Yêu Thương - Vi Duyến Giao Cảnh Thụy Nam Đường

Chương 2: Dâm Loạn Phòng Làm Việc [2]




Kéo khóa quần xuống, Hiên Viên Mộ cứ như vậy bước tới, dã thú giữa hai chân không ngừng cao thấp lắc lư, hắn đi đến phía sau thiếu niên, bàn tay lửa nóng to lớn phủ lên cái mông yêu kiều. Thiếu niên đang khẩu giao cho Hiên Viên Bạc, cảm nhận được hơi thở xa lạ đột kích phía sau, động tác trong miệng không tự chủ được chậm lại. Hiên Viên Bạc đang hưởng thụ khoang miệng ấm áp ẩm ướt của thiếu niên nhíu mày, bàn tay to xoa đầu thiếu niên, dùng sức ép xuống dưới.

“Ô ô…” Vốn đã bị cự vật Hiên Viên Bạc nhét đầy cái miệng nhỏ nhắn, động tác kia của Hiên Viên Bạc làm thiếu niên bị bắt nuốt càng sâu, cả người thiếu niên run rẩy đứng lên, cậu có một loại ảo giác dường như ngũ tạng lục phủ đều bị cự vật của nam nhân này đâm xuyên qua. Khuôn mặt thiếu niên vùi dưới háng nam nhân, miệng mũi bị cự vật cùng lông mu ngăn chặn, loại cảm giác hít thở không thông làm cho thiếu niên toàn thân căng thẳng, thân thể khó chịu giãy dụa lấy nhưng không cách nào thoát khỏi bàn tay Hiên Viên Bạc đang ấn trên đỉnh đầu. Hầu kết dồn dập chuyển động lên xuống, muốn đạt được nguồn không khí trân quý, nhưng là khoang miệng không ngừng run rẩy co rút cùng cái lưỡi linh hoạt hốt hoảng làm cho cự vật như muốn đẩy ra ngoài ngược lại lại mang đến cho người ta cảm giác càng sảng khoái, Hiên Viên Bạc luôn kiềm chế bản thân cũng không tự chủ được hơi hơi ngẩng đầu lên, nheo mắt, trên mặt mang theo chút biểu tình mất hồn.

Thấy lực chú ý của thiếu niên hoàn toàn bị anh hai đoạt đi rồi, Hiên Viên Mộ có chút ghen ghét, khóe môi hắn lộ ra nụ cười tà nịnh, ngón trỏ thon dài bất thình lình đâm vào cúc huyệt thiếu niên. Cảm nhận được nóng bỏng cùng ướt át bên trong cơ thể thiếu niên, đôi mắt đào hoa hơi nheo lại, ngón trỏ xâm nhập bên trong thiếu niên cong lên, bắt buộc thiếu niên nâng lên cánh mông, càng thuận lợi cho hắn thưởng thức đóa hoa cúc mê người kia.

“Anh hai, hưởng thụ một chút được rồi, anh muốn giết chết em ấy sao?” Bởi vì hít thở không thông, toàn thân thiếu niên căng thẳng, ngón trỏ bị cúc huyệt thiếu niên kẹp đến phát đau, Hiên Viên Mộ không khỏi nói lời khuyên can.

Hiên Viên Mộ nói một câu làm Hiên Viên Bạc đang thất thần tỉnh táo lại, hắn cúi đầu phát hiện thiếu niên bởi vì hít thở không thông, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, đôi môi mềm mại nguyên bản hồng nhuận cũng biến thành tái nhợt, bàn tay đặt trên đỉnh đầu thiếu niên vội vàng nới lỏng ra, cự vật dưới háng cũng thoáng thối lui ra một chút.

Cuối cùng cũng có thể hô hấp, thiếu niên từng ngụm từng ngụm thở dốc, cái lưỡi mềm mại không ngừng đảo qua đầu đỉnh nhạy cảm. Hiên Viên Bạc bị loại câu dẫn như có như không này khiêu khích hai mắt nổi lên hồng quang, hắn mạnh đứng lên, ghế dựa phía sau bởi vì động tác mạnh bạo của hắn mà lật ngả trên mặt đất.

Hiên Viên Bạc đứng lên, thắt lưng mạnh mẽ đẩy đưa, cự vật trong miệng thiếu niên không ngừng rút ra đâm vào, mỗi một lần đều sáp nhập thật sâu đụng tới yết hầu thiếu niên.

Thiếu niên còn chưa kịp hít được bao nhiêu không khí, liền bị động tác của Hiên Viên Bạc làm trợn trắng cả mắt, nước mắt không thể kiềm nén chảy dọc hai bên gò má.

Rút ra cắm vào giằng co không biết bao lâu, thiếu niên chỉ cảm giác toàn bộ cánh môi mình đều chết lặng, Hiên Viên Bạc lại thêm vài cái hung hăng sáp nhập, mới đưa tinh hoa toàn bộ bắn vào trong miệng thiếu niên, dịch thể vừa đậm mùi vừa nóng bỏng trực tiếp bắn vào thực quản thiếu niên, ngay cả nội tạng cũng muốn nóng đến phát bỏng.

Hiên Viên Bạc thở dốc lưu luyến đem dục vọng vừa mới phát tiết đã nhỏ lại năm phần từ trong khoang miệng ẩm nóng rút ra, cả người thiếu niên vô lực mất đi chỗ dựa, ngã người nằm sấp trên sàn nhà.

Cự vật thối lui ra khỏi khoang miệng có vẻ có chút mất tinh thần, mặt trên còn dính nhiễm bạch trọc cùng nước bọt của thiếu niên, Hiên Viên Bạc nắm lấy cằm thiếu niên, đem dục vọng chạm nhẹ đôi môi sưng đỏ kia, đầu đỉnh ái muội ma sát lấy cánh môi mềm mại.

Thiếu niên hiểu ý hé miệng, cái lưỡi phấn nộn linh hoạt nhút nhát thăm dò, đem bạch trọc cùng nước bọt lây dính trên dục vọng Hiên Viên Bạc liếm không còn một mảnh.

Trong lúc “rửa sạch” chính mình, dục vọng Hiên Viên Bạc bởi vì cái lưỡi non mềm của thiếu niên lại lần nữa hồi phục, lại một lần oai phong hùng dũng khí phách hiên ngang lộ ra tư thái của kẻ xâm lược.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.