Yêu Thầm Kẻ Sát Nhân Nhà Bên

Chương 36




*Chương có nội dung hình ảnh

Xem ảnh 1 140351.png Trên bàn tròn không hề để thẻ tên, khi phục vụ dẫn khách vào trong, tự khách quý sẽ chọn chỗ ngồi.

Khác với những đêm từ thiện ngôi sao bình thường mà Quý Thiến từng tham dự, đơn vị đứng ra tổ chức đêm từ thiện này là chính quyền thành phố G. Đương nhiên ngoài các ngôi sao, còn có cả những người đứng đầu trong giới chính trị, lãnh đạo doanh nghiệp, danh nhân văn hóa nổi tiếng, người có máu mặt trong xã hội và những đại biểu có tâm bình thường đều có mặt.

Vào dịp như thế này, ngoài việc sắp xếp phân chia cho các đại biểu bình thường, với các vị khách quý khác, thay vì sắp xếp chỗ ngồi sẵn thì chi bằng để họ tự chọn còn hơn. Dù sao những người tham gia bữa tiệc này đều thành tinh cả rồi, chỗ nào nên ngồi trong lòng bọn họ tự biết rõ.

Ngay cả Tiêu Hạ cũng cực kỳ biết điều chọn ngồi ở vị trí ngoài rìa ngay đằng sau với cô. Chính bởi vì nguyên nhân này nên khi thấy Tần Phong ngồi vào vị trí bên cạnh mình Quý Thiến mới bất ngờ như vậy.

Tất nhiên cách sắp xếp như vậy cũng có điểm tốt, không thể nghi ngờ, đêm từ thiện chính là một cơ hội vô cùng tốt để mở rộng các mối quan hệ. Chỉ cần tùy cơ ứng biển, biết đâu sẽ có niềm vui bất ngờ thì sao?

Đúng lúc này, kim đồng hồ chỉ tới 8 giờ tối. Trong tiếng nhạc du dương, MC bước lên sân khấu tuyên bố đêm từ thiện chính thức bắt đầu, sau đó giới thiệu dàn khách quý của đêm tiệc và mọi người có mặt tại buổi lễ.

Người được MC giới thiệu tất nhiên đều là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn.

Quý Thiến đưa mắt nhìn quanh, ở đây có rất nhiều gương mặt thân quen, khá nhiều nhân vật có tiếng tăm trong giới thượng lưu của thành phố G có mặt.

Theo lời giới thiệu của MC, các vị khách ở bàn tiệc trung tâm lần lượt đứng dậy, có cả một số đại biểu chính quyền thành phố mà cô từng gặp qua.

Đột nhiên, tầm mắt cô dừng lại, vô thức nhíu mày. “Hoan nghênh tổng giám đốc của Quốc tế Tân Thịnh, Nhan Kỳ!” Giọng nói êm tai của MC vang vọng khắp đại sảnh. Quả nhiên, dưới ánh nhìn tập trung của cô, người nọ đứng dậy. Hiển nhiên, gương mặt đó không khác gì người trong tấm ảnh mà anh trai của anh ta gửi cho cô!

Tim cô giật thót, thế mà lại là anh ta!

Cải quỷ gì đây!

Đúng lúc này, chợt có người ở đằng sau vỗ lên vai làm cô hết hồn, suýt nữa hét ra tiếng.

“Hey! Chị dâu!” Bên tai vang lên tiếng chào hỏi đầy phấn khởi, Quý Thiến quay đầu lại nhìn, y như rằng là thằng nhóc ranh Nhan Hựu.

“Cậu bị điên à, làm tôi sợ muốn chết!” Quý Thiến vỗ ngực lườm cậu ta, sau đó mới chợt phản ứng lại, hung dữ hạ giọng cảnh cáo: “Đừng có để tôi nghe thấy hai từ kia được thốt ra từ miệng cậu nữa đấy!”

Ai ngờ Nhan Hựu lại cười hì hì gọi liền mấy tiếng: “Chị dâu ơi, chị dâu à!”

Nói xong cậu ta phi như bay qua chỗ ngồi bên phải Tần Phong, rồi làm mặt quỷ với cô.

Quý Thiến ngửa tay lắm rồi đó, chỉ muốn đi tẩn người! Nhưng ngại khoảng cách quá xa, ở giữa lại còn có vị tôn thần Tần Phong ngồi đây, xung quanh còn vô vàn camera nhìn chằm chằm, cô đành cam chịu siết chặt nắm tay, mở lời đe dọa: “Thằng nhãi kia, cậu đợi đó.”

“Anh rể, chị ấy đòi đánh em kìa…” Nhan Hựu tỏ vẻ đáng thương lắc tay áo Tần Phong.

“Anh rể?” Quý Thiến tròn mắt, chỉ tay vào Tần Phong: Không phải anh Phong mới cầu hôn chị Mạc hay sao, sao thằng nhóc Nhan Hựu này lại gọi anh là anh rể?”

Chẳng lẽ anh ấy từng có hôn ước với cô tiểu thư nào của nhà họ Nhan?

Ai ngờ Tần Phong không trả lời mà hỏi ngược lại: “Chị dâu? Vậy em với Nhan Kỳ…?”

“Em với Nhan Kỳ không có quan hệ gì hết!” Quý Thiến nhanh chóng liếc sang bàn chủ tọa, lòng thầm căm giận.

“Đúng là không có quan hệ gì.” Nhan Hựu gật đầu cái rụp, ngay lúc Quý Thiến mới thở phào được một hơi, thì cậu ta đột ngột chuyển lời, trên khuôn mặt đẹp trai xẹt qua ý cười ranh mãnh: “Có điều sẽ có quan hệ ngay thôi.”

“Thằng ranh con kia, mấy năm nay tôi chẳng gặp anh cậu lần nào, hoàn toàn do phụ huynh hai nhà hứng lên tùy tiện soạn ra khúc uyên ương mà thôi, hơn nữa…”

Cô nghẹn lời, bất chợt không biết giải thích như thế nào. Má nó, mẹ ơi mẹ hại chết con rồi!

Cô đang gào thét trong lòng, kết quả còn chưa kịp lấy hơi, lại bị Nhan Hựu chặn họng.

“Hơn nữa chị đã có bạn trai rồi đúng không? Không sao hết, chỉ cần cái cuốc đủ khỏe, không sợ không đào được góc tường! Về điểm này, em vẫn có lòng tin với anh trai em lắm.” Thậm chí cậu ta còn hùng hồn Vô ngực.

Đối diện với ánh mắt nghiền ngẫm của Tần Phong, tới cá ý nghĩ muốn ăn tươi nuốt sống Nhan Hựu, Quý Thiến cũng có rồi. “Câm miệng!” Tiếng hét vô cùng vang dội, mấy bàn bên cạnh đều hết hồn nhìn sang hướng họ.

Quý Thiến hơi ảo não, mắc gì lại đi chấp nhặt với thằng trẻ trâu này cơ chứ? Đột nhiên cô hơi hối hận, sao tối qua cô lại giả vờ có bạn trai, để bảo Nhân Hựu thuyết phục anh trai, chủ động nói với gia đình chuyện hủy bỏ vụ đám hỏi hộ mình cơ chứ? Thậm chí còn nói Ha Ha là chó bạn trai tặng nữa!

Đúng là tự dưng chập mạch rồi.

Đã thế, hôm nay còn bị thằng nhóc này nói toẹt ra hết trước mặt Tần Phong.

Cô không sợ người nhà biết chuyện mình có bạn trai, mà là căn bản cô chẳng hề có! Tâm tư bí mật của cô với Tống Trăn mới chỉ là chồi non, nếu bị người trong nhà biết được, thì có khi phải héo mất thôi.

“Đủ rồi, Nhan Hựu.” Tay Tần Phong khoác lên vai Nhan Hựu, hàm ý cảnh cáo,

Bả vai cậu ta hơi chùng xuống, cảm nhận sức nặng trên đầu vai, lại liên tưởng tới những truyền thuyết về Tần Phong, Nhan Hựu lập tức nhận lỗi: “Anh rể ơi, em biết sai rồi.” Tần Phong liếc mắt ra hiệu, cậu ta lập tức hiểu ý, ngẩng đầu quay sang chỗ Quý Thiến nói: “Chị Thiến Thiến à, em sai rồi.”

“Hừ!” Quý Thiến không thèm để ý đến cậu ta.

Tiểu ma vương phá phách nhà họ Nhan này, từ nhỏ tới giờ vẫn cái vẻ không quậy không vui như thế, nếu như hôm nay không phải trong tình huống này thì cô chẳng ngại tẩn cho cậu ta một trận ra trò đầu.

Thấy nét mặt cô u ám, Nhan Hựu cũng ý thức được cậu ta đùa quá trớn rồi, bèn lập tức đổi qua ngồi cạnh chỗ Quý Thiến, nhỏ giọng thầm thì: “Chị tò mò tại sao em lại gọi anh là anh rể đúng không?”

Quả thực trong lòng Quý Thiến rất tò mò, nhưng ngoài mặt vẫn trưng ra vẻ lạnh nhạt thờ ơ.

Nhan Hựu cũng không để tâm, rất tự nhiên nói tiếp: “Bởi vì Mạc Trường Ca là chị của em.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.