*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1 Số lượt chia sẻ và lượt thích khổng lồ vượt xa những tin Weibo mà Quý Thiến thường đãng, nếu có Phỉ Lệ ở đây nhất định sẽ khen ngợi đây là một lần tiếp thị thành công.
Tiếp thị, tuyên truyền quảng cáo, nói cho cùng cũng không khác nhau là mấy.
Tuyên truyền quảng cáo là chuyện thường ngày của các ngôi sao, nhưng lần này, trong lòng Quý Thiến lại cảm thấy không thoải mái, điều này khiến cô có cảm giác sự quan tâm và sức ảnh hưởng cô nhận được, không chỉ là mê lực của một mình cô, mà được hình thành từ một loạt những đau khổ của người khác trong cơn hoạn nạn, đau thương và sự chia ly sinh tử.
Lướt qua những bình luận quan tâm, lo lắng, cô cảm thấy ấm lòng, đồng thời cũng lại áy náy.
Ngón tay lướt nhanh qua, nhìn thấy vô số những lời bình luận, cảm giác tội lỗi trong cô càng thêm nặng nề.
Mối quan hệ giữa nghệ sĩ và fan có rất nhiều loại, Quý Thiến thuộc dạng ngôi sao rất xem trọng fan. Cho dù hay tự bôi xấu, cho dù trông có vẻ vô tâm tùy tiện, nhưng trước tấm lòng fan dành cho mình, cô vẫn luôn một mình nhìn màn hình cười ngốc nghếch, sau đó cảm động, dư vị còn đọng lại rất lâu.
Người đại diện Phỉ Lệ rất nghiêm khắc, đã từng bảo cô đừng quá coi trọng fan, như vậy rất dễ ảnh hưởng đến cảm xúc, hơn nữa còn dễ nhận lấy tổn thương, huống hồ cô còn có trái tim thủy tinh, như vậy chẳng phải tự mình tìm trái đắng hay sao?
Những Quý Thiến lại không nghĩ như vậy, thế nào là Bá Lạc* cùng tri kỷ, hay Bá Nha với Tử Kỳ**, điều cô thích là cảm giác được công nhận và cùng chung chí hướng. Còn về những thành phần antifan luôn bội xấu cô, tự động loại bỏ không phải được rồi sao? Thế nên lần này cô mới nảy sinh cảm giác phụ lòng người hâm mộ.
(*) Bá Lạc: Người thời Xuân Thu, nước Tần, giỏi về xem tướng ngựa. Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài.
(**) Bá Nha và Tử Kỳ: Bá Nha đánh đàn, Tử Kỳ nghe đàn mà biết được lòng bạn. Đời gọi hai người là bạn tri âm.
Đầu ngón tay tiếp tục lướt trên màn hình, cô im lặng, xem nhanh những lời bình luận.
Đột nhiên ngón tay cô khựng lại.
“Mọi người xem đây có phải nữ thần không?”
Một người có tên “Wiki thích nổi mụn” đã đăng bình luận, còn đính kèm một tấm ảnh.
Quý Thiến có dự cảm không lành, cô bấm vào bức ảnh, trùng hợp chính là căn biệt thự bên hồ.
Trong tấm ảnh có thể nhìn rõ dây phong tỏa của cảnh sát, không thấy rõ được thảm cảnh bên trong vườn hoa, bởi vì ống kính chụp về phía quần chúng vây quanh, mặc dù Quý Thiến đã đứng ở tận phía sau cùng, nhưng vẫn bị ống kính bắt được, huống hồ cô còn không đeo khẩu trang và kính râm. Cho dù đã dùng tóc để che, nhưng fan trung thành vẫn có thể nhìn lướt qua là nhận ra ngay.
“Đúng là nữ thần! Mặt mộc của nữ thần cũng đẹp ghê!”
“Thiến Thiến làm gì ở đó vậy, xảy ra chuyện gì thế? Tại sao cảnh sát lại phong tỏa hiện trường?”
Có người đã nhìn thấy bình luận đó và bắt đầu bàn tán bên dưới, không ngừng có người suy đoán hiện trường xảy ra chuyện gì, mà Quý Thiến lại đang xem gì?
[Wiki thích nổi mụn: Thái hậu nhà tôi kể, chủ nhà trong tiểu khu đó biến thái lắm, hiện trường có rất nhiều xác chó chết, rất kinh khủng!
[Fan du dụ: Chủ thớt* ở tiểu khu nào vậy, lại còn ở cùng một khu với nữ thần ư?]
(*) Chủ thớt: Là người lập ra topic, chủ đề.
[Tiểu hắc tử nhà idol: Chẳng lẽ lại liên quan đến án mạng? Chủ thớt mau nói xem nào, rốt cuộc là có chuyện gì thế?]
Trong chốc lát, đủ loại câu hỏi, có người yêu cầu chủ thớt chia sẻ địa chỉ, có người lại yêu cầu chủ thớt thay mặt hỏi thăm nữ thần, còn có một nhóm tụm lại phân tích thông tin trên tấm ảnh…
Chân mày Quý Thiến càng nhướn cao thêm, sắp thành lông mày hình chữ nhật đến nơi rồi.
Cô nhạy cảm nhận ra rằng chuyện này không thích hợp để công khai, sự quan tâm thái quá của fan đối với cô chỉ có hại chứ không có lợi, thực sự chẳng phải chuyện tốt gì.
Nào ngờ cô còn chưa nghĩ ngợi được bao lâu, điện thoại nhảy ra một tin nóng.
[Phiên bản đời thực của núi xác’ chó ở một tiểu khu, cơn bão đã xới lên bí mật kinh hoàng]
[Diễn viên Quý Thiến có mặt tại hiện trường núi xác, lần này tuyệt đối không phải để quay phim] Cùng với tin nóng vừa xuất hiện, bức ảnh biệt thự bên hồ bị công bố ngày càng nhiều. Lúc đó không ít người đứng vây quanh đã chụp ảnh lại, những cảnh sát cũng không rảnh để ngăn cản, thế nên hiện giờ có rất nhiều người đưa tin lên mạng.
Trong thời đại truyền thông này, sức lan truyền của một số tin tức nhanh đến mức chóng mặt.
Trong lúc Quý Thiến còn chưa biết nên đáp lại thể nào, tin tức và bức ảnh cô xuất hiện tại hiện trường án mạng đã chiếm vị trí số một hotsearch, đẩy tin tức về Mạc Trường Ca giết cha xuống.
“U… u…”
Chiếc điện thoại rung lên bần bật, Quý Thiến giật mình, nhìn hai chữ “Phỉ Lệ” hiện trên màn hình, đôi lông mày cau lại, thậm chí hai đầu mày nhíu cả thành hai hõm nhỏ.
Điện thoại vẫn bất chấp kêu lên, một lúc sau, Quý Thiến mới đưa lên tai nghe.
“Quý Thiến, cô đúng chuyên gia gây chuyện, còn dám không nghe điện thoại của tôi. Tôi vừa mới xuống máy bay, múi giờ còn chưa đổi cô đã gây ra một động chuyện rồi. Cô nói xem, tôi làm sao yên tâm để cổ và Tiểu Lâu ở cùng với nhau đây, sớm biết như vậy tôi đã trói cô lại, để cô đích thân đến lĩnh hội ý tưởng thiết kế của người ta, học hỏi công việc chuẩn bị trước show diễn lớn. Tôi thấy hai hôm trước cô đóng máy bộ phim kinh dị kia căn bản còn chưa là gì cả, có phải cố định diện vai tập kích bất ngờ khủng bổ thật sự với tôi đúng không?”
Giọng nói lạnh lùng của Phỉ Lệ truyền từ trong điện thoại tới, tràn đầy sự bất mãn và không tin tưởng với Quý Thiến.
“Hắt xì! Hắt xì! Hắt xì”
Trong lúc Phỉ Lệ càm ràm, Quý Thiến không nên được hắt xì ba cái liên tiếp.
“Còn để mình bị cảm nữa, cô thật đúng là có bản lĩnh đấy! Lát nữa mau uống thuốc vào cho tôi!”
Quý Thiến xoa nhẹ đầu mũi ngứa ngáy: “Ai dà, em nói này Đại Lệ Lệ, chị chẳng thèm hỏi người ta có bị thương gì trong cơn bão hay không, vừa bắt máy cái đã lớn tiếng nặng nhẹ rồi, làm trái tim em tan nát đây này, hức…”
“Bớt vờ vịt đi! Chiều này của cô đem đi trêu ghẹo đám con gái thì được, đừng có dùng với tôi. Còn có tâm tư đăng Weibo, tôi thấy cô hãy còn khỏe lắm. Lại nói đến bài đăng Weibo của cô, không có tí tiêu chuẩn nào, cô nói cầu nguyện là được rồi, còn làm lộ tin tức mình đang ở thành phố G nữa, cô nói xem giờ tôi phải nói thế nào đây!”
Đôi lông mày thanh tú chau lại, Quý Thiến mở điện thoại, hai mắt trợn tròn, sau đó nhìn lên trần nhà, không biết là có đang nghe nữa hay không.
Đầu dây bên kia Phỉ Lệ vẫn đang trách mắng, Quý Thiến thì bắt đầu đếm vịt trong đầu.
Đột nhiên cô thu lại điện thoại, vội vàng hỏi: “Chị nói gì cơ, đêm từ thiện?”
“Quý Thiến!” Phỉ Lệ bất ngờ cao giọng. Quý Thiến xoa tai: “Xi, điềm đạm, điềm đạm! Em nghe đây!” Biết tính tình của cô, Phỉ Lệ cũng không thèm dông dài nữa, đành kìm nén cơn tức lặp lại một lần.
“Bởi vì Weibo đã bại lộ tung tích của cô, cho nên ngày kia thành phố G có phát động đến quyên góp từ thiện, cô không đi cũng phải đi. Đương nhiên, việc này sẽ trùng với lịch trình quay show Manh sủng giá đảo’ đã ấn định từ trước, thế nên cô tự mình giải thích với bên chương trình đi! Cả chủ lẫn thợ đều quẳng gánh không lo, dù sao ở nước Anh này cũng ngoài tầm với, tôi chẳng quản nổi cô có phải không?”