Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
Trong tiệc sinh nhật tôi, cô bạn thân phú bà uống say đến không biết trời trăng mây gió gì, dựa vào người tôi mắng nhiếc tra nam suốt ba tiếng.
“Đàn ông không thằng nào tốt hết, chỉ có cậu là đáng tin nhất, bảo không nói là không nói, không giống hai kẻ phản bội kia.”
Hai kẻ phản bội trong miệng Lục Ức cũng đã xỉn quắc cần câu.
Một đứa đang huấn luyện con chó nhà tôi đứng nghiêm đúng tư thế quân đội.
Một đứa thì đang cãi nhau với trợ lý ảo trên điện thoại.
“Tớ cảm động quá, Hoàng Giai, cậu đúng là người cuối cùng giữ mặt mũi cho phòng kí túc xá chúng ta, cậu tự hào không?”
Lục Ức ôm tôi cụng ly cạch một cái.
Không dám uống, tôi căn bản không dám uống.
Chủ nhân bữa tiệc sinh nhật tôi đây đang là người tỉnh nhất.
Một giọt rượu cũng chưa uống, cực kỳ tỉnh táo.
Cầm sẵn điện thoại trên tay chuẩn bị tranh đoạt vé concert của đỉnh lưu Lục Thừa.
Tôi canh đúng thời gian mở bán nhưng vẫn chậm một bước.
Hết vé.
Bình luận truyện