[Zhihu] Bí ẩn sư tử đá

Chương 4




16

“Cốc cốc cốc!”

“Reng reng!”

Tiếng đập cửa và tiếng chuông thông báo tin nhắn WeChat vang lên cùng lúc.

Tôi cúi đầu nhìn vào màn hình điện thoại, Người Rảnh Rỗi đã gửi hai tin nhắn cho tôi.

Người Rảnh Rỗi: 【Nếu cô gọi cho Tiểu Vương quản lý chung cư đến lấy cặp sư tử đá thì để cậu ta lấy xong rồi đi ngay lập tức. Tôi vẫn cảm thấy cậu ta có gì đó không ổn.】

Người Rảnh Rỗi: 【Trước khi đi công tác, vì tập thể dục nên tôi luôn đi thang bộ lên nhà. Tôi từng nhìn thấy cậu ta ở cầu thang mấy lần, cậu ta đang nói chuyện với nữ sinh nhỏ con trong nhà cô.】

Nữ sinh nhỏ con?

Tôi và Triệu Bình Bình đều cao 1 mét 7, Trương Tiểu Muội chỉ cao khoảng 1 mét 5.

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên giọng nói của Tiểu Vương quản lý chung cư: “Cô Lâm, tôi đã đến rồi.”

Tôi thậm chí còn chưa kịp phản ứng thì Trương Tiểu Muội đã không biết từ đâu mà xuất hiện, duỗi tay tính mở cửa.

Tôi đột ngột giữ chặt tay em ấy, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn: “Em đang làm gì vậy?”

Hình như Trương Tiểu Muội bị giật mình bởi hành động của tôi, trợn tròn mắt.

Em ấy do dự mà nói: “Ban nãy lúc em đi tắm, hình như máy nước nóng có chút vấn đề, cho nên em mới gọi Tiểu Vương quản lý chung cư lên đây kiểm tra thử, sợ chút nữa các chị đi tắm sẽ gặp nguy hiểm……”

Tôi cố gắng nặn ra một nụ cười: “Hôm nay trễ quá rồi, ngày mai gọi kỹ thuật tòa nhà lên sửa sau.”

Trương Tiểu Muội gật đầu, đứng cách cửa hô to: “Tiểu Vương, sáng mai anh hãy quay lại đây!”

Tiểu Vương quản lý chung cư dường như có chút do dự: “Cô Lâm, còn muốn đem đồ trước cửa đi nữa không?”

Tôi suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Đem đi đi!”

Theo lời của Tiểu Vương quản lý chung cư, nếu như 1801 giả thành Người Rảnh Rỗi để trả thù tôi.

Dời sư tử đá đi, tôi cũng chỉ mất mặt.

Nhưng nếu những lời Người Rảnh Rỗi nói là thật, vậy thì dời sư tử đá đi thật sự có thể cứu tôi một mạng.

Cái nào nặng, cái nào nhẹ, vừa nhìn đã biết rồi.

Nhưng tôi vừa dứt lời thì một giọng nói vội vã vang lên.

“Khoan đã!”

“Cậu muốn mang thứ gì đi vậy?”

Tôi quay đầu lại, theo bản năng mà nhìn về phía người vừa lên tiếng. Triệu Bình Bình vừa mới lao từ trong phòng ra.

17

Tôi nhanh chóng lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tiểu Vương.

【Mang cả rác ngay trước cửa nhà đi nữa!】

Tôi nở nụ cười, quay đầu lại bèn nghiêng người ôm lấy cánh tay của Triệu Bình Bình: “Ban nãy Tiểu Muội gọi Tiểu Vương quản lý chung cư đến sửa chữa, tớ nhờ cậu ta tiện tay thì mang túi rác đi vứt luôn.”

Nhưng Triệu Bình Bình lại lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, cô ấy đẩy tôi ra rồi đột ngột mở cửa ra.

Trùng hợp nhìn thấy cảnh Tiểu Vương đanh tính đem cặp sư tử đá đi.

“Đừng chạm vào nó!”

Động tác của Tiểu Vương khựng lại, cậu ta ngước lên nhìn tôi như muốn trưng cầu ý kiến.

Triệu Bình Bình cũng quay đầu nhìn về phía tôi, thở dài mà nói: “Nguyệt Nguyệt, là cô Ngô ở căn 1801 lại đến tìm cậu hả?”

Thấy tôi không nói lời nào, Triệu Bình Bình lại ném ra một quả bom kinh thiên động địa khác.

“Nhưng cô Ngô ở căn 1801 đã chec 3 năm rồi.”

Cô ấy đưa điện thoại cho tôi, trên màn hình điện thoại là một bài báo.

Báo chí đăng tin, có một cô gái họ Ngô bị bạn thân và chồng phản bội, trong lúc xúc động đã nhảy xuống từ tầng 18.

Tuy trên báo không nói là chung cư nào, nhưng tôi vừa liếc mắt nhìn một cái đã biết đây là tòa chung cư mà tôi đang sinh sống.

Bởi vì việc phủ xanh trong chung cư chúng tôi rất đặc biệt nên khi đó, chủ đầu tư còn dùng việc phủ xanh này làm mánh khóe marketing để thu hút người mua.

Bên dưới bài báo còn có bình luận từ 3 năm trước.

【Cô gái đáng thương này sống trong tòa nhà số 44 trong chung cư của chúng ta, rất xinh đẹp, thật là đáng tiếc!】

【Trời ạ! Tòa nhà số 44, lại còn là tầng 18, cái này nếu không phải là người mạng cứng thì chắc chắn không thể khống chế được.】

【Tra nam tiện nữ ngoại tình chec hết đi!】

Triệu Bình Bình nghiêm túc mà nói: “Lần đầu tiên cô Ngô đi tìm cậu, tớ đã cảm thấy rất kỳ lạ. Mỗi tầng trong chung cư của chúng ta chỉ có hai hộ gia đình, hơn nữa cũng không được sắp xếp nằm đối diện nhau. Dựa theo bố cục của chung cư, nhà cô Ngô là căn 1801 sẽ gần thang máy hơn, khi đi lên đi xuống cũng không cần phải đi ngang qua cửa nhà chúng ta.”

“Nếu đã như vậy thì trong tình huống như thế nào mà cô Ngô lại có thể bị sư tử đá dọa cho sợ đến mức hồn xiêu phách lạc được?”

“Mới đầu, tớ còn tưởng cô Ngô là biến thái, rình rập nhìn chúng ta qua khe cửa nên mới bị sư tử đá dọa sợ. Mãi cho đến khi tớ tra được thông tin cô Ngô đã chec do nhảy lầu, tớ mới hiểu ra!”

Biểu cảm trên khuôn mặt của Trương Tiểu Muội dần dần cứng đờ lại: “Ý của chị là, cô Ngô úp mặt xuống để di chuyển nên mới bị sư tử đá dọa sợ đến mức nhảy dựng lên……”

Tôi kinh hoảng không thôi, trái tim đập nhanh liên hồi, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực: “Có khi nào là căn 1801 đó đã được bán cho người khác rồi hay không?”

Triệu Bình Bình lắc đầu: “Tiền Lệ trong lớp chúng ta hiện đang công tác trong Chi cục Quản lý đất đai, tớ đã nhờ cậu ấy tra giúp rồi, căn hộ 1801 này chưa từng có giao dịch gì cả. Tớ cũng hỏi Tiểu Vương rồi, 1801 chưa từng thanh toán tiền điện nước.”

Tiểu Vương quản lý chung cư cũng sợ hãi đến mức hai chân run rẩy không ngừng: “Chẳng trách sao mỗi một căn hộ từ tầng 17 đến tầng 19 đều có đồng tiền và tinh dầu, chắc chắn là bên phía ban quản lý đã tìm cao nhân bày trận.”

Tôi nhanh chóng hỏi cậu ta: “Cậu đã gặp cô Ngô ở căn 1801 bao giờ chưa?”

Cậu ấy lắc đầu: “Tôi chỉ mới làm ở đây 3 tháng, chỉ có WeChat của cô Ngô. Cô ấy nói cô ấy bình thường cô ấy sống ở chỗ khác, lâu lắm mới về đây một lần. Cho nên, tôi chưa từng hoài nghi……”

Tôi nhìn sang phía Triệu Bình Bình, lẩm bẩm nói: “Vậy còn cặp sư tử đá nhỏ này……”

“Sư tử đá vốn dĩ có tác dụng trấn áp tà ma, cô Ngô trăm phương ngàn kế muốn cậu dời sư tử đá đi chỗ khác, tớ nghĩ cô ấy muốn xâm nhập vào nhà của chúng ta.” Triệu Bình Bình nhìn tôi bằng ánh mắt nặng nề, “Bà nội tớ nói, loại người chec vì tự sát như cô Ngô, trong vòng 3 năm nhất định phải tìm ra một kẻ chec thay thì mới có thể đi đầu thai được. Hơn nữa, ngày sinh nhật và địa điểm cũng phải trùng khớp, ngay cả cách chec cũng phải giống nhau. Chỉ có như vậy mới có thể giấu diếm được điện Diêm Vương.”

Triệu Bình Bình thở dài một hơi: “Nguyệt Nguyệt, sinh nhật của cậu và cô ta là cùng một ngày. Tớ nghi ngờ cô ta muốn nhập vào cơ thể của cậu, sau đó dùng cơ thể của cậu để nhảy lầu……”

Tôi hoàn toàn sững sờ.

Triệu Bình Bình nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của tôi: “Nguyệt Nguyệt, cậu không cần phải sợ. Bà nội tớ nói chỉ cần không dời sư tử đá đi chỗ khác thì dù có thế nào cô ta cũng không thể vào đây được. Tớ đã tính thời gian cô ta tìm kẻ chết thay, chỉ cần gắng gượng qua đêm nay, hồn phách của cô ta sẽ hóa thành tro bụi. Đêm nay tớ sẽ ngủ chung với cậu, chỉ cần có tớ ở đây, tớ chắc chắn sẽ không để cậu bị tổn thương.”

Tôi từng gặp bà nội của Triệu Bình Bình một lần, đó là khi khai giảng năm 4 đại học.

Bà ấy đã để lại cho tôi ấn tượng cực kỳ sâu sắc.

Bởi vì trên người bà ấy luôn thoang thoảng một mùi rất kỳ quặc. Mỗi khi bà ấy nhìn tôi bằng đôi mắt đục ngầu kia, tôi đều cảm thấy sợ hãi.

Nhưng dường như bà ấy rất am hiểu những chuyện tâm linh như thế này.

Mỗi khi những đứa trẻ trong thôn bị hoảng sợ sau khi gặp chuyện gì thì đều đi tìm bà nội của Triệu Bình Bình để kiểm tra.

18

Triệu Bình Bình bảo tôi hãy về phòng nghỉ ngơi trước một chút.

Cô ấy và Trương Tiểu Muội để cho Tiểu Vương quản lý chung cư vào nhà kiểm tra máy nước nóng, không thể giữ lại tai họa ngầm.

Nhưng tôi vừa mới ngồi xuống thì điện thoại trong tay đã rung lên mấy cái.

Trái tim cũng không khỏi run rẩy theo.

Tôi biết, những tin nhắn này khả năng cao vẫn là do Người Rảnh Rỗi nhắn.

Không, nói đúng hơn là, do ma nữ kia nhắn.

Vốn dĩ, tôi nên ném điện thoại di động xuống.

Nhưng tôi vẫn ma xui quỷ khiến mà mờ WeChat ra.

Cô ấy đã gửi 3 tin nhắn, mỗi một tin nhắn đều khiến tôi trợn to mắt.

【Haha! Tôi đã nghe thấy hết lời nói của các người lúc nãy rồi! Tiếc quá, vậy mà lại bị các người phát hiện ra thân phận thật sự!】

【Chẳng qua là, bạn cùng nhà Triệu Bình Bình của cô cũng không phải người tốt đâu, tôi vừa mới phát hiện ra cô ta đang giấu một cái xác ngay dưới nệm.】

【Mới ban nãy, chẳng phải bọn họ đã nói rằng tinh dầu và đồng tiền là dùng để đề phòng tôi hay sao? Vì chứng minh rằng họ đang nói dối nên tôi đã vào phòng của cô……】

Tôi run rẩy gõ vài chữ.

【Rốt cuộc là cô muốn làm gì?】

Ma nữ trả lời ngay lập tức: 【Tôi muốn nói là tôi không có ý xấu, chỉ muốn cứu cô mà thôi, cô có tin không?】

Tôi: 【Tại sao?】

Ma nữ: 【Để tích góp công đức, kiếp sau có thể đầu thai thành thiếu gia tiểu thư nhà giàu.】

Tôi: 【Vậy sao cô lại muốn vòng vo nhiều như vậy?】

Ma nữ: 【Bạn thân ngày ngày ở chung và ma nữ úp sấp mặt xuống để di chuyển, cô chọn tin tưởng ai?】

Tôi: 【……】

Ma nữ: 【Vốn dĩ tôi không muốn dọa cho cô sợ, chỉ muốn cô thoải mái tản âm khí đi, nhưng bây giờ xem ra là không được rồi.】

【Ban nãy, tôi nói cho cô nghe bước đầu tiên để dương trạch biến thành âm trạch là ngăn không cho ánh nắng chiếu vào.】

【Mà bước thứ hai để biến dương trạch thành âm trạch, cũng chính là bước quan trọng nhất, đó chính là bày ra 7 thi thể theo đúng Thất Tinh Trận. Làm như vậy, âm khí sẽ cuồn cuộn không dứt.】

Tai tôi ong lên, nhìn vào những chữ trên màn hình điện thoại, phảng phất như sắp không nhận ra những chữ đó nghĩa là gì nữa.

【Ý của cô là, trong phòng tôi đang có 7 thi thể?】

Ma nữ: 【Đúng vậy.】

【Bước thứ ba để biến dương trạch thành âm trạch thì cô cũng biết rồi, chính là để sư tử đá nhỏ canh giữ ngay trước cửa, khiến cho âm khí không thể thoát ra ngoài được.】

【Như vậy, dương khí bên ngoài không thể vào được, âm khí bên trong không ngừng sản sinh nhưng lại không thoát ra được, sẽ bị người trong âm trạch hấp thụ toàn bộ.】

Khoảnh khắc ma nữ vừa đáp “Đúng vậy”, cơ thể tôi đã xụi lơ ra sàn.

Tôi không dám tưởng tượng rằng mỗi ngày, tôi đều ngủ trong cùng một căn nhà với 7 thi thể khác.

Nhưng ma nữ cũng không cho tôi thời gian đau buồn.

Cô ấy ngay lập tức gửi thêm một tin nhắn nữa.

【Nếu như cô muốn sống sót qua đêm nay thì phải huỷ diệt được mắt trận trong Thất Tinh Tụ m Trận này.】


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.