Yêu Lại Người Yêu Cũ Là Đỉnh Lưu

Chương 17: Chương 17:




Đoạn video sau đã phát xong, người phụ nữ đóng vai trò biến tập đã đánh dấu nó như sau: [Vẫn chưa kết thúc còn tiếp. . .]

 

Bàn tay của Tô Diệp Tinh dừng lại một chút trên màn hình điện thoại rồi mới bấm tắt, khi đóng lại Tô Diệp Tinh vẫn còn đang suy nghĩ về tấm ảnh mặt mày đanh lại huyền thoại của cô và Lục Dã lan truyền khắp cả giới giải trí. Bây giờ đặt nó ở đây . . . cảm giác bị cắt ra rất đặc biệt.

 

Đổi cách photoshop và video, thế vậy mà mặt mày đanh lại cũng có thể \trở thành một quan niệm nghệ thuật.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Một đóa hoa lài xinh đẹp: [Để tớ nói cho cậu biết xem xong cái này tớ đã khóc luôn đấy ! Giờ thì mọi người đều đang chờ đợi clip cắt chỉnh sửa của người phụ nữ này đó ! Tớtin rằng, cô ấy sẽ cho tớ một mảnh trời cỏ và sao ! ]

 

Tô Diệp Tinh: . . .

 

Tô Tô: [Tớ có một câu hỏi. ]

 

Cô chậm rãi đánh chữ.

 

Một đóa hoa lài xinh đẹp: [Câu hỏi gì ? ]

 

Tô Tô: [Tớ không hiểu, cậu đã có một người bạn là đại minh tinh như tớ đây rồi . . .]

 

Cô dừng một chút, sau đó lại gửi một tin nhắn khác: [ Tại sao còn đi tin vào những thứ như vậy thế nhỉ ? ]

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Một đóa hoa lài xinh đẹp: [! ! ! ]

 

Một đóa hoa lài xinh đẹp: [Cậu thì biết cái rắm gì chứ, hiện thực cuộc sống quá chua chát, nam nhân cũng quá tầm thường, cho nên mới đi cần này một chút kẹo đường này. ]

 

Tô Tô: [Ha ha. ]

 

Nhưng nói đến thì, ngay cả khi cô chia tay với Lục Dã rồi đi chẳng nữa, cô cũng sẽ cảm thấy hổ thẹn nếu nói anh quá bình thường. 

 

Dù sao trước khi chia tay, người này đã không bình thường chút nào.

 

Một bông hoa lài xinh đẹp: [Ha cái gì mà ha. ]

 

Tô Tô: [Nếu trước đây tớ biết cậu là loại phúc đức này. . .]

 

Một đóa hoa lài xinh đẹp: [Sao nào ? Thấy hối hận hả ? Muộn rồi ! Đại minh tinh, ngày mai quay phát sóng thật tốt nhé, cố lên nhé! Tôi đã nói với người ba tầm thường của tớ rồi, ra lệnh cho toàn công ty vào ngày mai nhất định phải bỏ phiếu cho Tô Diệp Tinh và Lục Dã. ]

 

Trình Mạt cũng là phú nhị đại, từ nhỏ chưa bao giờ thiếu tiền. 

 

Chỉ là ba lại là một ví dụ điển hình của việc có tiền liền trở nên tồi tệ, nhưng điều này không phải là hiếm trong giới hào môn bọn họ.

 

Tô Diệp Tinh không quan tâm đến những vấn đề riêng tư của gia đình người bạn thân này của cô.

 

Chỉ hỏi: [Bầu cái gì ?]

 

Một đóa hoa lài xinh đẹp: [Cậu không biết cơ á? ]

 

Cô ấy đã gửi cho cô xem một liên kết: [Cái này này. ]

 

Tô Diệp Tinh lúc này mới phát hiện, tổ chương trình phát động một cuộc bình chọn, cái này mệnh danh là: cùng khán giả tăng tương tác, tùy chỉnh CP yêu thích của mình——

 

Bình chọn diễn ra hàng ngày, buổi trưa ngày hôm sau sẽ kiểm phiếu, nam nữ chính có số phiếu cao nhất thì buổi tối hôm đó sẽ dùng bữa tối cùng nhau.

 

Tô Diệp Tinh: . . .

 

Thiếu đức hạnh.

 

Cô xem Weibo chính thức của tổ chương trình, cp có nhiều bình chọn nhất——

 

Bên nam không có gì ngạc nhiên, đúng vậy, là Lục Dã.

 

Bên này người đang đứng đầu tạm thời là cô.

 

Tuy nhiên, số phiếu bầu của cô và Tần Lộ Lệ đang có sự chênh lệch rất nhỏ.

 

Trình Mạt dường như cũng đã phát hiện ra điều đó, thế là liền gửi một tràng những từ ngữ vô cùng mất thuần phong mỹ tục.

 

Qua một lúc cô lại gửi thêm một tin nhắn:

 

[MÁ ! Mẹ Tần nhất định chơi bẩn rồi ! ]

 

[Vừa rồi còn đang xếp ở phía sau, làm sao mà đột nhiên phi thẳng lên trên hả ? Không được, tớ phải báo cáo ! ]

 

Tô Diệp Tinh: ...

 

Tại sao bạn thân của cô ngày càng giống như bị hoang tưởng vậy, thậm chí còn biết viết báo cáo lên nữa.

 

Tô Tô: [ Cái này không tốt lắm, nhường cho cô ta đi, tớ không biết nấu ăn. ]

 

Một đóa hoa lài xinh đẹp: [Không! Tớ thề phải sống chết để bảo vệ sự trong trắng của nam thần của tớ ! ]

 

Tô Tô: [. . .]

 

Tô Diệp Tinh nhịn không được nghĩ đến dáng vẻ đó của Lục Dã

 

Có lẽ trinh tiết của anh thì không cần ai phải giữ gìn, nếu Lục Dã nguyện ý, anh có thể biểu hiện đến cực hạn. Tuy nhiên ngược lại, khi mà anh không nguyện ý, sợ rằng chỉ cần nhích lại gần anh cũng chê ô nhiễm bầu không khí.

 

ít nhất . . 

 

Ban đầu khi mà cô theo đuổi anh, anh đã hành động như vậy.

 

Bên kia Trình Mạt lại thêm một tin nhắn qua.

 

[Ngoài ra, tớ cũng đã thế sẽ sống chết để bảo vệ sự trong trắng của bạn trai tương lai của bạn thân nhất của tớ. ]

 

Tô Diệp Tinh bắt đầu gõ chữ, còn chưa kịp gửi đi, bên kia lại truyền đến một tin nhắn: [Đừng liên lạc nữa, tớ đang phải tìm fan CP để làm dữ liệu, không thể để Tần đạp đạp được hời được, tớ phải cố gắng để giành suất cho cậu ăn tối với Lục Dã vào tối mai mới được !]

 

Tô Diệp Tinh: ...

 

Tô Tô: [Tớ cảm ơn cậu nhé, nhưng không cần đâu. ]

 

Tên nha đầu xấu xa rõ ràng là không đọc tin nhắn nữa, một lúc lâu không thấy Trình Mạt trả lời lại.

 

Tô Diệp Tinh quyết định thoát wechat ra rồi đăng nhập vào Weibo.

 

Lần này đăng nhập Weibo, Tô Diệp Tinh mới phát hiện thanh tìm kiếm trên weibo rất nhanh gần như đã bị tổ chương trình xâm chiếm. Nói một cách chính xác thì đã bị Lục Dã xâm chiếm, những từ khóa tìm kiếm có liên quan đến tên anh gần như chiếm hơn một nửa, còn có mấy bài là bị đăng cùng với cô -- - Thậm chí còn có một số CP vô cùng kì quái được ghép cặp cùng từ từ trồi lên hot search.

 

Tô Diệp Tinh thậm chí còn phát hiện ra một số hình ảnh kỳ kỳ quái quái trong tường nhà của cô.

 

Ví dụ, bức ảnh chụp cô mắt đảo liếc qua liếc lại, kèm theo dòng chữ: Đám người ngốc nghếch các người đấy.

 

Đôi mắt trắng dã kia, dựa vào lòng tự tôn của Tô Diệp Tinh, luôn tự cảm thấy là một cô gái xinh đẹp mà đánh giá, thực sự tấm ảnh đó không đẹp chút nào.

 

Hại cho Tô Diệp Tinh chỉ muốn cho nổ tung cái mục hot search này đi cho rồi.

 

Nhưng cuối cùng, cô vẫn không làm gì cả.

 

Chị Lưu có nói gần đây chị ấy muốn cô bớt giở tính giở nết hơn.

 

Làm người ta tức giận thì không tốt chút nào.

 

Còn có cả một nhóm dành cho fan CP, CP cỏ hoang ngôi sao cư nhiên leo lên vị trí số một của danh sách CP.

 

Kể từ bộ phim “Chu hạc sa" công chiếu vào năm năm trước, bộ phim liên quan giữa cô và Lục Dã, cái tên CP này luôn luôn bị rơi ra ngoài top 20. Bây giờ mới có một ngày vậy mà nó đã lọt vào top.

 

Những người hâm mộ cũ trong danh sách CP đều đang bốc thăm kêu gọi ăn mừng năm mới.

 

Sau đó, Tô Diệp Tinh mới phát hiện ra rằng thực sự có rất nhiều người giàu có trong số những người hâm mộ CP,  phần thưởng tổ chức rút thưởng đều là những thương hiệu có giá trị.

 

Trong số đó, cô còn phát hiện ra bóng dáng của Trình Mạt, người tuyên bố tặng nước hoa Dior, son môi Chanel và thậm chí cả những chiếc túi giới hạn của cô cho nhóm fan CP.

 

Chỉ sau một thời gian, Trình Tiểu Mạt đã được một nhóm người hâm mộ CP gọi là Đại Đại.

 

Tô Diệp Tinh: . . .

 

Tô Diệp Tinh vốn định gửi tin nhắn cho cô ấy, để bảo cô ấy bình tĩnh lại, nhưng sau nghĩ lại, cản trở hạnh phúc của người khác là hành vi vô đạo đức nên cô cũng đành thôi.

 

Về phần những thứ khác —

 

Đôi vợ chồng trứng gà.*

 

Cái quái gì vậy trời ?

 

Cứng vương với cứng hậu ?

 

Cái này còn được đi.

 

Thậm chí còn có cái gì mà Cp mẹ con, văn học mẹ và bé . . .

 

Thị hiếu khán giả bây giờ hoang dã quá.

 

Tô Diệp Tinh yên lặng chậm rãi mở ra xem, sau đó yên lặng chậm rãi lui ra ngoài.

 

Duy chỉ có cái đại tiểu thư và người làm lâu năm là nghe cũng hơi thú vị.

 

Tô Diệp Tinh lại phát hiện ra một loạt ảnh chụp màn hình từ buổi phát sóng trực tiếp tại tường nhà của mình, khi nhìn thấy tấm ảnh Lục Dã đang cười rạng rỡ với cô dưới ánh đèn nhiều màu sắc, tay Tô Diệp Tinh hơi động đậy, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà lại bấm lưu tấm ảnh đó về.

 

Đợi đến khi cô phản ứng lại liền luống cuống bấm xóa đi. 

 

Nhất định là do . . . Nụ cười của người này quá mê hoặc.

 

Tô Diệp Tinh thầm nghĩ.

 

Khi Tô Diệp Tinh chuẩn bị rời khỏi Weibo, Weibo lại gửi một cú hích khác.

 

Tô Diệp Tinh phát hiện ra bây giờ nhóm chương trình vậy mà lại đăng một bài đăng trên weibo.

 

"Chúng ta ở bên nhau" V: [Quả trứng nhiều màu sắc của cặp đôi trứng gà đang đến ! ], theo sau là một đường liên kết video.

 

Tô Diệp Tinh nhấp vào, và điều đầu tiên cô nhìn thấy là hình ảnh cô đang há hốc miệng, dựa lưng vào ghế, nhắm mắt ngủ.

 

! ! !

 

Xấu xí dữ vậy.

 

Tay cô hơi run.

 

Nhưng các bình luận gạch đầu dòng ngay lập tức xuất hiện trên Weibo, tất cả đều kiểu như [Ahhhhhhhh Tinh Tinh của chúng ta trông đáng yêu dữ vậy trời ơi.]

 

Xem ra cũng ổn đấy chứ.

 

Sau đó, bàn tay đang định gọi điện cho tổ chương trình của Tô Diệp Tinh mới ngừng lại. 

 

Tiếp tục đọc xuống dưới

 

Người quay phim đang đặt câu hỏi cho Tô Diệp Tinh.

 

"Tô lão sư, ngày đầu tiên cô cảm thấy bản thân có thể lấy được bao nhiêu phiếu bầu ?"

 

Trong video, biểu cảm đang nghiêm tuc suy nghĩ hiện lên trên khuôn mặt cô.

 

Sau một lúc, Tô Diệp Tinh tự tin nói "ba", rồi lại không tình không nguyện đổi thành "hai".

 

Các bình luận hiện lên đều là:

 

[Ha ha ha ha ha ha].

 

[Tinh Tinh chắc hẳn trước khi đến đây đã bị chị Lưu dặn dò một trận rồi . . . Hãy nhìn sự uất ức của đứa trẻ kìa. ]

 

[Nói đi nói lại thì Tinh Tinh của tôi có thể nói với người phỏng vấn Hồng Lĩnh rằng cô ấy chính là girl tự tin xinh đẹp và dễ thương nhất trên thế giới! ]

 

Trong video, trên đầu Tô Diệp Tinh có một dòng chữ:

 

[Tinh lão sư, người không tình không nguyện phải sửa lời nói của mình lại].

 

Trong giây tiếp theo, cảnh quay ngay lập tức cắt đến Lục Dã.

 

Anh trai quay phim cũng hỏi câu hỏi tương tự.

 

"Lục lão sư, anh cảm thấy ngày thứ nhất có thể nhận được bao nhiêu phiếu ?"

 

Đôi mắt sáng màu của Lục Dã phản chiếu ánh sáng bên ngoài máy ảnh, khi được hỏi, động tác trên tay anh dừng lại, anh nhìn màn hình và nói: "Ba phiếu."

 

Một hàng chữ xuất hiện trên đầu: [Lục lão sư, người thực sự đã trả lời câu hỏi một cách thành thật].

 

Khóe miệng Tô Diệp Tinh cong lên.

 

Tổ làm hậu kì của nhóm chương trình này quả thực có chút thú vị, ghi thêm mấy câu bồi cũng rất đúng lúc. 

 

Phải đấy.

 

Lục Dã làm sao mà có thể trả lời câu hỏi một cách trung thực cơ chứ ?

 

Sau đó, đoạn video ngừng cắt cô và một dòng chữ màu hồng lần lượt xuất hiện.

 

[Thế là, nhóm chương trình đã tra tấn linh hồn đến Tô lão sư và Lục lão sư.

 

“Tô lão sư / Lục lão sư, các bạn cảm thấy ai là người có thể sẽ không bỏ phiếu cho mình ?]

 

Lúc này màn hình video đã bị cắt làm đôi, bên trái cô dựa vào sô pha trả lời: [Lục lão sư]. Bên phải là Lục Dã đang mỉm cười trước ống kính: [Ừm, là Tô lão sư đấy.]

 

Một giây sau, hai thanh âm gần như trùng lặp với nhau, đồng thời phát ra: [Lục lão sư. ]

 

[Ừm, Tô lão sư. ]

 

Khung chat: . . .

 

[! ]

 

[Ah hhhhh ai chèo thuyền mà chìm tôi không nói đến.]

 

[Cái này mà còn bảo không dễ chèo à ? ]

 

[Hỏi ngược lại mà cũng trả lời giống y nhau ! Đôi vợ chồng trứng gà này phát sáng luôn ! ]

 

Trong khung chat toàn bộ đều là những fan fp đang phát điên lên.

 

Tô Diệp Tinh thầm nghĩ.

 

Nhóm chương trình.

 

Vẫn là các người biết cách.

 

Chỉ cần tận dụng làn sóng nhiệt tình của CP này để khuấy động chương trình bỏ phiếu, hoàn toàn kết nối được với kết quả bỏ phiếu vào thứ Bảy.

 

Khi khán giả nhìn thấy câu nói của Lục Dã . . .

 

Bỏ đi.

 

Không nghĩ nữa

 

Tô Diệp Tinh ngừng những suy nghĩ hỗn loạn của mình, thoát khỏi Weibo, kiểm tra thời gian còn lại và quyết định đi xuống lấy một chai nước.

 

Tô Diệp Tinh cũng không biết có phải mình đã uống quá nhiều rượu hay không.

 

Ngược lại, có hơi khát nước.

 

Tô Diệp Tinh đẩy cửa đi ra, đi xuống lầu, khi đi ngang qua phòng khách, liền phát hiện những người khác đang ngồi ở trên sô pha tán gẫu, trên bàn còn có trái cây đã cắt sẵn.

 

Máy quay hình trong phòng khách không tắt 24/24.

 

Tô Diệp Tinh nhìn vào camera, Lâm Nghêu vẫy tay với cô: "Tinh Tinh ! Lại đây trò chuyện đi."

 

Tô Diệp Tinh không muốn.

 

Nếu cô còn không đi ngủ sớm, khuôn mặt của cô sẽ bị sưng phù lên.

 

Cô lắc đầu từ chối: "À thôi, mọi người cứ ngồi nói chuyện đi, tôi chỉ xuống lấy chai nước."

 

Vừa nói Tô Diệp Tinh vừa đi lấy nước từ tủ lạnh trong bếp, cố ý đi một vòng để tránh những nơi có camera.

 

Khi lên cầu thang, Tô Diệp Tinh lại gặp Lục Dã ở góc cầu thang.

 

Anh có vẻ như vừa mới tắm xong, mặcchiếc áo thun dài màu xám và quần dài màu xám, đang uể oải bước xuống với đôi dép lông thú dưới chân.

 

Khi mắt anh lướt qua tay cô, anh bất ngờ vươn tay giật lấy ly nước từ tay cô.

 

"Này, cái này là của tôi mà !"

 

Tô Diệp Tinh cảm thấy cực kì tức giận.

 

Lục Dã liếc nhìn cô một cái, không nói gì chỉ vặn nắp chai rồi đổ vào miệng ực ực.

 

Sau khi uống cạn một hơi, Lục Dã lại ném cái chai vào thùng rác ở tầng dưới.

 

"Cảm ơn. Đúng lúc tôi cảm thấy hơi khát nước."

 

Tô Diệp Tinh nổi giận: " Lục Dã !"

 

Âm thanh vang lên hơi lớn.

 

Những người đang ngồi trò chuyện trong phòng khách cúi người nhìn góc cầu thang trong suốt: “Tô lão sư ?”

 

Tô Diệp Tinh mỉm cười, nói một tiếng “Không có gì", sau đó lườm Lục Dã, rồi đi lên lầu với vẻ mặt nghiêm nghị.

 

Cô bị làm cho tức giận đến mức không thèm lấy nước, về đến phòng liền bị ngã nhoài xuống giường.

 

Cái tên Lục Dã chết bầm anh.

 

Cái tật xấu xí này của anh đến giờ vẫn chưa chịu bỏ.

 

Xứng đáng mãi không có bạn gái.

 

Vẫn có người hâm mộ là con gái.

 

Nhưng mà rồi cư để những người hâm mộ là con gái đó thấy tính khí của cái tên cẩu nam này đi, rồi xem ai còn muốn theo anh ta nữa.

 

Trong cơn tức giận, cô nghe thấy có tiếng ai đó đang gõ cửa phòng.

 

"Ai đó ?"

 

"Tôi."

 

Lục Dã lên tiếng.

 

"biến đi."

 

Tô Diệp Tinh đi đến gần cửa, cô hạ nhỏ tông giọng.

 

Anh lại gõ cửa.

 

"Anh có thấy phiền không vậy hả."

 

Tô Diệp Tinh mở cửa, còn chưa kịp nhìn thấy người thì một ly sữa đã được đưa đến trước mặt cô.

 

Bóng dáng Lục Dã một tay đút túi trước mặt: "Nóng đấy."

 

"Chuộc tội."

 

Tô Diệp Tinh cảm thấy hơi sửng sốt một lúc, và đột nhiên có hơi hiểu ý nghĩa hành động vừa rồi của Lục Dã.

 

Lúc trước ở bên nhau, anh luôn không thích cô ăn đá.

 

Bởi vì mỗi khi cô ăn đá lạnh, cô luôn rất dễ bị đau bụng.

 

Vả lại . . .

 

Chỉ còn vài ngày nữa là đến kỳ kinh nguyệt.

 

Chỉ là dù nghĩ như vậy, cô cũng không thể giữ mồm giữ miệng.

 

Cô lườm anh: "Làm sao ?"

 

"Vừa đánh vừa xoa đấy à."

 

“Làm sao có thể ?” Lục Dã mặt không đổi sắc nói: “Tô đại tiểu thư em tính tình như vậy, ai dám đánh em.”

 

Tô Diệp Tinh hừ một tiếng: "Tính khí tôi dù có lớn đến đâu thì làm sao mà bằng được anh ?"

 

Lục Dã đổi tay cầm sữa: "Vậy em có cầm không ?"

 

Tô Diệp Tinh thầm nghĩ, nếu không cầm thì quá phí của giời rồi còn gì.

 

Đưa tay ra, anh đưa cho cô chiếc cốc.

 

Chiếc cốc vừa cầm trên tay, Tô Diệp Tinh liền giật mình.

 

Nhiệt độ vừa phải.

 

Không lạnh cũng không nóng.

 

Đó là nhiệt độ của sữa nóng mà cô thường hay bắt anh phải canh cho cô mỗi khi cô nhõng nhẻo với anh. 

 

Hóa ra là . . .

 

Anh vẫn nhớ.

 

Tô Diệp Tinh nhìn Lục Dã, anh nhướng mày, đôi mắt đẹp trong bóng tối chăm chú nhìn cô.

 

*Vì ở chương trước cả hai anh chị đều nói mình chỉ biết luộc trứng.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.