[Dịch]Tan Biến Thời Không

Chương 15 : Không biết phân về đâu (hạ)




Tới gian đoạn này, tân binh mới được chính thức tiếp xúc với các kỹ năng của một người quân nhân từ các loại phương thức chiến đấu, phòng ngự, ám hiệu, kiến thức về vũ khí, bắn súng, các loại xe chuyên dụng, chiến thuật bộ binh, … Tất cả những kiến thức này là những thứ mà Triệu Lập cùng với tổ của hắn đều phải nắm vững nội dung trong thời gian huấn luyện.

Mỗi một người phải tập trung rất nhiều thời gian. Chiếu theo kế hoạch, trong vòng sáu tháng, Triệu Lập vẫn chưa thể tiếp xúc được với công pháp tu luyện trong quân đội.

Đối với việc này, Triệu Lập đã được Kerui Christine nhắc nhở trước nên cũng đã có chuẩn bị tâm lý. Dù sao, những loại công pháp như thế này, nếu lưu truyền trong xã hội thì tuyệt đối là loại công pháp hết sức ưu việt. Mặc dù, từ internet, Triệu Lập có thể tìm được rất nhiều lời mô tả về công pháp tu luyện của quân đội. Nhưng một chút nội dung của công pháp tu luyện trong quân đội cũng không hề có.

Đây là một trong các bí mật của quân sự, có lẽ vì thế mà những quân nhân xuất ngũ, cũng bị nghiêm lệnh không được tiết lộ chúng ra bên ngoài.

Quan trọng hơn nữa, loại công pháp này có lẽ không phải bất cứ quân nhân nào cũng được truyền thụ. Thậm chí Triệu Lập còn đoán rằng các loại công pháp được truyền thụ cũng khác nhau, không cùng một cấp bậc. Nếu không, ngay từ những ngày huấn luyện tân binh đầu tiên đã không ngừng thử nghiệm, kiểm tra, thậm chí cả đánh giá nhân cách… Tất cả những điều này, không phải là do những nhân vật cao cấp trong quân đội, không có việc gì làm ngồi nghĩ ra để đày đọa tân binh.

Trong huấn luyện tân binh, bất kể ngày cũng như đêm, không bao giờ được tiếp xúc với internet. Thậm chí, ngay cả những tin tức địa phương cũng không được xem. Tất cả các loại thông tin đều bị chặn hoàn toàn. Nếu không phải có một cái đồng hồ được lắp ở khu huấn luyện, có lẽ ngay cả hôm nay là ngày gì, Triệu Lập cũng không hề biết.

Kiện thể thuật có thể hành công ngay trong lúc vận động, khiến cho thể lực của Triệu Lập có sự thay đổi rất lớn. Cho dù thời gian vận hành một chu thiên khi đó lâu hơn tiêu chuẩn rất nhiều, nhưng chân khí sau mỗi một chu thiên cũng tăng lên rất nhiều.

Cảm giác đan điền sung mãn cũng xuất hiện vài lần. Mỗi lần vào buổi tối, khi Triệu Lập hành công trong trạng thái thiền định, phải qua ba lần chín chu thiên thì chân khí của hắn mới được nén lại. Nhưng mấy ngày hôm nay, sau khi trải qua giai đoạn nén nhỏ, áp lực chân khí vẫn giữ nguyên như cũ. Điều này chứng tỏ, công lực của hắn đã tăng lên không ít.

Gần đây không có tiến hành kiểm tra thể lực, nên Triệu Lập cũng không hề biết là mức độ phát triển của mình thế nào. Tuy nhiên, ba ngày liên tiếp đều cảm giác thấy áp lực trong kinh mạch, nhưng Triệu Lập cũng không biết phải làm như thế nào mới được.

May mắn, đến ngày thứ tư, chân khí trong lúc thiền định càng thêm ngưng tụ. Triệu Lập từ trong trạng thái hành công tỉnh lại, theo thói quen làm mấy động tác thả lỏng, sau đó mới giật mình phát hiện thời gian hành công thực tế của hắn diễn ra khoảng hai tiếng rưỡi.

Tính thời gian một chu thiên mất khoảng ba phút có nghĩa là hắn đã thực hiện được năm lần chín chu thiên tất cả. Một bước đột phá không thể tưởng được, chẳng trách nào tạng thái áp bức của chân khí trong đan điền và kinh mạch mấy ngày hôm nay đã hoàn toàn biến mất. Thì ra một lần nữa chúng lại được súc tích.

Triệu Lập cũng không hiểu rõ tình huống của mình lúc này. Cũng không có chỗ nào cho hắn đến để hỏi. Cho dù là người khác cũng không thể tin được rằng trong khi hành công lại có thể xuất hiện trạng thái thiền định cũng như trong khi vận động vẫn có thể thành công. Còn một điều không tưởng nữa đó là công pháp cơ bản kiện thể thuật lại có thể đột phá giới hạn vận hành chu thiên, đạt tới mức năm lần chín chu thiên trong một lần hành công.

Tình huống này hoàn toàn có thể khẳng định một điều, nếu Triệu Lập lộ ra trạng thái này thì chuột bạch cũng không xứng đáng được làm đồ thí nghiệm bằng hắn. Triệu Lập quyết không thể để cho trường hợp này xảy ra. Hắn đã thành công giấu diếm trong mấy năm, không thể để mấy tháng thế này lại phát sinh ra chuyện không muốn được.

Lúc này, hắn cũng chẳng dám có mơ ước gì cao siêu, chỉ cần an toàn vượt qua được mấy tháng này, chờ đến khi có thể tiếp xúc được với công pháp tu luyện trong quân đội, thì có thể hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm. Đến lúc đó, cho dù có biểu hiện hơn nữa thì cũng không cần thiết phải lo lắng nữa.

Cái khoảng cách kém một chút là đuổi kịp Triệu Lập, khiến cho tổ một như được uống thuốc kích thích, thành tích trong tất cả các mặt khác đều độc chiếm thứ nhất khiến cho ba giáo viên có chủ ý quan sát Triệu Lập đều hết sức hài lòng. Ngay cả mấy thành viên trong tổ, thì thành tích lúc này cũng có thể coi là đạt được kết quả xuất sắc.

- Tất cả chú ý! Ta có thể vinh hạnh được tuyên bố một điều đó là các bạn đã hoàn thành giai đoạn huấn luyện này. – Tổng phụ trách đứng trước hàng quân đang xếp thành đội hình chỉnh tề, lớn tiếng tuyên bố:

- Ta rất vui vì trong tất cả các cậu không có một ai bị đào thải.

Tất cả mọi người đều vòng hai tay ra sau lưng, nắm lại với nhau đứng nghe giáo viên nói. Mặc dù không có một ai phát ra tiếng động, nhưng trong lòng tất cả mọi người đều hết sức kích động. Cuộc sống trong mấy tháng huấn luyện cuối cùng cũng chấm dứt.

Tuy nhiên đây cũng không phải lý do duy nhất khiến mọi người kích động. Còn một lý do cơ bản nữa, đó là được bước vào giai đoạn huấn luyện tiếp theo. Trong giai đoạn tiếp theo, mọi người sẽ được tiếp xúc với công pháp tu luyện chân chính của quân đội. Sau khi tu luyện những công pháp này, mọi người mới chân chính trở thành một người quân nhân chính thức.

Có không ít người gia nhập quân đội với mục đích chỉ là đạt được điều này. Đương nhiên, Triệu Lập là một trong những người mong mỏi điều này nhất. Đứng ở trước mặt tổ của mình, Triệu Lập chỉ mong giáo viên nói xong thật nhanh những lời sáo rỗng, sau đó mau chóng giải thích ý nghĩa những công pháp đó. Nhưng mong muốn này của hắn cũng chỉ là ảo tưởng mà thôi…

- Tiếp theo, tất cả các bạn sẽ được phân tổ lại một lần nữa theo các binh chủng để có thể được tiếp xúc, học tập các loại kỹ năng khác nhau…

- Triệu Lập! Hậu cần đặc biệt, tổ mười chín.

- Lâm Kiệt! Binh chủng bộ binh, tổ thứ ba.

- Khổng Báo! Binh chủng không quân, tổ bốn!

….

Mọi người theo thứ tự đọc tên của giáo viên mà đi ra, nhanh chóng theo sự phân tổ, đi về vị trí của mình.

Triệu Lập ngạc nhiên phát hiện ra một điều đó là vị trí của hắn chỉ có duy nhất một mình. Hơn nữa, số hiệu tổ mười chín cách rất xa so với số hiệu các tổ mà mọi người được phân. Hậu cần đặc biệt là như thế nào? Sao mình lại được phân công tới tổ này?

Cho dù không phải là một chiên sĩ thực thụ nhưng điều này cũng làm cho Triệu Lập có chút tò mò bởi vì hậu cần thì có gì mà còn phải thêm hai chữ đặc biệt vào đó nữa? Những người khác cũng được phân về bộ phận hậu cần nhưng không hề có hai chữ đặc biệt. Hơn nữa, từ trước đến giờ hắn chưa từng nghe thấy trong quân đội có binh chủng như thế này, chẳng lẽ đây là một binh chủng đặc biệt? Điều này là không có khả năng, bởi vì binh chủng đặc biệt không hề lựa chọn người từ trong huấn luyện tân binh.

Mang theo một câu hỏi lớn trong lòng, Triệu Lập bước lên phi thuyền vận chuyển mà không hề biết mình sẽ được đưa tới địa phương nào. Trên phi thuyền không hề có một ai, trừ người lái ra cũng chỉ còn có một mình hắn. Mà mặt của người lái, hắn cũng hề được thấy, cũng không hề nói chuyện . Hắn đành phải im lặng ngồi đó, chờ khi đến đích mới có thể biết rõ được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.