[Dịch] Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Chương 9 : Đừng ra vẻ ngầu làm bộ ngầu sẽ bị sét đánh




Chương 9: Đừng ra vẻ ngầu, làm bộ ngầu sẽ bị sét đánh

Xem bộ dáng Lý mm thương tâm sầu khổ, tựa như đã nhìn thấu suốt các đấng mày râu trên đời.

Cũng khó trách, ngày xưa những người từng theo đuổi nàng người nào cũng là vương công quí tộc cao quan quí thế, nhưng bọn họ có thể tình nguyện đi ghen với những người khác cũng muốn sở hữu nàng, mà không ai muốn đem nàng chuộc thân cứu ra cõi phong trần. Thậm chí đến về sau có Chu Bang Ngạn- 1 thi nhân nỗi tiếng ngang với Tống Huy Tông- có lòng đem nàng cứu ra ngòai, nhưng vừa ra đến cửa liền bị Tống huy Tông chặn lại, làm hắn phải chui uống gầm giường vừa trốn vừa nghe thủ trưởng của mình cùng Lý mm i i a a. Hắn nổi điên liền viết 1 mẩu giấy vàng châm chọc Tống huy Tông, để rồi bị biếm khỏi kinh thành. Sau này Tống huy Tông nghĩ lại cũng thấy mắc cỡ, lại triệu hắn quay lại, bồi thường 1 chứuc quan không lớn không nhỏ (Tiết tuyển tự-„Ngàn năm diễn đạo sử“- chương N hồi 13 : 1 đêm phong lưu- Trương Tiểu hoa phó chủ biên ) . Đôi nam nhân này ứng đối với nhau đủ để thuyết minh Lý Sư Sư trong mắtbọn họ chẳng qua chỉ là 1 „cọng rau“ ( „hàng“ ).

Ta nghĩ ta hẳn phải giáo huấn cho Lý mm về cái gì mứoi thật sự là tình yêu... éc, quan niệm tình yêu, làm cho nàng lại có tin tưởng về „ true love“. Ta lại dùng 1 câu mà mẹ ta vừa thấy ta liền theo bản năng thốt ra: „ Khi nào thích hợp thì tìm 1 ai đó đi, ngươi cũng không còn nhỏ nữa rồi...“

Lúc ăn cơm, chúng ta tán gẫu rất vui vẻ. Lý Sư Sư rất biết cách làm cho người nghe hài lòng, chỉ hỏi Doanh béo ngày xưa làm thế nào để thống nhất lục quốc cùng với những vấn đề khó khăn khi xây Vạn Lý Trường thành, còn chuyện đốt sách chôn nho hay về mẹ Tần Thủy Hòang ( uhm, mẹ Doanh béo tương đối phong lưu ) thì im tịtt không nhắc đến mảy may. Nàng lại hỏi han Kinh Kha vài thắc mắc về việc luyện kiếm. Nhưng Kinh Kha lại tỏ ra như 1 tên tự luyến cuồng ( self-love-maniac ? ) trong tiểu thuyết võ hiệp, rất ngầu mà nói: „ Ta chỉ biết giết người, không biết múa kiếm.“ Xạo quá !

Lúc này liền co thể thấy rõ người từng làm anh hùng với hòang đế không phải hạng tầm thường: 2 người kia hiển nhiên không ý thức được Lý Sư Sư đang cố gắng lấy lòng bọn họ, chỉ chăm chú nghĩ về bản thân mà không hề đê ý rằng Lý mm đang cố gắng gây chú ý. Trong nhà của Tần Thủy Hòang ngay cả tên cọ toilet cũng là tuyển chọn kĩ càng khắp lục quốc mới chọn ra, Kinh Kha khi còn được Thái tử Đan cung phụng cũng sống rất quí tộc, hưởng thụ tiêu chuẩn rất cao ( cao đến không thể tưởng tượng được, ta đóan thậm chí đến người giặt khăn mặt cho hắn cũng là xử nữ ), 2 tên này vì thế lực phòng ngự đối với mĩ nữ ít nhất trên 800 điểm.

Mà ta, thật đáng thương, mỗi ngày đối mặt bánh bao, ta nghiêm cấm mọi tác giả tay nghề kém dưới mức 5 sao khu VIP của qidian có ý đồ miêu tả bạn gái ta.

Vì vậy, lực phòng ngự của ta đối với 1phụ nữ xâu xấu là -100, đối với người sắc đẹp bình thường là -500, mà đối với cỡ Lý Sư Sư thì dĩ nhiên là âm vô cùng. Ta chỉ giật mình là Lý mm cũng ăn tới 2 bát cơm, chỉ ít hơn Doanh béo nửa cân cơm.

10 giờ đêm, ta xếp chỗ ngủ, nói với lý mm: „ Ngươi ngủ 1 mình trước, lát nữa chị dâu về nàng ( ta rất muốn thay đổi nhân xưng giữa bánh bao và ta ) sẽ ngủ với ngươi „ Sau đó quay lại hỏi Doanh béo cùng Kinh Nhị Sỏa: „ Các ngươi ngủ với nhau hay là có ai nguyện ngủ chung với ta ? „ Tần Thủy Hòang nói: „ Đói với ngươi ngủ, này quải bì ( tên ngốc ) ngáy thấy gớm „ Ta gật đầu nói: „Cứ vậy đi. Ta đi đón bánh bao, các ngươi về phòng trước đi.

Lý sư sư kéot ay ta lại nhỏ giọng hỏi, lúc ngủ có cần kháo cửa phòng không, ta nói cho nàng: Chỉ cần ta không ở nhà, vậy không cần khóa...

Kỳ thật đã có độc giả phát hiện, 5 người ngủ 3 phòng, dùng nguyên lý Dirichlet sẽ cho ra kết quả là... túm lại là nhiều kết quả ( điểm thi số học năm cấp 3 của ta là 26/100 ), nhưng có 1 lọai sắp xếp thsich hợp với chúng ta, đó là ta ngủ với bánh bao, Lý Sư Sư 1 mình, Nhị Sỏa cùng Dóanh béo 1 phòng, không cần quan tâm đến tên béo phản đối. Theo lọai sắp xếp này thì lợi ích lớn nhất là nửa đêm ta có thể lẻn đi sang phòng khác ngủ, mà khuyết điểm lớn nhất cũng là bánh bảo khẳng định cũng biết tính tóan àny của ta, nên việc này cũng không thể thành công.

Ta đi đón bánh bao , là để giải thsich cho nàng việc Lý mm. Ta nghĩ ra 1 lí do thông cổ bác kim: Nói cho nàng rằng Lý mm – Vương theỉeu nam là biểu muội của ta, làm nghề người mẫu thời trang, đến chỗ chúng ta ở nhừo , tất nhiên sẽ trả tiền thuê phòng. Bánh bao cũng không tham tiền, chẳng qua ta cho nàng thấy ta với mý mm có quan hệ về mặt ích lợi là chính thì nàng sẽ không suy nghxi lung tung. Vậy mà bánh bao vừa nghe liền nsoi: „ Ngươi làm sao lại có thể đòi người ta trả tiền trọ ? „

Lúc này ta rất cảm động, ôm nàng vào lòng, cùng nàng đi trong bóng đêm. Có mấy tên du đãng thấy chúng ta liền trêu, đợi tới khi chúngt a đi ra chỗ có ánh đèn đường, bọn họ co giò chạy tứ phía, cũng không biết là vì nhìn thấy cục gạch trong tay ta hay là nhìn thấy mặt bánh bao...

Tối hôm đó, bạn gái ta ngủ cùng với 1 nàng mĩ nữ, cạnh phòng ta là 1 tên sát thủ, còn ta nằm cạnh giường Tần Thỷu Hòang. Ta cố gắng nằm cách thật xa giường của hắn- ta sợ nửa đêm hắn lăn xuống đất đè trúng ta.

Sau mấy sự kiện, thần kinh của ta cũng trở nên rất mạnh, cơ hồ có thể không còn bị thứu gì có thể gây kinh hãi, cho nên hôm sau ta vừa gặp Lưu lão Lục quay lại cũng không thèm chào hỏi, buông 1 câu: „ Lại đem ai tới đó ?“ Lưu lão lục ngoắc ngoắc phía sau. Liền sau đó cánh cửa bằng kính của nàh ta liền tối sầm lại: 1 gã khổng lồ với thân hình gần bằng Diêu Minh ( Yao Ming- siêu sao bóng rổ USA ) mặc áo mưa đi tới. Chiếc áo mưa cỡ XXL mặc lên trên người hắn liền như áo thun bó, vặn vẹo theo từng cử động của hắn. Hắn cởi áo mưa, lộ ra bên trong là 1 bộ giáp tinh chuẩn, xem ra là 1 vị tướng cao cấp. 2 hàng long mày vừa thô vừa dày, trông như 2 trái dưa chuột nhỏ chĩa lên 2 phía. Tên này bộ dạng hung hãn, nhưung thần sắc buồn bã, vào nàh xong chỉ liếc ta 1 cái, không nói gì.

Ta chỉ vào sofa nhẹ nhàng nói: „ Ngồi đi huynh đệ, tới từ triều đại nào vậy ? „ hiện tại ta là bị sét đánh cũng không giật mình, Tần Thỷu Hòang còn là huynh đệ ngủ cùng giường với ta, ta há có thể bị ai dọa sợ ?

Tên đại hán kia ừ 1 tiếng ngồi xuống sofa, không nói gì, vẫn tỏ ra hết sức buồn rầu. Lưu lão Lục cười hì hì chỉ hắn nsoi: „ Hãng Vũ- Sở Bá Vương.“ Ta vội vàng đứng dậy: „ Wa, Vũ ca, thất kính“ Hạng Vũ tuy công bại thùy thành, nhưng hắn là anh hùng thiên cổ , đệ nhất bá vương trong lịch sử, ta cxung không có lá gan trước mặt hắn lớn tiếng. Xem bộ dạng có thể đóan hắn chri cần dùng tay trái cũgn có thể ném ta tới Iraq , dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là hắn không phải người thuận tay trái.

Hãng Vũ cũng không thèm ngó ngàng ta, Lưu lão Lục tiếp lời để hòa giải tình thúong xấu hổ: „Ngòai cửa còn 1 người nữa“ Hắn lại ngoắc ngoắc, liền xuất hiện 1 hán tử mặt vàng ệch tiến vào nhà ta, liếc ta 1 cái, khẽ gật đầu, sau đó tiêu sái ngồi lên trên bàn- vốn là chỗ cao nhất có thể ngồi. Ta nói với hắn: „ Ngươi ra kia mà ngồi, thỏai mái hơn.“ Tay ta chỉ sofa.

Tên mặt vàng liếc ta, lại ra vẻ ngầu ngầu nói: „ Trẫm là cưu niên tôn sư, há có thể ngồi dưới hạ nhân ? „

Người này quả rất không hòa thiện, ta kiên nhẫn nói cho hắn: „ Chô đó không phải là chỗ ngươi ta ngồi“. Hắn ho khan 1 tiếng, nghiễm nhiên nói: „ Trẫm vốn không phải người. Xưa, mẫu thân của trẫm gặp 1 con rồng đang ngủ, sau đó sinh ra trẫm, trẫm sau lại chém bạch xà khởi nghĩa...“

Ta nhanh tay kéo hắn xuống, rồi quay sang chỉ vào mặt Lữu lão Lục mắng: „ Cái tên Vương bát đản này, người đem Hạng Vũ cùng Lưu Bang cùng đến đây là có ý gì ? „

Lưu lão Lục châm điếu thuốc, cười hì hì: „ Không có việc gì, 2 người cxung không còn ầm ĩ với nhau nữa „

Ta nhìn thóang qua người khổng lồ Hạng Vũ, chỉ vào Lưu Bang nói: „ Ngừoi này... ngươi có thể đập hắn 1 trận, nhưng đừng lỡ tay giết hắn, chỗ này có luật như vậy.“ Hạng Vũ ôm đầu nói, giọng buồn bã: „ Ngươi yên tâm, ta sẽ không đánh hắn .“

Lưu Bang liền phản ứng, gạt tay ta đang chỉ về hắn, kêu lên: „ Nô tài lớn mật, dám đối đãi với trẫm như thế ! „ Ta nắm lấy tay áo hắn, lớn tiếng nói: „ Đừng có solo, làm bộ ngầu có ngày bị sét đánh đó ! „ Ta nói cho hắn „ Tần Thủy Thòang ở trên đầu người đó. Với thói ham ăn của hắn, hắn có thể đem ngươi nuốt không chừa miếng nào.“


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.