Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 767




Chương 767:

Bà Trương vẫn đứng bên ngoài gào thét, liên tục có bảo vệ muốn bước lên ngăn cản, nhưng ai ngờ bà Trương lại dẫn theo một đám người đến đây, có cả nam lẫn nữ, ai nấy đều vừa tục tằng vừa có bản lĩnh, hết người này đến người kia cản không nổi, chỉ nghe thấy bà ta vừa xông vào trong vừa gầm rống: “Họ Trương kia! Ông lăn ra đây cho tôi! Dám nuôi vợ bé trước mặt tôi hả, không xem bà đây ra gì đúng không, lại còn dám hẹn hò ở nơi như quán karaoke!”

“Trương Đạt Hồng! Mau cút ra đây!

“Bà Trương, bà Trương đừng kích động. Hiện giờ Tổng Giám đốc Trương thật sự không có ở đây, vừa rồi ông ấy mới đi khỏi. Bà có chạy tới đây tìm cũng không tìm được người đâu. Tổng Giám đốc Trương đã…”

“Biến! B* m* nó, mày là cái thá gì, dám nói láo trước mặt bà hả! Rõ ràng tao thấy xe ông ta ở bên ngoài!”

“Tổng Giám đốc Trương uống rượu nên đã ngồi xe người khác đi rồi. Bà Trương đừng đi vào trong nữa, các phòng khác trong quán chúng tôi còn có khách. Bà làm như vậy ảnh hưởng chuyện làm ăn của chúng tôi lắm!”

“Biến!”

“Bà Trương… Bà…”

“Tao bảo chúng mày biến, đừng có rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt! Biến!”

“Ai da, bà Trương, sao bà lại đánh người…”

“Cút! Nếu không bà đây bẻ giò mày!”

Đám bảo vệ bên ngoài lập tức im re, mặt hai đồng nghiệp ngồi hai bên Tiểu Bát rúm ró.

Quả nhiên là người đàn bà đanh đá.

Chỉ cần nhìn thấy Tổng Giám đốc Trương gấp gáp đi qua đi lại trong phòng cũng đủ để thấy ông ta sợ vợ đến mức nào. Hèn gì mặc dù ông ta có vẻ háo sắc, cứ dán mắt lên người Tổng Giám đốc Hạ nhưng chỉ có gan nghĩ mà không có gan làm. Hôm nay ông ta bị Tổng Giám đốc Hạ dụ dỗ kéo lá gan ra, kết quả là kéo luôn bà vợ người ta tới.

“Chị Tiểu Bát, có khi nào xảy ra án mạng không?”

Tiểu Bát không lên tiếng, cúi đầu cầm chắc di động đã chuẩn bị sẵn trong túi xách. Cô tính toán hay là báo cảnh sát trước, lỡ như lát nữa đánh nhau thật thì cảnh sát còn ập đến kịp thời.

Kết quả vừa mới mở túi xách ra, đột nhiên cô nhìn thấy miếng dán giữ nhiệt chuẩn bị cho Hạ Mộc Ngôn lúc trước ở bên trong.

Một tia sáng lóe lên trong đầu Tiểu Bát, dường như cô đã hiểu được ý của Hạ Mộc Ngôn.

Cô không lấy di động ra nữa mà ung dung đóng túi xách lại, sau đó nhìn về phía Tổng Giám đốc Trương: “Trương tổng, nghe tiếng có vẻ vợ ông rất lợi hại đấy.”

Vẻ mặt Tổng Giám đốc Trương lập tức sa sầm, lườm Tiểu Bát, nói đầy ẩn ý: “Tổng Giám đốc Hạ của các cô cũng lợi hại không kém.” Lúc nói chuyện, ông ta giơ ngón tay cái lên, nhưng động tác có chút mạnh bạo, còn nghiến răng nghiến lợi, rõ ràng vừa tức vừa vội sắp phát điên rồi.

Tiểu Bát híp mắt cười, không nói nữa.

“Trương Đạt Hồng! Còn không mau cút ra đây. Đừng để bà đây đốt sạch công ty ông! Ra đây!”

Lúc này bà Trương đã đuổi tới phòng bên cạnh. Nghe thấy âm thanh đến gần, cho dù biết trước hôm nay không xảy ra chuyện gì nhưng Tiểu Bát vẫn nhịn không được mà nổi da gà da vịt. Tổng Giám đốc Trương bỗng nhiên xoay người lùi về sau hai bước, nhìn trái nhìn phải, giống như bị hoảng sợ, muốn tìm nơi ẩn núp tạm thời.

Nhưng chỗ duy nhất có thể trốn chính là nhà vệ sinh đang bị Hạ Mộc Ngôn chiếm đóng.

Cửa phòng bỗng vang lên tiếng đập cửa, lực vỗ vừa mạnh vừa dữ, rầm rầm rầm làm lòng người phát hoảng.

“Ra đây! Mau cút ra đây cho bà!”

Trong giây phút cửa phòng bị phá mở, thân thể vừa mập vừa cao một mét tám của Trương tổng không kiềm được mà run rẩy. Bà Trương xông thẳng vào, bà ta cũng rất mập, chiều cao khoảng một mét bảy, xét trong giới nữ cũng xem như khá cao ráo, vừa nhìn là biết không phải loại người dễ bắt nạt.

Thời điểm nhìn thấy Tổng Giám đốc Trương, bà Trương lập tức xông lên nhéo lỗ tai ông ta, hùng hổ quát: “Giỏi lắm! Ông đúng là gan to bằng trời, dám tằng tịu với phụ nữ khác ở bên ngoài! Con hồ ly tinh tên Hạ Mộc Ngôn đó đâu? Không phải nó đến đây cùng ông sao? Không phải hai người còn đứng bên ngoài quán karaoke liếc mắt đưa tình sao? Người đâu? M* nó, chẳng lẽ hóa thành hồ ly tinh lượn mất rồi hả?”

Tiểu Bát nghe thấy lời này thì lập tức đứng bật dậy khỏi sofa: “Bà Trương, phiền bà ăn nói sạch sẽ một chút. Hôm nay Tổng Giám đốc Hạ chúng tôi đến đây là để bàn chuyện hợp tác làm ăn với Tổng Giám đốc Trương. Nếu bà biết chuyện công ty Tổng Giám đốc Trương thì chắc cũng biết gần đây công ty Minh Hải và Tập đoàn MN chúng tôi có dự án hợp tác. Chúng tôi đang thương lượng việc phân chia lợi nhuận, hợp đồng vẫn còn nằm ở đây này!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.