[Dịch] Pokémon Master (Tinh Linh Chưởng Môn Nhân

Chương 121 : Magnemite biết bay




Khi Lý Thường tiếp cận phòng hoạt động câu lạc bộ tâm lý, thì hắn đầu tiên là nghe ngóng động tĩnh bên trong.

"Quả nhiên ở chỗ này." Sau khi lẩm bẩm một câu trong lòng, thầy Lý đẩy cửa ra, hô một tiếng "Phương Duyên" .

Chẳng qua, người mà hắn muốn tìm không có ở đây. . . Tiếng người cũng không phải là do Phương Duyên phát ra. . . Bên trong chỉ có một con Eevee đang xem phim.

Eevee: ? _?

Thầy Lý nghi hoặc hỏi: "Eevee? Phương Duyên đâu?"

Eevee: ε=ε=ヾ(; ? д ? )/

Thầy Lý hiểu ra ngay, nói: "Ồ, hoá ra là đang chạy bộ."

Việc Phương Duyên an bài cho Eevee nhiệm vụ, để chính nó tự huấn luyện, thầy Lý đã không còn cảm thấy kinh ngạc.

Nhưng mà năng lực biểu đạt thần kỳ của con Eevee này, làm hắn đến nay vẫn phải ngạc nhiên.

"Ta cảm thấy, cho dù là Huấn Luyện Gia hay là Bồi Dưỡng Gia, đều không thích hợp với ngươi và Phương Duyên. . . Nếu như các ngươi ghi danh vào Học Viện Điện Ảnh, nhất định có thể nổi tiếng đó." Thầy Lý nhún vai, đụng vào cánh cửa.

Eevee: ╮(╯_╰)╭

. . .

Lúc này.

Phương Duyên đúng là đang chạy bộ.

Pokémon huấn luyện miệt mài, thể lực của Huấn Luyện Gia như hắn cũng không thể chững lại. Mục tiêu của Phương Duyên rất thấp, không cầu thành Siêu nhân, nhưng cầu có thể tay không đánh ngã Caterpie. . . Chính mình cũng không thể thua cả một thiếu niên bắt trùng (Bug Catcher - một NPC hay gặp trong game Pokémon).

"Hô hô. . ."

Bỗng nhiên, Phương Duyên dừng bước lại, nhìn về bóng người đang ngăn trước mặt mình, kỳ quái nói: "Thầy Lý, ngài cũng thích chạy bộ buổi chiều à?"

"Không. . ."

Lý lão sư đau đầu nói: "Ngươi biết « Pokémon Gia » không?"

Hắn mắt nhìn Phương Duyên tràn đầy sức sống, không cách nào liên hệ tên này với một nhà nghiên cứu.

Phương Duyên hô hấp dần bình ổn trở lại, nói: "Biết ạ, em còn thuận tay gửi một phần luận văn qua đó, hình như hôm nay là được đăng trên tạp chí, sao vậy ạ?"

Thầy Lý: "?"

Thầy Lý đậu xanh rau muống, thật đúng là Phương Duyên!

Bất quá vì sao nhìn ngươi chảnh chó như vậy. . . À không, bình tĩnh như vậy?

Thầy Lý hoài nghi Phương Duyên là cố ý, cố ý chờ có người đến hỏi hắn. . .

Đáng tiếc không có chứng cứ.

. . .

Phương Duyên không thể chạy tiếp, bị thầy Lý kéo đến phòng hoạt động câu lạc bộ hỏi thăm tình hình. Lần này, ngay cả Eevee đang xem phim và ghi nhớ cốt truyện cũng bị quấy rầy, không thể tiếp tục huấn luyện.

Thầy Lý một tay kéo Phương Duyên vào chỗ ngồi, nghiêm túc nói: "Cho nên nói, bản luận văn này quả thật là do em viết?"

Phương Duyên nói: "Không thể giả được, Eevee có thể chứng minh cho em."

Eevee vỗ bàn cái bẹp, hai người nhìn sang một cái, liền nhu thuận gật đầu.

Thầy Lý trầm mặc.

"Làm sao lại muốn viết cái này?"

"Ách. . ." Phương Duyên lại đem bộ lý do thoái thác trước đó nói với Văn Tư Ngữ để nói lại với thầy Lý một lần, thầy Lý sau một hồi trầm mặc, cũng không có truy đến cùng là thật hay giả, mà chỉ nói: "Loại sự tình này, kỳ thật em hẳn là nên nói trước với ta."

"Bất quá bây giờ cũng không muộn. Tóm lại, em phát hiện ra một đặc tính mới, trường học cũng sẽ được hưởng thơm lây. Dù sao em cũng là học sinh Bình Thành Nhất Trung. Em suy nghĩ một chút, hiện tại luận văn đã được đăng, nếu như làm thoả đáng, trường học còn thiếu việc khen thưởng em sao?"

"Không chỉ mức học bổng tăng lên rất nhiều. . . Này các ngươi bình tĩnh một chút, đây chỉ là thứ yếu."

Trông thấy Phương Duyên và Eevee đã nóng lòng bật dậy, thầy Lý xạm mặt lại.

"Chủ yếu nhất là một số trường đại học lớn sẽ vì thành quả nghiên cứu của em, mà có thể tuyển thẳng em. Phải biết rằng phàm là nhân tài có tiềm lực làm nghiên cứu viên Pokémon, thì bất kỳ trường đại học lớn nào cũng khao khát."

Phương Duyên hai mắt tỏa sáng, quả thật có đạo lý này.

Hắn làm sao lại không nghĩ tới điểm này nhỉ.

Cứ như vậy, xác suất mình đậu vào các trường đại học lớn kia sẽ lớn hơn rất nhiều.

Thầy Lý ngay sau đó nói: "Được rồi, chỉ cần xác định tác giả bài luận văn này là em là ok, chuyện luận văn về sau bàn lại, ta đi trước giúp em xử lý chuyện này." Thầy Lý xua tay, dự định tận hết khả năng tranh thủ một chút chỗ tốt cho Phương Duyên.

Thằng nhỏ Phương Duyên này, hắn rất thưởng thức.

Dưới sự lãnh đạo của Phương Duyên, khai giảng chưa được hai tháng, câu lạc bộ tâm lý đã trợ giúp không ít đồng học, những điều này thầy Lý đều thấy trong mắt, hắn cũng rất vui mừng.

Cho nên chỉ cần trong phạm vi năng lực của mình, thầy Lý không ngại giúp Phương Duyên tranh thủ càng nhiều chỗ tốt, đây cũng là vì cổ vũ học sinh có công.

"Em cám ơn thầy ạ. . ." Phương Duyên gật gật đầu, mấy thứ như chỗ tốt này, càng nhiều càng tốt, hắn tuyệt đối không chê. . .

. . .

Lúc Phương Duyên xem kỹ lại bản luận văn này, thì đã là buổi tối sau khi tan học.

Hắn vừa đi, vừa lắc lắc đầu.

"Eevee, em nói xem sao ta lại toàn năng như vậy chứ."

"Vừa biết huấn luyện, vừa hiểu tâm lý, còn biết một chút nghiên cứu khoa học, còn có gì mà ta không biết không?"

" I vý. . ." Eevee nằm trên bờ vai Phương Duyên, trợn mắt trừng một cái.

Bất quá nó suy nghĩ kỹ một chút, Phương Duyên vẫn là có rất nhiều ưu điểm. . . Tỉ như mua cho nó điện thoại di động, cho nó xem phim.

Eevee không tin Pokémon khác cũng có đãi ngộ này.

Giống như Magnemite trong nhà, Eevee đã cảm thấy nó rất thảm.

Mỗi ngày chỉ có thể đứng ở trên mặt bàn ban công, buồn tẻ luyện tập siêu năng lực. . .

Một ngày này, Phương Duyên và Eevee sau khi về đến nhà, thì như thường lệ tìm tới Magnemite, bất quá đôi mắt hai người bọn họ đều phải trợn tròn.

Magnemite có chút khác so với ngày thường.

Hoặc có thể nói là đã phát sinh biến hoá nghiêng trời lệch đất. Bởi vì lúc này đây, Magnemite vậy mà lại trôi nổi giữa không trung!

Tuy cách mặt đất một khoảng rất nhỏ, nhưng mà quả thật Magnemite đã bay lên rồi, trôi nổi giữa không trung. Phương Duyên và Eevee nhìn thấy động tác Magnemite cẩn thận từng li từng tí, thì trực tiếp tiến tới.

"I vy? I vý? I vỳ!" Eevee ra vẻ ngạc nhiên kêu lên.

Phương Duyên một tay đè Eevee lại, kéo nó ra phía sau, nhỏ giọng hỏi Magnemite: "I vy? ặc, Magnemite, ngươi đã có thể phóng thích Sóng điện từ rồi à?"

"Mát nơ. . ." Magnemite phiêu phù ở khoảng cách thấp, nhích người qua lại, lần đầu tiên bay lên tiến hành giao lưu với Phương Duyên.

Nét mặt nó rất là hưng phấn.

Nhìn thấy Magnemite thành công bay lên, Phương Duyên không khỏi vui mừng. Trong phỏng đoán của hắn, chính 'Sức mạnh tiềm ẩn' (Hidden Power) đã ảnh hưởng Magnemite phi hành, chỉ có để nó tập luyện thuần thục 'Sức mạnh tiềm ẩn' thì mới có thể thoát khỏi tình trạng này. Hiện tại, Magnemite đã thành công bay lên, điều này nói lên phỏng đoán của hắn về cơ bản là chính xác!

Vốn dĩ Phương Duyên dự đoán là trong vòng một năm sẽ dùng mọi cách để Magnemite phi hành, nhưng ai biết được, lúc này mới không đến hai tháng, Magnemite đã thông qua việc luyện tập 'Sức mạnh tiềm ẩn' mà thu được năng lực phi hành.

Liệu đây có phải cũng nói lên trình độ Magnemite nắm giữ 'Sức mạnh tiềm ẩn' cũng đã nâng cao một bước?

"May mà có phương pháp minh tưởng 'Tường sáng', à không, không thể bỏ qua sự nỗ lực của chính Magnemite."

Phương Duyên khẽ giật mình trong lòng, bắt đầu kiểm tra trình độ 'Sức mạnh tiềm ẩn' của Magnemite. . .

Hắn chăm chú kiểm tra trình độ nắm giữ chiêu 'Sức mạnh tiềm ẩn' của Magnemite. Mặc kệ là vì phương pháp minh tưởng tốt, hay là do nó rèn luyện tốt tốt, có lẽ còn có quan hệ với tài nguyên gần đây Phương Duyên cung cấp cho nó. Nhưng cuối cùng, Phương Duyên đã đạt được một kết luận, Magnemite bên này đã thành công nắm giữ 'Sức mạnh tiềm ẩn', có thể tự do sử dụng.

Tuy rằng còn chưa thuần thục, nhưng đã có thể bay lên, điều này đã chứng minh Sóng điện từ của nó đã không còn bị Sóng tâm linh quấy nhiễu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.