Cực hạn đau đớn làm cho thiếu niên muốn hét lên kêu thảm thiết, nhưng lại bị dã vật Hiên Viên Mộ chặn ở trong miệng, muốn vặn vẹo giãy giụa nhưng lại bị cự vật Hiên Viên Bạc giữ lại không thể động đậy, muốn hôn mê, nhưng lại bị bọn họ tàn nhẫn làm cậu đau đến tỉnh lại…
Một tiếng động lặng lẽ vang lên bên tai cậu, thanh âm dằn xuống đáy lòng bấy lâu nay lại bật ra…
“Cũng tại ngươi, cũng tại ngươi, nếu không phải ngươi, ta sẽ không bị vứt bỏ…” Thanh âm thật quen thuộc, là ai vậy…
“Nó có cha mẹ, tại sao lại ở cô nhi viện vậy nhỉ?”
“Ai biết được, không biết gặp phải chuyện gì nữa, mà ngay cả cha mẹ nó cũng không muốn nuôi nó…”
“Cũng tại ngươi, tất cả cũng tại ngươi…” Ký ức vốn đã quên nay lại ở trong đầu thoáng hiện lên.
Là ta sai sao?
Cự vật thô đen lại đẩy vào, hậu huyệt khít khao phát ra tiếng vang giống như gấm vóc bị người ta xé rách, máu tươi từ trong tràng đạo len lỏi chảy ra ngoài…
Ta có tội gì sao?
Dã vật trong miệng vẫn tiếp tục đẩy đưa, hít thở không thông, mắt cũng muốn mờ đi…
Những thứ này đều là ta đáng phải nhận sao?
Hai người ở trên thân thể thiếu niên tùy ý rong ruổi đã không chú ý tới người dưới thân con ngươi nguyên bản trong trẻo bây giờ lại khoác lên một tầng sương mù, thân mình liều mạng vặn vẹo ban nãy cũng ngừng giãy giụa…
Khúc đồng dao ngày nào vẫn còn quanh quẩn ở bên tai…
There was a crooked man,
and he walked a crooked mile,
He found a crooked sixpence against a crooked stile
He bought a crooked cat,which caught a crooked mouse,
And they all lived together in a little crooked house.
(Bài hát There Was A Crooked Man)
(Tác giả dịch)
Một nam nhân lắc lư, đi trên con đường lắc lư.
Tay cầm một đồng sáu xu lắc lư, bước trên bậc thềm lắc lư,
Mua một con mèo nhỏ lắc lắc lư lư,
Mèo con bắt được con chuột lắc lắc lư lư.
Bọn họ cùng nhau ở trong căn phòng lắc lắc lư lư.
…
Ta có tội, đau đớn này là trừng phạt ta đáng phải nhận.
Thiếu niên vô lực tránh thoát chỉ còn biết tự bóp méo tư tưởng của mình, tránh ở một thế giới lắc lư, đem đau đớn là trừng phạt mình đáng phải nhận. Khoái cảm quỷ dị ập đến, ấu nha chưa nếm qua *** liền run rẩy đứng thẳng lên, trên người bị hai nam nhân kịch liệt thao lộng, khiến thân mình thiếu niên trước sau đều bị kích thích, ấu nha non nớt theo động tác của bọn họ mà ma sát lấy sàn nhà cẩm thạch lạnh như băng.
“Đúng là tao hóa trời sinh mà.” Hiên Viên Mộ cười nhạo, bàn tay nắm lấy ấu nha nhỏ nhắn của thiếu niên, trên mặt mang theo nụ cười phóng đãng, tay lại tàn nhẫn dùng sức bóp một cái.
Thiếu niên đau đớn cả người run rẩy lấy, nhưng ấu nha trong tay Hiên Viên Mộ lại càng đứng thẳng hơn, rung rung bắn ra đợt dịch thể đầu tiên trong đời, dịch thể nhớp nhớp làm ướt cả tay Hiên Viên Mộ.
Thiếu niên bị kích thích phải xuất tinh làm cho tràng đạo không tự chủ được co rút lại, Hiên Viên Bạc gầm lên một tiếng, đem dịch thể nóng bỏng bắn vào trong cơ thể thiếu niên.
Nhìn thấy vẻ mặt nhịn cười của Hiên Viên Mộ, sắc mặt Hiên Viên Bạc đen lại vài phần, trước kia hắn luôn luôn giữ vững tinh thần chiến đấu cư nhiên bây giờ lại chỉ vỏn vẹn trong vòng năm phút đã tước vũ khí đầu hàng!?
Hiên Viên Bạc mang theo tức giận, bàn tay to bóp eo thiếu niên một cái, cơ hồ như muốn bóp gãy luôn xương sườn thiếu niên, thiếu niên co giật vài cái nhưng trong miệng lại bật ra thanh âm rên rỉ sung sướng, mông nhỏ cũng nhịn không được giống như chó cái thời kỳ động dục mà đong đưa cầu hoan.
“Đúng là một tao hóa ti tiện.” Hiên Viên Mộ chỉ cảm thấy côn th*t trướng đến phát đau, bên trên còn nổi thêm mấy đạo gân xanh, côn th*t vốn dĩ không nhỏ nay lại trướng to thêm một vòng.
Hắn đi đến phía sau thiếu niên, đem dã vật cắm vào tiểu huyệt nhiễm một mảng lớn máu tươi tràn ra của thiếu niên, sau lại ôm cậu lên ngồi ở trên giường luật động đẩy lên trên.
Tay chân thiếu niên vô lực chỉ có thể bám vào người Hiên Viên Mộ, côn th*t nóng rực liên tục trừu sáp thật nhanh. Hai tay Hiên Viên Mộ đặt ở bên hông thiếu niên, đồng thời thắt lưng cũng mạnh mẽ đỉnh lên, thỉnh thoảng lại buông tay thả cậu ngồi phịch xuống, thiếu niên chịu không nổi khoái cảm thét lên, cằm bị trật khớp làm cho thiếu niên không thể khép môi lại, nước bọt không ngừng trào ra làm ướt cả hai hạt đậu đỏ trên ngực.