Yêu Lại Người Yêu Cũ Là Đỉnh Lưu

Chương 2: Chương 2:




Sau khi Tô Diệp Tinh nói xong, cô lại cảm thấy có chút hơi hối hận.

 

Chị Lưu làm gì có chuyện để cô kịp thay đổi ý định, vì vậy cô ấy đã gọi điện ngay lập tức, liên hệ với tổ chương trình và chốt thời gian ký kết hợp đồng liền tức khắc.

 

“Được rồi được rồi,” cô ấy vừa gọi điện vừa vẫy tay, “Không phải việc của em nữa, em về trước đi.”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

"Đây là lý do mà chị gọi em đến đây?"

 

"Không phải vì cái này thì có thể vì cái gì hả.” Chị Lưu cũng không thèm ngồi nói linh tinh với cô, nhìn Tô Diệp Tinh, "Được rồi, em còn ngồi lì ở đây làm cái gì? Mau trở về đi, đắp mặt nạ, ngủ sớm đi, ngày mai em còn có một buổi quay quảng cáo nữa đấy.”

 

Tô Diệp Tinh bị cô ấy đuổi đi, cảm thấy rất khó chịu, nhưng thấy điện thoại di động khác của chị Lưu lại vang lên, cô cũng không quấy rầy chị Lưu nữa, thực sự mở cửa đi ra ngoài.

 

Trời đã tối, phần lớn văn phòng đều vắng tanh không một bóng người, trợ lý nhỏ ngồi trên chiếc ghế dài bên hành lang, nhìn vào màn hình điện thoại di động rồi gõ điên cuồng với khí thế giết cha ắt báo.

 

"Tiểu An em lại bị làm sao vậy, ai chọc em à?"

 

Tô Diệp Tinh đi ngang qua, trợ lý nhỏ ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt đanh lại còn mang theo vẻ đằng đằng sát khí: "Còn không phải là cái tên Tần... à, chị Ting."

 

Cô bé vội vàng đứng dậy.

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lúc này, Tô Diệp Tinh đã nhìn thấy màn hình điện thoại di động của cô, màn hình sáng trưng hiện lên một tin tức.

 

Hình ảnh kèm theo là bức ảnh đoạt giải năm ngoái của Tần Lộ Lệ, cô ấy mặc một chiếc váy hai dây màu đen của thương hiệu Prada, tay cầm chiếc cúp Giai điệu vàng hướng về phía khán giả ăn mừng, chiếc cúp vàng và phong cách trang điểm khói theo phong cách cổ điển trên khuôn mặt cô ấy tạo nên một sự khác lạ và cảm giác hài hòa.

 

Dòng sau:

 

[Tần Lộ Lệ phủ nhận danh xưng “Tiểu Diệp Tinh”, ngụ ý nói rằng Tô Diệp Tinh là tiền bối mà cô ấy kính trọng trong giới giải trí này. Mà cô ấy đã giành được giải thưởng còn tiền bối thì không, như thể muốn nói rõ là trong lĩnh vực âm nhạc không phải cứ nhìn vào bối cảnh gia đình, mà nhìn vào năng lực hơn. Cô cũng cho biết, ở giải Giai điệu vàng năm nay, cô vẫn sẽ dốc toàn tâm toàn lực, sẽ không vì áp lực mà bỏ cuộc khỏi cuộc đua. ]

 

“Chị Tinh, chị xem cô ta nói năng quá đáng đến cỡ nào!” Trợ lý nhỏ nói: “Từ khi cô ta ra mắt, rõ ràng là cứ liên tục kéo theo chị để đánh bóng tên tuổi, cái gì mà gọi là Tiểu Diệp Tinh, cái gì mà một ngôi sao khác đang nổi lên trong giới âm nhạc. Tốt, bây giờ mới thắng được một giải thưởng, đã bắt đầu lên tiếng phủ nhận, giẫm lên chị để làm bàn đạp, nói chị không mạnh bằng cô ta, ám chỉ chị cậy thế là cây đa cây đề chèn ép cô ta.”

 

Trợ lý nhỏ không vui "Bah" một tiếng, lẩm bẩm nói: "Rõ ràng là lớn tuổi hơn cả chị, bày đặt ra vẻ mình là rau xanh còn non.”

 

Tô Diệp Tinh lúc đầu còn có chút không vui, nhưng sau khi nghe trợ lý nhỏ nói như vậy, lập tức phá lên cười, chỉ vào cô bé.

 

"Em đấy, cái miệng của em thật là xấu."

“Những gì em nói với chị đều là sự thật.”Cô bé trợ lý mấp máy miệng, “Hơn nữa chị Tinh, là do chị không biết, cô ta dựa vào chị rồi cọ nhiệt thì cũng thôi đi, bây giờ thế mà còn nhắm vào Lục ca ca nữa…”

 

Cô nhấp vào Tìm kiếm hot trên Weibo.

 

Sau đó, Tô Diệp Tinh mới phát hiện ra rằng Tần Lộ Lệ thế mà lại bấm thích Weibo của Lục Dã rồi lại xóa nó đi ngay lập tức.

 

Không lâu sau cô ta lại lên tiếng thanh minh, nói rằng đó là vô tình trượt tay, bày tỏ rằng bản thân chính là một fan hâm mộ của Lục Dã, luôn ấp ủ mong muốn được hợp tác với anh vào một ngày nào đó không xa.

 

Đồng thời, một số tài khoản blogger rầm rộ bất ngờ trồi lên rồi còn úp úp mở mở tung tin nhắn đầy ẩn ý.

 

[Theo tin tức có được từ bạn bè trong giới, tôi nghe nói rằng ảnh đế đang chuẩn bị lên một chương trình hẹn hò, và bạn cặp chính là Tần Lộ Lệ. ]

 

Vì liên quan đến Lục Dã, chủ đề này ngay lập tức bùng nổ.

 

Phải biết rằng, độ phủ sóng và nổi tiếng của Lục Dã bây giờ đã vươn tầm quốc gia rồi.

 

Từ khi vào ngành này, sáu năm qua, mỗi năm anh đều đóng hai phim, bộ phim nào cũng đoạt giải, cả nước trên dưới đếm cũng rất ít người chưa từng xem phim của anh——

 

Chỉ có một từ dành cho người này khi đóng phim chính là : Linh.

 

Dường như linh hồn của một nhân vật trong phim đã thoát ra khỏi cơ thể và nhập vào con người anh, anh có thể đóng vai một tên côn đồ ở tuổi thanh niên bị xô đẩy lạc lối, một nhà quý tộc hào hoa phong nhã, một nhà thơ lãng mạn đến chết người, hay một người tướng quân đang chiến đầu hết mình ở trên chiến trường. 

 

Không có gì là anh không thể diễn hay diễn không ra vai cả.

 

Và một diễn viên được sinh ra như được Chúa ban thưởng cho tài năng diễn xuất như vậy có chút tùy hứng cũng là chuyện bình thường.

 

Lục Dã nổi tiếng là lười biếng.

 

Người hâm mộ của anh ngày nào cũng than trời vãn đất trên Weibo, thúc giục "anh trai nhà mình làm ăn nhiều hơn đi mà", nhưng chỉ khi đang quảng bá anh mới chịu nhấc cái tay trân quý ngọc ngà đó lên mà up bài tuyên truyền trên weibo. Bình thường đều sóng yên biển lặng nhưng chỉ cần anh đăng bất kì bài nào lên weibo thì nó cũng sẽ trở thành hot search được. 

 

[Dưa giả cả đấy. Ông hoàng điện ảnh, cái người minh tinh này mà sẽ tham gia chương trình về tình cảm à? Excuse me? Van xin đấy, ảnh đế thậm chí không có xuất hiện trên buổi tuyên truyền cho chương trình nữa là.]

 

[ Tần đạp đạp * biết đạp thật đấy. ]

 

[Nhưng có rất nhiều chi tiết ở đây, nó nghe cũng có chút thật, hãy chờ xem...]

 

Tiếp theo đó ngày càng có nhiều người hâm mộ của Tần, người hâm mộ Lục và những người qua đường tham gia thảo luận, chủ đề này ngay lập tức bùng nổ.

 

Những người hâm mộ của Lục Dã và Tần Lộ Lệ và thậm chí vô số người qua đường đã bắt tay tham gia thảo luận.

 

#Lục Dã yêu đương#, #Tần Lộ Lệ chiếm lấy Dã#, #Tần Lộ Lệ xóa ngay lập tức# đột nhiên nhảy lên top ba, theo sau là từ "sục sôi"——

 

Nó dẫn trước mười hạng so với với cái hot search #Tần Lộ Lệ Tô Diệp Tinh

 

"Cái lông cừu này dày thật đấy."

 

Tô Diệp Tinh đã rất ngạc nhiên.

 

Đó chẳng qua chỉ là tin tức chưa được kiểm chứng mà thôi.

 

Trợ lý nhỏ nghe không rõ: "Chị Tinh, chị đang nói cái gì vậy?"

 

"Không có gì."

 

Tô Diệp Tinh trả điện thoại cho cô, thấy trợ lý nhỏ vẫn còn tức giận, không nhịn được bật cười.

 

"Đi thôi, về nhà."

 

Cô vừa nói, vừa bước về phía trước.

 

Một đôi chân quấn trong quần thể thao màu xám thon dài thẳng tắp, giày thể thao màu trắng rơi trên nền gạch tỏa ra sức sống trẻ trung.

 

Trợ lý nhỏ dừng lại một chút mới chạy lên đuổi theo: "Chị Tinh, chị có biết một số tin tức nội bộ không chị?"

 

Cô bé cứ huyên thuyên không dứt: “Chị không biết đâu, fan hâm mộ của anh Lục đang nháo nhào bàn luận long trời lỡ đất bảo là… Anh Lục làm sao có thể tham gia chương trình tạp kỹ được? Anh ấy bình thường thậm chí không xuất hiện trên chương trình tạp kỹ, nhưng studio của anh ấy lại chẳng ra mặt để bác bỏ những tin đồn. Lẽ nào đó là sự thật, nhưng tại sao lại muốn quay cùng Tần Lộ Lệ? Hai người họ mà đứng cùng nhau không phải là trông giống mẹ với con trai hơn à….”

 

Tô Diệp Tinh khựng bước chân lại một chút, "Tiểu An."

 

Trợ lý: "Hả?"

 

Tô Diệp Tinh dùng ngón trỏ làm kí hiệu kéo khóa môi: "Suỵt."

 

Cô mỉm cười, đôi mắt như lấp lánh ánh sao.

 

Trợ lý nhỏ sửng sốt một chút, lập tức quên mất vấn đề vừa rồi, "Ồ ồ ồ” một tiếng rồi lại bắt đầu đi theo.

 

"Chị Tinh Tinh, đợi em với!"

 

*

 

Tô Diệp Tinh lại lên xe.

 

Bóng dáng chiếc xe màu đen nhẹ nhàng hòa vào dòng xe cộ, lái xe dọc theo đường Li Cảnh, một đường lái đến tận vịnh Thanh Sơn.

 

Khi vượt qua cột đèn giao thông, xe bảo mẫu dừng lại.

 

Đèn đường xuyên qua cửa kính xe chiếu vào, Tô Diệp Tinh ngẩng đầu liền nhìn thấy Lục Dã đút hai tay vào túi quần, nhướng mi nhìn bảng đèn trước trạm xe buýt cách đó không xa. Pháo hoa khắp thành phố như rót vào đôi đồng tử sáng màu của anh một loại dịu dàng vượt thời gian

 

Tô Diệp Tinh nhìn khuôn mặt đó, và đột nhiên nhớ lại cảnh lần đầu tiên khi bản thân nhìn thấy Lục Dã.

 

Đó là một kỳ nghỉ hè.

 

Cô vừa kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, cãi nhau một trận lớn với Thẩm Nghiên rồi chạy đến nhà em họ.

 

Em họ đang đi học, cô bưng dĩa trái cây đã cắt sẵn dùm dì, vừa mở cửa đã thấy Lục Dã ngồi trước cửa sổ.

 

Mặt trời mùa hè với con nóng bỏng lửa xuyên qua những chiếc lá xanh và những ô cửa sổ màu trắng, rơi xuống chiếc áo sơ mi trắng của người thanh niên, chiếu lên người anh một thứ ánh sáng dịu nhẹ.

 

Đó là lần đầu tiên Tô Diệp Tinh nhìn thấy một người đẹp như vậy trong đời thật.

 

Như tượng thần Apollo đang cai quản ánh sáng trong thần thoại Hy Lạp, hay chàng trai Narcissus đang chụp ảnh bên dòng nước, tất cả hình ảnh về cái đẹp mỹ miều như đang hiện lên trong tâm trí cô.

 

Ánh nắng như đang lưu luyến quấn mãi bên anh.

 

Như nghe được điều gì đó, chàng trai ngẩng đầu lên, sửng sốt một lúc rồi mỉm cười với cô.

 

Kết quả là ánh nắng chiếu vào mắt anh, đôi đồng tử nông hơn người bình thường như thể đột nhiên rơi vào bầu trời đầy sao.

 

Lúc đó Tô Diệp Tinh nghe thấy tiếng pháo hoa đang nở rộ trong lòng.

 

Lúc này cô mới biết trên đời này cũng có tồn tại một thứ gọi là tình yêu sét đánh.

 

Sau này cô mới biết rõ hơn chính là cặp mắt hoa đào của Lục Dã.

 

Một nụ cười có thể lay động tâm hồn con người.

 

 

Đèn đỏ chuyển sang xanh.

 

Tô Diệp Tinh thu hồi dòng suy nghĩ của mình và ngừng nhìn vào cột đèn giao thông.

 

Chiếc xe bảo mẫu đã rời khỏi ngã tư.

 

Khu phức hợp nơi Tô Diệp Tinh sống gần Vịnh Thanh Sơn, đây là một khu bất động sản cao cấp mới được phát triển ở Lệ Cảnh Hoa.

 

Phí nhà đất ở đây rất cao nhưng bù lại điều kiện an ninh tốt, cô chú trọng vấn đề an ninh nên đã mua một căn hộ rộng hơn 200m2 ở đây, thường thích đến đây khi không có việc gì làm.

 

Xe bảo mẫu lái đậu dưới lầu, Tô Diệp Tinh xuống xe.

 

Trợ lý và tài xế không đi lên cùng, hai nhóm chia tay dưới nhà cô.  

 

Tô Diệp Tinh xách túi đi vào thang máy.

 

Tầng thứ hai mươi sáu.

 

Mở khóa bằng vân tay.

 

"Đinh" một tiếng, cửa nhà mở ra, Tô Diệp Tinh còn chưa kịp đứng vững đã bị một thân thể mềm mại bổ nhào từ trên xuống, cái đầu to nóng bỏng không ngừng vùi vào trong lòng cô, khiến Tô Diệp Tinh ngứa cả tóc gáy.

 

Cô bật cười.

 

"Được rồi, được rồi, đại gia gia, Lục đại gia gia, dừng lại! Dừng lại! Đừng làm loạn nữa."

 

"Để chị đứng yên một lát xem nào."

 

Lục đại gia gia vẫn không chịu dừng lại, hai chân trước của đại gia gia như quấn lấy ở trên người cô — nếu không phải Tô Diệp Tinh quanh năm ở lì trong phòng tập thể hình, có lẽ đã bị tình yêu nặng này đè bẹp tại chỗ.

 

Cô mỉm cười sờ đầu Lục đại gia gia như một chú cún con.

 

"Được rồi, lui."

 

Tô Diệp Tinh làm kí hiệu lui lại.

 

Lục đại gia gia lập tức lùi lại một bước, hai chân trước ngồi xổm trên mặt đất, dùng ánh mắt thâm thúy nhìn cô.

 

Đôi tai lặng lẽ vểnh lên, như biến thành tai máy bay.

 

"Không sờ, không cho phép dụ dỗ chị đâu."

 

Có lẽ là nghĩ tới chủ cũ của nó, Tô Diệp Tinh không muốn động vào.

 

Đúng, Lục đại gia gia là chú chó của Lục Dã.

 

Nói chính xác, đó là chú chó mà cả hai người bọn cô cùng nuôi. Ngoài ra còn có một con chó bông tuyết, được Lục Dã đặt tên là Công chúa Tô.

 

Sau đó, hai người bọn họ chia tay, thế là chó con cũng phải chia xa.

 

Cô thích con lớn nên quyết định chọn đại gia gia ngốc nghếch.

 

Lục Dã thích chú chó nhỏ hơn nên chọn công chúa đáng yêu, nhõng nhẽo..

 

Nghe ra thì cực kì đáng yêu.

 

Nhưng đặc biệt không đáng yêu chút nào, bây giờ cô vẫn còn nhớ cảm xúc khi nhìn thấy công chúa nhỏ nằm ấp bên cạnh đại gia gia

 

Chỉ có Lục đại gia gia này không quen một ngày thôi, ngày thứ hai vị đại gia gia này liền ngoan ngoãn đi theo cô, cô đi đâu liền đi theo đến đó.

 

Lục đại gia gia thì lại chẳng hề hay biết gì với sự oán trách của Tô Diệp Tinh, thậm chí còn đang cố gắng đặt đôi tai máy bay mềm mại của nó vào tay cô.

 

Tô Diệu Tinh nhìn vào mắt của chú chó.

 

Được rồi.

 

Cún con thì có gây tội gì đâu chứ.

 

Cô vuốt ve cái tai của đại gia gia.

 

“Đại gia gia, vào phòng cùng chị đi.”

 

Tô Diệu Tinh thay giày, rồi lại kéo chú chó nhồi bông kéo vào trong, Lục đại gia gia hào hứng vẫy đuôi theo sau.

 

Khi Tô Diệp Tinh bước vào, đèn được bật sáng "tách" lên một tiếng.

 

Căn phòng tràn ngập ánh sáng dịu nhẹ, máy khuếch tán hương thơm cũng đã được bật lên, rèm cửa màu lam đậm chậm rãi vén sang một bên, ánh trăng từ khắp nơi chiếu vào.

 

Tô Diệp Tinh xỏ dép đi trong nhà vào rồi đi đến phòng khách rót cho mình một ly nước, trên bàn phòng khách dán một tờ giấy, nhân viên bán thời gian viết: [CTô tiểu thư, tôi không biết khi nào cô mới quay về nên tôi có để đồ ăn tối ở trong tủ lạnh. ]

 

Tô Diệp Tinh vo tròn tờ giấy, ném vào thùng rác, đi đến tủ lạnh lấy bữa tối ra ngoài.

 

Nói là bữa tối, nhưng thực ra chỉ là một nắm cơm gạo lức nghèo nàn, một bát salad rau và vài lát ức gà luộc.

 

Tô Diệp Tinh vốn cũng đã quen với những bữa tối như vậy.

 

Nghệ sĩ có yêu cầu lên hình rất khắt khe, khẩu phần ăn của họ cũng thường sẽ khắt khe hơn người bình thường, không được ăn quá nhiều thức ăn dầu mỡ.

 

Tô Diệp Tinh yêu cái đẹp nên đương nhiên không muốn nhìn thấy khuôn mặt sưng phù của mình trước ống kính nên cô luôn kiểm soát chặt chẽ chế độ ăn uống của mình và thực hiện một cách tỉ mỉ.

 

Sau một bữa ăn nhàm chán, không có mùi vị, Tô Diệp Tinh chất đống bát và đũa vào bồn rửa, để ngày mai dì giúp việc dọn dẹp.

 

Sau đó cô lại xỏ dép đi trong nhà vào và đi vào phòng tắm để tắm.

 

Sau khi tắm xong, Tô Diệp Tinh nằm dài trên ghế sofa trong chiếc áo choàng tắm và đắp mặt nạ.

 

Ánh trăng sáng rược tuôn ra từ loa.

 

Tô Diệp Tinh nhắm mắt lại, và những suy nghĩ lộn xộn trong đầu cô bắt đầu được giải tỏa.

 

Lục đại gia gia nằm cuộn tròn dưới chân cô.

 

Cô thở dài: Đây mới là cuộc sống aa.

 

Nhưng lại có người không để cô ấy sống.

 

Một lúc sau, điện thoại trên bàn cà phê rung lên.

 

Tô Diệp Tinh mở mắt ra.

 

Cô cầm lấy điện thoại, thấy đó là tin nhắn WeChat từ người bạn thân nhất của tôi, Trình Mạt.

 

【 Một đóa hoa nhài tươi đẹp: Mẹ kiếp, tiểu Tinh Tinh, tên hỗn đản họ Tần kia lại là bạch nguyệt quang của Dã ca ca sao? thật hay giả vậy trời? ]

 

Bạch nguyệt quang?

 

Tô Diệp Tinh cau mày.

 

Dường như chợt nghĩ ra điều gì đó, cô bấm vào Weibo.

 

Tuy nhiên, sau một thời gian ngắn lên men, tin tức về việc Tần Lộ Lệ và Lục Dã hợp tác trong một chương trình tình cảm lãng mạn đã rầm rộ, thậm chí tên của chương trình tình cảm lãng mạn cũng đã được chọn. Chưa kể còn có một số cư dân mạng như thần thông quảng đại đào đâu ra tin tức Tần Lộ Lệ và Lục Dã cùng nhau tổ chức bữa tiệc thường niên.

 

[Theo nguồn tin đáng tin cậy, Tần Lộ Lệ lớn hơn Lục Dã ba tuổi và cả hai cũng tổ chức tiệc mừng năm mới ở Thanh Bắc. ]

 

Kèm theo sau đó là một bức ảnh nhóm của bữa tiệc.

 

Nhìn thoáng qua có thể thấy Lục Dã trong bức ảnh chụp chung tập thể, với lông mày nhạt, cao và gầy.

 

Đứng bên cạnh lại chính là Tần Lộ Lệ, với mái tóc đen óng và chiếc váy đen, trên eo có một bông hồng.

 

[Tóm gọn được rồi nhé! ]

 

[Vậy là Tần Lộ Lệ thực sự tốt nghiệp từ Thanh Bắc, mà cô ấy với Lục Dã còn là cựu sinh viên? ]

 

[Không được sao? Nếu nó là sự thật, tại sao trước khi gửi bản thảo lại che giấu nó cẩn thận như vậy? ]

 

[Nghe nói thông tin từ nội bộ là Lục Dã ra từ khoa Tài chính Thanh Bắc, xuất sắc nhất, còn Tần Lộ Lệ thì tốt nghiệp ở khoa Nghệ thuật, nên là được cộng thêm điểm để vô. ]

 

[Thật ngạc nhiên đó nha! Nhưng mà phải biết rằng một kẻ cặn bã như tôi sẽ không thể vào cửa Bắc Thanh dù cho ngay cả khi tôi được cộng thêm một số 0 ở cuối. ]

 

[Không, điều tôi quan tâm là bức ảnh chụp chung kìa, váy đen, tóc đen, hoa hồng... Bạn có nghĩ ra gì không? ]

 

[Đào hố đi, nổi da gà lên cả rồi...được rồi, tôi đã tìm thấy nó. ]

 

Ai đó đã đăng một mẩu giấy bên dưới.

 

Trên mảnh giấy đó có viết một đoạn chữ, viết bằng bút mực, nét chữ nằm ngang, gầy gò xương xẩu:

 

[…

 

Khi vụ tàn sát đầu tiên

 

Với giai điệu ngọt ngào của anh

 

Cùng với những lời nói dối ma mãnh và còn những nụ hôn

 

Chúng ta a ôm nhau trong đống đổ nát

 

Làm cho vùng đất cằn cỗi, hoang vu như nở rộ hoa hồng

 

Ốc đảo mọc lên từ đất cháy

 

...

 

Tình yêu rực cháy từ biển lửa

 

Mái tóc đen bóng bóp chết cái ác

 

Váy đen như đang dẫn lối tội phạm

 

Niềm khao khát như một vùng đất hoang dã cuồng nhiệt

 

Anh quỳ xuống

 

Run rẩy, hôn lên, hôn lên nơi hoang dã, cằn cỗi đã sinh ra hoa hồng

 

Con chim sơn ca đẫm máu đang hót

 

Hoặc chết vào buổi bình minh của tình yêu

 

...

 

]

 

Toàn bộ đoạn văn giống như một bài thơ hoặc lời bài hát được sao chép từ đâu đó. Nhưng điều thu hút sự chú ý của mọi người là một bức tranh được vẽ bằng bút ở góc tờ giấy.

 

Mái tóc đen và chiếc váy đen với một bông hoa hồng nở trên váy.

 

Không có nét mặt cụ thể mà chỉ vài nét chấm phá, vẽ thấm đẫm cảm xúc của người họa sĩ.

 

Và ban đầu khi mảnh giấy này bị lộ ra, nó chắc chắn là ở Thanh Bắc, người ta đồn thổi với nhau rằng khi Lục Dã học tiết văn học lịch sử phương Tây đã vô tình làm rơi ra khỏi một cuốn sách, người nhặt được nó sau đó đã đăng nó lên trang diễn đàn của trường , và sau đó từ trong trường mà lan truyền lên tận cộng động mạng

 

Sau này mọi người mới biết:

 

Nam diễn viên Lục Dã đã có một bạch nguyệt quang luôn cất giấu trong tim.

 

Đối với bạch nguyệt quang này, người đàn ông luôn có tiếng là lười biếng trong mọi việc ngoài quay phim đã thực sự sao chép một bài thơ và bí mật vẽ một bức tranh.

 

Ánh mắt Tô Diệp Tinh rơi vào tờ giấy.

 

Cô biết rằng đây không phải là một bài thơ được sao chép mà Lục Dã viết ra.

 

Lục Dã có khả năng viết lời bài hát, và bài hát đầu tiên cô cho ra mắt, lời bài hát cũng là do Lục Dã sáng tác cho cô.

 

Và bài hát này có lẽ cũng là do Lục Dã sáng tác.

 

Khi mảnh giấy này xuất hiện, cô đã chia tay với Lục Dã, nhưng vì điều này, cô đã đặc biệt kéo anh ấy ra khỏi danh sách chặn và mắng mỏ anh một cách nặng nề.

 

Mắng anh đang ăn trong nồi, lòng thì tơ tưởng đến cái chén.

 

Lục Dã đại khái là có chút cắn rứt lương tâm, nhưng là không có trả lời, Tô Diệp Tinh tùy ý chửi cho đã xong, liền cúp máy, lại đẩy anh vào danh sách đen.

 

Nhưng mà…

 

Tần Lộ Lệ là bạch nguyệt quang của Lục Dã?

 

Tại sao cô lại không tin vậy.

 

Tô Diệp Tinh thu hồi sự chú ý của cô.

 

Nhưng lại phát hiện ra về cơ bản công chúng đã tin vào điều đó.

 

Các bình luận sau đó đã vượt khỏi tầm kiểm soát, và thế vậy mà còn lôi cả cô vào

 

Người hâm mộ của cô vẫn đang tranh cãi với người hâm mộ của Tần Lộ Lệ ở tầng dưới.

 

[Cho nên là Đại Lệ của chúng tôi thật sự là bạch nguyệt quang của ảnh đế sao? Quả nhiên là mây tầng nào ắt phải gặp gió tầng đó, không giống như ai kia ]

 

[Cũng chả trách sao ảnh đế ngay cả tham gia tuyên truyền cũng không làm mà lại chạy đi xuất hiện trên chương trình yêu đương, hóa ra là vì muốn được ở bên cạnh bạch nguyệt quang của mình đây mà. ]

 

[Mọi thứ phải nghe theo lời thông báo chính thức của studio Lục Dã thôi, từ chối nghe các bài đăng hoặc lời nhận định của ai đó. ]

 

[Từ chối cặp đôi mẹ con nhé. ]

 

[Pfft, trên lầu độc quá. ]

 

【 Tần Lộ Lệ cái mặt to như cái chậu, thế bây giờ tôi mặc bộ đồ đen không cài hoa hồng đi tới, chẳng lẽ cũng muốn nói tôi đây là Bạch Nguyệt Quang của ảnh đế sao? Bình thường không đi mà soi gương hả? ]

 

[ hừmmm, nếu mà muốn luận về vấn đề xứng đôi, trong giới giải trí người có khuôn mặt xứng đôi vừa lứa với ảnh đế, chỉ có mỗi Tô Diệp Tinh á? ]

 

[Mọi người nói thử xem liệu có khả năng, Tô Diệp Tinh là Bạch nguyệt quang không nhỉ? ]

 

【 Fan hâm mộ ngửi mông không, ai mà chẳng biết cô chủ mấy người với ảnh đế chẳng ưa gì nhau, hễ nhìn thấy nhau là mặt mày đanh lại. Cái bánh lớn hời béo bở này dù cho có rơi vào mẹ Tần cũng chẳng thể rơi vào Tinh của các người.]

 

Ngay khi mọi người đang tranh cãi, Tần Lộ Lệ đã lên mạng và đăng Weibo.

 

Tần Lộ Lệ lại nổ lực hùa theo V: [Cảm ơn sự gặp gỡ giữa anh và em. ]//@《Chúng ta ở bên nhau》V, và share lại một blog quảng cáo vừa được nhóm chương trình phát hành với tốc độ chóng mặt.

 

Lần này, Internet đột nhiên bùng nổ.

 

[Chính thức rồi! Chính thức rồi! Đại Lệ của gia đình chúng ta thực sự đã cạnh tranh được rồi. ]

 

[Chết tiệt...yêu thật sao? Bạch Nguyệt Quang của ảnh đế đó....]

 

*Đạp đạp: ý đá xéo Tần Lộ Lệ chỉ thích đạp lên người ta để cọ nhiệt.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.