Bà Xã, Em Phải Kết Hôn

Chương 130: Tắm suối nước nóng




Việc quan trọng nhất đã giải quyết xong, bây giờ chỉ còn chờ câu trả lời chắc chắn của Tô Lẫm nữa là xong. Lý Giai Kỳ không chắc chắn lắm về thái độ của Tô Lẫm nên vẫn còn khá rối rắm, nhìn sang Trầm Thiên Phong thấy anh vẫn cứ ung dung giống như không hề để chuyện của Tô Lẫm vào trong lòng khiến cô càng thêm khó chịu.

Đến tận khi nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ, Lý Giai Kỳ vẫn cứ suy nghĩ về Tô Lẫm. Trầm Thiên Phong ôm lấy cô, hít hà mùi thơm của tóc và cơ thể cô, hờn dỗi.

''Nằm trên giường với tôi mà còn nghĩ đến người đàn ông khác, hửm?''

Lý Giai Kỳ trừng mắt nhìn anh, không nhắc đến thì thôi, nhắc đến là lại tức.

''Anh còn dám nói? Chuyện quan trọng như vậy tại sao không nói trước với em? Anh thấy thái độ của Tô Lẫm như vậy thì khả năng anh ta đồng ý là mấy phần?''

Trầm Thiên Phong bị cô lên án cũng không tức giận: ''Không nói với em là muốn cho em bất ngờ còn câu trả lời của Tô Lẫm chẳng phải ngày mai sẽ biết hay sao, cần gì phải gấp.''

Nói như không nói, Lý Giai Kỳ cũng chẳng buồn hỏi thêm nữa, cô thà tự mình suy nghĩ còn hơn.

''Nhưng tại sao anh biết em muốn mở công ty sản xuất tã bỉm trẻ em?'' Đây là thắc mắc lớn nhất của Lý Giai Kỳ từ lúc gặp mặt Tô Lẫm đến giờ. Rõ ràng cô chưa từng nói với bất kỳ ai nhưng anh lại biết.

Trầm Thiên Phong cắn nhẹ một cái vào vành tai của Lý Giai Kỳ sau đó ngậm lấy dái tai cô trêu chọc đến tận khi Lý Giai Kỳ không chịu nổi nữa đẩy anh ra.

''Mấy thứ mà em viết cũng chỉ qua mắt được chị Ngọc mà thôi.''

Trả lời xong, Trầm Thiên Phong lại tiếp tục đụng chạm với cô, bàn tay đã bắt đầu thăm dò vào trong áo. Lý Giai Kỳ lúc đầu vẫn chưa hiểu lắm lời anh nói, sau đó suy nghĩ kỹ lưỡng khiến cô đang nằm phải bật người dậy.

''Ý anh....ý anh là những thứ em viết ra anh đều xem hiểu hết?'' Cô không dám tin mà nhìn Trầm Thiên Phong như nhìn sinh vật lạ.

''Có cần phải dùng ánh mắt đó nhìn tôi không? Lẽ nào tôi đọc hiểu những thứ em viết ra thì lạ lắm à?'' Trầm Thiên Phong kéo cô nằm xuống, một tay đỡ bên dưới để cô gối lên.

Lý Giai Kỳ không ngờ được rằng những thứ cô viết ra trong lúc ở đảo biệt lập đều bị Trầm Thiên Phong đọc được hơn nữa anh còn hiểu hết. Lúc đó lấy cớ ôn tập, Lý Giai Kỳ đã xây dựng kế hoạch thành lập và xây dựng công ty đồng thời còn đưa ra các phương án chạy trốn khỏi đảo. Trầm Thiên Phong đã xem hiểu kế hoạch xây dựng công ty của cô thì hiển nhiên là cũng biê đến kế hoạch bỏ trốn của cô vậy mà vẫn để mặc cô làm. Phải nói là Trầm Thiên Phong quá mức tự tin vào bản thân hay là cô căn bản không được anh để vào trong mắt. Lý Giai Kỳ tưởng mình đã làm hết sức cẩn thận không có sơ xót gì thế nhưng trước mặt anh, cô giống như con khỉ đang nhảy nhót làm trò hề. Càng nghĩ càng thấy xấu hổ.

Lý Giai Kỳ thẹn quá hóa giận, cô đập mạnh một cái vào ngực Trầm Thiên Phong, cảm thấy vẫn chưa đủ liền há miệng cắn một cái vào bả vai của anh. Trầm Thiên Phong không ngăn cản cô mà mặc cô muốn làm gì thì làm, anh thậm chí còn cười. Hai người ầm ĩ với nhau một hồi rồi ôm nhau cùng ngủ, Lý Giai Kỳ bị chọc tức nên đi ngủ vẫn còn bực bội mà Trầm Thiên Phong thì là bộ dạng thoải mái hoàn toàn trái ngược.

Ngày hôm sau, Trầm Thiên Phong rất hào phóng đưa Lý Giai Kỳ đi thăm thú những nơi nổi tiếng của thành phố N. Hai người đi chơi, đi ăn rồi đi xem phim như những đôi tình nhân khác cho đến tận tối mới trở về khu nghỉ dưỡng.

Trầm Thiên Phong muốn ngâm suối nước nóng nên mặc dù Lý Giai Kỳ từ chối thì vẫn bị anh mạnh mẽ ép buộc phải thay đồ đi ngâm nước nóng. Thứ Lý Giai Kỳ lo sợ không phải là ngâm suối nước nóng mà chính là cái không gian ám muội đó. Một nơi như vậy lại chỉ có hai người ăn mặc kiệm vải rất dễ cọ ra lửa mà cô hiện tại khá là để ý đến vấn đề Trầm Thiên Phong có thể động dục mọi lúc mọi nơi. Cô vừa là lo cho sức khỏe của anh vừa là muốn có thêm thời gian để quên đi lần đầu tiên không mấy tốt đẹp. Những tưởng lần trước đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, ai ngờ lúc lâm trận mới biết được tố chất tâm lý của bản thân không được vững vàng như mình tưởng.

Đứng trước sự thân mật, đụng chạm của Trầm Thiên Phong, phòng tuyến tâm lý được Lý Giai Kỳ dày công xây lên rất nhanh bị sụp đổ. Vào lúc cùng anh thân mật, cô vẫn bất giác nhớ đến những đau đớn và sợ hãi của lần đầu tiên mang lại cho nên vẫn là nên hạn chế tình huống có thể đốt lửa.

Lý Giai Kỳ còn đang giằng co không muốn thay ra bộ đồ ngắn để đi ngâm suối nước nóng thì nhận được điện thoại của Tô Lẫm và câu trả lời của anh ta khiến cô vui đến quên mất chuyện đang diễn ra. Trầm Thiên Phong ở bên cạnh cười đầy tà ý, anh nhân lúc Lý Giai Kỳ đang nói chuyện với Tô Lẫm liền cởi hết đồ của cô ra sau đó mặc vào bộ đồ đã chuẩn bị cho cô. Lý Giai Kỳ tiếp tục thảo luận với Tô Lẫm về vấn đề của công ty nên không chú ý đến Trầm Thiên Phong. Anh bảo cô giơ tay, cô liền giơ tay, anh bảo nhấc chân cô liền nhấc chân sau đó một bộ đồ kín đáo hợp với thời tiết cuối thu bị thay bằng quần sooc ngắn và áo croptop. Trầm Thiên Phong vẫn muốn thấy Lý Giai Kỳ mặc bikini nhưng biết rõ tính cách của cô nên chỉ đành ngậm ngùi chọn bộ đồ này.

Từ phòng nghỉ, dọc theo một hành lang nhỏ được thiết kế giống như khu vườn, Lý Giai Kỳ được Trầm Thiên Phong dắt đến ôn tuyền của phòng VIP. Đây là phòng riêng nên sau khi nhân viên mang đến điểm tâm, trà nước thì rời đi, trong phòng chỉ có hai người.

Trầm Thiên Phong cởi áo choàng tắm của mình ra trước, trên người anh chỉ mặc duy nhất một chiếc quần bơi màu đen. Cơ thể đã có da thịt hơn trước một chút nên tổng thể vẫn khá là hút mắt. Sau khi cởi áo của mình, Trầm Thiên Phong tiến đến cởi áo choàng của Lý Giai Kỳ sau đó dắt cô xuống hồ tắm.

Suối nước nóng được thiết kế giống như một bồn tắm lớn có bậc thang lên xuống bằng đá cẩm thạch. Lý Giai Kỳ trước giờ không thích nước cho lắm nên vẻ mặt lúc này đang rất là miễn cưỡng. Bưởi vì trong bồn có thiết kế bệ ngồi nên mực nước cũng không tính là thấp. Lý Giai Kỳ được Trầm Thiên Phong dắt từng bước đi xuống dưới, ai ngờ cô lại bị trượt chân một cái ngã xuống dưới. May mắn là đầu không bị va chạm nhưng cú ngã này khiến Lý Giai Kỳ nếm thử vị của nước nóng trong suối.

Trầm Thiên Phong hốt hoảng đỡ Lý Giai Kỳ lên, nhanh như chớp, cả người cô đu một cái đã treo lên người anh giống như gấu Koala.

''Không sao đâu. Nước ở đây rất nông, không cần sợ.'' Trầm Thiên Phong xoa lưng Lý Giai Kỳ giúp cô bình tĩnh lại, anh cũng nhẹ nhàng an ủi cô.

''Em muốn lên bờ, em không ngâm nước nóng nữa.'' Lý Giai Kỳ điên cuồng lắc đầu, cô chán ghét cái cảm giác bồng bềnh không có điểm tựa ở trong nước.

''Ngâm nước nóng rất tốt cho cơ thể. Cả tôi và em đều cần điều dưỡng cơ thể không phải sao?''

Dù Trầm Thiên Phong có dỗ dành thế nào thì Lý Giai Kỳ vẫn nhất quyết không buông anh ra. Hai tay ôm chặt lấy cổ anh, hai chân cũng quấn lấy hông của anh, cả người treo trên người anh nhất định không xuống. Trầm Thiên Phong cũng không miễn cưỡng cô nữa, nói thật thì anh rất hưởng thụ cảm giác cô “dựa dẫm” vào mình.

Mang theo Lý Giai Kỳ trên người, Trầm Thiên Phong ngồi xuống một vị trí có bệ ngồi. Nước nóng chưa khoáng chất khiến cho cơ thể thoải mái hơn rất nhiều, Lý Giai Kỳ thì vẫn sống chết không buông anh ra.

Bởi vì đi ngâm nước nóng cho nên Lý Giai Kỳ không mặc đồ lót, cô cũng đã tắm rửa sạch sẽ trước đó nên hiện tại trên người chỉ có bộ đồ ngắn mà thôi. Chiếc áo croptop màu trắng bị ướt dính chặt vào người, hai khối mềm mại trước ngực cũng bởi vì vậy mà như ẩn như hiện sau lớp vải. So với toàn bộ phơi bày thì nửa kín nửa hở như vậy càng tăng thêm hiệu quả kích thích.

Trầm Thiên Phong chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, đôi mắt không tự chủ được mà dán trên hai khối đậu hũ đang không ngừng cọ xát với ngực mình. Hầu kết lăn lộn lên xuống, nghĩ là làm, anh chuẩn xác ngậm lấy môi Lý Giai Kỳ hôn mút. Điều Lý Giai Kỳ lo ngại cuối cùng cũng không tránh khỏi, môi lưỡi của cô tê rần sau nụ hôn sâu của anh.

Cách một lớp vải đã ướt, Trầm Thiên Phong há miệng ngậm lấy một chiếc bánh bao của cô say sưa thưởng thức đến mức Lý Giai Kỳ nhũn ra như cọng bún, cô cũng cảm nhận được thứ cứng rắn đang chọc vào mông mình. Trầm Thiên Phong say sưa thưởng thức hai khối đậu hũ mềm mại nhưng anh còn muốn nhiều hơn nữa, cây đồ dưới bụng của anh đang căng trướng đến phát đau. Rời khỏi ngực, Trầm Thiên Phong hôn một đường lên trên sau đó ngậm lấy dái tai của Lý Giai Kỳ rồi lại cắn nhẹ vào vành tai cô. Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào vùng mẫn cảm khiến Lý Giai Kỳ rùng mình.

''Bé Kỳ! Anh khó chịu.''

Lời nói trực tiếp kèm với chất giọng khàn đục khiến nguo ta khó mà chối từ nhưng Lý Giai Kỳ cho dù đã bị anh làm cho mềm thành vũng nước thì vẫn rất lý trí, cô khẽ hôn lên môi anh sau đó học theo bộ dạng của anh nói nhỏ vào tai anh.

''Nhịn lấy đi.''

Trầm Thiên Phong đầu tiên là sửng sốt sau đó phá lên cười. Chờ cho anh cười xong rồi, Lý Giai Kỳ dùng hai tay giữ lấy mặt anh, đôi mắt nghiêm túc nhìn vào anh, Trầm Thiên Phong thấy thế cũng lập tức nghiêm túc.

''Có chuyện này em không muốn giấu anh, em đã cố gắng không suy nghĩ đến quá khứ mỗi lần cùng với anh nhưng bóng ma trong lòng quá lớn, dù em đã cố hết sức nhưng vẫn chưa thoát ra được. Thật sự xin lỗi nhưng em vẫn chưa thực sự sẵn sàng.''

Trầm Thiên Phong nghiêm túc lắng nghe từng lời nói của Lý Giai Kỳ. Anh đương nhiên rất muốn tiến tới bước cuối cùng kia, mỗi lần cùng cô thân mật, anh vẫn luôn quan sát phản ứng của cô. Có lẽ bởi vì cô đang tự áp chế nỗi sợ xuống hoặc có lẽ do anh quá mải mê với những cảm xúc thoải mái sung sướng nên đã bỏ qua sự khác lạ của cô.

''Xin lỗi em! Là do tôi quá hấp tấp không để ý đến cảm nhận của em.'' Trầm Thiên Phong lúc này làm gì còn tâm trạng nghĩ đến mấy chuyện nam nữ nữa, tâm trí anh bây giờ chỉ có lo lắng cho cô mà thôi, vòng tay đang ôm lấy cô siết chặt hơn một vòng.

''Em những tưởng rằng mình đã có thể tiếp nhận chuyện này nhưng có lẽ em đã đánh giá cao bản thân rồi.'' Lý Giai Kỳ gục đầu lên vai anh, buồn bã.

Trầm Thiên Phong cũng không biết phải an ủi cô thế nào vì chung quy lại việc này cũng do anh mà ra.

''Lần đó....đau lắm sao?''

Đây là điều mà anh vẫn luôn muốn hỏi nhưng lại sợ khi nói ra sẽ khiến Lý Giai Kỳ nhớ lại ký ức không tốt đó. Lần đó anh bị bỏ thuốc liều lượng lớn, cơ thể không thể khống chế được nên mọi hành động đều là theo bản năng của một người đàn ông. Có lẽ chính vì nguyên nhân này mới khiến cô bị đau và ám ảnh đến mức sợ hãi và bài xích.

Cơ thể đang dính sát vào người Trầm Thiên Phong của Lý Giai Kỳ bởi vì câu hỏi của anh mà không tự chủ được run lên.

''Đau! Cơ thể giống như bị cả chiếc xe tải cán qua người, chỗ nào cũng đau. Sau khi về nhà, em tắm rửa mất mấy giờ đồng hồ rồi nằm bẹp dí trên giường. Sức lực để nâng một đầu ngón tay cũng không có vậy mà phải lết đi mua thuốc tránh thai, lúc đó chỉ ước gì có chiếc xe lăn để ngồi. Rõ ràng là em đã uống thuốc tránh thai theo đúng chỉ dẫn vậy mà vẫn trúng thưởng hẳn sáu đứa nhỏ. Một tuần tiếp theo em vẫn chưa xuống nổi giường nhưng mà vẫn phải chấp nhận sự thật rồi mang theo cơ thể đau nhức đi học, đi làm.''

Trầm Thiên Phong yên lặng nghe Lý Giai Kỳ kể lại mọi chuyện, bàn tay vuốt lưng cho cô như thể an ủi.

''Em nói là em đã uống thuốc tránh thai?''

''Ừ! Nhưng căn bản là không có tác dụng.''

''Có khi nào là do thời gian không phù hợp hay không?''

Lý Giai Kỳ ngẫm nghĩ một lúc: ''Thuốc đó phát huy hiệu quả tốt nhất trong 72 giờ. Em sau khi tắm xong, nằm nghỉ ngơi một lát đã cố dậy đi mua thuốc, tính thời gian thì không đến 48 giờ.''

Ý của cô đã rất rõ ràng, thuốc tránh thai cũng đã uống trong thời gian thích hợp vậy mà vẫn có thai còn là thai sinh sáu hiếm gặp. Trầm Thiên Phong dù sao cũng là đàn ông, về phương diện khẳng định bản lĩnh nam giới lúc này vẫn là thấy rất có thành tựu. Xem xem, được mấy người đàn ông một lần mà đã mang thai lại xem có được mấy người có thể sinh sáu mà còn dùng cả thuốc tránh thai rồi. Trong lòng Trầm Thiên Phong lúc này dâng lên một cảm giác hư vinh không hề nhỏ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.