Cô Vợ Nghèo Của Tỷ Phú

Chương 27




Tống Nguyệt Linh khẩn trương đứng trước gương trong nhà tắm, cô đã ở trong đây gần một tiếng đồng hồ rồi. Tâm trạng lơ lửng lo lắng làm cô không dám bước ra. Nhớ tới lời nói đầy ám muội của Nghiêm Hạo, mặt cô lại đỏ lên. Phản chiếu trong gương là cô gái nhỏ mặc chiếc váy ngủ bằng lụa mỏng ôm trọn thân thể mịn màng, làn da như ngọc của cô. Tóc cô xõa xuống bên vai, ánh mắt long lanh, má ửng hồng trông vừa ngây thơ vừa quyến rũ. Cô hít một hơi thật sâu, bình tĩnh mở cửa bước ra.

Vừa bước ra chợt thân thể được bao vây trong vòng tay ấm áp cực nóng, cả người được bế bổng lên, xoay một vòng mới đặt xuống giường. Bóng dáng to lớn cũng nương theo đè lên trên người cô, môi phủ xuống, nụ hôn của anh cuồng dã mang theo một chút vội vả nồng nàn. Tống Nguyệt Linh "Ưm" một tiếng, anh liền thừa cơ xâm nhập thật sâu vào miệng cô. Chiếc lưỡi ấm nóng càn quét bên trong cô. Nụ hôn quá cuồng nhiệt nóng bỏng làm cô có chút không chịu nổi.

"Trừng phạt em, dám bắt anh đợi lâu như vậy." Nghiêm Hạo buông đôi môi mọng ra, nhìn cô vợ nhỏ trong lòng, ánh mắt mê mang nhìn anh. Gương mặt nhỏ nhắn đỏ rực, cánh môi vì được hôn mà trở nên căng mọng ướt át hơn. Ánh mắt anh rủ xuống nhìn chiếc áo ngủ bị anh đè lên có chút xốc xếch, dây áo tụt xuống lộ ra bờ vai tròn, xương quai xanh xinh đẹp. Cả người cô tản ra hương thơm ngát quyến rũ, nhìn bầu ngực sữa của cô vì thở mà rung động, thấp thoáng có thể thấy nhụy hoa đỏ tươi trên đó. Nhìn thế, yết hầu của anh mãnh liệt lên xuống, ánh mắt đục ngầu vì ham muốn, cơ thể anh trương lên đến khó chịu.

Tống Nguyệt Linh nhìn Nghiêm Hạo cả người chỉ quấn một cái khăn lớn ngang hông, lồng ngực màu đồng săn chắc lộ ra, mái tóc còn ướt vì mới tắm xong rủ xuống, gương mặt như điêu khắc, ánh mắt thâm thuý nhìn cô. Sống mũi cao, bờ môi mỏng, chiếc cằm cương nghị, tất cả những điều đó của anh đều là điểm hấp dẫn trí mạng. Nhìn dục vọng trong mắt anh, cô xấu hổ quay đầu nhìn sang chỗ khác.

"Sợ sao?" Giọng nói khàn khàn trầm thấp như loại rượu ủ lâu năm khiến người ta không tự giác mà say mê. Tống Nguyệt Linh hoảng hốt mở mắt to ra, ngơ ngác nhìn anh.

Nghiêm Hạo nhìn gương mặt của cô vợ nhỏ ngây thơ như vậy, không kìm lòng được mà vui vẻ, trong lòng càng thêm mềm mại. Cô bé này luôn khiến cho anh muốn yêu thương cô thật sâu, anh cúi xuống kích động hôn lên đôi môi của cô, nỉ non: "Đừng sợ, anh sẽ rất nhẹ nhàng."

Tống Nguyệt Linh mỉm cười có chút xúc động, thấy anh thương tiếc mình như vậy, cô nhẹ nhắm mắt lại, thả lỏng tâm tình, giao bản thân mình cho anh. Nghiêm Hạo nhìn cô cười tin tưởng giao mình cho anh, trong lòng không khỏi nóng lên, anh kích tình hôn lên đôi môi mọng của cô, triền miên ôm hôn nhẹ nhàng say đắm. Hai người dán sát vào nhau, cảm nhận cơ thể mềm mại của đối phương càng lúc càng nóng.

Tống Nguyệt Linh chìm đắm trong nụ hôn của anh, nó rất dịu dàng thương tiếc khiến cô rung động. Sống hai đời người, cô mới cảm nhận được thì ra được anh ôn nhu yêu thương lại tốt đẹp như thế, cô cứ cho rằng mình là đang mơ một giấc mơ đẹp, thật không muốn tỉnh lại.

Nghiêm Hạo nhẹ nhàng cởi dây áo ngủ của cô ra, khiến cô trần trụi dưới ánh mắt của anh. Thân thể trắng nõn trong suốt, bộ ngực sữa vun cao, hai nụ hoa nhỏ màu hồng xinh xắn e thẹn, vòng eo mảnh khảnh có thể nắm gọn trong một tay. Tay anh nhẹ nhàng vuốt ve trên thân thể cô, môi hôn lên cổ của cô một đường chạy dài xuống bộ ngực sữa, ngậm lấy nó, tham lam liếm mút.

Tống Nguyệt Linh vì kích thích mà run rẩy từng chập. Anh hôn lên từng tất trên da thịt của cô, nâng niu như món đồ dễ vỡ, bàn tay tham lam thăm dò xuống dưới nhẹ vuốt ve nó, anh cảm nhận được cơ thể của cô run lên vì khẩn trương, anh nhẹ hôn lên môi cô như trấn an. Anh quỳ xuống, tách hai chân của cô ra, nhìn thật kỹ vào chính giữa đóa hoa của cô. Tống Nguyệt Linh xấu hổ nhìn anh, môi run run. Nghiêm Hạo cười nhẹ, cúi đầu xuống hít lấy hương thơm của riêng cô, chiếc lưỡi vươn ra liếm nhẹ lên đóa hoa vì kích tình mà ẩm ướt.

Tống Nguyệt Linh giật bắn người, từng trận kích thích mãnh liệt ập tới khiến đóa hoa càng thêm run rẩy. Nghiêm Hạo hài lòng vì sự nhạy cảm của cô, ngón tay anh nhẹ vuốt ve trên cánh hoa theo đường ướt át đi vào. Tống Nguyệt Linh mặt đỏ bừng nhắm mắt lại, hơi thở dồn dập. Nghiêm Hạo cảm nhận được ngón tay mình đang được bao vây trong ấm áp mềm mại khiến anh muốn bùng nổ, chợt rút tay ra, kéo chiếc khăn trên người xuống, cự long bật ra ngoài. Tống Nguyệt Linh thấy thế, há hốc miệng xấu hổ xoay mặt đi chỗ khác, tránh né nó. Ánh mắt anh vui vẻ xoay gương mặt cô lại, ôn nhu cùng ham muốn nhìn cô, động thân đi vào.

"A. . . . ư. . . ." Tống Nguyệt Linh rên nhỏ, cảm nhận sự căng trướng khi anh tiến vào.

Nghiêm Hạo thở dài thỏa mãn khi hoàn toàn ở bên trong cô: "Anh thích sự nhỏ nhắn của em." Nghiêm Hạo phát cuồng vì sự chật khít của cô vợ nhỏ, buông thả cảm xúc tiến vào trong cô, kích tình từng đợt tiến vào càng sâu càng mạnh.

Tống Nguyệt Linh không chịu nổi anh quá mãnh liệt, kích thích khoái cảm như muốn nhấn chìm cô: "A. . . . Chậm. . . . Chậm lại. . . . Không được, quá nhanh rồi. Nghiêm Hạo!" Tống Nguyệt nức nở van xin.

Nghiêm Hạo nghe cô vợ nhỏ nỉ non kêu tên mình thì càng kích động. Nhìn cô ở dưới thân anh, ánh mắt ướt át, gương mặt vì động tình càng thêm mê người. Tiếng rên rỉ yếu ớt như mèo của cô càng khiến anh kích thích, mạnh mẽ lật người cô nằm lại, nâng cặp mông tròn của cô lên, từ phía sau tiến vào dồn dập. Hai tay luồn xuống xoa cặp ngực sữa của cô, môi hôn liếm bên tai cô, thở hổn hển.

"Bảo bối, gọi anh là "Hạo", anh thích nghe giọng nói của em." Nói xong bàn tay xấu xa véo nhẹ trên ngực cô làm cô thở gấp từng chập.

"Hạo, em sắp không chịu nổi rồi." Tống Nguyệt Linh run rẩy nghe lời anh.

"Bảo bối không sao, có anh ở đây." Nói xong, anh nồng nhiệt hôn môi cô, hông tiến vào càng nhanh càng sâu.

"A. . . . a a a. . . ." Anh không ngừng đưa cảm giác của cô lên cao, kích tình dồn dập, khoái cảm lần lượt đánh tới khiến cô hét lên, hoa huyệt run rẩy co thắt từng trận, dâm thủy trào ra.

Nghiêm Hạo không chịu nổi bên dưới cô co rút, rốt cuộc cũng gầm lên, phóng mầm móng nóng rực của anh vào tận sâu bên trong cô, sau đó ôm chặt lấy cô cùng nhau hưởng kích tình khoái cảm này. Tống Nguyệt Linh vì nhận quá nhiều kích thích nên ngất đi. Nghiêm Hạo thỏa mãn nhìn cô vợ nhỏ vì mệt mỏi ngất đi, ánh mắt anh dịu dàng hôn lên trán cô, ôm cô vào lòng, thỏa mãn chìm vào giấc ngủ.

Đêm thật ngọt ngào!

********************

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại AzTruyen.net và Ngontinh.vn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.