Yêu Gỉả, Thích Thật: Điện Hạ, Người Thật Là Hư

Chương 114-3: Em phải ngoan




“Ông cảm thấy ai là người làm?” Mặc Tử Hiên nhíu chặt mày, nghĩ mãi không ra, hỏi lão Kim.

“Địa chỉ trụ sở của chúng ta rất bí mật. Ngay cả người địa phương cũng không biêt, Hàn Khoát đột nhiên chết trong thôn, mấu chốt là bị đánh chết, tôi nghi là trụ sở của chúng ta đã bại lộ.” Lão Kim suy đoán.

“Trước đây muốn điêu tra cái gì, không có mệnh lệnh của tôi không được ra khỏi căn cứ, huống hồ Hàn Khoát lại chết ở bên ngoài.” Mặc Tử Hiên càng nghĩ càng không thể tin nổi.

“Kẻ đánh Hàn Khoát là một tay thân thủ phi phàm, nhưng, nếu quả thật kẻ địch biết được trụ sở của chúng ta, vậy thì khó mà bình tĩnh tiếp được, hoặc cũng có thể có người muốn cảnh cáo chúng ta. Điện hạ, tốt nhất nên hoàn thành chuyện trong tầm tay thì hơn” Lão Kim lại phân tích.

“Trụ sở này là một trong những lực lượng vũ trang quan trọng của ta, không thể có chút sơ xuất nào, tôi sẽ lập tức liên lạc với bên Merce, mở một cuộc họp khẩn cấp.” Mặc Tử Hiên không an tâm.

“Điện hạ yên tâm, tổ chức bí mật của chúng ta đã lên đường sang Trung Quốc, có thể sẽ bí mật đối kháng với lực lượng của Lý trí vương” Lão Kim trấn an.

Người bạn chân chính là lúc bạn lơi lỏng sẽ cho bạn một lời khuyên, lúc bạn ngã lòng sẽ đứng ra cổ vũ.

“Chuẩn bị một chút” Mặc Tử Hiên nặng nề nói.

Bất chợt, điện thoại di động của anh đổ chuông, số gọi đến rất lạ.

Mặc Tử Hiên nghi ngờ nghe.

“Ta đã giúp cậu giải quyết mối lo về sau rồi” Đối phương là một người đàn ông đã từng thay đổi giọng.

“Cái gì?” Mặc Tử Hiên đúng lúc phiền não.

“Ngày đó Hàn Khoát ra khỏi căn cứ, ta đã tự tay đánh chết, không cần phải phiền não vì việc này.” Người đàn ông kia nói tiếp.

“Cái gì? Ông là ai?” Mặc Tử Hiên kinh ngạc hỏi, thần kinh bị treo ngược cả lên.

“Một người âm thầm giúp cậu, để cậu có thể lên ngôi có thể bỏ ra tất cả, thậm chí là sinh mạng.” Người kia nói xong, cúp điện thoại.

Mặc Tử Hiên nhíu mày, suy ngẫm…

“Sao thế?” Lão Kim hỏi.

“Hỏi lại Merce xem, ngày đó có phải Hàn Khoát một mình ra khỏi căn cứ không, gần đây hắn có điều gì khác thường không?” Mặc Tử Hiên nhíu mày nói tiếp “Còn nữa, gọi Merce phái người quan sát, trong thôn có xuất hiện ai kỳ quái không?”

“Dạ, tôi đi làm ngay” Lão Kim đang định quay đi.

“Còn nữa…”

Lão Kim lại quay lại, cung kính chờ nghe Mặc Tử Hiên ra lệnh.

“Chuyện giải quyết xong, tôi muốn ăn cơm với Diệp Hân Đồng, cũng có thể cùng trở về với cô ấy, hãy sắp xếp gầnnhư ngày sinh nhật của cô ấy”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.