[Dịch] Thất Trọng Biến

Chương 20 : Thử chiêu




Một màn Hi Nhã khóc lóc chạy ra khỏi rừng cây, vừa vặn bị hai bóng người chạy tới thấy được.

“Thiếu gia, không ổn a! Hi Nhã tiểu thư sao lại khóc vậy? Chẳng nhẽ tên tiểu tử Tả Nham kia khinh bạc tiểu thư?” Tên Lý Đại chỉ sợ thiên hạ không loại sáp lại bên tai Stanford nói.

“Ta phải giết hắn!” Stanford quát lớn một tiếng, cả người bốc lên, rất nhanh lướt vào trong rừng cây! Cho dù Lý Đại không thì thầm câu nói đó thì trong lòng Stanford cũng có một tia hoài nghi. Nữ thần trong lòng bị khinh nhờn, ngay lập tức nộ khí tăng vọt, hận không thể xé Tả Nham ra thành từng mảnh nhỏ.

“Thiếu gia! Tiểu tử ấy còn ở bên trong!” Lý Nhị vừa thấy Stanford và đai ca theo phía sau, vội vàng nghênh đón!

“Mau dẫn ta đi!” Stanford xiết chặt tay, cơ nhục trên mặt giật giật, cả giận nói.

“Bên này!” Lý Nhị quả thực chưa từng thấy thiếu gia tức giận như vậy, ngay lập tức khiếp nhược dẫn đường phía trước.

“Chỗ đó!” Lý Nhị chỉ về một hướng.

Chỉ thấy Tả Nham sắc mặt thê lương ngồi thẫn thờ trên đất!

“Tả Nham, ngươi vừa rồi làm gì với Hi Nhã tiểu thư?” Stanford thấy vẻ mặt nản lòng của Tả Nham tâm lý thoáng buông lỏng, tiểu tử này e rằng không đạt được ý đồ cho nên mời có vẻ mặt như thế.

“Stanford?” Tả Nham nhìn ba người xuất hiện trước mặt, có chút vui mừng ngạc nhiên, đứng dậy.

Cho dù Stanford không đến tìm hắn thì hắn cũng muốn đến tìm Stanford. Có thù báo thù, có ân báo ân, đây là chuẩn mực làm người của Tả Nham. Hết thảy những gì Stanford làm với mình, Tả Nham luôn nhớ kỹ mọi chuyện trong lòng. Hiện tại không ngờ lúc mình buồn bực nhất lại dẫn mình tới tận cửa.

“Vừa hay lấy bọn chúng thử chiêu!” Tả Nham ánh mắt rét lạnh, tập trung thẳng vào Stanford!

“Tiểu tử thúi nhà ngươi, thiếu gia nhà chúng ta hỏi ngươi đấy! Ngươi rốt cuộc làm gì với Hi Nhã tiểu thư? Nói mau!” Lý Nhị giơ tay phải, giả vờ bộ dạng như sắp động thủ, muốn dọa Tả Nham một chút.

Từ Lý Nhị xem ra, một nhị tinh Linh tu giả như Tả Nham lần trước chưa bị Thực Nhục Thú ăn thịt hoàn toàn do may mắn! Đối với một tên gia hỏa như thế, không thừa cơ thể hiện trước mặt thiếu gia, còn chờ đến lúc nào nữa!

Tả Nham lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Nhị một lượt, hắn đã động sát tâm!

“Ta cùng Hi Nhã làm cái gì liên quan gì tới ngươi?” Tả Nham hừ lạnh một tiếng, tay âm thầm bắt đầu tích tụ linh lực.

“Tiểu tử ngươi! Ăn gan hùm mật gấu hay sao, dám ăn nói với thiếu gia nhà chúng ta như vậy! Không muốn sống nữa phải không?” Lý Đại tất nhiên sẽ không nhường cơ hội thể hiện cho đệ đệ mình độc chiếm. Chạy tới vỗ chưởng về phía Tả Nham.

Stanford rất kinh ngạc Tả Nham sao lại bỗng chốc trở nên kiên cường như thế, nhưng sau khi thấy Lý Đại tung người lao tới, cũng vui mừng ở bên coi hắn giáo huấn Tả Nham, cũng không hề có bất cứ cử động nào. Từ hắn xem ra, một nhị tinh Linh tu giả, Lý Đại có thể khá dễ dàng ứng phó.

Tả Nham vốn phản ứng khá nhanh nhẹn, hơn nữa còn sớm chuẩn bị. Lúc tay Lý Đại sắp hạ xuống mặt, tay phải lóe lên, tóm lấy tay Lý Đại, giơ chân, một cước đá lên bụng Lý Đại. Đá thẳng hắn ra ngoài rất xa.

Lý Đại còn chưa biết gì liền cảm thấy bụng mình đau đớn một hồi, ngã bay xuống đất, ôm bụng không dám tin tưởng nhìn Tả Nham. Hắn chính là nhất tinh Linh chiến giả a, sao lại bị một nhị tinh Linh tu giả dễ dàng đá bay như vậy?

Stanford đồng tử cũng phình to ra, hết sức giật mình!

“Lý Đại, ngươi chưa ăn sáng sao?” Stanford rất hoài nghi Lý Đại đêm qua có phải hư thoát quá nhiều trên bụng đàn bà hoặc là thực sự chưa ăn sáng hay không. Nếu không sao có thể một nhất tinh Linh chiến giả bị một tên nhị tinh Linh tu giả thu thập dễ dàng như thế chứ!

Lý Nhị cũng rất ngạc nhiên, thực lực ca ca mình, chính mình rõ ràng nhất! Nhưng...

Lý Đại bị chủ tử mình trách móc, lập tức xấu hổ đỏ bừng cả mặt, nhanh nhẹn bò dậy, thẹn quá hóa giận lao về phía Tả Nham!

“Ảo giác, vừa rồi nhất định do mình quá khinh thường mới xảy ra chuyện như vậy!” Lý Đại tự an ủi mình!

Nhưng nắm tay hắn còn chưa chạm tới thân thể Tả Nham đã bị chặn lại. Ngay sau đó chính là phản kích của Tả Nham, lực lượng không ngờ chẳng kém bao nhiêu so với mình. Lý Đại hết sức lấy làm lạ!

Hai người sau khi liên tục chiến với nhau mấy hiệp, Tả Nham bởi có ba hệ nguyên tố thuộc tính, trong đó có cả phong thuộc tính nên tốc độ và phản ứng đều cao hơn Lý Đại một bậc!

Rất nhanh!

“Bịch!” Thân thể Lý Đại lần nữa bị chân Tả Nham đá ngược trở lại.

“Điều này sao có thể! Ngươi từ lúc nào đã trở thành Linh chiến giả!” Bản thân Lý Đại sau khi liên tục nhận hai đòn phụ trợ thêm linh lực của Tả Nham đã biết rõ thực lực thật sự của Tả Nham! Nhưng qua bốn mươi ngày từ nhị tinh Linh tu giả thăng cấp đến Linh chiến giả, đây là tốc độ gì?”

“Linh chiến giả? Lý Đại, ngươi không phải đang nói mê đấy chứ! Tiểu tử này một tháng trước vẫn chỉ là nhị tinh Linh tu giả, ngươi nói hán hiện tại là Linh chiến giả sao?” Stanford không hề nghĩ ngợi liền cảm thấy điều này không thể, ý nghĩ này quá điên cuồng!

“Hắn nói không sai! Ta đích thực là Linh chiến giả!” Tả Nham cười khẩy, lạnh lùng thay Lý Đại nằm ở trên đất trả lời câu hỏi. Quả nhiên thực lực mới là quan trọng nhất, cảm giác ức hiếp kẻ yếu quả rất không tệ!

“Linh chiến giả? Ngươi tưởng rằng ngươi là thiên tài còn xuất sắc hơn cả Điện Hoàng Pissalo sao? Hơn bốn mươi ngày muốn từ nhị tinh Linh tu giả thăng cấp đến Linh chiến giả, có quỷ mới tin ngươi! Lý Nhị, lên cho ta!” Stanford âm ỷ có chút tin tưởng. Có thể dưới công kích toàn lực của Lý Đại tiếp mấy chiêu, sau cùng còn đá bay Lý Đại, điều này đã chứng minh thực lực Tả Nham cho dù kém hơn Lý Đại, cũng sẽ không kém quá nhiều! Nhưng Điện Hoàng Pissalo thiên phú mạnh như thế cũng tốn một năm mới từ Linh tu giả đột phá đến Linh chiến giả a! Vẫy vẫy tay về phía Lý Nhị, Stanford quyết định sai Lý Nhị thử lại một lần nữa!

Lý Nhị cũng là một nhất tinh Linh chiến giả, lúc nhìn thấy ca ca liên tục hai lần bị Tả Nham đá bay, nên không dám lơi lỏng. Cẩn thận nhìn Tả Nham, vận sức chờ công kích.

Trông bộ dáng cẩn thận lo ngay ngáy của Lý Nhị, trong lòng Tả Nham biết không thể dây dưa nữa. Đối phương dù sao cũng là ba người. Lý Đại cũng là do khinh địch mà chịu thiệt, một khi ba người cùng nhau động thủ, đối với hắn rất bất lợi. Càng huống chi thời gian còn rất cấp bách!

“Stanford, ta không thừa thời gian chơi đùa với các ngươi, nếu ngươi không muốn động thủ, vậy ta chủ động một chút vậy!”

Vừa động tâm, hai phân thân lập tức được huyễn hóa ra, xông về phía Lý Nhị. Tay phải bổn tôn vung lên, Huyền Minh chi hỏa lập tức hiển hiện, không đợi Stanford phản ứng, lóe tới trước mắt Stanford , Huyền Minh chi hỏa thiêu đốt về phía gáy hắn.

Diệt cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi lại sinh sôi. Tả Nham rất rõ điều này, cho nên vừa đến lập tức muốn lấy mạng Stanford .

Stanford không ngờ rằng Tả Nham lại chủ động xuống tay với mình, hơn nữa thân hình không biết làm sao bỗng dưng xuất hiện trước mặt, một cỗ khí tức nóng bỏng liền phả vào mặt. Hỏa diễm âm u đã tới trước gáy! Không kịp có phản ứng, thậm chí ngay cả kêu cũng không kêu ra, hỏa diễm nóng bỏng liền tiến vào trong đầu hắn. Thân thể cũng tiếp đất cứng ngắc té xuống.

Stanford kiêu ngạo tự đại đáng thương lúc sắp chết, trong mắt còn rơi rớt lại một tia xem thường, bật thốt những lời ngông cuồng đối với Tả Nham.

“Thiếu gia!” Lý Nhị rất dễ dàng giải quyết hai phân thân chỉ có 30% thực lực Tả Nham, lại trông thấy Stanford bị Tả Nham dùng ngón tay thiêu đốt ngã xuống, rất lo lắng hoảng sợ.

Lý Đại vốn còn ôm bụng ngồi trên đất nhìn thấy rõ ràng rành mạch cái chết của thiếu gia nhà mình. Tả Nham này quá quỷ dị! Trước tiên không nói đến việc hơn bốn mươi ngày từ nhị tinh Linh tu giả đạt đến Linh chiến giả, ngay cả biểu hiện thực lực của hắn lúc này cũng quá hãi nhân! Linh kỹ một chia làm ba, hỏa diễm âm u, vô cớ chớp hiện, từng cái đều khiến người ta kinh sợ. Lại nhìn thấy sát ý quyết tuyệt trong mắt Tả Nham, Lý Đại cũng không màng đến đệ đệ ruột của mình, bò dậy rồi bỏ chạy.

“Ca!” Lý Nhị thấy đại ca của mình không ngờ lại bỏ mình đi, cũng ý thức được không ổn, không dám nghĩ nhiều, co cẳng cũng muốn bỏ chạy.

Còn chưa chạy khỏi hai thước, Tả Nham lần nữa vô cớ xuất hiện, Huyền Minh chi hỏa trên ngón tay đã đâm thủng chỗ trái tim Lý Nhị thành một cái lỗ.

Lý Nhị mở to đôi mắt bi phẫn, thê lương ngã xuống.

Tả Nham thu tay, giết người phải diệt khẩu, cắn răng một cái, thân hình lại chớp lóe, đuổi theo thân ảnh của Lý Đại!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.