối.

Sư Giáp ở bên cạnh cũng không chịu thua. Hau bên bắt đầu cãi nhau chí chóe.

- Ta là Hổ không phải chồn! Còn đỡ hơn con khỉ nhiều lông hôi hám nào đó.

- Con chồn thối! Ngươi nói ai đấy!

- Ở đây còn ai ngoài ngươi sai khỉ nhiều lông!

- Ta là sư tử...Là Sư tử đấy! Ngươi muốn đánh nhau à.

- Được thôi!

Hai người họ vừa có ý định động tay động chân thì xích trói càng chặt đau đến nỗi như sắp bẻ gãy tay người ta.

- Đúng rồi! Các người mà có ý định đánh nhau hay làm chuyện gì bất lợi đến giao ước đề ra thì sẽ bị trừng phạt đấy. Trước khi hành động...nên nghĩ cho kĩ!

Thanh Ly rời điện ai nấy đều thở phào duy chỉ có hai tên tộc trưởng nhãi nhắt này là tỏ ra không vui. Đám trưởng lão được một phen cười hả hê trong lòng. Tuy hai người họ là tộc trưởng hai tộc lớn nhưng tuổi còn khá non trẻ tính tình lại quá tự cao tự đại ai nói cũng để ngoài tai căn bản không thể dạy dỗ. Cũng may là Thanh Ly về đúng lúc... nếu không có lẽ Yêu Giới sẽ loạn mất!

...****************...

Tiêu Dạ Thần bắt đầu lộ ra vẻ mặt của quỷ dữ hắn nắm lấy cằm Chu Ngữ Tịch xiết chặt. Hắn nhìn cô ta bằng ánh mắt bệnh hoạn đôi môi cong lên một đường làm ả toát cả sống lưng. Chuyện gì đây? Chẳng phải cốt truyện là ngọt sủng sao? Giờ nam chính lại hành động như một gã biến thái muốn giam nữ chính lại bên cạnh mình hành hạ.

Không lẽ do Thanh Ly xuyên không tới nên mọi chuyện đã bị xoá trộn... cốt truyện đổi thành chiếm hữu sao? Bình tĩnh! Nhất định phải bình tĩnh thoát khỏi hắn! Nhưng...Thanh Ly sẽ phản ứng thế nào khi Tiêu Dạ Thần làm vậy ả đâu có biết chứ. Tất cả mọi thông tin của nữ chính ả đều được hệ thống cung cấp rồi cố học mà diễn sao cho giống một người kiêu ngạo. Có điều hiện giờ mọi chuyện lại đi theo chiều hướng khác ả nhất thời không biết nên thế nào nữa.

Thảo nào Thanh Ly chịu thoả hiệp đổi vai nữ chính cho ả...dối trá! Cô ta đúng là xảo quyệt!

[Gấu trắng nhỏ: Hệ thống cảnh báo lần 2! Ma cảnh là một trong huyễn cảnh nguy hiểm nhất Minh Giới. Hội tụ nhiều yêu ma, oán linh, ác linh có tu vi cao và oán hận nặng không thể đầu thai. Bọn chúng chuyên hút hồn uống máu của tiên nhân người phàm mà bất tử. Xin túc chủ cẩn thận!]

Chu Ngữ Tịch mặt tái mét khi nghe đến địa danh Ma Cảnh Tiêu Dạ Thần vừa nói. Bắt mình đến đó chẳng phải là muốn ép chết người à!

- Im lặng không phải là phong thái của nàng đâu Thanh Ly.

- Ta...Tiêu Dạ Thần! chàng đừng có làm bậy.

Cô ta trợn mắt lên cảnh cáo Tiêu Dạ Thần. Ngay giây sau hắn rời tay đang bóp cằm Chu Ngữ Tịch di chuyển xuống cổ mà bóp mạnh ép sát ả vào thành ghế. Lúc này ánh mắt của Tiêu Dạ Thần đã tràn ngập sát khí... rất đáng sợ.

Tiêu Dạ Thần! Hắn tuyệt đối không dám giết Thanh Ly...đúng vậy! Hắn không dám. Chu Ngữ Tịch cứ lặp đi lặp lại một ý nghĩ để tự an ủi chính mình. Nhưng mỗi lần đánh nhau hắn đều ra tay mạnh thế này sao?

- Hừ! Thu lại cái dáng vẻ giả tạo đó ngay. Đừng cố gắng bắt chước Thanh Ly bởi...ngươi không xứng.

Cô ta giật thót mình ánh mắt không thể tin được. Hắn có thể nhận ra mình? Không thể nào?

- Tiêu Dạ Thần! Chàng nói vậy là có ý gì?

Tiêu Dạ Thần nghe vậy càng nổi cáu hơn bàn tay lại dùng thêm lực. Khuôn mặt Chu Ngữ Tịch trắng bệch hô hấp trở nên khó khắn hơn ả đang giành giật từng ngụm không khí để thở.

- Tên của ta không phải thứ tùy tiện như ngươi có thể gọi. Một là biến trở về hình dáng vốn có của ngươi còn hai ta sẽ để đám yêu ma ở Minh Giới cào nát khuôn mặt này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.