[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 46: Ta Là Người Chơi Huyền Thoại




Bạch Thiên Tuyết “ Mọi người về rồi! thu hoạch như thế nào? ”

Tiếng của cô kêu họ, bây giờ họ mới quay trở lại mà đưa ra những viên ngọc mà bản thân đi lấy về được.

Mặc Linh “ Mình được 5 viên! ”

Hàn Nhật Thiên “ Tôi hơn cô ấy 2 viên! ”

Lạc Quốc “ Tôi được 10 viên! ”

Họ nói ra số lượng mình lấy được rồi để vào nơi đựng ngọc, cô ngồi bên ngoài gật đầu tán thưởng họ.

Bạch Thiên Tuyết “ Ừm thu thập cũng khá nhiều đó chứ! mà mọi người muốn tổ đội mình đứng hạng mấy trong sự kiện này? ”

Mặc Linh “ Mình muốn hạng nhất, như vậy mình sẽ nhận được trang bị nhóm hiếm có thể nói là phiên bản giới hạn! ”

Hàn Nhật Thiên “ Đương nhiên là không có ai muốn mình đứng sau người khác mà! ”

Ai cũng tranh nhau lên tiếng muốn hạng nhất, còn Lạc Quốc chỉ gật gật đầu chứng tỏ mình cùng ý kiến với họ, Tiểu Thố thấy vậy thì liền lên tiếng.

Ngọc Thố [ Nếu không muốn thua người ta thì tại sao không cố gắng mà đi thu ngọc, bây giờ ký chủ hỏi thì liền nói này nói nọ! ]

Cô nhìn Tiểu Thố từ thỏ tức đến nỗi phải biến thành người, cô nhìn biểu cảm phải cười lên một cái thật tươi.

Bạch Thiên Tuyết " Nào nào, Tiểu Thố ngoan không giận không giận, có muốn uống trà sữa không? "

Tiểu Thố tuy đang giận đùng đùng, mà khi cô hỏi rồi đưa đến trước mặt thì cầm lấy ly trà sữa đi qua một bên ngồi chơi với Bạch Hổ và Hắc Báo, cô thì lại tiếp tục mà chơi game.

Bạch Thiên Tuyết “ Vậy được, mấy cậu muốn ngồi ở đây nghỉ mệt, hay là cùng tôi đi lấy ngọc? ”

Họ nghe vậy thì ngay lặp tức chọn cùng cô đi lấy ngọc, nhưng trên đường đi họ mới nhớ.

Hàn Nhật Thiên “ Nếu mình đi hết như vậy thì ai sẽ bảo vệ ngọc của mình? ”

Bạch Thiên Tuyết “ Cậu không cần phải lo đến việc đó, mình đã để lại một pháp bảo để không ai có thể sâm nhập được, nếu ai mà muốn vào trong không có sự cho phép của mình thì như lúc nãy các cậu cũng thấy rồi! ”

Họ ngay lập tức nhớ lại cảnh lúc nãy có nhiều nhóm khác nhau muốn tấn công vào để lấy ngọc, nhưng lại bị những kiếm khí giết sạch không còn một ai, họ như hiểu ra đều gì mà nhìn cô rồi rùng mình.

Cô như biết vị trí của các nhóm khác mà gần đến nơi thì cô dừng lại rồi núp ở gần đó, ba người kia thấy vậy cũng núp sau một cái cây khác gần nhau.

Bạch Thiên Tuyết “ Mọi người ở đây đi, nếu có người về hoặc người khác đến thì giết ngay đừng để một ai có thể vào trong! ”

Ba người nhìn thấy tin nhắn cô gửi thì đồng loạt chia nhau ra mỗi người một hướng núp gần đó mà canh giữ, đồng thời có thể nhìn cách đánh của cô, còn cô bên này sử dụng ẩn thân mà chạy vào, nhẹ nhàng khiến ba người đội kia khó mà phát giác ra đối thủ của mình đang đến gần.

Chưa kịp để họ hiểu ra chuyện gì, thì cô đã khiến họ phải ở trạng thái linh hồn nhìn thấy viên ngọc của đội mình bị lấy đi như nhà không chủ, sau đó cô cười nhẹ như chúc mừng chiến thắng nhẹ nhàng của mình, hai người Hàn Nhật Thiên và Lạc Quốc nhìn từ đầu đến cuối chưa đến năm giây, mà cô đã có thể giải quyết ba người kia rồi lấy đi viên ngọc.

Những nơi cô đi qua đều bị giải quyết không còn một tổ đội nào cản trở, đôi khi đang đi đến nơi tiếp theo nhưng lại bị nhóm khác chặn đường cướp, thì cô cũng khiến họ phải hối hận khi đã chọn nước đi sai lầm nhất của bản thân.

Những đội tham gia cũng lần lượt mà giảm xuống mạnh, sau khi càng quét một lúc thì cô mới quay trở lại mà đưa vào nơi đựng ngọc của nhóm mình, nơi đựng ngọc vì quá nhỏ mà phải chỉnh sửa kích thước lớn hơn mới đựng hết tất cả, nhóm cô hiện tại đang dẫn đầu cách xa nhóm thứ hai, cho dù bây giờ họ có giải quyết hết những nhóm còn lại vẫn phải thua một đường dài.

Bạch Thiên Tuyết “ Nhiêu đây đủ để nhóm mình đứng nhất rồi, không nhất thiết phải đi nữa đâu, thời gian kết thúc sự kiện không còn đến 5 phút nữa, hay là mình kết bạn đi, khi nào có đi làm nhiệm vụ nhóm thì kêu một tiếng! ”

Mặc Linh “ Mình đồng ý với cậu, những cái nhiệm vụ nhóm 4 người của mình ngày nào cũng không thể hoàn thành. ”

Hàn Nhật Thiên “ Ừm mình kết bạn đi, mình cũng muốn làm bạn với những người cùng cấp, trước đến giờ những người cấp nhỏ hơn thường lợi dụng mình để đưa họ đi lên cấp hoài! ”

Lạc Quốc “ Tôi không có ý kiến! ”

Khi nghe tất cả đồng ý thì mọi người đồng loạt gửi lời mời kết bạn, khi tất cả vừa nhắn vào đồng ý, cùng lúc sự kiện kết thúc và trở lại sảnh của game, một bản thông tin hiện lên trước mặt bên trong là một cái rương vàng, mở ra quả nhiên bên trong là trọn bộ trang bị hiếm cùng với một quả trứng.

Mặc Linh “ Này bên mọi người có một quả trứng không? ”

Hàn Nhật Thiên “ Mình có! ”

Bạch Thiên Tuyết “ Mình cũng có! ”

Lạc Quốc “ Ừm của tôi cũng có! ”

Mặc Linh “ Đây có thể được coi là bet nhóm không, thật mong chờ nó nở ra! ”

Bạch Thiên Tuyết “ Sự kiện kết thúc rồi mình đi ngủ trưa đây, ngày may mình còn phải đi khai giảng nhận lớp nữa, tạm biệt tối may gặp.

Cô vừa nói liền off, nhìn qua một bên thì đã thấy ba con vật nhỏ nhà mình ngủ ngon lành, thì tiện tay lấy một cái chăn đắp cho cả ba, rồi bản thân cũng bước lên giường ngủ.

___________________________________________

Nếu bây giờ có ai chưa ngủ, thì mình chúc mọi người ngủ ngon có một giấc mơ gặp được người trong mộng.😉😉


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.