Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc

Chương 47




Đặng thái y nghe được câu hỏi của hoàng thượng thì ngẩn người, ông vốn cho là hoàng thượng gọi ông tới vì chuyện đã xảy ra bên trong cung Dao Hoa, nhưng mà ông ta còn chưa có vào đến trong cung Dao Hoa, nên cũng không biết tình huống ở trong cung đó thế nào.

"Bẩm hoàng thượng, vi thần trước hết phải kiểm tra qua sức khỏe của Trương Tiệp Dư hôm nay như thế nào mới có thể xác định." Đặng thái y không có nói dối, mặc dù không biết mục đích của hoàng thượng khi hỏi như vậy, nhưng có một số việc ông ta cũng biết nên ứng đối sao cho phải.

"Chuẩn bị tới cung Dao Hoa."

Triệu Khải Hâm đến khiến cho cung nữ và nội thị cung Dao Hoa có chút không phản ứng kịp, họ không ngờ hoàng thượng lại chỉ bởi vì Trương Tiệp Dư một lần suýt té ngã mà tới cung Dao Hoa thăm nàng, dĩ nhiên họ cũng không biết mục đích Triệu Khải Hâm tới là vì muốn xác định tình trạng sức khỏe của Trương Vân Nguyệt ra sao.

Một lần xuất hiện này của Triệu Khải Hâm khiến cho những cung nữ có tâm tư bất định ở cung Dao Hoa liền quyết định về sau cho dù có không trung thành với cung Dao Hoa, thì cũng không thể phản bội cung Dao Hoa rồi. Về phần những cung nữ ở cung Dao Hoa đã bị thu mua thì lập tức muốn đem tin tức này truyền cho chủ tử của mình.

Trong cung Phượng Minh, hoàng hậu sau khi nhận được tin tức trầm mặc một chút, "Cho người chú ý một chút tình huống của cung Dao Hoa, xác định chính xác tình trạng của chủ tử bên trong cung Dao Hoa kia, đem tin tức hôm nay truyền khắp cả hậu cung.Ta muốn khiến cho tất cả mọi người ở hậu cung trong tối nay biết được hoàng thượng rất coi trọng cái bào tử đó trong cung Dao Hoa, thậm chí coi trọng hơn rất nhiều so với bào thai trong bụng Huệ phi."

"Vâng"

Trương ma ma nghe được hoàng hậu rốt cuộc chuẩn bị ra tay, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, bà ta thật sự là không muốn hậu cung lại xuất hiện người có thể uy hiếp đến chủ tử nhà mình.

Mặc dù Trương Vân Nguyệt này vốn chỉ là một cung nữ nhảy lên được vị trí Tiệp dư không có bản lãnh gì, cũng không có học thức tài hoa gì, thậm chí dung mạo cũng nhiều nhất chỉ có thể coi là trên mức đẹp, cũng tuyệt đối không tính là tuyệt mỹ, hơn nữa tựa như Trương Vân Nguyệt dù là về cấp bậc hay tướng mạo mà nói ở hậu cung tuyệt đối là không thiếu.

Nhưng Trương ma ma lại có một loại cảm giác, nữ nhân kia sau này sẽ là kình địch chủ tử nhà mình.

Loại cảm giác xuất hiện không sao có thể giải thích được, thời điểm loại ý nghĩ này vừa mới xuất hiện bà ta xì mũi coi thường, nhưng vào lúc này bà ta thấy Trương Vân Nguyệt chỉ trong thời gian ngắn ngủi địa vị nhanh chóng lên cao, chưa tới một năm từ một cung nữ trở thành Tiệp dư, cái cảm giác đó lại lần nữa trồi lên nhắc nhở bà ta.

Đến lúc này bà ta đã không còn thấy cảm giác này không đáng tin nữa rồi, ít nhất hiện tại nếu như đứa bé trong bụng Trương Vân Nguyệt kia đúng là một bé trai khỏe mạnh, thì đứa bé kia tuyệt đối không nghi ngờ chút nào sẽ ảnh hưởng đến đại hoàng tử nhà mình.

Bên trong cung Lăng Nguyệt.Huệ phi không phụ sự mong đợi của mọi người vừa nghe được tin tức do Hoàng hậu đặc biệt truyền tới, Huệ phi nghe được bào tử của Trương Vân Nguyệt so với mình còn được hoàng thượng quan tâm hơn, trực tiếp liền tức giận sinh non!

Ở trong cung Dao Hoa.

Đặng thái y bắt mạch cho Trương Vân Nguyệt xong thở phào nhẹ nhõm.

"Khởi bẩm hoàng thượng, thai nhi trong bụng Trương Tiệp Dư rất khỏe mạnh, chỉ là nếu đi đường ngựa xe mệt nhọc e là bất tiện." Lời này Đặng thái y nói đã rất rõ ràng, đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt không có chuyện gì, nhưng rời đi hoàng cung tới biệt viện bên kia cũng là không được.

"Nếu như ngươi theo bên cạnh dọc đường chăm sóc thì sao?" Triệu Khải Hâm cau mày hỏi.

Đặng thái y vừa nghe lời này của Triệu Khải Hâm cũng đã hiểu được tính toán của hắn, đây là kiên quyết muốn dẫn người rời khỏi hoàng cung rồi.

"Miễn cưỡng có thể." Đặng thái y không có nói nhất định có thể, dù sao trên đường có thể xảy ra rất nhiều chuyện, chỉ cần một chút sơ ý đứa bé có thể không còn.

"Tốt......"

"Hoàng thượng, Huệ phi sinh non!" Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một hồi tiếng kêu gọi lo lắng cắt đứt lời nói tiếp theo của Triệu Khải Hâm.

Trương Vân Nguyệt vốn là nghe được lời Triệu Khải Hâm nói còn chưa có hoàn hồn, tiếp theo liền hoàn toàn ngây ngẩn cả người, Huệ phi sinh non rồi sao? Đây là chuyện gì xảy ra? Êm đẹp sinh non rồi sao?

"Tới cung Lăng Nguyệt." Triệu Khải Hâm cau mày mặt đen lại rời khỏi cung Dao Hoa.

Trương Vân Nguyệt nhìn Triệu Khải Hâm rời đi, "Ma ma, bà nói xem tôi có nên tới thăm Huệ phi không?"

"Cái này, Tiệp dư chủ tử lẽ ra thân phận của ngài là không có tư cách đi, nhưng là ngài trước kia dù sao cũng từng hậu hạ Huệ phi nương nương, không đi có vẻ không hợp lẽ lắm. Chỉ là ngài hiện tại có thai, lúc này bên đó việc sinh nở hỗn loạn, đụng đụng chạm chạm chỉ sợ..." Ngọc ma ma cau mày nhìn Trương Vân Nguyệt.

"Thôi, muốn thăm Huệ phi để ngày mai đi, hi vọng đứa bé kia có thể thật tốt." Tám tháng. Dân gian có câu: "Bảy tháng sống, tám tháng khó sống", chỉ hy vọng đứa bé kia có thể bình yên vô sự.

"Cũng không biết vì sao lại sinh non, Ngọc ma ma, bà có biết được tin tức gì ở bên kia không?" Trương Vân Nguyệt mong đợi nhìn Ngọc ma ma. Nàng tuy là ở trong hậu cung nhưng một chút giao thiệp cũng không có, cho nên chỉ có thể nhờ người bên cạnh giúp đỡ rồi.

"Nô tài tạm thời không biết." Ngọc ma ma lắc đầu, những tin tức này rốt cuộc có thể nói với Trương Vân Nguyệt được hay không phải đợi buổi tối xin phép xong rồi mới biết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.