Bá Linh Thiên Đỉnh

Chương 47 : Suýt mất đời trai !




Lục Bảo hắn đang đắp một tấm vải trên mặt tựa vào tảng đá nhẹ chợp mắt một giấc. Thì Kinh Hồng bên trên thấy ở phía dưới có tiếng thở đều đặn liền nghĩ :

" Hay cho con Yêu Thú này ! Dám trốn để tập kích bản gia, tưởng bản gia không phát hiện hử !!!"

Nói xong cô liền vận chuyển linh lực tạo ra một hỏa cầu. Lúc đó Lục Bảo đang ngủ bỗng mở mắt vì hắn cảm nhận được một luồng linh lực nóng bức đang ở phía trên không xa.

" Xem chiêuuuu .... !!! "

Bỗng nhiên có một tiếng nói cất lên rồi với tốc độ cao bay về phía giữa người hắn.

" Chết tiệt !! " Lục Bảo cảm thấy vậy liền không ổn rồi nhanh chóng phản ứng đứng phắt dậy đưa tay ra dùng linh lực đón đỡ hỏa cầu !

Lục Bảo : " .... Kinh... Kinh Hồng ?"

Kinh Hồng : "..... Thiên... Thiên huynh ...???" mắt cô đảo qua cơ thể Lục Bảo từ trên xuống dưới rồi trên mặt nhiệt độ tăng cao một cách đột xuất. Cái cảnh này quá ảo đi, cái sau múi kia, cơ bắp kia, dòng nước kia ..... còn cái kia nữa tạo lên một khung cảnh nhân gian khó gặp ! Một hình ảnh quá chi là xuất phàm, kết hợp thêm làn da trắng đó điểm thêm vài ba vết sẹo. Cũng làm lần đầu cô thấy cái này làm cô bối rối tung hết trong đầu !

" Á !!!!!!! biến thái !!!!!! " Sau đó cô liền kêu lên thất thanh ! Rồi không biết kiểu gì mà đột nhiên xuất hiện thêm mấy chục quả hỏa cầu nhắm thẳng chỗ đó bay tới ! Rồi cô cũng từ đó mà chạy về phía Lan Doanh trong động !

" Hử !!! Chết mọe !!" Lục Bảo hắn cũng ngây người ra nhưng tới lúc hắn thấy mấy chục quả cầu thì không còn bình tĩnh được nữa rồi ! Tại khoảng cách giữa hắn và Kinh Hồng vừa nãy quá gần khiến hắn phản ứng có chút chậm chạp. Hắn nhanh chóng vận chuyển toàn bộ linh lực tạo thành từng lớp từng lớp bảo hộ quanh người ! Nhưng cũng là nháy mắt lên không thể hoàn hảo !

" Oanh oanh .. oanh !!"

Một tiếng nổ rồi tiếp một tiếng nổ phát ra ! Hắn bị vụ nổ này bắn bay ra xa giữa dòng suối chìm nghỉm ! Ngất tại đó úp mặt trôi nổi !! Trước lúc ngất hắn còn nhẹ nói :

" Con bé kia chờ .... chờ ta....khặc ...khặc..." Nói tới đó nước đã tràn vào cổ họng hắn rồi !

Trong động Lan Doanh đang ngồi tĩnh tọa thì nghe thấy một tiếng nổ lớn liền mở mắt ra nhìn phía ngoài động. Lúc này Kinh Hồng không vào được do kết giới quá nhiều liền hô hấp lớn nhỏ không bình tĩnh gọi :

" Lan Doanh tỷ !!! tỷ !!!! có chuyện !!!

Lan Doanh nghe thấy thế cũng hốt hoảng liền chạy nhanh ra nhìn Kinh Hồng đang đỏ hết mặt với hô hấp không ổn định thì thở nhẹ một hơi liền hỏi :

" Có chuyện gì ! Nãy muội hô biến thái là sao ?????"

" Thi...Thiên huynh !!" Kinh Hồng hô hấp mạnh vừa vuốt ngực vừa trả lời.

" Thiên huynh biến thái ! "

Nghe tới đây thì Lan Doanh lông mày nhíu lại rồi, nghĩ thầm " Cái con bé này lại làm gì rồi ! Lại còn bảo Thiên huynh biến thái ! Chắc chắn có gì đó không đúng ở đây !"

" Thiên huynh giờ ở đâu ! Ngươi dẫn ta đi, nếu huynh ấy có thật sự như vậy ta sẽ trừng phạt thay muội !!!"

" Kia .. kia ven suối " Nghe thấy Lan Doanh nói vậy cô liền chỉ tay về phía chỗ Lục Bảo cô thấy lúc trước ! Lúc này nhớ lại làm mặt cô lại ửng lên đỏ chót một mảng !

Sau đó Lan Doanh liền dẫn Kinh Hồng tới đó thì nhìn thấy Lục Bảo hắn đang trôi nổi dạt vào ven suối trong tình trạng nằm sấp không mặc một cái gì !

" A ..." Thấy vậy hai cô nàng liền kinh hô một tiếng rồi quay mặt đi ! Lan Doanh liền nói :

" Thiên huynh !! Ta không ngờ con người huynh lại là như vậy ! Huynh có định cho tỷ muội ta một lời không !!!"

" Thiên huynh !! Im lặng là huynh có thể tránh trách nhiệm hả !"

Sau một hồi nói mà không thấy Lục Bảo hắn trả lời thì Lan Doanh thấy có gì đó không đúng liền quay ra hé mắt nhìn. Thấy hắn vẫn đang nằm yên chỗ đó không động tĩnh bèn ngơ ra rồi hốt hoảng !

" Kinh Hồng mau tới cứu thiên huynh !"

" Á ... không không !! muội không tới đâu !!"

Thấy Kinh Hồng nói vậy cô liền lấy từ túi trữ vật ra một bộ y phục nữ nhân rồi vận linh lực phóng về che đậy cơ thể Lục Bảo hắn. Rồi cô cũng hồng hai má ửng lên rồi nói với Kinh Hồng :

" Có phải muội đã làm gì rồi không !"

" Đâu ! đâu có ... muội chỉ sợ quá phóng mấy quả hỏa cầu thôi..."

" .... Hừm ! Cái này muội tự tới cứu huynh ấy đi !" Nghe thấy vậy cô liền biết sư muội này lại làm gì loạn rồi, còn khiến Thiên huynh bất tỉnh nhân sự thế kia.

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lan Doanh, Kinh Hồng liền hiện ra bộ mặt oan uổng cắn răng đỏ mặt đi tới kéo Lục Bảo lên. Cái này chạm vào thân thể nam nhân khiến cô nàng mặt đỏ chót ! Từng cái cơ bắp cứng cáp kia khiến cô không nhịn được sờ bóp nhẹ một cái. Thấy sư muội chậm chạm Lan Doanh liền kêu :

" Còn không nhanh lên !"

Một lúc sau hai cô lôi được Lục Bảo lên rồi đặt lên một chỗ cỏ trống. Lúc này tuy được bộ kia phủ lên nhưng hai cô cũng đỏ mặt lên. Nhận thấy ánh mắt của Lan Doanh, Kinh Hồng liền tự biết rồi nhích tới gần Lục Bảo rồi dùng tay chạm vào ngực hắn truyền linh lực vào ! Lúc này cô cảm nhận thấy trong người Lục Bảo có một luồng linh lực mạnh mẽ hơn cô gấp nhiều lần liền tỏ ra ngạc nhiên. Sau một hồi kiểm tra cô thúc dục linh lực khai thông, liền lúc đó :

" Khặc !! khặc..." Hắn ho nhẹ đẩy ra chỗ nước đã nhiễm vào ngực hắn.

Lúc này hắn mở mắt nhẹ nhìn thấy bầu trời trong sáng liền thở dài rồi nghĩ lại lúc đó. Nghĩ lại cái làm hắn rùng hết cả mình liền nhanh tay sờ xuống chỗ đó còn thấy nguyên viện thở dài một hơi.

" Thiên...thiên huynh có thể đừng làm vậy không .....?"

Hai nữ thấy hắn vừa tỉnh lại liền có hành động vậy liền đỏ mặt quay ra chỗ khác !

" A... xin lỗi !"

Lúc này hắn cũng đã thấy hoàn cảnh rồi. Hắn lõa thể nằm đó phủ một bộ quần áo nữ nhân rồi dùng tay còn sờ cái kia. Không phải biến thái còn gì ! Hắn ngồi dậy nhìn về phía bộ quần áo cũ kia liền vỗ tay lên chán bốp một cái. Cái này khó a... nãy hỏa cầu đã đốt cái kia quần áo rồi !

" Xin lỗi hai muội ! Hai muội đi ra ta thay đồ được không ?"

Nghe thấy vậy hai nàng mặt đỏ tía tai chạy về phía cửa hang động. Kinh Hồng đã quen một chút rồi nhưng Lan Doanh vẫn còn đang mặt đỏ tưng tửng. Thấy vậy Kinh Hồng lên tiếng :

" Tỷ thấy chưa ! Ta bảo hắn biến thái mà tỷ không tin !!!"

" Ngươi !! Làm gì mà người ta ngất thế kia lại còn dám bảo người ta biến thái. Với năng lực người ta chả lẽ đánh muội còn khó sao."

" Muội khai mau ra xem cụ thể chuyện là như nào !"

"A...."

Nói tới đây Lan Doanh liền tới vặn tai Kinh Hồng một cái bắt cô nãi khai ra. Sau một lúc nghe hết câu truyện nàng liền lắc đầu buồn chán không muốn nói. Nói gì được nữa đây... Tí xin lỗi người ta thôi..

Lúc này Lục Bảo hắn cũng đỏ mặt rồi ! Cái này không có quần áo thay liền mặc một bộ y phục của nữ vừa nãy.

" Azz... chí ít bộ này cũng giống nam nhân chút, không phải là váy a.." Nghĩ tới đây hắn cũng tức giận rồi ! Cái đứa kia suốt ngày lải nhải, sau đó thấy khá thuận mắt lên không bắt bẻ nữa. Mà giờ này suýt nữa làm cho hắn thành thái giám rồi ~ tức chết đi được.

" Ta không trả thù này ta không phải ta nữa rồi !" nói xong hắn cất bước về phía hai nữ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.