Bên A Xin Đừng Hắc Hóa!

Chương 61: Muốn Học Bơi !




Bạch Phong Lãng nói xong liền chỉ tay vào phía nhà tắm phía bên cạnh hồ bơi có mấy cái nhà vệ sinh giành có người thay đồ mà nói.

" Em vào trong thay đồ bơi đi, tôi cũng đi thay đây."

Nói xong hắn lại đưa bộ đồ tắm về phía trước mặt của An Mật Mật cô thấy như thế ánh mắt liền có chút ngại ngùng mà nỉ non.

" Bơi ở ngoài đây người khác có thấy hay không chứ ? Với lại tôi cũng không biết bơi nha."

Bạch Phong Lãng thừa biết cô da mặt mỏng vậy nên khóe miệng nhếch lên nơ một nụ cười khá lưu manh đáp.

" Nơi này rất kín đáo nha tôi không hào phòng đến mức để vợ mình cho người khác ngắm nha, với lại em không biết bơi thì tôi có thể dạy nha."

An Mật Mật nghe thế trái tim nhỏ nhắn trong lòng ngực của cô không ngừng đập loại nhịp như con nai tơ nhảy loại vậy, không hiểu sao khi nghe thấy hắn gọi mình là vợ thì trong lòng có chút vui vẽ có chút ngọt ngào.

An Mật Mật gật gật đầu lẩm bẩm nói.

" Vậy được, tôi vào thay đồ trước đây."

Nói xong An Mật Mật như con mèo nhỏ bị ai giẫm trúng đuôi nhanh chóng lao vào phòng thay đồ thuận tay đóng cửa lại, Bạch Phong Lãng nhìn vào hình dáng nhỏ nhắn của cô khuất tầm mắt thì trên khóe miệng nở một nụ cười ôn hòa rồi cũng vào phòng thay đồ.

"Khẻo...kẹt.."

Thời gian lại thấm thoát trôi qua được một lác lâu Bạch Phong Lãng từ trong phòng tắm bước ra chỉ khoắc trên mình một chiếc quần bơi khá ngắn tới đầu gối mà thôi, không suy nghĩ nhiều hắn liền thư thái nhảy xuống hồ bơi lượn một vòng trông rất thư thái.

Âm thanh tiếng nước đập vang lên Bạch Phong Lãng chú tâm vào việc thư giãn dưới dòng nước mát trong lòng lại có một chút lo lắng khó có thể hình dung, hắn biết hiện tại cô đã có tình cảm với mình nhưng mà sau này nếu An Mật Mật biết được bản thân là tên khốn kiếp lúc nhỏ thì không biết sẽ như thế nào đây.

Trong lòng Bạch Phong Lãng suy nghĩ một lác lâu như thấy được con đường sáng trên miệng lại nhếch lên có chút cảm thán, hắn quyết định nếu khi nào về gặp ba mẹ cô thì bản thân sẽ tự giác thú nhận việc năm đó mình đã làm nhưng chỉ là tránh đi ánh mắt của An Mật Mật mà thôi.

Bạch Phong Lãng thật sự không tin rằng hai người đó lại đi trách hay để tâm với một đứa nhóc không hiểu chuyện năm đó chỉ mới năm sáu tuổi, có dù có để tâm nhưng khi thấy hắn kết hôn với An Mật Mật thì chắc cũng không đến nỗi nào.

Nghĩ đến đây Bạch Phong Lãng lại tập trung vào công việc bơi của mình mà chẳng biết khi nào An Mật Mật đã đứng ở phía trên hồ bơi hai bàn tay nhỏ nhắn che đi phần hở hang lên cơ thể của cô.

Bạch Phong Lãng hướng ánh mắt lên nhìn thì xuất hiện trước mặt hắn là dáng vẽ ngại ngùng đang ửng đỏ của mình đang dùng tay che đi phần hở hang trên đôi gò bồng đào căng tròn đang vểnh cao kia, hình dáng hiện tại kia của cô đang khoắc trên mình một bộ đồ bơi màu trắng nhưng điểm nhấn ở đây là tuy đồ l.ót có lớn nhưng chẳng thể nào che được cặp mông căn tròn đang vểnh cao kia của An Mật Mật.

Mà điều làm cho An Mật Mật xấu hổ muốn đào hố chịu xuống đây là cái áo l.ót chẳng thể nào che đậy được cặp bồng đài căng tròn đang vểnh cao kia, vậy nên nó chỉ che đi được hai nhị hoa hồng hào căn tròn mà thôi vậy nên hiện tại nhìn An Mật Mật làm cho Bạch Phong Lãng thật sự muốn đè cô dưới thân mà ức hiếp.

Thấy Bạch Phong Lãng nhìn mình như con sói đói như thế sắc mặt liền đỏ như quả cà chua ấp úng nói.

" Anh..anh nhìn cái gì chứ ? Đừng nhìn nữa tôi thật sự chịu không nổi."

An Mật Mật từng cạnh hồ bơi mà ngại ngùng nói một bộ dáng như không chịu nổi ánh mắt nóng rực này của hắn, mà Bạch Phong Lãng liền nhanh chóng bơi đến vương bàn tay to lớn kéo lấy thân thể nhỏ nhắn của An Mật Mật rơi xuống hồ bơi.

" Tủm..."

Âm thanh tiếng nước động vang lên An Mật Mật đứng hình với cái như chết lặng chẳng chịu nổi này của hắn mà thất thần, khi cô lấy lại tinh thần thì đã cảm nhận được dòng nước ấm đã ngập tràn cả cơ thể và bàn tay to lớn ấy đã vuốt ve khắp người mình rồi.

Sắc mặt cô có chút hoảng sợ nói.

" Anh..Anh đi làm cái gì thế ? Chẳng phải đã hứa với tôi là chỉ tắm thôi hay sao chứ ?"

Mà Bạch Phong Lãng nghe câu nói này của cô sắc mặt liền trở nên nghiêm túc một bộ ta đây là nam tử hán mà đưa bàn tay to lớn vuốt ve lấy mái tóc ẩm ướt kia của An Mật Mật nói.

" Là em suy nghĩ nhiều rồi tôi thật sự là người giữ lời hứa, nhưng mà không biết là cái cảm giác làm chuyện đó ở dưới hồ bơi sẽ như thế nào nhỉ."

Bạch Phong Lãng nói xong liền nhếch miệng lên nở một nụ cười lưu manh dùng ánh mắt nóng rực nhìn về phía cô, mà An Mật Mật ánh mắt kèm theo khuôn mặt rất khó coi cô biết lần này bản thân mình đã bị lừa nên liền nhanh chóng chìm thân hình xuống mặt nước tránh ánh mắt nóng rực của hắn chỉ để lại cái đầu nhỏ hiện trên mặt nước nói.

" Không phải anh nói dạy bơi cho tôi hay sao chứ ? Tôi thật sự rất muốn học hay là anh dạy tôi đi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.