Yêu Nhầm Gã Tội Phạm

Chương 4: Gặp rắc rối




• NATHAN'S POV

Cô ta đứng dậy và đi vào nhà tắm, dáng đi nhỏ bé loạng choạng đó làm tôi cảm thấy thật thú vị.

"Giữ nó lại cũng có thể giúp mình trút giận đấy, có thể từ từ kiếm thứ gì lợi dụng nó cũng đc" - Tôi vừa nghĩ vừa đốt điếu thuốc hút.

Cô ta từ từ bước ra với vết băng bó trên cổ, đối với tôi đó cũng là nhẹ tay lắm rồi, thật đúng là con nhỏ yếu đuối. Nó bắt đầu ho sặc sụa khi ngửi mùi thuốc.

"Thật đúng là phiền toái!" - Tôi nhìn nó, tặc lưỡi nghĩ.

"Phải rồi, tôi vẫn chưa biết tên anh, anh tên gì? Bao nhiêu tuổi?"

"Cứ gọi tao là Nat, hai tám. Nhìn mày nhỏ xíu như vậy chắc mới là học sinh nhỉ?"

"Tôi đây cũng mười chín rồi đấy, tôi phải gọi anh là ông chú luôn mới đúng, có gì mà tự hào" - Cô ta bực tức đáp.

"Mười chín Tướng nhỏ mà ngực cũng khá to đấy nhỉ." - Tôi thật hứng thú khi trêu chọc con nhỏ này.

"Mày yên tâm, anh mày chả hứng thú với con gái" - Nói rồi Tôi tiếp tục nhâm nhi điếu thuốc.

"Gọi gôi là Bren."

"Này! Tôi có thể đi mua vài thứ cần dùng cho căn phòng không?"

"Cái chung cư tồi tài này đi ra đi vào mày chỉ toàn gặp bọn giống như tao, mày tốt nhất hạn chế đi lung tung đi."

"Tôi chỉ đi mua một chút thôi, sẽ về ngay."

"Đừng gây rắc rối cho tao."- Con nhỏ phiền đến nỗi tôi chỉ muốn nó cút cho khuất mắt. Tôi đưa nó 1 mớ tiền đã cướp và cho nó cút ra ngoài.

Tôi đang ngồi thưởng thức vài bộ game thì chợt có một cuộc gọi đến. Là thằng Jame, thằng tóc vàng hoe thích xỏ lỗ. Chung cư này chỉ toàn bọn tội phạm sinh sống, đối với tụi tôi thì đây cũng chỉ là 'hợp tác làm ăn', quan hệ giữa tôi với bọn này cũng vậy.

"Sủa?" - Tôi bắt máy lên và nói.

"Sếp tao bảo đi giết vài thằng nợ dai, số người nợ thì nhiều mà người bên tao chỉ còn hai thằng, mày đi xử lí chung với bọn tao thì đc chia chác."

"Tao đang bị truy nã khắp nơi nên bây giờ tao đang 'nghỉ hưu', đéo muốn vác thêm phiền" - Tôi vừa nói vừa định cúp máy.

"Ể! Khoan khoan! Tụi tao chia năm năm này"

"Tụi mày nghĩ tao có xài nhiều tiền không bọn óc chó?" - Tôi bực tức nói.

"Chà không được đâu nhé, mày quên mất là khu này vì đầy rẫy tội phạm nên bọn chúng đều tự ý lắp đầy camera à? Tụi tao có biết đôi chút về cô em của mày đấy" - Thằng khốn đó vừa nói vừa cười với cái giọng đầy bệnh hoạn.

Tôi im bặt một hồi lâu, không ngừng nghiến chặt răng. Ngay lúc mày máu giết người của tôi nổi lên, tôi muốn giết chết bọn này.

"Sao im re rồi anh Nat đẹp trai?" - Hắn không ngừng vừa cười vừa nói.

"Đồ của tao tụi bây đừng hòng đụng đc một ngón tay vào, nếu con nhỏ có sứt mẻ gì tao giết sạch tụi mày." - Tôi bình tĩnh hăm dọa.

"Chà chà sợ quá! Tụi tao sẽ không đụng đến người của mày nếu mày giúp bọn tao, có trả công mà tại sao phải làm khó nhau như vậy chớ!" - Hắn vẫn cười và nói.

"Giết người thôi chứ gì, khi nào đi thì kêu tao!" - Nói rồi tôi dập ngay máy, tay đấm thẳng vào tường làm rỉ cả máu.

Tôi ghét bị ràng buộc bởi bất cứ thứ gì, bất cứ ai, nhưng bọn này là cả một tổ chức, tôi chỉ đơn lẻ không thể nào mà bất cẩn gây hấn với bọn chúng. Đành nhẫn nhịn một thời gian.

Tôi nằm bẹp ra sàn hút điếu thuốc... Không gian yên tĩnh làm tôi cảm thấy thật buồn ngủ... Tôi thiếp đi tận một tiếng, trời đã chiều tối rồi thì bỗng có tiếng nói của thằng Jame tóc vàng: "Em gái đi đâu đó? Xách nặng vậy để tụi anh giúp cho!"

Tôi vội vàng khoác đại một chiếc áo khoác đen tôi thường mặc lên mình và xông ra ngoài. Bọn chúng đang đặt những bàn tay bẩn thỉu lên món đồ của tôi.

"Con nhỏ đó ở với tao, biết điều thì tránh ra ngay" - Tôi giận dữ nói. Nếu không kìm chế có lẽ tôi giết cả bọn này rồi.

Cô ta xách đầy những túi đồ trên hai cánh tay, với con nhỏ yếu đuối này tôi cũng có thể hiểu tay nó hiện giờ thốn như thế nào, nhưng đừng mong mỏi tôi giúp đỡ, nó đã hứa không gây rắc rối cho tôi, chưa được vài giờ đã vướng vào cái đống tạp nham này rồi.

"Uầy ra là bạn gái sao, người như mày mà cũng hốt được bé xinh đáo để nhỉ, bây giờ Tiếp tụi tao đàng hoàng đi chứ" - Thằng tóc vàng gáy

"Chẳng phải tụi mày gọi tao nói có chuyện sao, cút khỏi đây rồi nói."

Tôi tiến lại gần vào kéo ngay hai thằng khốn này đi. Tôi đi lướt qua và chẳng thèm ngó lấy nó một lần, tôi chẳng thể nuốt trôi thêm với khuôn mặt xác chết của con nhỏ.

Ra khỏi chung cư, tôi liền đấm vào mặt thằng Jame. Nó ngã lăn quay ra đó và sủa: "CÁI ĐÉO GÌ VẬY?!"

"Chẳng phải tao đã nói đừng đụng dù chỉ một ngón vào con nhỏ sao" - Tôi túm áo nó mà nói.

"Không con này thì con khác, mày việc gì phải vì nó mà gây ra chuyện?!" - Thằng óc chó này vừa xoa mặt vừa nói.

"Tóm lại sau này bất cứ ai đụng vào con nhỏ đó thì tao đéo tha"

"Vì có chuyện nên tao nhịn mày, cú này sẽ có ngày tao trả!"

Nói rồi thằng Jame đứng dậy phủi quần. Tôi lên xe cùng thằng Jame tóc vàng và một thằng mà nó dắt theo đến 1 khu phố ngoại thành, khu phố này trông khá tầm thường, hẳn dân ở đây nghèo lắm, nhưng xui cho thằng nào mượn tiền của cái bọn này, lãi thì cao chót vót, đéo trả dứt là bọn nó giết rồi lấy nội tạng bù.

Bọn này dần tiến vào một căn nhà tầm trung, thằng Jame liền lớn tiếng gáy:

"Thượng đế ơi bọn em tới làm việc đây!!"

Cánh cửa mở từ từ và ló đầu ra ngó chúng tôi là một bà cô tầm năm mươi tuổi, gương mặt thân thể đều trông thật giả, chắc chắn đã đi phẫu thuật, bà nhỏ nhẹ mời chúng tôi vào.

Căn nhà cũng chẳng có gì đặc sắc ngoài việc gọn gàng, bà ta dường như chỉ có một mình, bà mời ba chúng tôi ngồi rồi đưa mỗi người một ly trà.

- "Này bà, tụi tôi dắt theo người mà bà yêu cầu đây, đẹp trai và có khả năng của kẻ giết người chuyên nghiệp nhé. Vào thẳng vấn đề hộ tôi, chúng tôi không có thời gian, mà tôi chưa giải thích công việc cho nó đâu bà giải thích lại nhé!" - Thằng Jame bắt đầu gáy.

Trong khi tôi đang ngáo ngơ chưa hiểu huyện gì thì bà ta liền nói: "Tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề luôn: Tôi cần cậu phá một đường dây mại dâm và mang con gái tôi về, đây là hình của nó. Và xin hãy giết sạch bọn người đó, bọn chúng đáng phải chết. Tôi đã từng báo công an nhưng bọn chúng chẳng đc cái tích sự gì cả! Nếu Cậu làm tốt tôi sẽ trả gấp ba, thậm chí là gấp năm!!" - Nói rồi bà ta chìa tấm ảnh con gái bả ra: Mái tóc nâu xoăn rối với đôi mắt trong veo..., Làm tôi suy nghĩ đến con cá chết kia.

"Mấy thằng chó, chẳng phải mày nói chỉ cần đòi nợ đứa nào không trả thì giết thẳng lấy nội tạng trừ nợ sao?" - Tôi bực bội quay sang thằng Jame.

"Nếu nói thẳng ra mày làm gì giúp bọn tao, chỉ là việc này mang lại số tiền khá lớn, mà người của bọn tao bận hết rồi nên hợp tác với mày chút đấy mà, xong việc thì đường ai nấy đi" - Hắn vừa cười vừa nói như tôi chắc chắn sẽ đồng ý vậy.

"Tao đéo làm" - Tôi thẳng thừng nói rồi đứng dậy đi về thì thằng Jame níu tôi lại.

"Ấy ấy, tụi tao sẽ chia sáu bốn! Mày có thể hưởng trọn đời đấy! Hơn nữa chẳng phải mày đang tìm người cũ của mày sao? Biết đâu ông chủ bọn tao có chút thông tin gì đó"

Tôi khựng lại một lúc và sau đó miễn cưỡng đồng ý. Bàn bạc xong xuôi chúng tôi đứng dậy ra về.

"Về cùng một chỗ mà leo lên bọn tao cho quá giang về" - Thằng Jame lại gáy.

"Chẳng phải xong xuôi rồi sao? Cút" - Tôi bực bội nói.

Bọn chúng tặc lưỡi một cái rồi phóng thẳng xe về luôn. Tôi rút ngay điếu thuốc ra để hút giải tỏa, tôi tự mình đi bộ về và không ngừng suy nghĩ đến điều mà chúng sẽ trả cho tôi.

Trời cũng gần chín giờ tối rồi, tôi vừa đi vừa hút không suy nghĩ, bỗng có bọn trẻ trâu nào đấy tầm khoảng năm đứa tiến lại gần và khoác vai tôi:

- "Chú mày đêm tối sao đi một mình thế, có tiền không cho anh em mượn xíu nào."

Tâm trạng tôi ngay lúc này đang rất khó tả, tôi không ngần ngại sử dụng bọn này để mua vui đâu. Tôi tắt ngay điếu thuốc và đấm vào mặt nó đéo trượt phát nào, bọn lóc chóc còn lại cũng nhào vào đánh tôi. Có kẻ tội phạm nào lại không mang 'đồ chơi' theo bên mình chứ (dao, súng), tôi rút ngay con dao ra và chém hết bọn chúng, vì chúng quá đông nên tôi cũng không tránh hoàn toàn đc hết những đòn đánh, bọn du côn này cũng biết chơi dao nữa. Nhưng với một kẻ chuyên giết người và một đám trẩu tre thì chắc chắn bọn trẩu tự đào mồ rồi.

Tôi xử lí bọn chúng trong tích tắc, người tôi cũng đầy vết thương và máu bắt đầu chảy xuống khắp người. Đối với tôi những vết này có là gì đâu chứ, từ nhỏ lang thang tôi đã tích góp đc khá nhiều sẹo trên người rồi. Tôi rút hộp thuốc ra và làm ngay một điếu nữa.

Tôi về tới nhà và đạp mạnh cửa ra, tôi chưa định hình đc mọi thứ thì con nhỏ đó lại ồn ào lên: "Này còn sống không? Xảy ra chuyện gì vậy?" - Nhỏ hốt hoảng lao tới.

"ỒN ÀO QUÁ!!! ĐÂY CŨNG ĐẾCH PHẢI LẦN ĐẦU MÀ CUỐNG CẢ LÊN, PHIỀN PHỨC, TRÁNH SANG một BÊN CHO TAO KẺO TAO ĐẬP CMM!" - Nói rồi tôi ngồi phịch xuống sàn, cởi chiếc áo đầy máu ra rồi băng bó vết thương.

"Hãy để tôi giúp anh!"

Tôi đã quen một mình, bỗng có một con nhóc suốt ngày oang oang thực sự đã quá khó chịu. Tôi lao tới túm đầu, trừng mắt lên và nhìn nó như một con thú dại: "Tao đây đếch cần, hay là mày chán sống rồi nhỉ?".

"Tôi xin lỗi, nếu cứ như vậy vết thương sẽ bị nhiễm trùng... Hãy để tôi làm, tôi hứa sẽ không nói dù nửa lời..." - Nó run rẩy nói.

Bỗng tôi bị ánh sáng ở gian bếp gây chú ý, ngay đó là một bữa cơm đã đc chuẩn bị sẵn.

Tôi hất nó một cái thì nó đã bổ nhào xuống sàn, thực sự nó quá yếu.

"Đã bao lâu rồi tôi chưa ăn cơm nhà? Đã bao lâu rồi có người nấu cho tôi ăn?" - Tôi chợt nghĩ.

Tôi lại ngồi phịch xuống sàn và quát: "LÀM NHANH ĐI, MÀY MÀ MỞ MIỆNG NÓI TAO TÁT ĐẾCH TRƯỢT PHÁT NÀO!"

Bầu không gian đang yên tĩnh thì bỗng tiếng bụng tôi réo lên. Nghĩ lại thì cả ngày nay tôi chưa ăn gì, còn tốn sức với bọn trẩu kia nữa.

"Tôi đã làm cơm rồi, anh như này không thể tắm được, tôi hâm cơn lại cho anh ăn luôn." - Nó khúc khích cười và nói. Tôi nhanh chóng quay sang lườm nó, nó vội vàng đi chuẩn bị cơm.

"Nghĩ đi nghĩ lại thì con này đúng là lạ, đối xử với nó như vậy mà nó vẫn có thể cười nói bình thường, chắc óc chó thật sự." - Tôi vừa nhìn nó loay hoay ở gian bếp vừa nghĩ.

Nó dọn đồ ăn ra: cơm trắng, canh bắp cải và cá nướng. Trông thật tầm thường và đơn giản nhưng trong mắt tôi là một bữa ăn hoàn hảo. Tôi mỗi ngày đều ra ngoài ăn đồ ăn nhanh, chỉ biết ăn cho có thể sống. Đồ ăn nóng hổi, tôi ăn không ngừng nghỉ, cuối cùng chén sạch hết đồ ăn, thực sự rất ngon.

Nó bắt đầu trải nệm và sắp xếp mọi thứ ra, tôi liền nằm bẹp xuống và ngủ luôn một giấc đến tận sáng.

Sống với nó thực sự cũng không tệ. Kết thúc cả một ngày đầy điều mới lạ với tôi... Vậy là kể từ bây giờ con nhỏ đó thực sự bám ở ngà tôi rồi nhỉ...

TO BE CONTINUED

_ Lần đầu tiên viết, có gì sai sót thì mọi người comment cho mình xin ý kiến để rút kinh nghiệm nhé! Nếu hay thì comment động viên và tặng một nút đề cử để mình có thêm động lực nhé 🙌🙌🙌 Cảm ơn mọi người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.