Harry Potter Chi Bạch Kim Bao Tử

Chương 22: Narcissa




Mẹ Narcissa gần đây có chút phiền não. Vì sao? Đương nhiên là vì Dray của cô.

Tiểu Long a, anh tuấn ưu tú vóc người đẹp, không nói thân phận giáo đổng Hogwarts, chỉ là khuôn mặt kia đã có thể dẫn tới nữ phù thủy bò lên như tre già măng mọc. Nhưng gần đây Dray có chút vội, không về nhà qua đêm.

Mẹ Narcissa phe phẩy quạt, nụ cười hoàn mỹ trên mặt nhưng trong lòng lại oán giận con nhà mình không về nhà.

“Chị Narcissa, gần đây sao không thấy Draco nhà chị đâu?” Một đám nữ phù thủy ngồi ở trong phòng khách, tao nhã dùng thìa nhẹ nhàng quấy hồng trà. Nữ phù thủy hỏi, tầm mắt giống như vô ý đảo qua hành lang bên trái phòng khách ý đồ nhìn trộm phòng ngủ chủ nhân bên trong.

Narcissa nhận thấy tầm mắt mấy người bạn nhưng cũng không nói ra, dựa vào lưng ghế mềm mại cười khẽ nói: “Tiểu Long đi làm, đừng nhắc đến, nếm thử hồng trà đi, trang viên Malfoy tự làm đó.”

Những nữ phù thủy nhấp hồng trà, cố ý nhiễu câu chuyện trở lại Draco: “ Chị Narcissa, sao không đề cập tới Draco a! Con gái nhà em mỗi ngày nói với em Draco ưu tú thế nào.”

“Đúng vậy! Không giống đứa con hư nhà em, chơi xấu trong nhà không chịu đi ra ngoài làm việc.”

Mọi người mỗi người một câu thảo luận. Nói đến con của mình, mấy người luôn có đầy đủ đề tài.

“Tên ngốc nhà tôi bị tôi đuổi ra đi đón công ty gia tộc, mỗi ngày đi theo sau con dâu nhăn mặt với cháu tôi…” Một nữ phù thủy tuổi khá lớn cười sáng lạn cũng không để ý nếp nhăn nơi khoé mắt. Bà ngồi rất đoan chính, khí chất trên người từ thời gian lắng đọng lại làm Narcissa thấy thoải mái.

“Đúng vậy phu nhân, ngày hôm qua tôi mới nghe chồng nói về bà có cháu!”

“Chúc mừng.”

“Con gái tôi như thế nào cũng không chịu kết hôn, nói đợi đến 25 tuổi. Thật sự là…” Một nữ phù thủy hâm mộ, nửa oán giận nói với Narcissa.

Narcissa phe phẩy quạt cười cười, tâm tư trong đầu lại chuyển trăm lần. Tiểu Long đã 26 nhưng bà cũng chưa thấy nửa bóng dáng của con dâu. Tiểu Long lại thừa nhận có yêu một người, làm cha mẹ cũng không tốt can thiệp. Ngày đó Zabini nói cũng không biết là thật là giả, thật là…

“Narcissa? Khi nào thì Draco ở nhà tôi mang con gái đến, bạn cùng lứa tuổi có thể nói chuyện kết bạn.”

Narcissa buông quạt mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên.”

Dù sao ta không để ý, con ta không để ý cũng không biết. Narcissa tươi cười không thay đổi, ngay cả các phu nhân đều như cá gặp nước ở các loại yến hội cũng không nhìn nụ cười kia thật hay giả, chỉ phải ủ rũ đi về nhà. Mặc kệ nói như thế nào, các phu nhân vẫn có một chút thu hoạch, ví dụ như —— thiếu gia Draco tạm thời còn chưa có hôn ước.

Chờ đến khi mọi phu nhân lên xe ngựa đi về, Narcissa mới chính thức thở ra. Bà đứng lên đi đến thư phòng.

Nhẹ nhàng đẩy ra cánh cửa sơn đỏ, nhìn phòng. Rèm cửa sổ được kéo ra, hơn 10m cửa sổ sát đất làm cả căn phòng rộng mở sáng ngời. Đứng ở trước cửa sổ có thể nhìn thấy hoa hồng trong trang viên Malfoy, màu đỏ làm người nhìn mê muội. Trên tường là giá sách, đủ loại kiểu dáng sách chỉnh tề sắp hàng. Tường rất cao, sách cũng nhiều. Một mặt tường là gia phả gia tộc, dòng chữ màu bạc nổi bật trên màu xanh. Gia tộc Malfoy có quan hệ với rất nhiều gia tộc lớn và từ xua.

“Cissy?”

Narcissa nhìn theo hướng giọng nói truyền đến. Chồng bà Lucius ngồi phía sau bàn gỗ, trên mũi là kính lão với số không cao.

“Hầu hạ những phu nhân tiểu thư đó thật mệt.” Narcissa xoa bóp cổ, oán giận đi đến chỗ chồng mình.

Lucius nở nụ cười. Chẳng sợ nhìn Lucius đã nhiều năm như vậy, Narcissa vẫn không có một chút năng lực chống đỡ nụ cười của chồng mình.

“Lại đây.” Lucius cười vẫy vẫy Narcissa.

Narcissa ngoan ngoãn đi qua, tại Lucius ý bảo không chút khách khí ngồi ở trên đùi chồng. Một đôi tay áp lên cổ bà, mềm nhẹ mà vuốt ve làm Narcissa hạnh phúc muốn ngủ đi.

“Tiểu Long đêm nay lại không về?” Narcissa tựa vào chồng để chồng mát xa, nhắm mắt lại hỏi, “Công việc rất nhiều sao?”

“Ừ.” Lucius thản nhiên trả lời. Hừ, ai biết…

Narcissa điều chỉnh tư thế một chút, càng thêm thả lỏng tựa vào người Lucius. Bà chớp chớp đôi mắt hỏi: “Anh nói xem Tiểu Long có phải đang theo đuổi người yêu không? Nếu không tại sao lâu như thế cũng không về nhà.”

“Cissy, không cần để ý nhiều như vậy, để con tự do.” Giọng Lucius có chút bất mãn.

Narcissa lập tức thẳng lưng, xoay người mở to hai mắt nhìn: “Nhưng năm nay con đã 26 tuổi! Chúng ta năm đó 20 tuổi đã kết hôn!”

Lucius nhún nhún vai, không thèm để ý: “Nói không chừng em đã có cháu, thả lỏng đi.” Thực rõ ràng, Lucius chỉ chính tin tức Zabini tiết lộ. Sau ngày đó bọn họ cũng dùng thế lực tra nhưng đáng tiếc, không thu hoạch được gì. Hoặc là, chuyện này là có người nhàm chán giả tạo, hoặc là Draco đã giấu tin.

“Không được! Em phải đi hỏi thăm!” Narcissa không chờ đợi được lâu như vậy, bà đứng lên, vỗ vỗ váy, cúi người hôn lên mặt chồng rồi vội vội vàng vàng đi ra.

Lucius bất mãn giật nhẹ khóe miệng, có chút buồn bực đẩy đẩy kính, tiếp tục vùi đầu đọc sách.

Narcissa đứng ở Hogsmeade, phe phẩy quạt, ánh mắt thủy chung đảo quanh Công Tước Mật cách đó không xa. Bà vẫn đến nơi này.

Narcissa khép lại cây quạt, vỗ vỗ lòng bàn tay, hít một hơi đi đến Công Tước Mật. Từ khi Tiểu Long học hết năm thứ năm, bà chưa từng tới nơi này.

Đinh Đinh…

Đẩy cửa, chuông động phát ra tiếng vang thanh thúy. Ông già ngồi ở sau quầy ngẩng đầu lên, phát hiện là phu nhân Malfoy đã lâu chưa xuất hiện thì vội vàng đứng dậy, đẩy ghế tự mình tiếp khách.

“Malfoy phu nhân, xin hỏi bà cần gì?” Ông hành lễ quý tộc với Narcissa rồi mới mở miệng giới thiệu, “Nơi này có mứt hoa quả mới từ Pháp mang về, phu nhân cần chứ?”

Narcissa mở quạt nhẹ nhàng lắc lắc: “Không, tôi chỉ tới hỏi thăm một tin.”

Nụ cười của ông già cứng lại một chút, lại cực nhanh che dấu: “Phu nhân cứ việc hỏi.”

“Ngày ông gửi thư cho Draco là vì chuyện gì?”

“A, là như vậy phu nhân, khi chúng tôi chỉnh lý đơn đặt hàng phát hiện đơn đặt hàng 10 năm trước của ngài Malfoy còn chưa xử lý, vì vinh dự, chúng tôi nhanh chóng dùng cú mèo thông báo thiếu gia Draco.” Ông trả lời cẩn thận, ngay cả Narcissa không tin bà cũng không tốt hỏi thêm cái gì.

Narcissa trầm mặc, đôi mắt xinh đẹp đánh giá người thản nhiên trước mặt mình, do dự một chút rồi gật đầu đi ra Công Tước Mật.

Chưa từ bỏ ý định Narcissa lại đến quán bar đầu heo.

“Ngươi từng thấy Draco đến Hogsmeade?”

“Đương nhiên phu nhân.”

“Draco có mang theo người nào không?”

“Không, thiếu gia Draco mấy lần đến đều là một mình.”

Narcissa cho rằng tiểu thiếu gia Malfoy là hư cấu …

Khi bà không thu hoạch được gì trở lại trang viên Malfoy, gia tinh đã chờ ở cửa.

“Phu nhân, tiểu thư Ritret tới, hiện tại chủ nhân Lucius ở phòng khách với tiểu thư.” Gia tinh đã đổi mới bao gối nhìn qua cũng thuận mắt hơn, Narcissa gật gật đầu đi đến phòng khách.

“Ritret, cha cháu gần đây thế nào? Đến Anh quen chứ?” Giọng Lucius truyền vào tai Narcissa.

“Cha cháu rất tốt, ông vẫn luôn nhớ thương muốn tới Anh, đáng tiếc một tuần trước ông đi Đức tham gia phù thủy săn bắn. Cũng không có gì không quen, Anh cũng coi như tổ quốc của ngà cháu, sao không quen?” Giọng nữ linh động trả lời không mất lễ nghi làm Narcissa có ấn tượng tốt.

Nếu Draco không thích người nào thì tiểu thư Ritret là một lựa chọn tốt. Narcissa âm thầm nghĩ đi vào phòng khách.

“Tiểu thư Ritret.” Narcissa chào hỏi, cô gái cũng trả lời với lễ nghi hoàn mỹ.

“Dì Narcissa, đã lâu không thấy.”

Lucius thấy vợ đến thì đi ra. Kế tiếp là thời gian giao lưu của tiểu thư và phu nhân, một người đàn ông vẫn là tự động lảng tránh mới tốt.

“Thế nào, Anh và Pháp không kém nhau đúng không.” Narcissa cầm ly hồng trà nói giỡn.

“Sao dì Narcissa nói vậy,” Ritret cười tao nhã, nhấp một ngụm trà, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, “Nói thật a dì. Lần này cha sai con tới một nửa là vì để con hiểu biết tổ quốc, một nửa là vì nhà Malfoy.”

“A? Nhà Malfoy?” Narcissa ra vẻ kinh ngạc.

Cô gái cười khổ: “Dì Narcissa, đừng nói giỡn với con. Chẳng lẽ ngài không biết ý cha con sao?” Cô nghiêng đầu, “Cha muốn con gả vào nhà Malfoy.”

Narcissa cũng cười: “Như thế nào? Chẳng lẽ cô bé kéo quần áo Draco không tha, muốn làm cô dâu của Draco không nguyện ý?”

“Dì, đừng trêu cợt con, con đã thấy con anh Draco, dì còn cho rằng con không biết sao…” Cô oán giận nhìn Narcissa.

WHAT?!

Narcissa cảm thấy trước mắt trống rỗng.

“… Dì Narcissa? Dì làm sao vậy?” Cô gái cẩn thận gọi Narcissa, nhìn Narcissa hoàn toàn hóa đá thành điêu khắc chân tay luống cuống.

Draco Malfoy! Con có giỏi thì đừng để mẹ bắt được con…

“Khụ khụ, không có việc gì, không có việc gì…” Narcissa cười miễn cưỡng. Bà nhấp môi che dấu thất thố, trong lòng không khỏi muốn lấy tin từ cô gái trẻ tuổi, “Ritret, làm sao con biết đó là con Draco? Draco luôn giữ bí mật rất tốt.”

Giỏi, giỏi lắm, có con bà nội cũng không biết! Narcissa cắn răng.

Ritret cầm ly hồng trà: “Ngày đầu tiên con đến Anh đã bị bạn kéo đến Hogsmeade chơi, khi con mới đi ra từ Công Tước Mật thì đã bị một cậu bé hỏi Công Tước Mật ở đâu. Ngay từ đầu con còn không chú ý, chỉ cảm thấy cậu bé này rất đáng yêu, chỉ đường cho cậu bé, còn hôn. Kết quả hơn mười phút sau, anh Draco xuất hiện, con mới để ý cậu bé kia giống anh Draco khi bé. Màu tóc cũng là màu bạch kim.”

Cô gái nhún nhún vai, cười khẽ chớp chớp mắt: “Không thể tưởng được.”

“Bạn con lại la hét muốn đi Luân Đôn, mấy ngày nay chúng con đều ở thế giới Muggle.” Cô bổ sung.

Narcissa phe phẩy quạt cười tao nhã, nhưng thấy thế nào cũng tới gần hỏng mất ——Draco, con giỏi lắm! Nếu không phải Ritret chạy tới thế giới Muggle, tin tức này cũng không biết khi nào mới rơi vào lỗ tai mẹ con đâu!

“Dì, vợ anh Draco đâu? Nhất định là một vị mỹ nhân xinh đẹp đúng không!” Cô chớp mắt.

Câu nói kia làm lửa giận của Narcissa cao lên mấy mét —— Vợ? Chưa thấy! Chết tiệt, Tiểu Long, sao con dám giấu vợ tốt như vậy? Chẳng lẽ mẹ và ba con ăn thịt người sao?

“Không, bọn họ không ở với chúng ta.” Narcissa cười.

“Dì Narcissa, cháu con tên là gì?”

Narcissa cảm thấy chính mình nụ cười trên mặt có chút da nẻ. Tên là gì? Ta cũng không biết a!

Nhưng vào lúc này một gia tinh xuất hiện ở phòng khách, cực kỳ bất nhã lăn lông lốc trong phòng khách nhà Malfoy. Lớp thảm lông bạch kì mã tuyết trắng xuất hiện một dấu đen lập tức hấp dẫn ánh mắt cô gái trẻ tuổi.

“Ngại ngùng dì Narcissa.” Cô vội nói xin lỗi, “Gia tinh Pháp không nghiêm chỉnh huấn luyện giống Anh.”

Narcissa chân tâm cảm ơn gia tinh Pháp xuất hiện: “Không, không sao, gia tinh sẽ xử lý.”

Gia tinh Pháp và Ritret bô bô không biết nói cái gì rồi cô bật người đứng lên. Narcissa cũng nhanh chóng đứng lên.

“Ngại ngùng, bạn cháu có rắc rối, cháu phải lập tức đi qua.”

Narcissa và Ritret đi ra phòng khách: “Không sao. Cháu đi nhanh đi.”

Cô chớp chớp mắt: “Hôm nào cháu sẽ lại đến, lần sau dì nhất định phải mang cháu đi gặp cháu dì nha.”

“Đương nhiên.” Ta cầu cô không đến nữa!

Narcissa nhẹ lay động quạt cười ôn nhu.

“Cháu đi đây.” Cô vẫy tay rồi độn thổ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.