[Dịch] Overlord - オーバーロード

Chương 15 : Cuộc chiến ở làng Carne 4




Momonga ngồi ở trên ghế, nhìn tấm gương phía trước. Tấm gương cao khoảng 1m và thay vì phản chiếu hình ảnh của Momonga, nó lại hiển thị hình ảnh của một cánh đồng cỏ. Tấm gương giống như là TV, đang chiếu lại cảnh tượng của một vùng đồng cỏ ở đâu đó.

Trong gương cỏ lung lay theo gió, chứng minh đây không phải là hình ảnh tĩnh.

Theo thời gian trôi qua, mặt trời dần dần mọc lên, xoá đi nhưng tăm tối đnag bao phủ trên cánh đồng cỏ. Vẻ đẹp như tranh vẻ của thiên nhiên nơi đây thật sự quyến rũ, khác biệt rất lớn với khung cảnh tuyệt vọng ảm đạm của Svartalfheim, nơi Nazarick đã từng toạ lạc trước đây.

Momonga đưa tay chỉ về tấm gương, nhẹ nhàng vuốt về bên phải. Hình ảnh hiện thị trên gương lập tức thay đổi.

[Remote Viewing Lens].

Đối với Player Killers (PK) hay Player Killer Killers (PKK), vật phẩm có thể hiện thị vị trí của người chơi này, tuyệt đối là vô giá. Tuy nhiên, người chơi chỉ cần sử dụng một loại phép thuật gây nhiễu, họ có thể ẩn giấu khỏi tầm nhìn của tấm gương. Không chỉ vậy, có thể bị tấn công trong khi đang sử dụng nó, vì vậy tấm gương này thực sự rất cân bằng.

Bất quá việc cho phép người sử dụng có thể nhìn thấy khung cảnh bên ngoài, trong trường hợp của Momonga bây giờ, tấm gương này thật sự vô cùng hữu ích. Ngồi xem hình ảnh cánh đồng cỏ như một bộ phim, cảnh sắc hiện thị trên tấm gương thay đổi liên tục.

“Mình có thể dùng tay điều khiển hình ảnh hiển thị, với nó, mình có thể xem từ các góc độ khác nhau của cùng một chỗ.”

Momonga vẽ một vòng trong không khí, góc nhìn lập tức thay đổi. Mặc dù cậu liên tục dùng tay điều khiển tấm gương, quan sát các khu vực khác nhau để tìm kiếm cư dân của thế giới này, tốt nhất la con người, thế nhưng cho đến giờ cậu vẫn không thấy bất kỳ dấu vết của sinh vật sống nào.

Một mực yên lặng mặc lặp lại động tác, thế nhưng xuất hiện hình ảnh hầu như đều là một vùng thảo nguyên, xem lâu cũng cảm giác thấy hơi vô vị, bởi vậy Momonga liếc nhìn một người khác cũng đang ở trong phòng.

"Ngài cần điều gì sao, ngài Momonga? Nếu như có bất kỳ yêu cầu nào, xin ngài cứ phân phó."

"Không, không có chuyện gì, Sebas."

Một người khác trong phòng, cũng chính là Sebas, tuy rằng lộ ra mỉm cười, thế nhưng lời nói của ông mang một hàm ý khác. Dù Sebas tuyệt đối phụ tùng ý muốn của mình, thế nhưng chuyện cậu ra ngoài mà không mang theo hộ vễ đã khiến cho ông ta không hài lòng.

Vừa nãy từ bên ngài trở về, liền bị Sebas cằn nhằn một trận.

"Haiz, chịu thua luôn…"

Momonga nói ra ý nghĩ trong lòng.

Mỗi khi nhìn thấy Sebas, cậu lại nhớ tới Touch Me, cũng từng là một thành viên trong hội. Anh ta là người đã thiết kế nên Sebas.

Nhưng cũng không cần thiết kế giống y chang chính mình đi nha Touch Me, liền tức giận cũng đáng sợ y hệt.

Âm thầm phàn nàn trong lòng, Momonga lần thứ hai nhìn về phía tấm gương.

Momonga muốn đem vừa nãy tốn không ít công phu mới mày mò ra phương pháp điều khiển tấm gương, dạy cho Demiurge. Việc này chính là điều Momonga dã từng nói với Demiurge, ý tưởng của cậu để bổ sung cho việc bố trí các trạm canh gác.

Tuy rằng sẽ nhẹ nhàng hơn nếu giao việc này cho cấp dưới phụ trách, Momonga vẫn là tự mình xử lý công việc này. Kỳ thực Momonga còn có một mục đích, chính là hy vọng thái độ nghiêm túc làm việc của mình, có thể để cho cấp dưới bội phục. Bởi vậy tuyệt đối không thể vì buồn chán mà bỏ dở nữa chừng. Có điều sao không có cách thay đổi tầm nhìn thành quan sát từ trên cao xuống —— Momonga càu nhàu tiếp tục công việc, cùng không ngừng thử nghệm tính năng của tấm gương.

Không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua.

Cũng có thể là một thời gian ngắn, nhưng mà nếu không có thành quả, cảm giác thời gian bị lãng phí hết.

Với vẻ mặt chán nản, Momonga cứ điều khiển ngẫu nhiên, đột nhiên khung cảnh trở lên lớn hơn.

"Ác!"

Kinh ngạc, vui mừng, kiêu ngạo, Momonga mang theo những tâm tình này, hét lên kinh ngạc. Sau khi đã chấp nhận bó tay toàn tập, chỉ tùy tiện thay đổi động tác điều khiển, hình ảnh dĩ nhiên biến hoá đúng như ý của cậu. Giống như một nhóm lập trình viên vừa hoàn thành 1 ca làm thêm giờ kéo dài 8 tiếng, Momonga hoan hô.

Như là đáp tiếng hoan hô, tiếng vỗ tay tiếp theo vang lên. Âm thanh khởi nguồn đương nhiên là Sebas.

"Chúc mừng ngài, ngài Momonga. Quả thật đáng ngưỡng mộ!"

Mặc dù là không ngừng tiến hành thử nghiệm thất bại mới đạt được kết quả, cũng không cần tán thưởng đên vậy đâu. Momonga tuy rằng nghĩ thầm như vậy, bất quá nhìn thấy vẻ mặt Sebas vẫn còn có chút cao hứng, bởi vậy thẳng thắn tiếp thu lời khen của ông ta:

"Cảm ơn ông, Sebas. Bất quá cũng thật ngại, đã để ông đứng ở đây với ta lâu thế này."

"Ngài đang nói gì vậy, được ở bên cạnh ngài Momonga, chấp hành mệnh lệnh của ngài, đó chính là ý nghĩa tồn tài của một quản gia. Ngài không cần phải cảm thấy có lỗi. . . Bất quá, đúng là cũng đã lâu rồi. Ngài Momonga có muốn nghỉ ngơi một lúc không?"

"Không được, ta không có nhu cầu. Đối với Undead như ta mà nói, sẽ không có cảm giác mệt mỏi gì cả. Nếu như ông đã mệt, cứ đi nghỉ ngơi trước đi, không sao cả."

"Cảm ơn ngài đã quan tâm thần, thế nhưng trên đời này làm gì có chuyện chủ nhân đang làm việc, quản gia nhưng lại đi nghỉ ngơi. Nhờ sự giúp đỡ của vài vật phẩm, cơ thể của thần cũng không biết được cái gì là mệt nhọc, kính xin để cho thần tiếp tục đợi ở bên cạnh ngài Momonga."

Momonga nhận ra một điều từ trong lời nói của Sebas. Chính là bọn họ cũng sẽ sử dụng từu ngữ ở trong trò chơi. Tỷ như kỹ năng đặc thù, class, vật phẩm, Lv, điểm sát thương, hiệu ứng bất lơi. . . bọn họ nói những từ đó một cách tự nhiên. Như vậy sau này cậu sẽ dễ dàng ra lệnh cho họ hơn.

Momonga đồng ý thỉnh cầu của Sebass, tiếp tục chăm chú nghiên cứu phương thức điều khiển tấm gương. Cuối cùng, rốt cuộc đã tìm được điều chỉnh độ cao của tầm nhìn.

Lộ ra thoả mãn mỉm cười, Momonga bắt đầu bắt tay tìm kiếm nơi nào có người ở.

Rốt cục Momonga nhìn thấy cảnh tượng giống như là một ngôi làng ở trên tấm gương.

Vị trí là ước chừng cách Lăng mộ Nazarick khoảng 10km về hướng tây nam. Kế bên có một khu rừng lớn, được bao quanh bởi các cánh đồng lúa mì, một ngôi làng đậm chất nông thôn. Nhìn kỹ, xem ra ngôi làng tương đối lạc hậu.

Momonga phóng ta khung cảnh ngôi làng, cảm thấy có chút kỳ quái.

". . . Là đang tổ chức lễ hội gì sao?"

Sáng sớm đã có người không ngừng chạy vào và chạy ra khỏi nhà, làm cho mọi thứ có cảm giác rất hỗn loạn.

"Không, đây không phải là lễ hội."

Đứng bên cạnh, Sebas dùng ánh mắt mắc bén quan sát cảnh tượng vừa hiện ra, đưa ra một câu trả lời chắc như thép.

Ngữ khí của Sebas mang theo tâm tình chán ghét, nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng đó, Momonga cũng nhíu mày.

Những tên lính trang bị toàn thân áo giáp, đang hướng về những người nông dân áo vải mà vung kiếm.

Đây là thảm sát.

Theo mỗi lần vung kiếm của đám lính, là có một nguời nông dân đổ gục xuống. Các nông dân không hề có bất kỳ sức mạnh để phản kháng, chỉ cố gắng chạy trốn. Đám lính cũng không ngừng truy sát phía sau. Ở cánh đồng lúa, có vài còn ngựa đứng thảnh thơi, chắc là ngựa của đám lính.

"Sách!"

Momonga phát ra một âm thanh, muốn lập tức chuyển đổi hình ảnh. Ngôi làng này đã không còn bất kỳ giá trị gì. Nếu như từ đây có thể thu được càng nhiều tin tức, như vậy việc cứu giúp còn có ý nghĩa, thế nhưng theo hiện trạng này, ngôi làng này đã không còn bất kỳ giá trị để cứu viện.

Chẳng có lý do gì để cậu cứu họ.

Đối với quyết định lãnh khốc của mình, Momonga cũng có chút nghi hoặc về bản thân mình. Có một vụ thảm sắt ngay trước mắt cậu, nhưng tất cả những gì cậu nghĩ tới là lợi ích của Nazarick. Trong lòng hoàn toàn không có cảm xúc thương hại, phẫn nộ, lo lắng… mà một con người bình thường phải có.

Giống như là đang xem tivi chương trình thế giới động vât, nhìn xem bọn chúng săn mồi, tấn công lẫn nhau.

Lẽ nào sau khi mình trở thành Undead, cậu đã không hề xem con người là đồng loại.

Không, không thể thế được.

Momonga cố gắng tìm lý do biện minh cho hành động của mình.

Chính cậu không phải là một sứ giả của chính nghĩa.

Mặc dù mình đạt Lv 100, thế nhưng giống như Momonga nói với Mare, có thể một nguời bình thường ở thế giới này cũng đã Lv 100. Bởi vậy không thể hành động liều lĩnh khi mới tới một thế giới mà không hề hay biết gì về nó. Tuy rằng đám linh đơn phương giết chóc, những có thể có lý do ẩn đăng sau chuyện đó. Dịch bênh, tội phạm hay là giết gà doạ khỉ… đủ loại lý do hiện ra trong đầu cậu. Hơn nữa, nếu đẩy lui đám lính đó, tất nhiên sẽ trở thành kẻ thù của quốc gia đăng sau bọn chúng.

Momonga duỗi ra cánh tay xương xẩu ─── gãi cái hộp sọ trắng hếu của mình. Biến thành một sinh vật bất tử thế này, đã khiến cậu không còn bất kỳ tình cảm gì sao? Tuyệt đối là không.

Lần thứ hai phất tay, chuyển sang một góc khác của ngôi làng.

Hình ảnh xuất hiện là cảnh hai tên lính đang muốn chấm dứt tính mạng của một người đàn ông. Ông ta bị một tên mạnh mẽ tóm lấy, bị trói buộc hai tay ở phía sau. Ở ngay trước mắt Momonga, một tên lính khác lấy kiếm đâm thẳng vào cơ thể người đàn ông. Kiếm xuyên qua thân thể, mũi kiếm hiện ra từ sau lưng ông ta. Chỉ một đòn đã lấy đi tính mạng của người đó, bất quá thanh kiếm vẫn không có đình chỉ. Một kiếm, hai kiếm, ba kiếm —— tên lính giống như đang phát tiết tức giận, không ngừng vung kiếm chém vào cơ thể người đàn ông đó.

Cuối cùng tên lính dùng chân đá bay, người đàn ông phun ra một ngụm máu, đầu ngoặt về một bên.

─── đôi mắt người đó như nhìn thẳng vào mắt Momonga. Điều này có phải la ảo giác hay không.

Này đương nhiên chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Nếu không có phép thuật gây nhiễu, hoặc truy tìm người lại. Sẽ không thể phát hiện ra Momonga đang quan sat.

Máu từ miệng người đàn ông đó chảy ra, khi ông cố gắng mở miệng trăn trối điều gì đó. Ánh mắt của ông ta, tiêu điểm mơ hồ không rõ, không biết nhìn về phía phương nào, ngay cả như vậy ông vẫn cố gắng mở miệng nói ra cuối cùng một câu nói:

—— làm ơn cứu con gái của tôi ——

"Ngài định sẽ làm gì, ngài Momonga?"

Sebas dường như đoán được tâm trạng của Momonga, mở miệng hỏi.

Đáp án chỉ có một cái. Momonga bình tĩnh trả lời:

"Không có lý do, cứu họ không mang lại giá trị hay lợi ích gì."

"—— Thần tuân lệnh."

Momonga như không có chuyện gì xảy ra, nhìn về phía Sebas —— ở phía sau ông ta, cậu thấy được hình ảnh của người đồng bạn cũ.

"Đó là. . . Touch Me. . ."

Ngay trong nháy mắt, Momonga nhớ lại một câu nói.

—— Nếu gặp người cần cứu giúp, chuyện tất nhiên là rút kiếm ra và giúp đỡ họ.

Khi Momonga vừa mới bắt đầu chơi YGGDRASIL, trò chơi đang có phong trào săn giết tất cả người chơi lựa chọn chủng tộc loại dị hình, Momonga còn nhớ chính mình không ngừng gặp phải truy sát do bản thân mình là một Undead. Đến nỗi cậu sắp quyết định từ bỏ Yggdrasil, cậu đã gặp được người đó.

Nếu như không có câu nói kia, Momonga sẽ không ở đây.

Momonga khẽ thở dài một hơi, tiếp theo lộ ra nụ cười bất đắt dĩ. Nếu nhớ tới ký ức này, vậy thì không thể không đi cứu người.

"Một người đàn ông là phải biết trả ơn. . . Dù sao, trước sau gì mình cũng phải xác nhận sức mạnh của mình trong thế giới này."

Momonga hướng người bạn cũ đang không có ở đây, nói thầm, sau đó điều khiển hình ảnh liên tục hiện ra từng ngóc nghách của ngôi làng. Tiếp theo Momonga chăm chú tìm kiếm xem có ai còn sống sót không.

"Sebas, đem mức báo động của Nazarick tăng lên cao nhất. Ta đi trước một bước, ngươi giúp ta thông báo cho Albedo đang ở sát vách, ta muốn cô ta võ trang đầy đủ, sau đó đi theo ta. Tuy nhiên, không cần phải mang theo Hell’ Abyss. Tiếp đó phải chuẩn bị lực lượng cứu viện. Đề phòng khả năng có chuyện gì bất giờ xảy ra, khiến cho ta và Albedo không thể rút lui an toàn, vì lẽ đó hãy phái thêm vài tên am hiểu ẩn núp hoặc có năng lực tàng hình trong trường hợp chúng ta phải đối đầu với kẻ thù ở trong ngôi làng này."

"Thần tuân lệnh, thưa ngài Momonga. Nhưng mà nhiệm vụ bảo vệ ngài là bổn phận của thần."

"Ai đã ra lệnh đó cho ông vậy? Những tên lính đang giết chóc ở ngôi làng đó, liền biểu thị có thể sẽ có những tên khác ở phụ cận Nazarick. Vì lẽ đó ta muốn ông ở lại đây."

Tấm gương vừa hiện ra cảnh tượng, trong mắt Momonga nhìn thấy hình ảnh một cô gái trẻ vừa đánh lui một tên lính. Cô gái đó còn dắt theo một bé gái chạy trốn, tựa hồ là em gái của cô ta. Momonga lập tức mở ra không gian lưu trữ, lấy ra Pháp trượng Ainz Ooal Gown.

Ngay khi cô gái đó quay lưng định chạy trốn, phần lưng ngay lập tức bị chém trúng. Thời gian cấp bách, Momonga nhanh chóng gọi ra:

" Portal."

Không có khoảng cách hạn chế, truyền tống thất bại xác suất 0%.

Momonga sử dụng phép thuật teleport cao cấp nhất ở bên trong YGGDRASIL.

Cảnh tượng trước mắt thay đổi trong nháy mắt.

Đối phương không có sử dụng vật phẩm ngăn cản teleport, khiến Momonga thở phào nhẹ nhõm. Bằng không, không cứu được ai mà bản thân câụ liền gặp nguy hiểm.

Cảnh tượng xuất hiện trongmắt Momoga chính xác ý chang trên tấm gương.

Trước mặt cậu là hai cô gái dang co rùm vì sợ hãi.

Momonga nhìn người em gái, một đầu đầy tóc màu hạt dẻ, bệnh thành bím tóc. Làn da khoẻ mạnh do thường xuyên tiếp xúc với ánh mặt trời, hiện giờ nhợt nhạt, mất tất cả màu sắc do sợ hãi, đôi mắt đen láy ngập trong nước mắt.

Người em gái đang chôn mặt thật sâu trong ngực của người chị, cơ thể run rẩy vì sợ hãi.

Momonga lấy ánh mắt lạnh lẽo nhìn kỹ tên lính đang đứng trước hai cô gái.

Nhìn thấy Momonga đột nhiên xuất hiện, tên lính cảm thấy giật mình, quên đi việc vung thanh kiếm chém xuống.

Từ nhỏ đến lớn, Momonga chưa bao giờ sống trong cảnh bạo lực. Đối với thế giới hiện tại mà cậu đang ở, cậu đã biết chắc chắn nó không phải thế giới ảo mà là thế giới thật. Ngay cả như vậy, đối diện với tên lính đang cầm kiếm kia, cậu cũng không hề cảm thấy sợ hãi.

Với sự bình tĩnh, Momonga quyết định.

Momonga duối bàn tay trông không ra, lập tức phát động phép thuật:

"Grasp Heart."

Phép thuật này sẽ bóp nát trái tim của kẻ địch, trong số phép thuật từ cấp 1 đến 10, nó là một phép thuật có hiểu quả tử vong tức thì đạt cấp 9. Trong số các phép thuật của Momonga thuộc hệ Necromancer, có rất nhiều phép thuật gây hiệu quả như vậy, phép thuật này chính là một trong số đó.

Vừa ra tay liền phát động phép thuật này cũng vì nếu hiệu quả thất bại, phép thuật này còn có thể khiến cho kẻ địch cảm thấy choáng váng trong một lúc.

Nếu phép thuật thất bại, Momonga dự định mang theo hai cô gái này, trốn vào “Portal” vẫn đang còn mở . Khi chưa biết được sức mạnh của đối phương là gì, cậu đã tính trước phương án rút lui nhanh chóng.

Chỉ là Momonga không có cơ hội để thực thi phương án dự phòng đó .

Trên tay Momonga truyền đến cảm giác bóp nát một vật thể mềm mại, tên linh liền ngay lập tức xụi lơ gục xuống.

Momonga lạnh lùng quan sát tên lính đang nằm dài trên mặt đất.

Trong lòng sớm có linh cảm, cho dù giết người cũng sẽ không xuất hiện cảm xúc gì. . .

Nội tâm không hề có cảm giác tội lỗi, hay cảm giác sợ hãi cùng hoang mang, phảng phất như một mặt hồ bình tĩnh. Tại sao lại như vậy?

"Thì ra là như vậy. . . Xem ra không chỉ là thân thể, liền nội tâm cũng không còn là nhân loại à. . ."

Momonga cất bước đi về phía trước.

Lúc đi ngang qua bên cạnh hai cô gái, có thể do là đối với cái chết của tên lính mà cảm thấy sợ hãi, người em gái đã giật mình phát ra âm thanh gì đó.

Momonga rõ ràng đến đây để cứu họ. Tại sao hai cô gái lại phản ứng như vậy, thái độ của cả hai đối với Momonga thật kỳ lạ, không biết hai người họ nghĩ gì trong đầu?

Mặc dù nghi ngờ, Momonga cũng không suy nghĩ nhiều. Đang quan sát vết thương nghiêm trọng lưng của người chị, Momonga bổng quay lại, đứng phía trước hai cô gái và nhìn về một tên lính khác vừa bước ra từ ngôi nhà gần đó.

Tên lính đó cũng nhìn thấy Momonga, giống như cực kỳ sợ hãi, hắn lùi lại một bước.

". . . Chỉ dám ức hiếp hai cô gái yếu đuối, lại không có can đảm để đối mặt với kẻ thù sao?"

Momonga đối mặt với tên lĩnh đang run rẩy vì sợ hãi, bắt đầu suy nghĩ mình sẽ sử dụng phép thuật nào.

Vừa nãy Momonga vừa xuất hiện liền sử dụng phép thuật cao cấp "Grasp Heart", là phép thuật quen thuộc của Momonga. Bởi vì Momonga là một chuyên gia sử dụng các phép thuật hệ Necromancer, cùng các kỹ năng nội của loài Undead và class Overlord, nên hiệu quả của "Grasp Heart" đã được tăng cường rất nhiều. Cho nên, cậu không thể đo lường sức mạnh của tên lính vừa chết.

Vì lẽ đó đối với tên lính mới xuất hiện, Momonga không muốn sử dụng phép thuật khiến tên đó chết ngay lập tức, tận dụng cơ hội này để đánh giá sức mạnh của thế giới này và cũng để khẳng định sức mạnh của cậu.

"—— nếu đã tới đây, đương nhiên muốn làm vái cái thí nghiệm. Ngươi hãy theo ta làm cái thí nghiệm đi."

Bởi vì Momonga tập trung vào các phép tuật hệ Necromancer, cho nên các phép thuật cơ bản của cậu đều có sát thương không cao. Ngoài ra cũng vì áo giáp bằng kim loại thường rất yếu khi gặp phải phép thuật có thuộc tính lôi điện, bởi vậy ở bên trong YGGDRASIL, người chơi đều chắc chắn sẽ khảm chỉ số kháng lôi điện lên trên áo giáp. Vì lý do đó, Momonga cố ý chọn phép thuật thuộc tính lôi điện để tấn công, vì muốn hạ thấp sát thương có nó xuống.

Vì mục đích không phải là để giết đối phương, nên cậu không sử dụng bất kỳ tăng cường đặc biệt nào.

“Lightning Dragon”

Một đạo lôi điện trông giống như một con rồng màu trắng bay ra từ bàn tay và vai của Momonga, lao về phía tên lính.

Không cách nào tránh né, cũng không cách nào phòng ngự.

Luồn sét hình rồng đánh vào cơ thể tên lính, toả ra ánh sáng mãnh liệt, dù chỉ trong tíc tắc nhưng rất đẹp.

Ánh sáng chói mắt mờ nhạt dần và trông như một con búp bê bị hỏng, cơ thể tên lính đổ gục xuống đất. Cơ thể bên dưới áo giáp cháy đen, bốc lên một mùi hôi thối.

Vốn còn muốn đuổi theo nếu đối phương bỏ chạy, Momonga há hốc mồm, không hiểu sao tên lính lại yếu đến vậy.

"Sao… lại yếu như thế. . . chết vì một đòn như vậy. . ."

Đối với Momonga tới nói, phép thuật cấp 5 "Lightning Dragon" xem như là một phép thuật rất yếu. Trong khi chiến đấu với các người chơi Lv 100 khác, Momonga chỉ sử dụng phép thuật từ cấp 8 trở lên. Các phép thuật có cấp 5 thế này, cậu hầu như đã không bao giờ sử dụng.

Biết tên này yếu như vậy, chỉ cần sử dụng phép thuật cấp 5 là có thể tiê diệt, sự căng thẳng trong Momonga lập tức tiêu tan. Đương nhiên cũng có thể là hai tên lính này đặc biệt yếu, dù vậy, cậu vẫn là cảm thấy thả lỏng không ít. Bất quá kế hoạch lợi dụng “Portal” để lui lại vẫn không thay đổi.

Đối phương có khả năng là các chiến binh tập trung tăng cường lực công kích mà bỏ qua phòng thủ. Hơn nữa ở bên trong YGGDRASIL, tấn cống trúng cổ chỉ có thể được xem như một đòn đánh trúng điểm yếu, được tăng thêm nhiều sát thương, thế nhưng ở trong thế giới hiện thực, bị tấn công trúng cổ là sẽ mất mạng.

Không còn căng thẳng không có nghĩa là lơ là, trái lại, Momonga còn tăng cường cảnh giác. Nếu chết vì không cẩn thận, là đó vì quá ngu. Sau đó, Momonga tiếp tục thí nghiệm.

Momonga phát động kỹ năng đặc thù của mình.

─── Sáng tạo Undead trung cấp: Death Knight ───

Đây là một trong số các kỹ năng đặc thù của Momonga, có thể sáng tạo nên các con quái vật thuộc loại Undead. Trong đó Death Knight là Momonga là quái vật Undead thường hay dung, cũng vì chúng có chỉ số phòng ngự cao.

Death Knight có Lv 35, lực công kích chỉ tương đương với quái vật Lv 25, thế nhưng sức phòng ngự lại đạt đến trình độ các quái vật Lv 40. Đối với Momonga, loại quái vật có sức phòng ngự cao là rất hữu ích.

Bất quá Death Knight còn hai kỹ năng đặc thù .

Một cái là có thể hoàn toàn hấp dẫn sự công kích của kẻ địch. Một cái khác là chỉ sử dụng được một lần, bất luận gặp phải đòn tấn công mạnh thế nào, nó cũng có thể sống sót bằng cách tiêu tốn một số lương điểm HP cố định. Vì có này hai kỹ năng đặc thù này, cho nên Momonga thường sử dụng Death Knight để làm tanker phía trước.

Lần nay Momonga tạo ra Death Knight cũng với hy vọng nó sẽ làm lá chắn cho mình.

Trong Yggdrasil, việc sử sụng kỹ năng đặc thù để tạo ra Undead, nó sẽ xuất hiện từ không khí xung quanh người triệu hồi. Tuy nhiên, đối với thế giới này, việc này rất khác.

Một trận khói đen đột nhiên xuất hiện, lập tức bay về hướng về cái xác tên lĩnh đã vì trái tim bị bóp nát, bao phủ toàn bộ cái xác.

Khói đen chậm rãi bành trướng —— hòa vào bên trong cái xác. Tiếp theo tên lính giống như zombie, từ từ đứng lên.

"Y!"

Tuy rằng nghe được tiếng hét của hai chị em, bất quá Momonga hoàn toàn không để ý tới. Bởi vì cậu ấy cũng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Theo những tiếng gầm gừ, vài đạo chất lỏng màu đen từ khe hỡ của chiếc mũ chảy ra ngoài, hẳn là phát ra từ trong miệng tên lính.

Chất lỏng màu đen phảng phất vô cùng vô tận, chảy ra không ngừng, đem bao trùm lấy toàn bộ cơ thể. Trông giống như gặp một con quái vật Slime đang nuốt chửng lấy con người. Sau khi hoàn toàn bị chất lỏng bao phủ, nó bắt đầu từ từ biến dạng lại thành hình người.

Trải qua vài giây, chất lỏng màu đen thối lui, trước mắt Momonga xuất hiện đúng là Death Knight.

Thân cao khoảng 2.3m, hình thể cũng đã lớn hơn, không còn giống nhân lại, phải nói giống dã thú hơn.

Tay trái cầm một tấm khiên lớn, che hết 2/3 cơ thể, tay phải cầm một thanh kiếm có hình dáng uốn lượn. Thanh kiếm này cao tới 1.3m, vốn một người bình thường phải cần tới hai tay mới sử dụng được, vậy mà con Death Knight to lớn dễ dàng sử dụng nó chỉ bằng một tay. Toàn thanh kiếm bị một làn sương mù đáng sợ màu đỏ đen bao phủ, cứ chập chờn xung quanh liên tục giống như là nhịp tim.

Thân thể khổng lồ được bao phủ bởi áo giáp kim loại màu đen, phía trên được khắc những đường màu đỏ. Còn có những chiếc gai nhọn ở khắp nơi phía trên áo giáp trông giống như hiện thân của sự bạo lực.

Mũ giáp có hai chiếc sừng nổi lên, có thể thấy rõ ràng khuôn mặt bên dưới chiếc mũ, gương mặt bị mục nát và hai mắt trống rỗng có ánh sáng màu đỏ đang chập chờn, trông như chứa đầy lòng hận thù và phẫn nộ.

Áo choàng màu đen bị rách tả tơi lay động theo gió, nó đang đợi Momonga ra lệnh. Nhìn dáng dập của nó, quả xứng với cái tên Death Knight.

Cũng giống như Primal Fire Elemental, Moonlight Wolf, Momonga thành lập một liên kết tinh thần với quái vật được cậu triệu hồi ra, chỉ vào cái xác của tên lính chết bởi "Lightning Dragon" và ra lệnh:

"Đem những tên lính giống như thế này ─── toàn bộ tiêu diệt."

"Ác ác ác a a a a a a a a a ——!"

Tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc vang lên.

Âm thanh khiên người nghe sởn cả gai ốc, thậm chí không khí cũng bắt đầu rung chuyển.

Death Knight bắt đầu chạy về phía trước không hề do dự, chuyển động của nó nhanh như chớp, giống như một con chó săn đã đánh hơi thấy con mồi của mình. Là một Undead với lòng căm thù tất cả sinh vật sống, Death Knight muốn tiêu diệt toàn bộ kẻ thù.

Bóng lưng của Death Knight càng ngày càng nhỏ, khiến cho Momonga cảm thấy có một sự khác biệt rõ ràng giữa ở đây và Yggdrasil.

Vậy thì là "Độ tự do",

Vốn là Death Knight chỉ có thể đứng bảo vệ ở bên cạnh Momonga, sẵn sàng tấn công bất cứ ai đến gần. Nó sẽ không nghe theo một mệnh lệnh như vừa rồi và chủ đông tấn công. Trong trường hợp thiếu thông tin như vầy, Momonga lo lắng có thể cậu sẽ để bản thân gặp nguy hiểm.

Momonga cảm thấy mình vừa như phạm phải một sai lầm, không ngừng thở dài:

"Dĩ nhiên chạy mất. . . Tanker lại bỏ lại đối tượng cần được bảo vệ mà chạy đi mất. Mặc dù người ra lệnh là mình. . ."

Momonga trách cứ bản thân vì sai lầm của mình.

Tuy rằng vẫn có thể tiếp tục tạo ra Death Knight, Momonga vẫn muốn tiết kiệm số lần sử dụng kỹ năng đặc thù, do cậu vẫn chưa biết gì nhiều về kẻ thù của mình. Nhưng mà, Momonga thường chiến đấu đằng sau trong khi Tanker bảo vệ ở phía trước, bây giờ không có bất kỳ ai bảo vệ làm cho cẩu cảm giác như đang khoả thân đối mặt với nguy hiểm.

Bởi vậy bây giờ cần phải tạo ra một lá chắn khác. Thử thí nghiệm xem có thể tạo ra dù không cần cái xác nào được không.

Ngay lúc Momonga đang suy nghĩ, một bóng người nữa bước ra từ "Portal" vẫn còn mở, sau đó “Portal” cũng từ từ biến mất do hết thời gian hiệu quả.

Một người đang mặc nguyên một bộ giáp màu đen xuất hiện. Áo giáp được tạo hình trông như một ác quỷ, phủ đầy gai nhọn và bao phủ toàn thân người mặc, không để lộ ra bất kỳ làn da nào dù chỉ là một chút xíu . Đeo găng tay kim loại cùng móng vuốt dài, một bên tay cầm một chiếc khiên màu đen, bên tay còn lại người đo cầm một cây rìu đang phát ra ánh sáng màu xanh lá cây dịu dàng. Đằng sau còn có áo choàng đỏ đang bay phất phơ trong gió, đi liền với cái áo đỏ mặc bên dưới bộ giáp.

"Phải mất một ít thời gian để thần chuẩn bị, thần xin lỗi vì đã làm ngài phải đợi."

Giọng nói du dương của Albedo, đến từ bên trong chiếc mũ giáp có sừng che kín hết đầu.

Sức mạnh của Albedo đến từ khả năng phòng thủ tuyệt vời đến từ class Dark Knight. Bởi vậy bên trong Nazarick, trong số các NPC hệ chiến binh có Lv 100 gồm Albedo, Sebas, Cocytus, Albedo là người sở hữu sức mạnh phòng thủ cao nhất

Nói cách khác, cô ta là Tanker mạnh nhất của Nazarick.

"Không. Không sao, cô tới thật đúng lúc."

"Cảm ơn ngài. Như vậy. . .không biết ngài muốn xử trí hai sinh vật hạ đẳng này thế nào? Nếu ngài Momonga không muốn bẩn tay, hãy để thần xử lý chúng cho."

". . . Sebas đã nói gì với cô?"

Albedo không có đáp lại.

"Haiz, cô không có nghe phải không… Ta muốn cứu ngôi làng này, kẻ địch là những tên lính mặc giáp giống như tên đang nằm ở đằng kia."

Nhìn thấy Albedo gật đầu biểu thị hiểu rõ, Momonga dời ánh mắt.

"Như vậy. . ."

Hai chị em dưới cái nhìn của Momonga, không ngừng co rúc cơ thể, như muốn ẩn giấu đi. Thân thể không ngừng run rẩy, không biết là vì nhìn thấy Death Knight, hay là vì tiếng kêu gào của nó, hoặc là nghe được lời nói của Albedo.

Cũng có thể vì toàn bộ lý do đó.

Momonga nghĩ đầu tiên mình phải biểu hiện thiện ý, định đưa tay ra giúp chữa lành vết thương của người chị, thế nhưng hai chị em đã hiểu lầm ý định của cậu.

Ngay chỗ người chị đã ướt nhẹp, người em gái cũng vậy ——

". . ."

Một mùi khai bốc lên nồng nặc, khiến cho Momonga cảm thấy mệt mỏi. Momonga không biết phải làm gì, hỏi Albedo cũng như không, nên Momonga quyết định tiếp tục biểu hiện ra thiện ý:

". . . Cô hình như đã bị thương."

Là một người lăn lộn ngoài xa hội, Momonga cũng thường gặp phải sự ngờ vực thế này.

Làm bộ không nhìn thấy chuyện gì, Momonga mở ra không gian lưu trữ, từ bên trong lấy ra một cái ba lô. Tuy rằng cái ba lô này được gọi là Infinite Backpack (Ba lô vô hạn), nhưng nó chỉ có thể chứa tối đa khoảng 500kg.

Bởi vì cái ba lô này có thể được đặt trong thanh phím tắt, nên trong Yggdrasil, các người chơi đều đem các vật phẩm cần thiết trong lúc nguy cấp, đem đặt trong cái túi này.

Momonga thò tay vào ba lô tìm kiếm, thật vất vả mới tìm ra một bình chất lỏng màu đỏ .

“Minor healing Potion”

Chai thuốc này có thể hồi phục 50 điểm HP, ở YGGDRASIL, người chơi mới bắt đầu rất hay sử dụng nó. Bất quá đối với Momonga, chai thuốc này là hoàn toàn vô dụng. Vì đối với một Undead như Momonga, những chai thuốc hồi phục thế này y chang như thuốc độc. Nhưng không phải toàn bộ thành viên của hội đều là Undead, cho nên cậu mới giữ lại chúng.

"Uống đi."

Momonga đưa chai thuốc cho người chị, gương mặt người chị tái mét:

"Tôi uống, tôi sẽ uống nó! Thế nhưng xin hãy tha cho em gái của tôi ─── "

"Chị ơi!"

Người em gái gào khóc, đưa tay ngăn cản, cầu xin người chị đừng uống. Nhìn thấy hai chị em như vậy, Momonga cảm thấy có chút mơ hồ.

Chính mình rõ ràng muốn cứu hai người họ, còn lấy ra chai thuốc cho họ, vì cái gì hai người này lại diễn cảnh chị em thương yêu nhau trước mặt câu. Chuyện này là sao???

Momonga hoàn toàn không bị tín nhiệm. Tuy rằng lúc đầu quả thực có nghĩ thấy chết mà không cứu, thế nhưng bây giờ mình không phải đã cứu hai người họ rồi sao, hẳn là nên khóc lóc và cảm ơn cậu mới đúng. Trong truyện tranh hay phim ảnh không phải cũng thường thường xuất hiện việc như thế này sao? Nhưng tình hình trước mắt sao không giống gì cả.

Đến cùng là làm sai ở chỗ nào? Hay là do ngoại hình của mình, phải có ngoại hình đẹp đẽ mới nhận được đặc quyền đó?

Gương mặt không da không thịt của Momonga hiện ra biểu hiện nghi vấn, một thanh âm ôn nhu đột nhiên vang lên:

". . . Ngài Momonga có ý tốt ban thuốc cho các ngươi, không nghĩ tới các ngươi dĩ nhiên không chịu nhận lấy. . . đám sinh vật thấp kém này. . . Thực sự là đáng chết vì cái thái độ xấc láo của tụi bay."

Albedo giơ cây rìu trong tay cô lên, dự định giết chết hai chị em.

Liều lĩnh nguy hiểm đến đây giải cứu nhưng lại nhận được thái độ như vậy, Momonga có thể hiểu được tâm tình của Albedo, bất quá nếu như cứ để Albedo giết hai người này, việc đến đây cứu họ coi như tốn công vô ích.

"Khoan đã, dừng lại, không nên vọng động. Chuyện này có lý do khác, bỏ vũ khí của cô xuống."

". . . Thần tuân lệnh, Ngài Momonga."

Albedo ôn nhu đáp lại, hạ cây rìu trong tay xuống.

Dù vậy, sát khí mãnh liệt từ Albedo, đã đủ để khiến cho hai chi em sợ hãi, hàm răng run cầm cập, Momonga cảm thấy thương hại hai người này.

Hai người họ nên mau chóng rời khỏi đây.

Cứ ở đây, không biết còn có chuyện gì xảy ra.

Momonga đưa chai thuốc ra một lần nữa:

"Đây là thuốc chữa trị, không có cái gì nguy hiểm. Nhận lấy rồi uống nhanh đi."

Momonga nói với một giọng điệu nhẹ nhàng nhưng cũng mạnh mẽ. Đồng thời cũng có ý nhắc nhở hai người họ nếu không nhanh chóng nhận lấy sẽ bị giết chết.

Nghe vậy, người chị dứt khoát nhận lấy rồi uống một hơi hết sach. Sau đó lộ ra vẻ mặt kinh ngạc:

"Không thể nào. . ."

Người chị sờ lưng của mình, vẫn không tin cô ta tiếp tục thử vặn lưng, xoa xoa và vỗ lưng của mình.

"Đã hết đau chưa?"

"Vâng, đúng thế."

Người chị sửng sốt, gật đầu trả lời.

Có vẻ vết thương của người chị không nghiêm trọng, chỉ cần dùng chai thuốc hồi phúc cấp thấp là đủ.

Thấy họ đã không còn phòng bị như trước nữa, Momonga thử đặt ra câu hỏi. Đây là điều cậu nhất định phải biết, nó có khả năng ảnh hưởng đến hành động của cậu trong tương lai.

"Các ngươi có biết về phép thuật không?"

"Biết, biết. Đôi khi có vài dược sĩ sẽ đền làng chúng tôi. . . một người bạn của tôi cũng có thể sử dụng phép thuật."

". . . Được rồi, như vậy cũng dễ dàng để giải thích. Ta là một pháp sư."

Momonga nói xong liền phát động phép thuật:

"Anti-Life Cocoon."

"Wall of Arrow Protection."

Lấy hai chị em làm trung tâm, xuất hiện một cái lồng bảo vệ bằng ánh sáng cao 3m bao phủ lấy họ. Phép thuật thứ hai tuy không thể nhận ra bằng mắt thường, bất quá không khí lưu động xung quanh họ có một chút biến hóa. Vốn chỉ cần phép thuật đầu tiên là đủ để đảm bạo sự an toàn cho hai chị em, nhưng do Momonga không biết phép thuật của thế giới này như thế nào, nên để bảo hiểm, cậu đã bổ sung thêm phép thuật thứ hai. Tuy nhiên nếu trong hàng ngũ của đối phương có một pháp sư cùng đằng cấp với cậu, như vậy chỉ trách hai người họ quá xui xẻo.

"Ta đã tạo ra xung quanh các ngươi một vòng bảo hộ, nó sẽ ngăng không cho mấy con quái vật tiến đến gần, ngoài ra còn có một phép thuật với tác dụng làm suy yếu các đòn tấn công tầm xa —— vì để bảo hiểm, cho các ngươi thêm vật này."

Trong khi hai chị em bị shock khi biết hiệu quả của phép thuật, Momonga lấy ra hai cái kèn lệnh có vẻ ngoài xấu xi, ném cho hai người họ. Kèn lệnh không phải là đối tượng bị ngăn chặn, nên chúng trực tiếp xuyên qua Wall of Arrow Protection, rơi ngay trước mặt hai người họ.

"Hai cái đó được gọi là ‘Horn of the Goblin General’, chỉ cần thổi lên sẽ có các con Goblin —— một loại quái vật nhỏ, xuất hiện ở trước mặt các ngươi. Sau đó hãy ra lệnh cho bọn chúng bảo vệ mình."

Ở bên trong YGGDRASIL, ngoại trừ các vật phẩm tiêu hao như thuốc hồi phục này kia, phần lớn vật phẩm có thể chuyển đổi thành D-Crystal, nhằm để ghép hiệu ứng của vật phẩm cũ sang một vật phẩm khác. Cũng có một vài vật phẩm không thể chuyển đổi thành D-Crystal được, cái kèn lệnh này là một vật phẩm như vậy.

Với nó, Momonga đã có thể triệu hồi 12 con Goblins bình thường, 2 Archers Goblin, 1 Goblin Mage, 1 Goblin Priest, 2 Goblin Wolf Riders và 1 Goblin Leader

Tuy được gọi là đội quân Goblin, nhưng có số lượng không nhiều và chúng rất yếu.

Đối với Momonga, vật phẩm này chỉ là rác rưởi và cậu cũng cảm thấy bất ngờ vì chưa vứt nó đi. Tuy nhiên vây giờ đã tìm được cách thích hợp để sử dụng chúng, Momonga cảm giác mình thực sự thông minh.

Hơn nữa vật phẩm này cũng có ưu điểm, đó là các Goblin được gọi ra, sẽ không theo thời gian mà biến mất, chỉ khi nào bị tiêu diệt chúng mới biến mất. Chí ít có thể dùng đến tranh thủ thời gian.

Giải thích xong, Momonga xoay người rời đi, trong khi đang suy nghĩ về tình trạng của ngôi làng, Albedo đi bên cạnh cậu. Bất quá chỉ đi mấy bước, phía sau liền có hai âm thanh truyền đến.

"Vâng, xin —— cảm ơn, cảm ơn ngài đã cứu chúng tôi!"

"Cảm ơn ngài!"

Hai câu này để Momonga dừng bước lại, quay đầu nhìn về hai chị em đang rưng rưng nước mắt. Cậu chỉ trả lời ngắn gọn:

". . . Chớ để ở trong lòng."

"Còn…còn có, tuy rằng cảm thấy mình có chút ích kỷ, nhưng cũng vì hiện giờ tôi chỉ có thể trông nhờ vào ngài. Tôi cầu xin ngài, cầu xin ngài! Kính xin ngài hãy làm ơn cứu lấy cha mẹ tôi!"

"Được rồi. Nếu như họ còn sống, ta sẽ cứu họ."

Momonga thuận miệng trả lời. Nghe vậy, người chị lập tức trợn to hai mắt, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc không dám ti tưởng, không lâu sau mới hoàn hồn lại, liền cúi đầu nói cảm ơn:

"Cảm ơn ngài! Cảm tạ ngài, thật sự cảm ơn ngài! Ngoài ra còn có, xin hỏi ngài. . ." Thiếu nữ ấp úng đặt câu hỏi: "Xin hỏi tên của ngài là. . . ?"

Momonga gần như muốn bật thốt ra tên của mình, nhưng cuối cùng, cậu đã không nói ra.

Cái têm Momonga này là tên của hội trưởng của Hội Ainz Ooal Gown, nhưng đó đã là quá khứ. Như vậy bây giờ mình nên gọi bản thân là gì? Tên của người cuối cùng ở lại Lăng mộ Nazarick. . .

─── A, đúng rồi.

". . . Nhớ kỹ tên của ta. Tên của ta là —— Ainz Ooal Gown."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.