Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế

Chương 417




Chương 417: Lâm Hân Hân hẹn gặp.

 

Diệp Thiến Nhi Sau khi Tư Tuấn rời khỏi nhà họ Tư, anh chạy thẳng tới nhà Diệp Thiến Nhi, đứng dưới lầu chờ cô nhưng Diệp Thiến Nhi vẫn không chịu gặp Tư Tuấn, trong lòng cô không có cách nào đối mặt với Tư Tuấn!

Tư Tuấn cũng không ép cô, anh chỉ lắng.

lặng đứng chờ Diệp Thiến Nhi dưới lầu, Diệp Thiến Nhi thấy sắc trời đã rất tối nhưng Tư.

Tuấn vẫn không có ý định rời khỏi Trong lòng cô ra vẫn cảm thấy có chút sốt ruột, nếu anh cứ đứng ở ngoài suốt như vậy chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề, nhưng Diệp Thiến Nhi vẫn không có cách nào buông bỏ lòng tự trọng để xuống gặp anh!

Trong lòng Diệp Thiến Nhi giận dỗi, cô tự nói với chính mình, nếu anh muốn đứng đó đợi thì cứ e đứng đó đi, dù thế nào Diệp Thiến Nhi cũng sẽ không xuống gặp anh, ai bảo anh không nói cho cô những việc này chứ?

Chẳng lẽ trong lòng Tư Tuấn, Diệp Thiến Nhỉ là kiểu người nhỏ mọn như vậy sao, ngay.

cả chuyện như vậy cũng không chấp nhận nổi sao?

Diệp Thiến Nhi cho răng Tư Tuấn sẽ chỉ đợi ở ngoài một lúc, nếu cô vẫn không xuống gặp thì chäc hắn Tư Tuấn sẽ rời đi, cho nên Diệp Thiến Nhi cũng không nghĩ nhiều như vậy.

Cô cứ như vậy đi ngủ, nhưng lại không có cách nào ngủ nổi, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến Tư Tuấn.

Diệp Thiến Nhi vẫn luôn lo lắng liệu Tư Tuấn có đứng ở đó mãi không, bản thân cô luôn trốn tránh vấn đề này nhưng không còn cách nào khác, cuối cùng vẫn phải đối mặt!

Diệp Thiến Nhi nhìn qua cửa sổ, thấy Tư Tuấn thật sự vẫn đứng dưới đó chờ cô, trong nháy mắt, Diệp Thiến Nhi bỗng nhiên muốn tha thứ cho anh, nhưng bản thân Diệp Thiến Nhi là một người kia ngạo, sao cô có thể dễ dàng khuất phục như vậy được!

Diệp Thiến Nhi vẫn đứng bên cửa sổ nhìn Tư Tuấn ở phía bên dưới, cô chỉ yên lặng nhìn anh, Tư Tuấn cũng không thúc giục cô mà chỉ: kiên nhẫn chờ đợi, chờ tới khi Diệp Thiến Nhi bớt giận mới có thể gặp cô.

Sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau, Diệp Thiến Nhi nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Tư Tuấn vẫn đứng im một chỗ không nhúc nhích, Diệp Thiến Nhi nghĩ cứ để anh chờ đợi mãi như vậy cũng không phải là cách, vẫn nên gặp nhau để nói cho rõ ràng thì hơn!

Diệp Thiến Nhi khoác tạm một chiếc áo vào sau đó đi xuống lầu, Tư Tuấn thấy cô tới bên cạnh mình, anh ngẩng đầu hỏi: “Cuối cùng em cũng chịu xuống gặp anh rồi sao?”

Diệp Thiến Nhi nhìn anh một cái, thấy mắt anh hãn đầy tia máu đỏ là biết ngay suốt cả đêm qua anh không hề chợp mắt chút nào vì đứng ở đây chờ cô suốt đêm, trong lòng Diệp Thiến Nhi cảm thấy hơi đau xót “Đi lên đi!”

Giọng nói Diệp Thiến Nhi vẫn lạnh lùng như cũ, thật ra cô rất muốn nói với anh răng anh là đồ ngốc, sao anh lại ngốc như vậy nhưng rốt cuộc vẫn không thể nói ra thành lời, Diệp Thiến Nhi xoay người người đi lên lầu, Tư.

Tuấn vội vã đi theo sau cô, sợ cô đột nhiên lại thay đổi ý định!

Vừa bước vào cửa, Tư Tuấn vội nói: “Thiên Nhì, em nghe anh nói, anh và người phụ nữ tên Lâm Hân Hân kia không có gì cả, hơn nữa anh không hề thích cô, việc đính hôn anh sẽ xử lý ổn thỏa!”

“Anh xử lý thế nào, mẹ anh thích cô như vậy, tôi thấy anh không cần phải uống phí tâm tư, sau này đừng tới tìm tôi nữa!”

“Không phải như vậy đâu, là bố mẹ anh và bố mẹ cô ấy tự định đoạt hôn ước lúc nhỏ, anh chưa từng đồng ý chuyện đó, em xem anh đối xử với em thật lòng như vậy, em vẫn không tin lời anh nói sao?”

Thật ra khi Tư Tuấn đợi Diệp Thiến Nhi ở ngoài cửa suốt một đêm, cô cũng đã thấy được lòng chân thành của anh, quyết định sẽ tin tưởng anh, có điều Diệp Thiến Nhi vẫn không nói thật lòng ra!

Tư Tuấn thấy Diệp Thiến Nhi không nói gì, trong lòng anh cho rằng cô còn chưa tin mình cho nên mới im lặng như vậy!

Tư Tuấn năm lấy tay Diệp Thiến Nhi nói: *Đi thôi, bây giờ chúng ta đi công khai quan hệ của chúng ta, anh không muốn chần chừ thêm một giây phút nào nữa!”

Diệp Thiết muốn dẫn cô đi công khai quan hệ của bọn họ Nhi nghe thấy Tư Tuấn nói với mọi người, trong lòng cô hơi khiếp sợ nhưng cũng rất cảm động, không ngờ Tư Tuấn lại có thể làm như thế vì côi Diệp Thiến Nhi vội vàng ngăn Tư Tuấn lại: “Không cần đâu, em tin anh được chưa, chúng ta không cần đi nữa. Em chỉ tức giận anh vì sao anh không nói cho em biết, vì sao lại muốn lừa gạt em”

Tư Tuấn vội vàng nói: “Anh biết rồi, từ nay về sau có chuyện gì anh nhất định sẽ nói cho em biết, không gạt em nữa!”

Diệp Thiến Nhi gật gật đầu, sau đó cười tươi với Tư Tuấn, cô nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Tư Tuấn mà đau lòng, sao anh lại ngốc vậy.

chứ, bất tri bất giác, Diệp Thiến Nhi không nhịn được mà đột nhiên bật cười!

Tư Tuấn thấy Diệp Thiến Nhi cười cũng cười theo cô: “Tha thứ cho anh nhé?”

Diệp Thiến Nhi không nói gì, chỉ gật đầu nhìn anh!

Cứ như vậy, Diệp Thiến Nhi và Tư Tuấn lại giống như trước đây, sau khi làm lành, bọn họ lại cùng nhau đi ăn cơm, cùng nhau đi chơi!

Nhưng thời gian trôi qua không lâu, có một vị khách không mời mà tới, lần này không phải mẹ của Tư Tuấn mà là vợ sắp cưới của anh, Lâm Hân Hân!

Diệp Thiến Nhi nhận được điện thoại của Lâm Hân Hân, trong lòng cô vô cùng sợ hãi không biết vì sao Lâm Hân Hân lại muốn gặp mình.

Tuy Diệp Thiến Nhi biết đây là chuyện sớm muộn sẽ phải xảy ra nhưng cô không ngờ nó lại đến nhanh như vậy nên Diệp Thiến Nhi vẫn có chút bất ngờ và lo lắng!

Giặc tới thì phải đánh, nước lên thì phải nâng nền, dù sao cô cũng sẽ có cách, tóm lại là nhất định sẽ có cách.

Việc Lâm Hân Hân hẹn gặp Diệp Thiến Nhi khiến cô phải suy nghĩ xem có nên nói chuyện này với Tư Tuấn không, nhưng Diệp.

Thiến Nhi lại sợ chuyện giữa phụ nữ với nhau nói cho anh cũng không có ích lợi gì, chỉ bằng để mình tự giải quyết, cũng không rước thêm phiền toái cho Tư Tuấn!

Thật ra có nhiều lúc tâm tư của phụ nữ vô cùng khó đoán, đàn ông vĩnh viễn không biết được một giây tiếp theo trong lòng họ suy nghĩ cái gì?

Cho nên Diệp Thiến Nhi quyết định chọn một bộ trang phục đẹp mắt sau đó đi ra ngoài gặp Lâm Hân Hân, Diệp Thiến Nhi biết rõ cho dù cô có ăn diện như thế nào đi nữa cũng sẽ không so được với Lâm Hân Hân!

Diệp Thiến Nhi rất nhanh đã tới nơi hẹn gặp Lâm Hân Hân, cô còn tưởng bản thân mình đến sớm không ngờ Lâm Hân Hân không biết tới từ bao giờ đã chờ sẵn ở đó rồi!

Nhìn thoáng qua Lâm Hân Hân vô cùng xinh đẹp và khí chất, đúng là lá ngọc cành vàng sống trong gia đình giàu có từ nhỏ nên khí chất không hề giống người bình thường!

“Cô là Lâm Hân Hân sao?” Diệp Thiến Nhi lên tiếng hỏi, Lâm Hân Hân ngẩng đầu nhìn cô: “Đúng vậy, mời cô ngồi!”

Diệp Thiến Nhi cũng cười đáp lại cô, sau đó ngồi đối diện Lâm Hân Hân: “Xin hỏi cô Lâm Hân Hân tìm tôi có chuyện gì?”

Lâm Hân Hân không có chút gì là lo lắng, cô ta uống một ngụm nước trái cây rồi nhẹ nhàng nói: “Tôi không biết cô Diệp Thiến Nhi thích uống gì cho nên tôi cũng gọi cho cô một ly nước trái cây, nếu cô không thích có thể đổi loại khác?”

Diệp Thiến Nhi lắc đầu, sau đó xua xua tay: “Tôi nghĩ cô Lâm Hân Hân muốn gặp tôi không đơn giản chỉ vì mời tôi uống nước trái cây, có chuyện gì cô cứ nói thẳng đi!”

Lâm Hân Hân mỉm cười, mỗi cái giơ tay nhấc chân của cô ta đều có khí chất vô cùng cao quý, thật ra nhìn tổng thể cô ta cũng khá ổn, đáng tiếc bọn họ vĩnh viễn không thể trở thành bạn bè được!

“Cô Diệp Thiến Nhi vẫn nên gọi tôi là Hân Hân đi, nghe như vậy thân thiết hơn một chút, lần này tôi tới cũng không có mục đích gì, tôi chỉ muốn chào hỏi cô một chút, muốn xem xem người mà anh Tư Tuấn yêu thương rốt cuộc tốt như thế nào!

Tốn nhiều thời gian như vậy mới nói vào chủ đề chính, ngay từ đầu Diệp Thiến Nhi đã biết Lâm Hân Hân tìm gặp cô chắc chắn sẽ không phải chuyện gì đơn giản, quả nhiên là nói đến Tư Tuấn!

Nhưng Diệp Thiến Nhi ghét nhất là kiểu vòng vo tam quốc này, có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi không được sao?

“Tư Tuấn mới là mục đích chính để cô tới tìm tôi phải không? Đây là lần đầu tiên chúng †a gặp nhau, cũng không thân thiết gì, tôi cảm thấy gọi là cô Lâm Hân Hân là được rồi!”

Lâm Hân Hân nghe thấy Diệp Thiến Nhi nói như vậy, cô ta lắc đầu tỏ vẻ không sao cả: “Ok, cô thích là được rồi, lần này tôi tới tìm cô đúng là vì Tư Tuấn, con người tôi cũng không thích nói vòng vo, tôi tin chắc là cô Diệp Thiến Nhi cũng không thích như vậy?”

Diệp Thiến Nhi không trả lời Lâm Hân Hân mà chỉ nhìn chằm chằm cô ta, đợi cô ta nói tiếp, quả nhiên ngay sau đó, Lâm Hân Hân nói: “Gô ra giá đi!”

“Tôi nghe không hiểu cô Lâm Hân Hân đang nói cái gì? Nếu cô không có việc gì quan trọng, vậy tôi xin phép đi trước!”

Diệp Thiến Nhi đứng lên muốn rời đi thì bị Lâm Hân Hân gọi giật lại: “Rốt cuộc cô muốn bao nhiêu tiền mới có thể rời khỏi Tư Tuấn, chẳng lẽ cô ở bên anh ấy không phải vì tiền sao, bây giờ cô ra giá đi, bao nhiêu tôi cũng chiều cô chỉ cần cô chịu rời khỏi Tư Tuấn!”

Lại thêm một người muốn dùng tiền để đuổi Diệp Thiến Nhi đi, Diệp Thiến Nhi ghét nhất là phải chịu nhục nhã thế này, ban đầu là mẹ của Tư Tuấn dùng tiền để uy hiếp Diệp Thiến Nhi rời khỏi Tư Tuấn, giờ lại đến lượt Lâm Hân Hân, bọn họ đúng là thú vị!

“Cô Lâm Hân Hân, tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi.

Trước giờ tôi chưa từng nghĩ ở bên Tư Tuấn là vì tiền, nếu các người còn làm phiền tôi nữa, tôi sẽ nói tất cra mọi chuyện cho Tư Tuấn biết!”

Lâm Hân Hân không ngờ Diệp Thiến Nhi dám lấy Tư Tuấn ra để uy hiếp cô khiến cô tức giận không nói nên lời.

Lâm Hân Hân vừa định mở miệng nói thì lại bị Diệp Thiến Nhi ngắt lời: “Tôi còn tưởng, răng cô Lâm Hân Hân không phải người thô tục như vậy, bây giờ tôi mới phát hiện, hóa ra là tôi nhầm rồi, cô và những người đó chẳng.

khác gì nhau cải”

Có thể nói ra lời này, trong lòng Diệp Thiến Nhi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, giống như là trút được một cơn giận!

“Diệp Thiến Nhi, cô đừng quên, Tư Tuấn không thích cô đâu, tôi và anh ấy lớn lên bên nhau từ nhỏ, là thanh mai trúc mã của nhau, tình cảm mấy chục năm trời sao có thể dễ dàng bị một người xa lạ như cô phá hỏng chứ!”

Diệp Thiến Nhi cảm thấy những lời mình vừa nói dường như không hề côc dụng với Lâm Hân Hân nhưng Diệp Thiến Nhi cũng không thèm để ý, dù có chút khó chịu nhưng Diệp Thiến Nhi vẫn cố duy trì vẻ mặt bình tĩnh, không thèm so đo với cô!

“Tôi mặc kệ cô và anh ấy từng như thế nào, tôi chỉ biết hiện giờ anh ấy đối xử với tôi rất tốt, tôi cũng hy vọng cô Lâm Hân Hân sau này đừng đến làm phiền Tư Tuấn nữa, bởi vì Tư Tuấn anh ấy không hề thích cô!”

Sau khi nói xong, Diệp Thiến Nhi lập tức đứng dậy rời đi, cô cũng không thèm quay lại nhìn bộ mặt bị chọc tức của Lâm Hân Hân, Diệp Thiến Nhi cảm thấy trong lòng vô cùng thoải mái!

Những lời của Lâm Hân Hân vẫn khiến cho Diệp Thiến Nhi có chút khó chịu, tuy rằng trước đây Tư Tuấn đã nói cho dù người khác có nói gì với Diệp Thiến Nhi thì cô cũng không nên tin tưởng nhưng khi chính tai nghe được, Diệp Thiến Nhi vẫn có chút đau lòng!

Sau khi Diệp Thiến Nhi và Lâm Hân Hân gặp mặt, Diệp Thiến Nhi cảm thấy vô cùng khó chịu, cô chán ghét loại người như vậy, tưởng có tiền là ghê gớm lắm sao, có tiền thì muốn làm gì cũng được, có thể giảm đạp lên lòng tự trọng của người khác như vậy sao?

Đáng tiếc Diệp Thiến Nhi cũng không phải loại phụ nữ hám tiền, muốn dùng tiền để uy hiếp cô, đúng là chuyện không bao giờ có thể xảy ra.

Diệp Thiến Nhi nhận được một cuộc điện thoại gọi tới từ Tư Tuấn, anh muốn hẹn Diệp Thiến Nhi đi ăn cơm.

Thế nhưng Diệp Thiến Nhi thẳng thừng từ chối, cô muốn bình tĩnh lại một chút, mấy ngày nay chịu quá nhiều kích động, cứ từng việc từng việc ập đến đồn dập, cô quả thật không chịu đựng nổi!

“Không cần đâu, em tự về một mình được, bây giờ em muốn đi dạo một chút, cũng lâu rồi em không ra ngoài!”

Nghe Diệp Thiến Nhi nói như vậy, Tư Tuấn cũng không muốn ép buộc cô đành phải miễn cưỡng đồng ý!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.