Bồi Thường Hôn Nhân

Chương 2




‘’Đem cổ phần bán cho cậu? Sau đó chờ hai người tới ức hiếp tôi sao? Tôi lại không ngốc!” Kỷ Ngôn Sâm rốt cuộc ngẩng đầu lên.

 

Hai người ngày thường bị Lục Thừa Duệ ức hiếp, bởi vì cổ phần Lục Thừa Duệ chiếm 40%, trong khi Chu Gia Càng và Kỷ Ngôn Sâm mỗi người chiếm 30%. Tốt xấu gì cũng phải có ai đó ngang hàng với anh. Kỷ Ngôn Sâm không muốn đến lúc đó bị hai người ức hiếp, anh cũng muốn có 11% cổ phần kia, làm Boss!

 

 

‘’Người mà anh tạo tiền lệ là ai, đừng có thật là tiểu tình nhân của anh, tôi chịu đựng không nổi!’’ Chu Gia Càng bất mãn bị Lục Thừa Duệ bắt nạt, ngoài miệng liền không thể nói tốt.

 

‘’Em họ vợ tôi, vừa tốt nghiệp năm nay, mới đến thành phố hai ngày trước, cậu có thể tự xem sơ yếu lí lịch.”

 

Lục Thừa Duệ đưa bản sơ yếu lí lịch đến trước mặt Chu Gia Càng.

 

“ Nếu là em họ, vậy anh tự mình dẫn dắt không phải tốt hơn sao?’’ Chu Gia Càng vừa nghe thực tập sinh là nữ, liền không cao hứng.

 

5 năm trước, lần đầu anh dẫn dắt thực tập sinh chính là nữ sinh vừa mới tốt nghiệp, cực kì thích mang giày cao gót. Thỉnh thoảng khi cô đi theo anh đến công trường để kiểm tra, anh nhìn cô đi bộ trên công trường lộn xộn với đôi giày cao gót mười centimet, và đôi khi anh cảm thấy rằng phụ nữ thực sự đáng kinh ngạc.

 

Kể từ đó, anh không bao giờ dẫn dắt thực tập sinh nữ nữa, chủ yếu là vì anh ta cho rằng người phụ nữ này quá quyến rũ.

 

‘’Vợ của tôi không thích tôi cùng phụ nữ khác thân cận, hơn nữa tôi cũng không thích, ba chúng ta đều độc thân, không cần cố kỵ mặt khác, hơn nữa hiện tại cậu là người phụ trách bên thiết kế.’’ Lục Thừa Duệ đương nhiên nhìn anh.

 

‘’Nhà thiết kế độc thân của công ty chúng ta không chỉ có mình tôi, nếu anh tìm nhà thiết kế độc thân, cũng không cần tìm đến tôi.’’

 

“Người một nhà yên tâm.” Lục Thừa Duệ đơn giản trả lời, chủ yếu đêm qua cô ấy nói, nếu là nhà thiết kế giỏi nhất của công ty, lại còn độc thân là tốt nhất, cho nên như thế nào cũng là Chu Gia Càng, anh không muốn làm vợ thất vọng.

 

Chu Gia Càng bất đắc dĩ, được! Lần này nhất định lại bị ức hiếp.

 

Lục Thừa Duệ nhìn anh như vậy không khỏi nở nụ cười: "Thôi nào! Người đã chờ ở bên ngoài, đợi chút nữa tôi kêu cô ấy đi gặp cậu bái sư, Tạ Lễ nói với tôi đến rồi.”

 

‘’Vậy sao? Tôi muốn 10% cổ phần.” Chu Gia Càng nheo mắt, rõ ràng rất khiêu khích.

 

Lục Thừa Duệ đứng lên, khinh phiêu phiêu nhìn Chu Gia Càng liếc mắt một cái, trong mắt rõ ràng viết chính là: Cậu cảm thấy cái này có khả năng sao?

 

Sau khi Lục Thừa Duệ ra ngoài, Kỷ Ngôn Sâm cũng đứng lên, đi ngang qua Chu Gia Càng vỗ vai trêu chọc, nói: "Em họ chị dâu, nói không chừng cũng giống chị dâu là mỹ nhân nóng bỏng, chúc mừng cậu, diễm phúc không cạn nha! Tai họa~ cách cũng không còn xa đâu!”

 

“Lăn!” Chu Gia Càng bực bội đánh lên bàn tay đặt trên vai mình, hai người cùng trường bốn năm, lúc tốt nghiệp vẫn luôn làm chung một công ty, cuối cùng tham gia cổ phần của Duệ Đạt, mười năm nay đều quậy cùng nhau. Chu Gia Càng không nói yêu đương, không chạm qua nữ nhân, việc này Kỷ Ngôn Sâm rõ ràng. Nhưng bị xỏ khuyên, Chu Gia Càng vẫn là cảm thấy thật mất mặt.

 

Sau khi Kỷ Ngôn Sâm ra ngoài, Chu Gia càng tầm tờ sơ yếu lí lịch mỏng manh lên nhìn, nhịn không được nhíu mày, này cơ sở cũng quá kém đi? Còn nói cái gì chọn lựa kỹ càng, rõ ràng chính là ném cho anh củ khoai nóng phỏng tay.

 

Nhìn lại, anh muốn nhìn thực tập sinh này trông như thế nào, có phải hay không, là mỹ nhân nóng bỏng giống như chị dâu Chử Nhứ hay không.

 

Hmm… ngay cả một tấm ảnh 1 inch cũng không có, cái này đi cửa sau cũng quá thông thuận rồi?

 

******

 

Lộ Dao lúc này đang đứng trước cửa kính văn phòng tổng giám đốc, Lục Thừa Duệ đã giải thích trước khi gặp…Sư phụ của cô, chỉ cần vào giới thiệu một chút là được.

 

Tuy nhiên, cô vẫn luôn cảm thấy không ổn. Cô biết mình học không giỏi, điểm chuyên nghiệp xem như tốt. Nhưng cô cũng biết tiêu chuẩn tuyển dụng của công ty. Cô vẫn còn xa tiêu chuẩn đó. Nếu chị họ không đảm bảo lặp đi lặp lại rằng sẽ ổn, và sự khích lệ của mẹ, cô thực sự cảm thấy xấu hổ.

 

Miên man suy nghĩ lúc sau, Lộ Dao vẫn là an ủi chính mình: Tới đâu hay tới đó đi!

 

Như vậy, trong lòng Lộ Dao liền yên ổn không ít. Sau khi công việc ổn định, cô sẽ không phải đi làm và thời gian sẽ rảnh rỗi cô sẽ làm việc chăm chỉ để học mọi thứ và hy vọng rằng cô có thể bù đắp, hy vọng cần cù bù thông minh.

 

Đang suy nghĩ, cô thấy một người đàn ông cao lớn, chân dài đẩy cửa ra vào.

 

Từ góc độ của Lộ Dao chỉ thấy được sườn mặt của anh, dừng lại vài giây, anh liền đẩy cửa đi vào.

 

Người đán ông này…chính là sư phụ của cô đi? Tuy không nhìn chính diện, chỉ nhìn góc nghiêng, liền biết anh là người lớn lên đẹp trai,mũi cao thẳng, mày rậm, tóc ngắn.

 

Lộ Dao nghĩ: Ở bên một sư phụ đẹp trai như vậy cả ngày cũng là một điều dễ chịu.

 

Cảm giác này không tồi.

 

Bây giờ cô chỉ mong tính tình của anh cũng tốt giống như vẻ ngoài, ít nhất là làm thuộc hạ của anh trong lòng không cần phải run sợ.

 

Trước khi tốt nghiệp cô cũng có kì thực tập ba tháng, khi đó thực tập cơ bản không có tiền lương, hơn nữa có đôi khi gặp phải kiến trúc sư tính tình không tốt, làm những người mới nhìn mặt họ mà làm việc mỗi ngày.

 

Lộ Dao chỉnh trang lại quần áo, có chút khẩn trương đi tới cửa nhẹ nhàng gõ cửa, một giọng nam trầm thấp truyền tới: ’’Vào đi.’’

 

Lộ Dao hít một hơi thật sâu, vỗ vỗ tay lên mặt, rồi đẩy cửa đi vào.

 

Chu Gia Càng ngước nhìn cô gái trẻ trước mặt, áo phông trắng với quần jean, mái tóc đuôi ngựa nhỏ nhắn, tinh nghịch, khuôn mặt trẻ trung và hơi trẻ con, một đôi mắt to còn mang một chút vẻ nhút nhát.

 

Thực rõ ràng là bộ dạng trẻ con chưa thoát vẻ học sinh, rốt cuộc vừa mới tốt nghiệp, là cô gái còn độ tuổi 20.

 

Hmm… xem ra Kỷ Tam không nói gì đúng! Cô gái trước mặt hoàn toàn khác với chị dâu Chử Nhứ. So với vẻ xinh đẹp và tươi sáng của Chử Nhứ, cô gái trước mặt giống như một con thỏ trắng nhỏ, nhẹ nhàng và dễ thương.

 

Nói tóm lại, nó không phải là một phong cách nào cả.

 

Lộ Dao có chút khẩn trương nhìn Chu Gia Càng. Anh đoan chính ngồi ở trước bàn, ngũ quan thâm thúy nhu hòa, trên người mặc một cái áo sơ mi màu đen, cả người để lộ ra một cổ khí chất trầm ổn và trưởng thành.

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.