Ảnh Hậu Tái Lâm

Chương 28




Chờ đến khi Cố Tương hoá trang xong thì Lương Quý và Kiều Ánh Tinh cũng đã tập thoại được hai lần.

Nhắc đến cũng lạ, nhân vật Chu Thanh Hoan này, theo tiến độ kịch bản, vì chứng tỏ thân phận và tính cách nữ chính biến hoá, ngoại hình đến giai đoạn này đã là vô cùng xinh đẹp diễm lệ. Có lẽ theo định luật ngược chó nên phải trang điểm nhấn mạnh tình yêu đẹp đẽ của phụ nữ. Nhưng không hiểu vì sao, mỗi lần sau khi hoá trang xong, nếu không đứng gần Cố Tương thì thôi, lỡ đứng kế Cố Tương thì dù trước đó có thể xem là một mỹ nhân cũng sẽ trở nên lôi thôi như một nha hoàn.

Đặc biệt là khi bắt đầu tập 25, tình cảm Thẩm Diệu thất bại, hình ảnh bắt đầu tiều tuỵ tái nhợt, sắc vóc Cố Tương vốn xinh đẹp tinh xảo, càng mộc mạc lại càng thêm kiều diễm. Kết quả hai người tạo thành một loại hình ảnh kỳ quái, Cố Tương trang điểm trang nhã nhưng xinh đẹp, Kiều Ánh Tinh trang điểm trau chuốt nhưng nhạt nhẽo.

Ôn Lâm Dự hỏi Cố Tương: “Chuẩn bị xong chưa?”

Cố Tương cũng không đọc lại lời thoại. Rất kỳ lạ, bộ phim này từ lúc bắt đầu đến nay, bất kể lời thoại nhiều hay ít, Cố Tương cũng chưa bao giờ quên thoại. Xem như diễn viên mới có tâm lý vững vàng, nhưng loại lời thoại này ít nhiều gì cũng sẽ có lúc quên, ấy mà Cố Tương chưa quên lần nào. Người khác suy đoán sau khi về nhà ngày ngày cô học kịch bản, chỉ có bản thân cô biết, đời trước diễn 80 chương trình thì đã có 50 chương trình đợi sẵn, nghỉ hè đang diễn cho xong thì đã có lịch diễn của nghỉ đông, sáng sớm đang diễn thì lịch chiều đã chuẩn bị sẵn, là một người có thể nhìn là thuộc như cháo, sao có thể quên thoại được?

Cô gật đầu: “Đã sẵn sàng.”

Mọi bộ phận đã chuẩn bị ổn thoả, tất cả ok, Ôn Lâm Dự làm một động tác tay.

Ban đêm trong bụi rậm u ám ở rừng cây, ánh trăng soi sáng cả mặt đất, soi bóng hai người thành một đôi.

Chàng có tình, thiếp có ý, chỉ hận gặp nhau không đúng lúc. Bất kỳ một bộ tiểu thuyết nào chỉ cần mang tên “Người tình của tôi là chị dâu”, “Người đàn ông trong lòng tôi là em chồng” phần lớn đều không có kết cục tốt đẹp. Đừng nói là nữ nhân Đại hoàng đế đang cưng chiều, cho dù đã biếm lãnh cung, chỉ cần chưa chết thì vẫn là người của Đại hoàng đế.

Bên kia, tiểu cung nữ chính nghĩa cầm một ngọn đèn lồng trong tay, chạy chậm mở đường cho Minh Quận vương phi. Bước chân hơi nhún nhảy, vẻ mặt vui sướng biểu hiện quyết tâm phá hoại tình cảm đôi uyên ương của nàng ta.

Hai tay Thẩm Diệu xách váy áo, chân bước dồn dập đi theo sau lưng tiểu cung nữ. Cảnh tượng mỹ nữ gấp gáp nhưng vẫn không mất đi dáng vẻ ưu nhã. Lqd.d.i.e.n.d.a.n Dù sao cũng là khuê nữ xuất thân từ gia đình giàu có, tính tình có ương ngạnh liều lĩnh thế nào thì những lễ nghi tốt đẹp mà nàng đã được nuôi dạy từ nhỏ cũng khiến nàng có biểu hiện hơi khác biệt.

Triển Dương nhíu mày.

Cố Tương vẫn diễn xuất tính cách nhân vật này có chút lơ đãng, bề ngoài của cô, khí chất của cô, động tác và tư thái của cô đã ngăn chặn ác cảm của khán giá đối với sự hung hăng của nhân vật này. Cho dù là nhân vật phản diện nhưng cũng là nhân vật phản diện ưu nhã xinh đẹp, khác biệt rất lớn với hình tượng một người đàn bà ghen tuông chanh chua và đáng thương. Bản thân người trước không hề toả sáng, người sau chỉ là vận số hơi kém một chút mà thôi.

Tiểu cung nữ dừng lại sau rừng cây, e dè nhìn Thẩm Diệu, trong mắt như cổ vũ: “Đi đi, đi đánh chết đôi cẩu nam nữ không biết xấu hổ ấy đi.”

Rừng cây cách bóng người dưới tàng cây không đến mười mét, kể cả phản khoa học đến thế nào, hai người cũng không phát hiện sau rừng cây có nhiều người.

Ống kính quay đến sau lưng Thẩm Diệu, có thể thấy được Thẩm Diệu khẽ nhướn cổ, biến thành một tư thế thám thính, hình như nóng lòng muốn nghe rõ họ đang nói gì.

Mây đen dần che lấp ánh trăng.

Đôi bóng người dưới tàng cây có lẽ tình cảm đã dâng cao không còn phân rõ là ai với ai, đôi tay nam nhân ôm nữ nhân vào lòng, nhẹ nhàng đọc mấy câu thơ. Đàn ông dỗ dành phụ nữ thường có hai loại hành động, quẹt thẻ và thề thốt. Dạo này lời thề mười cân một xu cũng chê đắt, Minh Quận vương là thành phần trí thức, thành phần trí thức ra vẻ nho nhã lấy thơ đưa tình. Minh Quận vương tỏ rõ dù núi Himalaya không còn, trời

chuong-29-chuong-26-1536895254.6876.jpg


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.