Bên A Xin Đừng Hắc Hóa!

Chương 52: Chủ Động Hôn Anh ! (H+)




Nghe câu nói của Bạch Phong Lãng truyền đến bên tai An Mật Mật làm cho sắc mặt cô trở nên trắng xám khó coi vô cùng, ngay lúc này bản thân An Mật Mật thật sự rất khó chịu liền chẳng suy nghĩ nhiều và vương bàn tay nhỏ nhắn trắng noãn ôm chặt lấy thân thể hắn.

Bàn tay An Mật Mật ôm chặt lấy hắn hơi thở có chút gấp gáp nói.

" Anh muốn tôi nói như thế nào mới chịu đây ?"

Nói xong chiếc miệng nhỏ của An Mật Mật không biết là tại sao như bị hắn cuốn hút mà tìm lấy khóe miệng của Bạch Phong Lãng mà hôn nhẹ nhàng trông rất ôn nhu và tự nhiên.

" Ong...ong...thình...thịch.."

Đầu óc Bạch Phong Lãng như muốn nổ tung trái tim đập loạn nhịp thật không thể kìm nổi cảm xúc mà bàn tay to lớn bất giác siết chặc lấy vòng eo mềm mại của An Mật Mật như muốn hòa tan vào một chỗ.

Bạch Phong Lãng thấy An Mật Mật chủ động như thế hắn liền điều chỉnh thân thể của mình nằm ngữa ra chiếc nệm mềm mại để mặt cho cô nằm trên người, phải nói An Mật Mật thật sự đã thích và cảm thấy rất dễ chịu với hành động thân mật cùng hắn lên chẳng để ý nhiều mà điên cuồng ngậm lấy bờ môi hắn là hôn liên hoàn.

Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của An Mật Mật điên cuồng ôm chặt lấy thân thể rắn chắc của hắn như sợ Bạch Phong Lãng chạy mất vậy, mà cảm nhận được cơ thể ấm nóng kia của An Mật Mật chạm vào mình xúc cảm mềm mại từ đôi gò bông đào kia truyền vào đầu làm cho hấn như muốn phát điên.

Chiếc miệng Bạch Phong Lãng tham lam ngậm lấy chiếc lưỡi đinh hương kia của An Mật Mật là l.iếm l.áp như kẹo ngọn vậy, bàn tay to lớn của Bạch Phong Lãng chẳng chịu an phận mà đưa xuống vuốt ve lấy tấm lưng trần trắng noãn kia của An Mật Mật rồi nhanh chóng đưa xuống cặp mông căn tròn đang vềnh cao của cô mà xoa bóp thuận tay cỡi luôn chiếc quần l.ót vứt sang một bên.

Ở thời điểm hiện tay An Mật Mật đã trần truồng như con nhộng không còn một mảnh vải che thân nhưng có vẽ cô vẩn chưa nhận ra mà chìm đắm vào hắn, Bạch Phong Lãng cảm thấy đây là lần tra tấn hung ác như khi phải để mặt cho An Mật Mật như con mèo nhỏ l.iếm l.áp trên cơ thể mình làm sao chịu nổi cơ chứ.

" Bốp..bốp..."

Bạch Phong Lãng đưa đôi bàn tay to lớn của mình đánh mạnh vào cặp mông căn tròn đang vểnh cao kia của An Mật Mật một cách rõ đau khóe miệng hắn thở dốc một chút mới nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nói.

" Mật Mật, em nhiệt tình như thế tôi thật sự rất thích nhưng đừng tra tấn tôi như thế chứ ? Em hãy cỡi đồ giúp tôi được không ?"

Nói xong Bạch Phong Lãng thả lỏng toàn thân thể nhằm giúp cô có thể thuận lời giúp mình hơn, mà An Mật Mật như một cô vợ nhỏ mới cưới tuy sắc mặt đỏ bừng trông khung cảnh rất mờ ảo nhưng vẩn ngoan ngoãn thuận bàn tay trắng như ngọc cỡi sạch đồ giúp hắn.

Chỉ sau vài hơi thở thân thể rắn chắt kia của Bạch Phong Lãng đã chẳng còn một mảnh vải che thân mà nhìn châm chú vào An Mật Mật, khuôn mặt trong cơ mở ảo kia của An Mật Mật càng đỏ bừng khi nhìn thấy phía dưới thân cái vật to lớn đầy gân guốc kia đang ngẩn cao đầu thật sự rất to lớn.

Bạch Phong Lãng thấy cô ngại ngùng rất đáng yêu liền nở nụ cười trêu chọc nói.

" Nó đang chờ em chăm sóc đấy, ngoan lại đây giúp tôi một chút."

Âm thanh ôn nhu truyền đến bên tay An Mật Mật thân thể cứng đờ nhìn dáng vẽ ung dùng kia của Bạch Phong Lãng đang ngồi tựa lưng vào thành giường trông rất nhàn nhã mà nhìn vào mình, An Mật Mật liền hiểu chuyện chẳng ngại ngùng gì mà chậm rãi bò đến trước mặt hắn đưa ánh mắt nhìn xuống cái vật to lớn đầy gân guốc kia.

An Mật Mật nhẹ nhàng cúi đầu xuống kèm theo bàn tay trắng noãn chẳng e ngại mà cầm lấy cái vật to lớn đầy hung tợn kia mà vuốt ve lên xuống chiếc lưỡi như rắn nước liếm láp phía bên ngoài một cách châm chú trông rất nhu thuận. Chiếc lưỡi An Mật Mật duy chuyển lên xuống mà l.iếm l.áp lấy từng tất da thịt trên cái vật đầy hung tợn đầy gân guốc kia làm cho Bạch Phong Lãng như muốn phát điên.

" Hít..hít.."

Bạch Phong Lãng hít sâu một hơi thân thể bất giác rung rẩy, ánh mắt hắn đê mê nhìn châm chú vào khuôn mặt xinh xắn như búp bê kia của An Mật Mật tiện đưa bàn tay xuống vuốt ve lấy đôi gò má mềm mại của cô một cách ôn nhu.

Mà An Mật Mật cảm nhận được bàn tay hắn vuốt ve mình như cơn kích lệ chiếc miệng nhỏ của cô bất giác mở to ra ngậm lấy cái vật to lớn đầy gân guốc kia vào bên trong miệng mà l.iếm l.áp như kẹo ngọt.

Bàn tay nhỏ nhắn của An Mật Mật theo phản xạ đưa bàn tay vuốt ve lấy thân thể rắn chắt kia của hắn mà vuốt ve, đôi đồng tử của An Mật Mật đê mê như bị cuốn vào tình cảm không có lối thoát này cùng hắn nên muốn nuông chiều hắn hết sức có thể.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.