Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 33: Hủy kế hoạch!




Đường Cửu Loan thi đấu đã được coi là đường thi đấu chính quy. Cho nên ở phía trước đường thi đấu, có một màn hình lớn, trên màn hình lóe ra một con số… 5.

Theo Lữ Hậu Tích nhấn nút, con số trên màn hình phát sanh biến hóa. Nguồn truyện: Truyện FULL

5!

4!

3!

2!

1!

Nhìn thấy mấy chữ này, lông mày Trần Thanh Đế có chút giương lên, cũng không có khẩn trương. Lái xe của Lữ Hậu Tích cũng là như thế, vẻ mặt nhẹ nhõm.

Tốc độ cất bước trong đua xe, vậy thì phải khảo nghiệm trình độ phản ứng mẫn cảm của thần kinh con người. Bất kể nói thế nào, Trần Thanh Đế là Luyện Khí tầng một, ở trên thần kinh phản ứng, đây chính là phi thường trâu bò.

Cho nên, Trần Thanh Đế không quan tâm.

Lái xe của Lữ Hậu Tích cũng không quan tâm, cái này đơn giản, hắn căn bản không có đem Trần đại thiếu để vào mắt. Còn có, mục đích của hắn không chỉ là thắng đơn giản như vậy.

0!

Thời điểm con số trên màn hình lớn biến thành không, Trần Thanh Đế động, theo sát lấy lái xe của Lữ Hậu Tích cũng động.

Ông... Ông!

Nương theo thanh âm ầm ầm muốn điếc tai, hai chiếc xe thể thao siêu cấp giống như đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, tấn mãnh nhảy lên đi ra ngoài, bụi đất nổi lên bốn phía.

Thần kinh phản ứng của Trần Thanh Đế hiển nhiên không phải lái xe của Lữ Hậu Tích có khả năng so sánh, chiến xa của Trần đại thiếu, Audi CCXR màu ngân sắc quyết đoán xông vào phía trước.

- Ngao rống...

Viên Cầu nhìn thấy Trần đại thiếu ngay từ đầu đã có một khởi đầu tốt đẹp, lập tức nhịn không được phát ra một tiếng gầm rú, kích động không thôi, một thân thịt mỡ rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, cao thấp lăn mình.

Tiếng động cơ gầm gừ, Viên đại thiếu rất là ưa thích, cũng phi thường hưởng thụ, nghe thanh âm như thế, huyết dịch toàn thân Viên đại thiếu cũng sẽ tùy theo sôi trào.

Viên đại thiếu hưng phấn gào thét, Trần Hương Hương nhịn không được nắm chặt nắm đấm, trên mặt rất là lo lắng. Đương nhiên, Trần Hương Hương là lo lắng Lâm Tĩnh Nhu, cùng Trần đại thiếu nửa xu quan hệ cũng không có.

Trần Phong Nhiên thì là sắc mặt trầm trọng, ở chỗ sâu trong hai con ngươi tràn đầy không cam lòng cùng bất đắc dĩ. Mà Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát thì là nhẹ nhàng thở ra, bởi vì đua xe đã bắt đầu rồi.

Nhiệm vụ, đang bên trong chấp hành.

- Chậc chậc, Trần đại thiếu đã có một khởi đầu tốt đẹp, Lâm Tĩnh Nhu thực mang đến vận khí cho Trần đại thiếu. Nói không chừng, trận đua xe này, Trần đại thiếu thật có thể thắng.

Tiết tấu ban đầu, để cho Viên đại thiếu thật đúng là có chút hi vọng, ngóng trông Trần đại thiếu có thể thắng, không thể chờ đợi được nói:

- Đều thất thần làm gì? Còn không tranh thủ thời gian lên núi.

Rất nhanh, một đoàn người Viên đại thiếu, cưỡi trực thăng chuẩn bị tốt bay tới biệt thự trên đỉnh núi.

Sau khi tiến vào biệt thự, Trần Phong Nhiên trước tiên tìm một địa phương che giấu, bấm điện thoại với lái xe đang đua cùng Trần Thanh Đế.

Lái xe này của Lữ Hậu Tích, đây chính là Trần Phong Nhiên giới thiệu.

Trần Phong Nhiên ly khai, Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát cũng tìm lý do ly khai, bọn hắn muốn đem sự tình Lâm Tĩnh Nhu đột nhiên giết đi ra, báo cáo cho Lữ Bất Phàm.

Phải chăng tiếp tục dựa theo nguyên kế hoạch tiến hành, hai huynh đệ Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát, còn không cách nào làm chủ.

Trận đua xe này, chính như Trần Thanh Đế sở liệu, là Trần Phong Nhiên ở Trần Thanh Đế xuyên việt, vào ngày Trần đại thiếu không chết thành đó, mà bắt đầu tính kế khác.

Trọn vẹn tìm cách hơn một tháng thời gian.

Ở trong lúc này, Trần Phong Nhiên vốn là giới thiệu cho Viên Cầu một lái xe, lái xe kia thay Viên Cầu không ngừng thắng tiền, thẳng đến không ai dám đua xe cùng Viên đại thiếu.

Từ đó chế tạo ra một loại biểu hiện giả dối, lái xe của Viên đại thiếu hắn rất ngưu bức.

Bởi vì loại biểu hiện giả dối này xuất hiện, khiến cho Viên đại thiếu cơ hồ tất thắng, bắt đầu trở nên tự cao tự đại, tin tưởng tăng gấp đôi, một bộ lão tử vô địch thiên hạ.

Đây hết thảy đều dựa theo kế hoạch của Trần Phong Nhiên tiến hành, toàn bộ quá trình đều phi thường thuận lợi.

Biểu hiện giả dối bố trí xong, kế tiếp Trần Phong Nhiên cần phải làm là, tìm một cơ hội, một cơ hội phù hợp, lợi dụng Viên đại thiếu dụ dỗ Trần Thanh Đế.

Cho nên mới có việc Viên đại thiếu thua tiền, thế chấp tài sản kia.

Bất quá... dựa theo kế hoạch vốn có của Trần Phong Nhiên, hôm nay cũng không phải thời điểm động thủ tốt. Hắn vốn định hãm hại Trần Thanh Đế một lần, để cho Trần đại thiếu một đống bừa bộn, thừa dịp Trần đại thiếu chật vật không chịu nổi, tứ cố vô thân động thủ lần nữa.

Nào có thể đoán được, tối hôm qua Trần Thanh Đế đột phá đến Luyện Khí tầng một, toàn thân đều là dơ bẩn bài tiết đi ra. Lâm Tĩnh Nhu bị cấm đủ một tháng cũng trùng hợp cùng ngày ngủ lại, còn chạy vào phòng tắm của Trần Thanh Đế tắm rửa.

Kết quả là, Trần Thanh Đế ở trong lúc vô tình xông vào phòng tắm mà Lâm Tĩnh Nhu đang tắm, nhìn sạch toàn thân của Lâm gia đại tiểu thư.

Bởi vì việc này, Trần Phong Nhiên triệt để phẫn nộ, đã mất đi tỉnh táo cùng trầm ổn dĩ vãng, sớm khởi động kế hoạch một tháng trước kia, muốn giết Trần Thanh Đế.

Trong quá trình đua xe chế tạo ngoài ý muốn, để cho Trần Thanh Đế chết ở trong thi đấu, đây mới là mục đích chính thức của Trần Phong Nhiên. Hơn nữa, Trần Phong Nhiên đã suy tính tất cả trường hợp sau khi Trần Thanh Đế chết, hắn phải giải thích như thế nào.

Chỉ là Trần Phong Nhiên như thế nào cũng không ngờ rằng, Lâm Tĩnh Nhu cùng đến, càng thêm không ngờ, thái độ của Lâm Tĩnh Nhu đột nhiên chuyển biến, sẽ chủ động yêu cầu ngồi ở trong xe của Trần Thanh Đế.

Cái này nếu đặt ở dĩ vãng, cái kia tuyệt đối là chuyện không thể nào.

Nhưng ngày hôm nay xảy ra chuyện như vậy, làm cho Trần Phong Nhiên trở tay không kịp, vô luận là vì công hay tư, Lâm Tĩnh Nhu cũng không thể chết, do đó khiến Trần Phong Nhiên không thể không lựa chọn buông tha cho kế hoạch lần này.

Trong một phòng biệt thự trên đỉnh núi, Trần Phong Nhiên hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi cầm điện thoại thấp giọng nói:

- Buông tha cho nhiệm vụ lần này, có nghe hay không?

Tên lái xe đang đua xe cùng Trần Thanh Đế kia, sau khi chuyển được điện thoại, nhíu mày, trong hai tròng mắt hiện lên một đạo hàn mang, cung kính nói:

- Vâng, Trần thiếu!

- Ân.

Trần Phong Nhiên nhẹ gật đầu, tâm niệm vừa động, nói ra:

- Lần này không chỉ có vứt bỏ nhiệm vụ, còn phải cho Trần Thanh Đế thắng được trận đấu này, nghe rõ chưa?

- Minh bạch.

Lái xe đơn giản trả lời.

- Trần Thanh Đế, lần này coi như vận khí ngươi tốt, bởi vì quan hệ tới Lâm Tĩnh Nhu, tạm thời không thể giết ngươi, bất quá...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.