[Dịch] Cản Thi Gia Tộc

Chương 9 : Thất Tinh Định Thi Trận (2)




Lâm Dịch Nhân cảm thấy trong lời nói của tộc trưởng có chút vấn đề. Đã là Thất Tinh Định Thi Trận, thì không chỉ bao hàm thất tinh trên trời, mà còn dùng bảy khối đá, đại biểu cho bảy thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Nhật cùng Nguyệt, được đặt ở ngăn bên ngoài. Mà bên trong quan tài cũng giống như thế, có bảy chiếc đinh phân biệt là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Nhật, Nguyệt đóng trên thân thể tử thi. Tương truyền, sau khi con người chết đi thì bảy vía đều trở về âm phủ, chờ ngày đầu thai. Nếu người còn sống mà bị bảy cây đinh này đâm thủng thất khiếu, thì bảy vía sẽ bị giam cầm trong thân thể mãi mãi, đời đời kiếp kiếp không được siêu sinh. Nếu như thế thì thân thể kia tuy đã chết, nhưng hồn vía vẫn còn bị giam bên trong thân thể, nên chẳng khác gì người sống. Chỉ có điều mắt không thể thấy, tai không thể nghe, miệng không thể nói mà thôi. Cái đó cũng chưa tính là gì, bảy viên thất tinh ở bên ngoài thường xuyên phóng thích năng lượng dùng để tra tấn người chết, khi thì giống như liệt hỏa thiếu đốt, khi thì lạnh đến thấu tận xương tủy, lúc thì đau như rắn cắn, lúc thì trái tim đau đớn giống như bị kiến bu.

Nếu không phải là kẻ có tội ác tày trời, hoặc là một người rất đáng giận, bằng không ai lại đi sử dụng loại trận pháp tà ác này?

Nhưng mà, nếu như Triệu tộc trưởng không muốn nói. Lâm Dịch Nhân tự nhiên sẽ không hỏi đến.

Thức ăn và đồ chơi chính là biện pháp tốt nhất mà Lâm Quốc Dư dùng để dụ dỗ con nít.

Con Tôm Nhỏ cầm thanh long cùng trái nhãn mà Lâm Quốc Dư tặng, còn chưa bóc vỏ đã nhét vào miệng, nhai nhồm nhoàm, cách ăn này, so với Lâm Quốc Dư chỉ hơn chứ không kém.

- Nói nhanh lên, nếu không nói gì ta sẽ không cho mi ăn.

Lâm Quốc Dư de dọa.

- Hmm, có lần Ngọc Nhi lên núi ước chừng vài ngày, sau khi tìm thấy rồi đưa về thì nàng trở nên điên khùng. Sau đó tộc trưởng đi thỉnh đại sư về thôn, vị đại sư đó nói là nàng đã hoài thai, mà thai nhi đó còn là khỉ con.

Con Tôm Nhỏ không thèm liếc nhìn Lâm Quốc Dư, tay không nhàn rỗi, liên tục bóc hết trái này đến trái khác bỏ vào miệng.

- Cái gì? Thai nhi trong bụng nàng là khỉ con? Ngươi muốn nói đó là con trai đúng không?

Lâm Quốc Dư cho rằng Con Tôm Nhỏ nói sai, nên hỏi lại.

- Không phải, là khỉ con. Đại sư có nói, chị Ngọc ở trên núi đã kết hôn cùng với khỉ lớn, nên nàng mang thai khỉ con. Vì thế người trong thôn liền đem chôn sống chị Ngọc.

Tuy nó nói nhỏ, nhưng mà Lâm Quốc Dư lại nghe rất rõ ràng.

- Việc này…trách không được vị đại sư đó dùng tới Thất Tinh Định Thi Trận tà ác như vậy.

Lâm Dịch Nhân ngồi nghe Lâm Quốc Dư kể lại những lời mà Con Tôm Nhỏ đã nói. Nếu để cho hậu nhân của Sơn Tiêu kia xuất thế, lại lai giống với nhân loại, chỉ sợ Triệu gia trang ngày sẽ không còn yên bình nữa.

- Nhưng làm như thế cũng quá độc ác đi, chỉ cần chờ cho chị Ngọc Nhi đó sinh con xong, sau đó giết chết khỉ con nọ là đươc rồi, sao lại dùng tới Thất Tinh Định Thi Trận, còn chôn sống chị Ngọc Nhi.

Lâm Quốc Dư có hơi tức giận.

- Ài!

Lâm Dịch Nhân thở dài.

Đêm đến, một thân ảnh lặng lẽ đến mộ phần của Triệu gia trang, trong tay còn cầm thêm một cây xẻng. Bên trong Triệu gia thôn vang lên vài tiếng chó sủa, nhưng rồi lặng thinh không một tiếng động.

Lâm Quốc Dư đi tới trước mộ phần bị Thất Tinh Định Thi Trận phong ấn, lấy ra một cây nhan, cắm trước mộ phần, miệng thì thào nói:

- Chị Ngọc Nhi, tôi lần này đến đây là vì chị, không có ác ý. Tôi chỉ muốn phá giải Thất Tinh Định Thi Trận, giúp chị thoát khỏi bùa chú của vị đại sư kia. Nếu chị Ngọc Linh có linh thiên, xin đừng trách tiểu đệ.

Hài, lại gây họa rồi - DG


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.