Đánh giá: 7.4/10 từ 62 lượt
Editor : Lee
Beta: Kub
Thể loại : Thế giới nam nam sinh tử, cổ đại, Chính kịch, ngược tâm. Cung đình, cung đấu. Cao H. Có chút yếu tố Huyền nhuyễn. HE
Chú thích: Thế giới nam nam sinh tử: có nghĩa là một thế giới do tác giả tưởng tượng viết ra. Đây là một thế giới toàn là nam không có nữ.
Nhân vật chính: Long Doanh × Thẩm Thanh
Phối hợp diễn: Liễu Tích, Liễu Hàn Lâm, Thẩm Trác …
Là một cậu chuyện mà tra nam được cơ hội trọng sinh lại nhưng vẫn muốn theo đuổi tiểu thụ, Có ngọt, có ngược và quan trọng là có H.
Tám năm một người vẫn ghi nhớ mãi lời đính ước năm xưa, trong khi người kia lại chỉ xem như một trò đùa mau chóng lãng quên.
Hắn khắc cốt ghi tâm:
“Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi.
Tâm duyệt quân hề quân bất tri.”[1]
Y thì lạnh lùng, nhẫn tâm đối đãi.
Ba năm nữa lại trôi qua mối tình sâu nặng kia tưởng sẽ vùi chôn nơi thâm cung lạnh lẽo thì liên tiếp nhiều sự cố sảy ra, khiến cho hai người cởi bỏ khúc mắc lại bên nhau, cùng nhau điên loan đảo phượng quay cuồng say đắm.
Nhưng chuyện quá khứ chôn vùi dù sâu bao nhiêu nhưng cũng còn đó, rồi một ngày kia nó bị phơi bày. Liệu tình yêu mãnh liệt của Thẩm Thanh có còn đủ để tha thứ cho Long Doanh, người mà mình từng yêu tha thiết.
[1]
“Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi.
Tâm duyệt quân hề quân bất tri.”
“Núi có cây như cây có cành,
Lòng mến chàng nhưng chàng biết chăng.”
Nhữ mồi:
Long Doanh lúc này làm sao có thể chậm lại chỉ biết càng nhanh càng mạnh thêm.
Thẩm Thanh cảm giác mông như bị đại nhục bổng đâm xuyên. Không biết có phải thao đến mức phát hỏa hay không phía trước hoa huyệt không ngờ lại chảy ra một chút chất lỏng màu trắng, đó là hổn hợp dâm thủy của Thẩm Thanh và long tinh của Long Doanh khi nãy bắn vào.
Nhìn thấy dâm cảnh này khiến Long Doanh hai mắt đỏ hồng, từ cúc huyệt phía sau rút ra côn thịt, lại đâm vào hoa huyệt phía trước.
Long Doanh một côn thịt hưởng dụng hai huyệt động, đâm vào hoa huyệt phía trên xong lại tiến xuất phía dưới cúc huyệt, lúc nhanh lúc chậm, thay nhau đưa đẩy tùy ý ra vào, rất là khoái hoạt.
“A! a! Hoàng Thượng, Thanh Nhi muốn chết! Thanh Nhi muốn bị đại nhục bổng của Hoàng Thượng giết chết!” Trước sau hai huyệt đều song song khoái cảm khiến Thẩm Thanh cao trào thay nhau nổi lên.
Hoa huyệt, cúc huyệt phun từng luồng dâm thủy liên tiếp không ngừng trào ra bên ngoài cơ thể, mông đùi đều bị làm ẩm ướt dính dính, chăn đệm dưới thân đã ướt một mảng lớn. Thẩm Thanh bị thao đến thần trí không rõ ràng trong miệng lung tung kêu to, ánh mắt sương mù, sắc mặt ửng hồng, cả người vì cường liệt khoái cảm mà không ngừng run run.
“Trẫm rất luyến tiếc giết chết Thanh Nhi, không có Thanh Nhi, đại nhục bổng của trẫm sẽ bị nghẹn chết. Thanh Nhi ngoan, Thanh Nhi giỏi, về sau mỗi ngày khanh đều giương chân cho đại nhục bổng của trẫm thao hai động hoa huyệt và cúc huyệt được không?”
“Hảo …… hảo ….. Thanh Nhi để đại nhục bổng thao…… Hoàng Thượng khiến đại nhục bổng thao cả hai huyệt của Thanh Nhi ……”
“Khanh là tiểu dâm oa…… Tiểu dâm phụ…… Trẫm muốn đâm xuyên hoa huyệt của khanh…… phá hư hậu huyệt của khanh……”
Trong không khí tràn ngập hương vị của dâm dịch gợi tình, trong phòng vang vọng dâm thanh lãng ngữ của hai người. Cho dù ai cũng không nghĩ đến ở trước mặt mọi người uy nghiêm cao ngạo đế vương cùng đoan trang lãnh đạm hoàng hậu, lúc này trên giường lại như dã thú giao hợp dâm loạn điên cuồng.
…
“Thanh Nhi, khanh hôm nay tự mình ngoạn núm vú cùng hoa huyệt cho trẫm xem được không, trẫm thích nhất thấy dáng vẻ dâm đãng tao lãng của khanh.”
…
“Thanh Nhi. Khanh khiến trẫm nghẹn hai ngày, dù sao cũng phải cho trẫm một chút ngon ngọt đi, nếu khanh cảm giác thiệt thòi, trẫm trước hết cho khanh chơi đùa đại nhục bổng của trẫm được không.”
…
“Thanh Nhi ngoan, chúng ta trước đem cởi hết xiêm y, khanh yên tâm trẫm sẽ không để khanh chịu thiệt trẫm cũng cởi hết.”
Bình luận truyện