Bất Sát

Chương 9-1




Tập 9: Đồng bạn trùng phùng

Chương 1: Đồng bạn tử đấu

Ba tháng huấn luyện của Bạch Thiên quả nhiên không phải đùa, hiệu quả tốt đến khiến Keisy giật mình, anh ta lại có thể chặn được công kích của Leola? Mặc dù nói Leola cũng đúng là quái vật, mười ngày không ăn vừa lại chỉ uống máu của mình... người bình thường sớm đã bò ra rồi đi?

"Bạch Thiên, đứng yên!"

Lúc Keisy nói, nòng súng đã nhắm vào trán của Leola, ngón trỏ cũng sắp bóp cò rồi, nhưng cậu lại chạm trán với mắt của Leola, con ngươi bạc tràn đầy lo lắng đó lại khiến Keisy do dự, chậm chạp không bóp cò súng, nghĩ đến nếu như phát súng này bắn thật, vậy Leola vốn đã vì chịu đói mà suy yếu có thật sự sẽ ngã xuống không? Gã Leola này cậy mạnh như thế, điểm này Keisy rõ nhất, nói không chừng anh ta căn bản đã suy yếu đến sắp nằm xuống rồi?

Thân ảnh của Leola đột nhiên chợt lóe, vòng qua Bạch Thiên không kịp trở tay, tức khắc liền xuất hiện ở trước mặt của Keisy, Keisy mới giật mình, bụng liền truyền đến đau buốt, đau đớn tới bất chợt khiến trước mắt Keisy nhất thời tối sầm, nhưng cậu lập tức dùng lực nhéo đùi của mình, sau khi mắt lam tuôn ra nước mắt, Keisy cũng kéo trở lại ý thức của mình, chỉ là mặt mũi vặn vẹo rất nghiêm trọng.

Bạch Thiên vừa thấy Leola còn muốn đánh ngất Keisy, lập tức sử thương một cách vô cùng nhanh chóng, bức Leola không thể không xoay người lại phòng ngự, trong không khí vừa lại truyền đến tiếng vũ khí va chạm liên tiếp không dứt, trong đó có tiếng rên của Bạch Thiên, mặc dù thực lực của hắn tăng tiến vượt bậc, đối kháng chính điện với Leola vẫn không chiếm được tốt, nhưng nói đi thì nói lại, Bạch Thiên ở trong thời gian ba tháng ngắn ngủi, từ chống cự không nổi một kích của Leola, đến triền đấu với hắn hàng chục chiêu chưa bại, bởi vậy có thể thấy Bạch Thiên ở ba tháng này có bao nhiêu nỗ lực rồi.

Keisy vất vả lắm mới khống chế được mặt mũi, lập tức mắt liền lộ hung quang rống to: "Leola, anh lại có thể dám đánh tôi? Đồ khốn, tôi chưa xong với anh đâu!"

Nghe thấy tiếng của Keisy, đuôi mắt của Leola liếc một cái, mặc dù hắn nghe không hiểu lời của Keisy, nhưng biểu tình rõ ràng không phải thiện ý kia của Keisy biểu đạt ra phẫn nộ của cậu, Leola đột nhiên có loại cảm giác không ổn lắm, thân thể thậm chí cứng đờ một chút, chính là cái cứng đờ này, khiến Bạch Thiên đang khổ chiến rốt cuộc nắm được một cơ hội, không chút do dự quấn đấu khí lên thương, sau đó đâm mạnh về hướng chân của Leola, hắn cũng không quá mức đòi hỏi kích này có thể đánh bại Leola, chỉ là hi vọng có thể giảm chậm tốc độ của hắn, như vậy, Keisy mới dễ phát huy.

Một thương này đã trật vị trí, Leola kịp thời tránh ra, cẳng chân mới không có bị đâm một lỗ, nhưng lại rạch ra một vết máu thật dài.

Leola thuận thế xoay người lại, Toái Ngân đánh lên vai trái của Bạch Thiên, mấy tiếng xương vang lên, sắc mặt của Bạch Thiên cũng đột nhiên trắng bệch, nhưng ánh mắt của hắn đầy kiên quyết, thương trên tay thuận thế vừa lại đâm ra, Leola không có ngờ đến Bạch Thiên vậy mà bất chấp đau đớn, thậm chí lập tức phát ra công kích... Leola rất khẳng định lực đạo của mình đã đủ để khiến xương vai của Bạch Thiên nứt ra một khe lớn.

Một thương này rạch qua đầu vai của Leola, giọt máu bắn ra còn chưa rơi đến mặt đất, Leola cảm nhận được uy hiếp ở sau lưng, trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, nghiêng người né qua hỏa cầu màu trắng nóng bỏng, chỉ là Bạch Thiên cũng không có bỏ qua cơ hội này, hắn nhân lúc Leola né người, lần nữa triển khai công kích mãnh liệt.

Leola đành lần nữa quay lại ngăn chặn công thế của Bạch Thiên, vừa mới quay lại, sau lưng lại xuất hiện rất nhiều hỏa cầu, Leola vậy mà có loại cảm giác đỡ trái hở phải, kỳ thực nếu chỉ là công kích của hai người, Leola tuyệt đối sẽ không lâm vào hoàn cảnh này, nhưng không biết là ăn ý hay trùng hợp, Bạch Thiên và Keisy luôn là đứng ở vị trí đường chéo một cái khéo léo, lúc một người ở chính diện Leola, người kia chắc chắn ở đằng sau.

Mà Keisy rất rõ mình tuyệt đối không phải chuyên chiến đấu cận thân, cho nên đứng thật xa, Leola cho dù tránh được hỏa cầu trắng, cũng thường thường bị Bạch Thiên quấn lấy, không thể đi truy kích Keisy, nhưng kỳ thực, so với Bạch Thiên đối chiến với hắn một cách đàng đàng hoàng hoàng, Leola lo lắng Keisy hơn, sợ cậu vừa lại đang nghĩ chủ ý quỷ quái gì.

Hai người bọn họ thật sự tiến bộ rất nhiều, Leola thầm nghĩ, vị trí này hẳn là không phải trùng hợp, cho dù hắn cố ý thay đổi phương vị, Keisy lại vẫn đứng ở ngay phía sau hắn, đây sợ rằng là Keisy cố ý làm, ngoài ra, Keisy vậy mà có thể phát ra nhiều hỏa cầu màu trắng như thế, đã mười mấy phát rồi đi? Khác xa so với trình độ ba ngày một phát trước kia.

Mà tiến bộ của Bạch Thiên càng kinh người, từ căn bản không thể theo kịp bước chân của Leola, đến bây giờ vậy mà có thể triền đấu với hắn rồi, mới ba tháng ngắn ngủi mà thôi, vì để đánh bại hắn, bảo trụ mạng của hắn, hai người này rốt cuộc đã làm huấn luyện kiểu gì?

Leola mặc dù rất cảm động, nhưng lại cũng càng kiên định quyết tâm phải thắng của hắn, hắn nhất định phải mang hai người này trở về thế giới ban đầu tìm Thanh Thanh và Mai Nam!

Nghĩ đến đây, công thế trên tay của Leola càng thêm mãnh liệt, thậm chí dồn dập đánh về phía vai đã bị thương của Bạch Thiên, mấy làn đều thành công đánh trúng, mặc dù không kịp đả kích chân chính, lại liền bị hỏa cầu màu trắng của Keisy cắt ngang, nhưng Leola rất khẳng định, vai trái của Bạch Thiên không thể động đậy rồi.

Mặc dù tiến bộ của hai người này kinh người, nhưng Leola lại cũng không phải đèn cạn dầu, hắn xác tín cứ triền đấu thế này, kẻ thắng lợi nhất định sẽ là mình.

Leola đột nhiên phát giác tình huống không ổn lắm, xung quanh làm sao đột nhiên có mười mấy cái lực lượng, hơn nữa thấp thoáng có khuynh hướng bao vây lấy hắn, hắn lúc này mới cảnh giác quan sát xung quanh, trên bầu trời vậy mà trôi nổi mười mấy thánh hỏa cầu, Leola sửng sốt, thoáng suy nghĩ số lượng của thánh hỏa cầu này, lập tức liền nghĩ đến, thì ra mọi thánh hỏa cầu vừa rồi đều không có nổ tung, mà là bị Keisy tạm thời để sang một bên.

Cậu ta định tụ tập nhiều một chút, đồng loạt công kích sao? Leola nghĩ thầm.

Quả nhiên, trên mặt của Keisy mang theo mỉm cười gian trá, hét lớn một tiếng: "Bạch Thiên, thối lui!"

Bạch Thiên không chút do dự thối lui, mà Leola cũng không truy kích hắn, hắn có ý định của mình, chỉ thấy Leola cấp tốc vọt về phía Keisy, hắn muốn nhân cơ hội này giải quyết Keisy, cái người khiến trong lòng hắn đề phòng này.

Nhưng chuyện kỳ quái xảy ra, Keisy đột nhiên sửng sốt, sau đó lộ ra biểu tình kinh hoàng, Leola vừa cảm thấy kỳ quái, mấy quả hỏa cầu trên đầu gào rít bay tới, mục tiêu rõ ràng không phải Leola, mà là bay về hướng Keisy.

Chỉ thấy Keisy trợn mắt há hốc mồm nhìn mười mấy quả thánh hỏa cầu bay về phía mình, tay chân hoảng loạn không biết làm sao, mắt thấy thánh hỏa cầu là mất khống chế rồi, mà Bạch Thiên cũng phát hiện tình huống không ổn, nhưng cách quá xa, hắn cũng chỉ có thể kinh hô.

Nhìn thấy biểu tình gần như là chờ chết của Keisy, Leola nghĩ cũng không nghĩ mà gia tốc phóng lên, hắn có lẽ muốn thắng, nhưng tuyệt đối không phải để cho Keisy bị những hỏa cầu này nổ chết mà đạt được thắng lợi, hắn nghĩ, sau khi giúp Keisy ngăn chặn những hỏa cầu này, rồi một gậy đánh bất tỉnh cậu ta là được.

Chớp mắt, Leola đã phóng đến trước mặt Keisy, đấu khí màu đỏ máu phóng ra, trong khẩn cấp ngăn trở mười mấy quả hỏa cầu, nhất thời tiếng oanh tạc liên tiếp không dứt, tràng diện thật là dọa người, nhưng Bạch Thiên lại thở phào, hắn cảm giác thấy đấu khí đỏ máu đã vững vàng ngăn chặn thánh hỏa cầu rồi.

"Leola, anh không khỏi cũng quá dễ lừa rồi, trình độ dễ lừa chỉ thấp hơn Bạch Thiên một chút xíu."

Nghe thấy lời của Keisy, Leola mặc dù nghe không hiểu ý tứ, nhưng lại theo trực giác phát hiện ngữ khí của Keisy vô cùng khiến người bất an, hắn nhìn hướng mặt của Keisy, bên miệng của Keisy tuy mang mỉm cười, nhưng trong mắt xanh biển lại mang theo thống khổ mờ nhạt, Leola vừa mới nghĩ Keisy đang thống khổ cái gì? Lại lập tức nhận được đáp án, nòng súng của khẩu súng lớn đang để ở đầu vai của Leola.

Không chút do dự, nòng súng phát xạ hỏa cầu dồn nén sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, hào quang màu trắng chói mắt lập tức bị máu đỏ tươi lấn át, máu ấm áp xối lên đầy đầu đầy thân của Keisy, Keisy lộ ra thần sắc hoảng hốt, cậu đã cố sức né tránh chỗ hiểm, nhưng vừa lại phải khiến Leola mất đi lực chiến đấu, cho nên mới đánh vào vai phải, vì để một kích đắc thủ, cậu đã dồn nén năm quả hỏa cầu... lần này thoạt nhìn, Leola hình như không cần chờ Gre giết, mà sẽ chết ngay rồi.

"Nguy rồi! Máu phun không ngớt, làm sao bây giờ?" Keisy hoảng đến dùng tay ấn vết thương của Leola, chỉ hi vọng máu đừng phun nữa.

Ánh mắt của Leola lóe qua một chút ý cười, nhưng lập tức lại nhiễm lên thống khổ, ánh mắt thống khổ này vậy mà giống y như đúc ánh mắt của Keisy lúc muốn công kích hắn vừa rồi. Mà tay trái của hắn cũng không do dự đánh vào ngực của Keisy!

"Ặc!" Một kích này nặng đến khiến Keisy gần như lập tức từ miệng phun ra máu tươi, người cũng bị lực trùng kích đánh văng, trượt trên mặt đất đủ hai mươi mấy mét mới dừng lại, Keisy giống như là con tôm bị vớt lên bờ, chỉ có thể cong gập thân thể, co giật trên mặt đất, trong miệng thỉnh thoảng hộc ra máu tươi.

Lúc này, sắc mặt của Leola trắng bệch đến đáng sợ, máu Keisy hộc ra gần như toàn bộ đều phun lên mặt hắn, màu đỏ đó khiến mặt hắn càng thêm tái nhợt, gần như giống một người chết.

Nhìn thấy hai người trọng thương, Bạch Thiên đã hoảng loạn đến không biết làm sao mới tốt, hẳn chỉ có thể chạy nhanh đến bên cạnh Keisy, nhìn máu Keisy phun ra đầy đất, hắn vừa lại bó tay không biết làm cách nào, chết tiệt! Hắn vì sao không biết trì dũ thuật? Vì sao không biết?

"Anh... làm gì vậy? Mau đi, đi quật ngã cái tên kia, tôi mới, mới có thể liệu thương chứ, khốn kiếp..." Keisy nói một cách vô cùng gian nan, gần như là vừa nói vừa ho ra máu.

Bạch Thiên vừa được nhắc như vậy, cuối cùng cũng chấm dứt hoảng loạn trong lòng, nhìn Keisy trên mặt đất vẫn có thể trợn trắng mắt với hắn, hẳn là tạm thời không chết được mới đúng, hắn đứng lên, nắm chặt trường thương trong tay, từng bước kiên định bức cận Leola sắc mặt tái nhợt.

Leola nhìn Bạch Thiên từng bước đi tới, trên khuôn mặt tái nhợt của hắn lộ ra mỉm cười, thân thể vậy mà như con rối đứt dây, bịch một tiếng ngã xuống đất, cuối cùng cũng không nhúc nhích nữa, mà bùn đất dưới thân hắn lại xuất hiện một vũng đỏ máu, đang chầm chậm khuếch đại, khuếch đại...

"Leola!"

Bạch Thiên hoảng sợ la to, chớp mắt chạy đến chỗ Leola nằm, nhìn thấy đầu vai máu thịt lẫn lộn của Leola, hắn lập tức xé áo mình, muốn giúp Leola cầm máu, chỉ là lúc này, Leola lại đột nhiên mở mắt.

Bạch Thiên vừa đỡ Leola, vừa nói: "Cầm cự một chút, tôi lập tức giúp cậu cầm máu."

Leola vừa lại là nhàn nhạt cười một cái.

Keisy ở chỗ xa nhìn thấy nụ cười này, trong lòng lóe qua dự cảm không lành, cậu lập tức rống to: "Đi mau! Bạch Thiên, hắn giở..."

Mấy ánh bạc lóe lên, bóng lưng của Bạch Thiên đột nhiên cứng đờ.

"... trò."

Keisy hít mạnh một hơi, trơ mắt nhìn Bạch Thiên bị Leola đột nhiên nhảy ra đánh lên giữa không trung, trước ngực của hắn đã có hai vết máu gạch chéo, nhưng Leola lại không có bỏ qua cho hắn, Leola nhảy lên không trung theo, sau đó đánh một kích nặng nề lên lưng của Bạch Thiên, Bạch Thiên ở giữa không trung bị kích này nặng nề đánh rớt xuống đất, ngay cả bùn đất cũng bị lực đạo này làm rạn nứt.

Leola hạ xuống mặt đất theo, hắn lập tức điên cuồng điểm ở trên ngực của mình, vừa rồi để lừa gạt Bạch Thiên, cho nên hắn không có kịp thời cầm máu, bây giờ nếu còn không cầm máu, vậy dù là thần tiên đến cũng cứu không nổi một người hết máu.

Leola mới điểm xuống một huyệt cuối cùng, máu trên vai cuối cùng cũng ngừng, nhưng chân đột nhiên bị siết, hắn cúi đầu nhìn, hai bàn tay hữu lực đang bám vào cẳng chân trái của hắn, Bạch Thiên bị trọng kích đã đứng lên không nổi rồi, nhưng hắn lại không chịu bỏ cuộc, nằm bò trên mặt đất, hai tay cũng muốn túm lấy chân của Leola, dốc hết lực khí toàn thân, trong tiếng gào rống và nước mắt thống khổ, bẻ gãy chân của đồng bạn mình.

Tiếng gãy xương sắc nét truyền đến, Leola gần như là lập tức dùng một chân còn lại đá văng Bạch Thiên, nhưng chính hắn lại cũng ngã xuống mặt đất, sắc mặt trắng bệch như là một cỗ thi thể biết di chuyển, nhưng tay trái của hắn vẫn chặt chẽ nắm chắc Toái Ngân không buông, bởi vì còn có một kẻ, còn có một kẻ địch, hắn miễn cưỡng đứng lên, ánh mắt đã tan rã vô thần tìm kiếm bốn phía, ở bên cạnh Bạch Thiên nhìn thấy Liệt Diễm nho nhỏ kia, Liệt Diễm đã hóa thành hình người, đang hoảng loạn xé áo của Bạch Thiên, quấn lên lồng ngực đang không ngừng mất máu của Bạch Thiên.

Hắn từng bước từng bước đi về phía Liệt Diễm, mỗi một bước đi, liền vẩy xuống từng đốm máu, mỗi một bước đi, liền nghe thấy tiếng vang rắc, rắc kinh khủng mà xương cẳng chân của hắn phát ra, ánh mắt rã rời kia của hắn biểu đạt đầy đủ tin tức hắn đã chống đỡ hết nổi, nhưng bước chân vẫn từng bước từng bước, chưa từng dừng lại.

Keisy miễn cưỡng bò lên, bò đến chỗ súng của mình rơi xuống, nhặt lên, miễn cưỡng bò người dậy, cậu nửa quỳ trên đất, nòng súng chỉa vào Leola đang từng bước đi tới, lại chậm chạp không bóp được cò, Leola đã chống đỡ hết nổi rồi, cậu nhìn ra được, cho nên cậu không dám bóp cò súng, súng này đánh đi, Leola có trực tiếp toi mạng hay không?

"Leola... anh bỏ cuộc có được không?" Keisy hai tay giơ súng, khẩu súng bình thường quen dùng này giờ đây giống như nặng ngàn cân, cò súng càng như nặng vạn cân, âm thanh nghẹn ngào cầu khẩn: "Đừng đi tới nữa? Bỏ cuộc có được không?"

Nói cũng kỳ quái, đừng nói Leola hẳn là nghe không hiểu lời của Keisy, chỉ nhìn ánh mắt rã rời kia của hắn, đã biết thần trí của hắn đã mất một nửa, căn bản là đang hành động theo bản năng, nhưng Leola lại lắc lắc đầu, bước chân vẫn không hề dừng lại.

"Keisy... đừng đánh, Leola đã mất quá nhiều máu rồi, còn đánh tiếp, cậu ấy sẽ chết." Bạch Thiên sắc mặt trắng bệch ngăn cản.

Nhìn thấy bộ dạng người máu kia của Leola, Keisy thì lại làm sao không hiểu, nếu không cậu cũng sẽ không chần chừ bóp cò, nhưng lại không có biện pháp, một khi để cho Leola đến gần, đến lúc đó ngã xuống chính là bên bọn họ.

Mắt thấy Leola đã sắp đi đến trước người bọn họ rồi, Keisy lại vẫn bóp không nổi cò súng, trái ngược lại, tay run rẩy không ngừng, cậu thật sự không dám, không dám đánh cược phát này bắn ra, Leola rốt cuộc còn sống nổi hay không.

"Bạch Thiên, anh còn có thể đánh không? Đánh ngất Leola là được..." Keisy ôm theo hi vọng duy nhất hỏi.

Nghe thấy câu hỏi của Keisy, Bạch Thiên đẩy Liệt Diễm ra, gắng sức đứng lên, kiên quyết trả lời: "Không vấn đề, thương thế của tôi vẫn không có nặng như Leola."

Liệt Diễm bên cạnh lại vô cùng sốt ruột, thân thể lung lay lắc lư, và máu không ngừng chảy dù đã băng bó của chủ nhân, biểu thị đầy đủ Bạch Thiên cũng không "không vấn đề" như hắn nói.

Bạch Thiên miễn cưỡng giơ thương, cây thương vốn có thể vận dụng tự nhiên giờ phút này lại nặng đến khiến Bạch Thiên chỉ có thể gắng gượng giơ lên, càng đừng nói đến dùng nó để ngăn cản kẻ địch, Bạch Thiên đang nghĩ có nên ném thương, dùng hai tay là được, liền đã có một con rồng dùng sức áp dụng chính sách vật lộn, Liệt Diễm chạy qua bên cạnh Bạch Thiên, không nói lời nào liền nhào về phía Leola, đồng thời hé miệng, lộ ra răng nhọn um tùm.

Trước khi nhào lên Leola, một thân ảnh nho nhỏ đột nhiên xông tới, tông Liệt Diễm văng khỏi Leola cả mấy mét, tứ chi Liệt Diễm nhẹ nhàng chạm đất, phát ra tiếng rồng rống bất mãn, không ngờ đối phương lại phát ra tiếng rồng rống càng dữ dội, vang tận mây xanh.

Liệt Diễm kinh hãi, do dự nói với bóng hình nhỏ đó: "Điện hạ..."

"Không được đánh papa nữa!" Bảo Lợi Long dang hai tay liều chết che chắn ở trước mặt Leola.

"Bảo Lợi Long! Ngươi phát điên cái gì vậy, ngươi muốn hại chết papa ngươi sao?" Keisy sốt ruột rống Bảo Lợi Long.

Bảo Lợi Long miệng méo xệch, từng viên nước mắt lớn liền rớt xuống, nhưng hai tay vẫn kiên quyết che chắn Leola, mạnh mẽ nói: "Không được đánh, papa sẽ chết mất!"

Leola lúc này tự ý đi qua Bảo Lợi Long, vẫn như cũ đi về phía Keisy và Bạch Thiên, mà Bảo Lợi Long hoảng đến lập tức kéo tay áo của Leola không buông, nhưng Leola hất tay một cái, Bảo Lợi Long ngã xuống đất, trên tay chỉ còn đoạn tay áo đứt kia, nó ngay tại chỗ cuống đến òa khóc, không biết rốt cuộc nên giúp bên nào.

Lúc này, một tiếng thở dài xa xôi vang lên.

"Gre, ngươi hà tất gì đây? Thật muốn thấy bọn chúng đánh nhau đến chết?"

Ngoan Nham lão nhân sớm đã nhìn không nổi rồi, chỉ là mỗi khi hắn muốn động thủ ngăn cản, Gre liền sẽ phát ra khí thế


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.