Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
1.
Tôi không ngờ rằng, sống ở chung cư này ba tháng, lần đầu tiên đối mặt với người hàng xóm "Thâm cư giản xuất*" này lại ở trong tình huống này .
• Thâm cư giản xuất (深居简出): ru rú xó bếp; ít giao du với bên ngoài; cấm cung trong nhà (châm biếm người ít ra ngoài tiếp xúc với xã hội.)
Dưới lầu là anh trai Dã Vương sống cùng thành phố mà tôi quen trên game đang dùng loa để hò hét tình cảm dành cho tôi.
Quả thật là ồn ào.
Thật ra trước khi đến Dã Vương đã nói trước với tôi, muốn cho tôi một bất ngờ.
Chỉ là sau đó không nghĩ rằng cái gọi là bất ngờ của anh ấy là lời tỏ tình tàn bạo ở nơi công cộng như thế này.
Tôi biết như thế này sẽ gây ra rắc rối cho những người sống ở căn hộ gần đó.
Biết làm sao đây, khi Dã Vương nổi điên thì tôi đang tắm, căn bản là bất lực để ngăn cản.
Tôi tắm rửa vội vàng, sắp đi xuống xử lí thì hàng xóm đã đến "Hưng sư vấn tội*" rồi
• Hưng sư vấn tội (兴师问罪 ) câu này khỏi phải giải thích nhiều nhỉ; nghĩa đen là phát động quân đội để hỏi tội/ chỉ tội đối phương; còn cách dùng chung thì để chỉ việc hỏi tội/ trách hỏi ai đó; Câu này có từ thời Tống.
Lời của anh ta chứa đầy hàm ý khiêu khích.
Tính khí tôi không tốt, nếu đổi lại bình thường thì đã phát hỏa rồi.
Nhưng mà nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai tuấn tú của người hàng xóm, tim tôi bắt đầu ngứa ngáy, không những không phát hỏa.
Còn vô cùng cẩu thối* nói: "Anh đợi chút, tôi sẽ lập tức xuống lầu thu phục con yêu quái này."
•Cẩu thối (狗腿): nghĩa tương tự như nịnh nọt, nịnh hót.
Ai dám làm người tôi yêu nổi giận? Hàng xóng thiệt là chuẩn gout của tôi mà.
Vì anh ấy, tôi thậm chí còn không sấy tóc, mang cái bộ dạng khủng khiếp này nhanh chóng xuống lầu.
Xuống lầu, nhìn thấy Dã Vương, tức quá tôi cúi xuống cầm đôi dép lê màu hồng chọi anh ta: " Anh đây là đang quấy rối đó có biết không? Có chút văn minh nào không hả?"
Dã Vương tán loạn né được đôi dép lê màu hồng của tôi, nhìn thấy tôi, vẻ mặt hạnh phúc.
Ngay lập tức xông đến, mang bó hoa hồng màu đỏ khổng lồ trong tay đưa đến trước mặt tôi, "Sinh, em thật yêu anh, không ngờ để nhanh gặp anh mà em đã xuống đây với bộ dạng như thế này."
"Anh thật cảm động, không hổ là người phụ nữ mà anh thích, thậm chí như thế này cũng xinh đẹp giống như tiên nữ vậy, Sinh, anh cũng yêu em."
"Yêu anh cái đại đầu quỷ*, đang ban ngày ban mặt, anh vô nghĩa cho tôi một giấc mộng đây này." Tôi bực bội giật lấy bó hóa, đuổi anh ta đánh.
• Đại đầu quỷ (大头鬼): là từ dùng để chửi rủa hoặc là chê cười.
Còn muốn giết chết anh ta.
Anh ta đau lòng bỏ đi .
Trước khi đi anh ta còn nói sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu. Rồi sẽ có một ngày tôi sẽ yêu anh ta thôi.
Tôi cảm thấy thật là đen đủi, tôi tàn nhẫn ném bó hoa hồng vào bóng lưng anh ta đang lạc hoang chi đào* : "Đừng để tôi gặp lại anh."
• Nguyên văn: 落荒而逃 (Lạc hoang chi đào) Trốn vào rừng sâu. Ý nói hoảng sợ cái gì đó mà chạy hoảng loạn.
Giờ này phút này, tôi rất hối hận.
Hối hận lúc đó đã mù mắt, lại cảm thấy Dã Vương này rất bình thường, nhân phẩm vẫn tốt, mới mời anh ta tiến vào phạm vi của tôi, mang theo anh ta chơi game cùng với nhóm bạn của tôi, trở thành huynh đệ.
Nào ngờ hôm nay, tình huynh đệ biến chất.
Tôi xem đây là lời cảnh giác, thề rằng sau này sẽ không làm điều ngu ngốc này nữa.
Xử lý xong Dã Vương, trong đầu tôi hiện ra khuôn mặt đẹp trai của vị hàng xóm kia. Tôi ngay tức khắc lại vui vẻ rồi.
Hỏa tốc lên lầu gõ cửa nhà hàng xóm.
Anh ta mở cửa, lạnh nhạt nhìn tôi, "Có chuyện gì không?"
Lời này có chút quen tai.
Ai quan tâm nữa chứ, anh ấy trông thật đẹp trai mà.
Tôi nhìn chằm chằm anh ta: "Vừa nãy làm phiền anh rồi, thiệt ngại quá~"
"Hy vọng sau này sẽ không xãy ra chuyện thế này nữa." Anh ta rõ ràng không có hứng thú nói chuyện với tôi, chuẩn bị đóng cửa.
"Chắc chắn sẽ không có đâu, tôi đảm bảo." Tôi vô cùng niềm nở "Vì để xin lỗi anh, tôi mời anh đi ăn nha."
Con người tôi không thích lòng vòng. Người hàng xóm này đúng kiểu tôi thích, tôi muốn có trong tay.
Anh ấy cau mài, vẻ mặt không ngờ "Toàn bộ người trong chung cư đều bị ảnh hưởng, hay là cô cứ mở tiệc luôn đi."
Xem thêm...
Bình luận truyện