Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục [Reconvert]

Chương 42 : Xuất hiện trên tivi




Liên quan với vị "Nam Cung tiên sinh" kia đến cùng là Liệp Ma Nhân hay là một bọn bịp bợm giang hồ, hay là chỉ là cái một tên qua đường bị ảo tưởng (khả năng cuối cùng không cao), Hác Nhân cùng Vi Vi An thảo luận thời gian rất dài cũng không ra được kết luận.

Vi Vi An tự xưng có cảm ứng đặc thù với Liệp Ma Nhân do vết thương năm đó, nhưng bản thân nàng cũng thừa nhận, năng lực thiên phú này khi thì linh thì mất linh, căn bản không thể coi nó là chứng cứ tin cậy, mà Lily thì càng không cần nghĩ, cô nàng này căn bản chưa từng thấy Liệp Ma Nhân, trong mắt Vi Vi An nàng còn không bằng đám trẻ con, phỏng chừng bị Liệp Ma Nhân đánh tới cửa nàng đều không nhất định có thể phản ứng lại.

Căn cứ lời giải thích của Vi Vi An, Liệp Ma Nhân là "Nửa người nửa quái", ở thời điểm chiến đấu bọn họ sẽ bùng nổ ra các loại sức mạnh vượt qua nhân loại, một số tình huống cá biệt thậm chí ngay cả thân thể đều sẽ biến dị, nhưng những lúc khác thì lại hoàn toàn tương tự với người bình thường, căn bản không tồn tại cái loại hình khí tức đặc thù gì có thể phân biệt rõ ràng (loại "Bí ẩn tính" này cũng là một trong những đòn sát thủ để Liệp Ma Nhân đối phó Dị Loại). Cái vị "Nam Cung tiên sinh" kia có ngôn hành cử chỉ theo Vi Vi An thì không giống Liệp Ma Nhân, đặc biệt là hắn chủ động bắt chuyện cùng người khác, khoe khoang công bố thân phận của mình, khác hoàn toàn với nhóm đối thủ một mất một còn trong trí nhớ của Vi Vi An, nhưng chỉ việc này thôi cũng không thể loại trừ độ khả thi đối phương là "Hàng thật", dù sao em gái quỷ hút máu cũng đã thật nhiều năm chưa từng thấy Liệp Ma Nhân, hơn nữa mặc dù gặp cũng chỉ là một phần nhỏ bên trong cái quần thể lớn của Liệp Ma Nhân, nàng hiểu biết có hạn, ký ức còn mơ mơ hồ hồ, quan trọng hơn nàng còn là một kẻ xui xẻo —— ngay cả Hác Nhân cũng không dám xác định mình có thể hay không dính luôn vận rủi của Vi Vi An, ra ngoài ngày đầu tiên liền may mắn gặp ngay cái "Hàng thật".

Vì lẽ đó trong lòng Hác Nhân lúc này vẫn có chút bất an.

Một nhóm ba người ở chỗ này nhân sinh không quen thuộc cho nên cũng chả biết đi chỗ nào, tuy rằng hiện tại vấn đề ngôn ngữ đã giải quyết, nhưng một đường lữ đồ mệt nhọc, liền ngay cả Lily cũng lười nhúc nhích, ba người ăn cơm xong liền trở về phòng. Hiện tại Lily đang lăn trên ghế salông ở giữa phòng khách kèn kẹt kèn kẹt đổi đài xem ti vi xoành xoạch, tuy rằng xem chả hiểu câu nào nhưng nàng xem rất vui vẻ, Vi Vi An thì lại đang ở bên cạnh làm một chuyện phi thường có ý nghĩa: Nàng lấy tất cả tiền mặt của nhóm chuẩn bị trong chuyến đi này ra, lúc này nàng đang cầm một xấp tiền đếm qua đếm lại không biết chán...

Hác Nhân phi thường cảnh giác ngồi ở bên cạnh Vi Vi An, tranh thủ duy trì khoảng cách gần nhất với đối phương, đồng thời một đôi mắt không nháy mắt nhìn hai bàn tay tinh tế trắng xám của Vi Vi An, chỉ lo không chú ý một cái quang hoàn suy thần của cô nàng này phát tác, làm cho đống tiền trên mặt bàn bỗng nhiên không cánh mà bay: Hiện tại hắn đã biết được tài vận ác liệt của Vi Vi An xa xa không phải đơn giản hai chữ "Xui xẻo" có thể hình dung, chuyện này quả thật chính là ý chí của đại vũ trụ, một loại hiệu quả bị động cấp bậc pháp tắc, để cho Vi Vi An chạm đến tiền, tuyệt đối là một loại vận động cực hạn cho tim mạch.

Vi Vi An tràn đầy phấn khởi đếm tiền, thỉnh thoảng liền cảm thán một tiếng: " Cái này nha... Thực sự là thời khắc xa xỉ đời này đều hiếm có a... Cảm giác kiếm tiền hóa ra là như vậy a... Theo chủ nhà quả nhiên là có ngày sống dễ chịu a... Eh chủ nhà ngươi không cần sốt sắng như vậy có được hay không?"

"Đã nói ở bên ngoài gọi ta Hác Nhân là được, " Hác Nhân ngoài cười nhưng trong không cười mà nhìn Vi Vi An, "Mặt khác ta có lý do để căng thẳng, thề với trời, dù cho ta không nhìn một hồi, ngươi sẽ làm cho kinh phí hoạt động chuyến này tai họa sạch sẽ. Mặt khác ngươi có thể có chút tiền đồ hay không? Ta cứ tưởng ngươi muốn ta rút hết tiền trong thẻ ra để làm cái gì, kết quả chỉ là để đếm tiền chơi?"

"Ngươi có thể lĩnh hội đến trái tim tàn tạ khắp nơi vì nghèo suốt vài ngàn năm qua sao?" Vi Vi An phi thường ý thơ thở dài một tiếng, "Ai, lần cuối cùng ta nhớ được mình đếm tiền vui vẻ như thế này là vào thời kì Dân quốc, hồi đấy ta gánh bao tải đi mua gạo cho người ta, rồi sau đó ngồi ở cửa tiệm lương thực đếm tiền nửa giờ mới vào mua... Nhưng mà hồi đấy cảm giác cũng không tốt như bây giờ, dù sao tiền hồi đấy nát như giấy vụn, nào có đẹp như bảng Anh. Eh hắc, tệp này đếm xong, để ta lại đếm một lần nữa... Eh Hác Nhân ngươi đừng như vậy, để ta lại từ đầu một lần nữa mà!"

Hác Nhân dị thường kiên quyết đem tiền thu hồi đến,

Cẩn thận giấu kỹ trong người, lúc này mới ý vị sâu xa mà nói rằng: "Huyết tộc Đại tiểu thư của ta ơi eh, thật sự muốn đếm tiền chờ hôm nào chúng ta đi Dim-ba-bu-ê ta để ngươi đếm cho đủ, còn hiện tại ngươi tử tế mà làm tí chuyện bình thường đi—— lúc trước còn đang thảo luận chuyện của Liệp Ma Nhân mà, làm sao mới quay mặt ngươi liền không còn căng thẳng chút nào thế?"

"Ta thế nào cũng là người từng trải qua sóng to gió lớn, chút chuyện nhỏ này mà phải mất thời gian căng thẳng à?" Vi Vi An lưu luyến mà nhìn chỗ Hác Nhân để bóp tiền, sau đó thu tầm mắt lại rất là khinh thường quay đầu đi chỗ khác, "Ngươi biết chân chính Liệp Ma Nhân hẳn là như thế nào không?"

Hác Nhân nhất thời cảm thấy rất hứng thú: "Ra làm sao?"

" Ta quen thuộc tạo hình bọn họ lắm rồi, thời điểm hành động bọn họ yêu thích mặc đồ đen, trước đây là trang phục săn bắn, sau đó là âu phục bó sát người, Đông Phương bên này Liệp Ma Nhân cũng có mặc trang phục luyện võ, tóm lại là chỉ vài bộ như thế, nhưng những lúc bình thường bọn họ dùng trang phục người bình thường. Mặt khác bọn họ ít nhiều có chút âm trầm, ít nói, hơn nữa phi thường biết điều, bình thường đều nghĩ tất cả biện pháp che giấu thân phận của mình, chỉ sợ làm cho chúng ta chú ý mà đánh rắn động cỏ, đừng nói tiết lộ thân phận của mình cho người khác, có lúc chỉ cần người bình thường biết hướng đi của bọn họ, vì diệt khẩu bọn họ ngay cả người bình thường cũng giết chung một khối—— tuy rằng đây là cách làm của số ít phần tử cực đoan, nhưng cũng nói lên vấn đề của cái quần thể Liệp Ma Nhân này. Mặt khác ngoại trừ biết điều Liệp Ma Nhân còn có một cái đặc điểm chính là 'Phổ Thông', phi thường phi thường Phổ Thông, phi thường giỏi trong việc khiến cho lời nói của mình như một người bình thường, cái này cũng là một cái thủ pháp ẩn giấu tự thân. Khi những người chung quanh đang bàn luận về nữ phù thuỷ bọn họ cũng đàm luận về nữ phù thuỷ, người chung quanh đàm luận Napoleon khải toàn bọn họ cũng đàm luận Napoleon, khi người chung quanh đàm luận học luận vô thần, phủ định quỷ thần tồn tại, bọn họ cũng tuyên bố theo là chính mình tin tưởng khoa học. Ngươi hiện tại đã hiểu rõ chưa, bọn họ chính là làm như vậy để cho bản thân mình hoàn toàn ẩn giấu đi, ngươi ở trên đường cái nhìn thấy bao nhiêu người như thế nào, thì Liệp Ma Nhân chính là như thế ấy, từ trong ra ngoài, tầng tầng ngụy trang —— vì lẽ đó ta hiện tại càng nghĩ càng thấy cái tên 'Nam Cung tiên sinh' kia không đáng cảnh giác, nào có người lẫm lẫm liệt liệt tuyên bố khu quỷ nghiệp vụ như thế, dù cho Liệp Ma Nhân có hết nghiệp vụ cũng không đến nỗi kiêu căng như thế đi, điều này hoàn toàn phản lại với tín điều sinh tồn của bọn hắn."

Nói xong lời cuối cùng, Vi Vi An dùng sức gật đầu: "Vì lẽ đó ta cảm thấy chúng ta chỉ là quá mức căng thẳng, ta thì căng thẳng đối với Liệp Ma Nhân, ngươi thì căng thẳng khi lần đầu 'Chấp hành nhiệm vụ', chúng ta quá nửa là bị một tên khu quỷ lừa đảo tùy ý có thể thấy được doạ dẫm."

Hác Nhân nghe được gật đầu liên tục: "Ừ, có đạo lý, nhưng mà chúng ta cứ triệt để yên lòng như thế?"

" Thứ nên cảnh giác thì vẫn cần chứ, " Vi Vi An lắc đầu, "Hắn không giống Liệp Ma Nhân chính quy, nhưng tám chín phần mười cũng tiếp xúc qua phương diện kia, hắn biết nguyên do lịch sử của Liệp Ma Nhân, nói tới một ít sự việc và 'Công tác' cũng mạch lạc rõ ràng, vì lẽ đó ta đoán hắn có thể là thủ hạ hoặc nanh vuốt của một cái Liệp Ma Nhân chân chính nào đó, cái nhóm gia hỏa giảo hoạt này tình cờ cũng sẽ làm như vậy, vì lẽ đó chúng ta phải cẩn thận đừng làm cho vị 'Nam Cung tiên sinh' kia nhận ra được cái dị thường gì quá to lớn. Ngoài ra hắn sẽ không có uy hiếp gì, đằng nào mục đích của chúng ta chỉ là tìm đến người, lại không phải đi đánh nhau."

Hác Nhân gật gật đầu, việc thảo luận liên quan đến vị "Nam Cung tiên sinh" kia tới đây cũng coi như kết thúc.

Lúc này Lily đã thay đổi TV vài vòng rồi, hoàn toàn xem không hiểu TV đang chiếu cái gì, thiếu nữ người sói có vẻ có chút tẻ nhạt, nàng tiện tay đem điều khiển từ xa ném tới bên cạnh, dùng móng vuốt gãi phía sau lưng Hác Nhân: "Chủ nhà, ngươi thương lượng một chút cùng Độ Nha 12345, để nàng chuẩn bị cho mỗi người chúng ta một cái Dữ liệu đầu cuối đi, sau này có khả năng ngươi còn tiếp nhiều người không biết từ đâu đến, khả năng còn có người nước ngoài, vạn nhất nói chuyện với nhau không hiểu thì lúng túng lắm."

Hác Nhân khà khà vui vẻ: Cái con hàng người sói này dĩ nhiên cũng biết động não, ngươi coi chỉ vì muốn xem cái tiết mục nước ngoài mà nàng biên ra cái lý do có chứng có cứ đàng hoàng chưa. Nhưng mà ngay khi hắn chuẩn bị giải thích cho Lily về chế độ tổ chức, một dòng chữ khiến hắn dị thường lưu ý đột nhiên lướt qua trên màn hình tivi: "... Thành bảo Joford ở vào phụ cận trấn Borlin gần nhất hấp dẫn rất nhiều người ham muốn tìm hiểu sự kiện linh dị..."

Hác Nhân nhất thời vểnh tai lên quay mặt sang, nhìn thấy trên ti vi đang phát sóng về một tiết mục phỏng vấn, một nữ nhân nước ngoài tóc vàng mắt xanh cầm microphone đứng ở bên cạnh xe tiếp sóng, mà bối cảnh phía sau nàng là một mảnh đá vụn lởm chởm hoang dã, xa xa có thể nhìn thấy một mảnh phế tích gần như hoàn toàn sụp đổ, mà ở bên cạnh người nữ MC thì lại đứng một đại thúc mặc sơ mi trắng béo ục ịch, người sau rõ ràng không phải công nhân viên đài truyền hình, hắn để râu mép, hơi hói đầu, quần áo có cũ, nhìn qua thì như là nông dân bình thường của địa phương, hẳn là người đang được phỏng vấn.

"... Chúng ta bây giờ nhìn thấy chính là thành Joford, rất hiển nhiên nó đã hoàn toàn sụp xuống, cũng không còn nhìn thấy quy mô lúc trước, bởi vì nơi này không có đường, xe tiếp sóng chỉ có thể dừng lại ở đây, sau đó ta sẽ đi bộ đi tới pháo đài, để mọi người thấy dáng vẻ cận cảnh của nó, " vị nữ MC giới thiệu tình huống trước mặt, sau đó đưa tay ra hiệu đại thúc ục ịch bên cạnh, "Vị này chính là người ban đầu phát hiện sự kiện linh dị ở pháo đài cổ Angus tiên sinh..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.