[Dịch] Thất Trọng Biến

Chương 22 : Sống và chết




Trong phủ trạch gia tộc Stan ở thành Safin! Không khí trong phủ viện rất ngưng trọng, tử khí nặng nề!

Trên mặt đất trong đại sảnh bày hai cỗ thi thể!

“Lý Đại, nói mau, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ford bị ai giết! Ngươi nếu không nói rõ ràng cho ra, ta sẽ giết toàn gia nhà ngươi!” Khuôn mặt quái dị của Stanley lúc này càng thêm dữ tợn, đôi mắt đỏ như máu đều sắp có thể nhỏ máu xuống, chiếc bàn dài bên tay trong nháy mắt khi nghe thấy Stanford chết bị đập thành từng mảnh!

Lý Đại quỳ bên dưới cả người sớm đã run rẩy không ngừng, bị dọa đến nỗi tay sắp không cầm được rồi!

“Phụ thân, ngài trước tiên đừng quá kích động! Lý Đại, ngươi không cần khẩn trương, nói rõ ràng mọi chuyện ra!” Một thanh niên rất giống với Stanford đứng ở bên cạnh Stanley, sắc mặt bình tĩnh nói.

“Vâng! Vâng, đại thiếu gia!” Lý Đại sợ sệt nhìn thoáng qua Stanker, so sánh với Stanford, đại thiếu gia phải chín chắn hơn nhiều, cũng càng đáng sợ hơn nhiều! Nghe nói so với tộc trưởng Stanley chỉ có hơn mà không hề kém cạnh. Âm độc! Đây là đánh giá của tất cả mọi người đối với Stanker!

Lý Đại vâng vâng dạ dạ bắt đầu giải thích những chuyện trải qua đến lúc Stanford chết.

“Khoan đã, ngươi lập lại lần nữa! Kẻ giết chết Ford tên gì?” Stanley nghe được một cái tên quen thuộc! Lông mày giật giật, trong lòng càng không bình tĩnh hơn!

“Tên Tả Nham! Tả Nham này rất quỷ dị, chỉ trong thời gian hơn bốn mươi ngày đã từ nhị tinh Linh tu giả đạt đến Linh chiến giả! Hơn nữa, tốc độ của hắn cũng nhanh vô cùng, thoắt cái liền đến trước mắt, hắn còn tu luyện một loại hỏa diễm âm u, chỉ khẽ đốt trên trán thiếu gia, thiếu gia liền chết!” Lý Đại cố ý miêu tả Tả Nham cực kỳ lợi hại, chỉ bởi như thế mới có thể che giấu tự tắc trách của mình!

“Hỏa diễm quái dị?” Stanley càng ngày càng xác định kẻ tên Tả Nham đã giết chết con trai mình trong miệng Lý Đại, chính là Tả Nham Thái Long Thái Hổ và mình vẫn luôn tìm kiếm. Mà hỏa diễm đó, nhất định là do Tả Nham kia tu luyện ‘Sí Viêm Ba’ mới xuất hiện!

Lại nói hai huynh đệ Thái Long Thái Hổ kia sau một tuần vẫn không chờ được Tả Nham về nhà, thực sự đành chịu liền đem sự thật ra nói cho Stanley. Stanley sớm đã biết tình hình mặc dù rất tức giận, nhưng vẫn phân phó Thái Long Thái hổ tiếp tục theo đuổi chuyện này.

Nhoáng cái đã một tháng trôi qua. Stanley và Thái Long Thái Hổ đều cho rằng, tên Tả Nham kia nhất định đã trộm linh kỹ chạy khỏi thành Safin, đều gần như bỏ qua rồi!

Ai ngờ rằng Tả Nham này lại xuất hiện! Còn giết chết con trai mình! Stanley tức giận đến nỗi thịt trên mặt giật giật, hận không thể nuốt sống kẻ tên Tả Nham kia!

“Giết hắn, lấy linh kỹ về!” Đáy lòng Stanley thầm hô hoán.

“Phụ thân!” Stanker sau khi nghe xong Lý Đại miêu tả, liếc qua Stanley, chờ hắn hạ quyết định. Nhưng vẻ mặt Stanley chẳng rõ chẳng rằng, không biết đang lưỡng lự cái gì.

“Hả? À! Throne, bảo người đi gọi Thái Lòng và Thái Hổ, theo ta tới Safin tu linh học viện!” Stanley nhìn thoáng qua Throne sau đó lại quay đầu nói với Lý Đại, “Ngươi, đi cùng chúng ta, chỉ người cho chúng ta!”

o0o

Bên trong phòng làm việc của Hi Đức.

Tả Nham trợn trừng mắt, lạnh lùng nhìn vẻ mặt đắc ý của Hi Đức, hàm răng nghiến chặt. Hồi tưởng đến những chuyện xảy ra mấy ngày qua, Tả Nham cực kỳ hối hận. Nếu không phải mình hàm hố tiện nghi, nhất thời không nhận thức rõ diện mục thực sự của Hi Đức, cũng không đến nỗi rơi vào kết quả như thế này.

Thế giới này thực sự chỉ có tính kế lẫn nhau, mưu tính hại nhau sao? Tả Nham than nhẹ một hơi, tức giận không thôi!

“Đừng nhìn chằm chằm ta như vậy, muốn trách thì trách phụ mẫu ngươi! Nếu phụ mẫu ngươi có tiền, ngươi sẽ không bỏ lỡ thời điểm dẫn phát linh nguyên tốt nhất. Không bỏ lỡ nó, ngươi có thể được Bruno tuyển chọn dẫn đến Cự Linh học viện trong Cự Linh Tháp! Như vậy ngươi rất có khả năng trở thành một đại thiên tài. Đáng tiếc, ngươi không có số mệnh đó!” Hi Đức nhìn Tả Nham phẫn nộ, nghĩ tới sau khi tách linh nguyên, mình rất nhanh có thể thăng hai cấp, trong lòng liền sung sướng!

Đó chính là cả hai cấp a! Linh nguyên bình thường cũng chỉ không đến một cấp! Hi Đức càng ngày càng trông mong!

“Ngươi đừng đắc ý, cho dù ta biến thành ác quỷ, ta cũng sẽ không buông tha ngươi!” Tả Nham khạc một ngụm đờm, căm hận nói.

“Ha ha! Nếu ngươi đã hận ta như vậy thì ta sẽ cho ngươi toại nguyện, để ngươi sớm biến thành quỷ! Để ngươi tới tìm ta!” Hi Đức đi tới trước giá sách, ấn chốt bí đạo.

Giá sách từ từ dịch chuyện, lộ ra một cửa động!

Tả Nham nhìn cơ quan, có chút nghi hoặc, không rõ Hi Đức rốt cuộc muốn làm thế nào. Nhưng bất kể thế nào, hắn cũng chỉ con đường chết, nghĩ đến đây đáy lòng Tả Nham lại vô cùng tuyệt vọng.

“Đừng ngạc nhiên! Ngươi cũng sắp chết rồi, còn hiếu kỳ như vậy! Vào đi thôi!” Hi Đức Tả Nham đã sắp chết vẫn còn chú ý đến cơ quan của mình, lạnh lùng cười nhạo nói. Sau đó túm Tả Nham tiến vào trong mật đạo.

“Tiền bối, người ta đã mang đến! Phiền toái ngài rồi!” Hi Đức không hề túm Tả Nham tống đến cuối mật đạo mà đứng ở cửa mật đạo hô hoán về phía cuối mật đạo.

Stanley e rằng sắp tới rồi, Hi Đức không muốn cho hắn phát hiện mật đạo của mình. Dù sao thì mật đạo cũng không có cửa ra nào khác, hơn nữa còn có Linh ẩn giả Craw kia ở đấy, còn sợ Tả Nham có thể chạy thoát sao.

Sau khi gọi xong, Hi Đức cũng không đếm xỉa đến Tả Nham, một lần nữa đóng mật đạo thư sách lại. Một bên đợi chờ linh nguyên tách xong, một bên chờ Stanley đến.

Quả nhiên, còn chưa đến nửa phút!

Đầu tiên là một trận đập cửa! Ngay sau đó chợt nghe thấy thanh âm của Stanley, “Hi Đức thúc phụ! Ngài có đây không?”

Hi Đức xảo quyệt cười cười, chậm chạp nói, “Vào đi!”

Đám người Stanley dưới sự chỉ dẫn của Lý Đại đầu tiên là đi tới túc xá của Tả Nham, sau khi phá cửa vào đã phát hiện người đi nhà trống! Cho nên mới tìm Hi Đức!

“Hi Đức thúc phụ, Ford chính là ngài tận mắt thấy nó lớn lên! Bây giờ nó gặp phải thủ đoạn độc ác của Tả Nham kia, mong ngài nhất định phải khiến cho tên Tả Nham kia nợ máu trả bằng máu!” Stanley biết rõ Hi Đức là người xảo trá, cho nên vừa đến liền quy kết tội danh đổ lên đầu hắn!

“Stanley hiền chất a! Chuyện Ford ta cũng vừa mới nghe nói! Đối với cái chết của nó, ta hết sức thông cảm! Nhưng lúc ta phái người tới bắt hắn, phát hiện hắn đã chạy rồi! Có điều, ta cũng phái người đuổi theo! Nếu có tin tức ta sẽ sai người lập tức báo cho ngươi!” Vẻ mặt Hi Đức đầy bi thương nói.

Trong lòng Hi Đức biết nếu không giao cho Stanley một công đạo, với tính cách của Stanley nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua. Cho nên hắn mới nói đã phái người truy đuổi! Dù sao sau khi linh nguyên được tách, Tả Nham cũng sẽ chết! Đến lúc ấy mượn cái cớ nói là sẩy tay giết Tả Nham, giao cho hắn cỗ thi thể cũng được!

“Chạy trốn rồi?” Stanley nguyên là biến sắc, có nét không tự nhiên, lập tức lại thở phào một hơi, đã có ngươi truy đuổi là tốt rồi! Vội vàng nói, “Hi Đức thúc phụ, có tin tức nhất định phải báo cho ta, ta phải bắt sống, sau đó từ từ hành hạ hắn!”

Nhìn thoáng qua bộ dạng nghiến răng nghiến lợi của Stanley, Hi Đức cảm thấy có chút tức cười, tiểu tử này vẫn tàn nhẫn như trước đây, nếu Tả Nham thực sự rơi vào tay hắn, lại còn có thể toàn thây á! Đáng tiếc a! Có thể giao cho ngươi người sống mới là lạ!

Hi Đức khẽ gật đầu, “Được! Ngươi trước tiên về đi, một khi có tin tức, ta lập tức sai người báo cho ngươi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.