Yêu Đương Không Bằng Nuôi Cún

Chương 15: Chương 15




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Miya

Một tuần sau, chủ của Cát Tường đến tiệm đón Cát Tường đi.

Nhìn đôi tình nhân nhỏ dắt nhau bước vào trong tiệm, trên mặt cô chủ tươi cười, chứng minh họ đã làm lành.

Không biết họ có làm thử đề nghị mà Hứa Nặc nói không, cô cũng không hỏi họ, ít nhất trận phong ba này coi như đã trôi qua.

***

Vừa đến hè là mùa ế khách của tiệm thú cưng.

Nhiều giống chó cần chải lông như Poodle, Bichon Christmas, Schnauzers, v.v… Nhiều chủ nuôi nghĩ rằng việc cạo lông sẽ giúp chó mát hơn, nhưng thực tế không phải vậy.

Đây là đều Hứa Nặc muốn khuyên rất nhiều nhưng đều không được.

Chó cạo lông, việc tắm rửa và làm đẹp cũng nên hạn chế.

Hơn nữa mùa hè nắng nón, trong nhà rất dễ có mùi, người chọn đi mua chó cũng ít đi.

Khi Hứa Nặc đang buồn rầu về việc buôn bán tháng này, trong tiệm xuất hiện một người phụ nữ mặc đồ thời thượng.

Sau khi người phụ nữ bước vào tiệm, cô ta không hứng thú với đồ dùng dành cho thú cưng, mà chỉ bước tới đứng trước mặt Hứa Nặc.

Hứa Nặc nhiệt tình hỏi: “Xin hỏi cô cần gì ạ?”

“Tôi muốn nuôi mèo.” Người phụ nữ nhàn nhạt đáp.

“Cô xem thử quầy triển lãm bên kia đi ạ, có mèo lông ngắn, mèo lam, Xiêm La, còn có con mèo Ragdoll đang được ưa chuộng.” Hứa Nặc đi đến quầy triển lãm, chuẩn bị ôm một con mèo ra, để khách có thể sờ vào nó.

“Chúng đều đã được tiêm vắc-xin phòng bệnh, tháng cũng đủ lớn, rất dễ nuôi.”

Người phụ nữ lại lắc đầu, nói: “Tôi không cần chủng loài này.”

Hứa Nặc vừa nghe, trong lòng thầm nghĩ người này có yêu cầu cao hơn, ngàn lần đừng nói muốn mua loại Linh Miêu*.

Loại mèo này phải vận chuyển từ nước ngoài về, rất khó để liên hệ nhà bán.

(*Linh Miêu Đồng Cỏ: Thuộc dạng mèo hoang dã ở Châu Phi.)

“Vậy xin hỏi cô có thích chủng loài nào không?”

Người phụ nữ xoay người, nhìn bên ngoài tiệm thú cưng.

Hứa Nặc nhìn theo, cô thấy một đứa trẻ đang mặc tây trang, khỏng 6-7 tuổi, dáng vẻ chăm chú nhìn quầy triển lãm qua lớp kính.

“Cậu bé đó là?” Hứa Nặc hỏi.

Người phụ nữ nói: “Thằng bé là con tôi, từ nhỏ nó đã thích mèo, ngày nào cũng nói với tôi nó muốn nuôi mèo, tôi thật sự đã hết cách với nó.”

“Vậy cô kêu thằng bé vào đây chơi đi, đừng đứng ở ngoài làm gì.”

Người phụ nữ ngăn Hứa Nặc mở cửa, cô ấy lắc đầu nói: “Thằng bé dị ứng với lông mèo, bước vào sẽ ho rất nhiều.

Tôi muốn hỏi một chút, chỗ cô có loại mèo không lông nào không? Tôi nhớ hình như tôi có thấy chủng loài này trên mạng.”

Hứa Nặc nghĩ một lúc và nói: “Mèo Sphinx*, được gọi là mèo Canada không lông.”

(*Mèo Sphinx không lông.)

Người phụ nữ gật đầu, nói: “Đúng vậy, hình như gọi là vậy, tuy hơi xấu nhưng loài mèo đó nhà tôi mới nuôi được.”

Ý của người phụ nữ rất rõ ràng, cô ấy muốn mua một con mèo không lông cho con trai mình.

Nói đến cũng thật khéo, đúng lúc Hứa Nặc có biết một tiệm Miêu Xá chuyên nuôi mèo Sphinx.

Cô lập tức đồng ý, nhận tiền đặt cọc, chờ sau khi con mèo được tiêm vắc-xin thì sẽ liên hệ với người phụ nữ sau.

Người phụ nữ nói mình không có yêu cầu gì cao, chỉ cần con mèo khỏe mạnh, có thể nhanh về nhà là được.

Sau khi tiễn hai mẹ con đi, Hứa Nặc thầm vui mừng.

Đúng là lúc ngủ có người đưa gối, vừa mới buồn rầu về việc buôn bán, đột nhiên lại có một đơn hàng, cũng xem như kiếm được chút tiền.

Tiệm Miêu Xá có giấy chứng nhận, khác với những loài được sinh nở tư nhân, những con mèo mua ở chỗ có giấy tờ sẽ càng khỏe mạnh và giá cả cũng đắt hơn.

Hứa Nặc quen với người phụ trách của tiệm Miêu Xá, Hứa Nặc tự nhận mình có thể mua được giá thấp nhất, nếu bán qua tay thì có thể kiếm được mấy ngàn.

Đáng tiếc suy nghĩ của cô rất tốt, nhưng hiện thực lại tàn khốc.

Người phụ trách Miêu Xá nói cho cô biết, gần đây bận dẫn mèo đi thi đấu, nên năm nay không có kế hoạch sinh sản.

Năm nay không có kế hoạch sinh sản! Điều đó có nghĩa là mèo không thể bán!

Tiền đặt cọc đã nhận, nếu trễ hẹn, Hứa Nặc phải đền gấp đôi tiền đặc cọc cho khách.

Cô rất đau đầu, nhưng dù đau đầu cô cũng không làm việc trái lương tâm mà đến chỗ kia để mua mèo.

Hứa Nặc không nản lòng mà tiếp tục hỏi người quản lý Miêu Xá có nơi nào bán mèo Sphinx không, cô muốn xin số của họ để liên lạc.

Người phụ trách Miêu Xá nói cô ấy có biết một chủ Miêu Xá ở cùng thành phố, nhưng đối phương khá khó tính, không chắc là có chịu bán cho cô không, Hứa Nặc nói mình có thể cố gắng thử.

Sau khi đối phương gửi số điện thoại cho cô, Hứa Nặc vội vàng lưu số, trong lòng sắp xếp lời nói, chờ đối phương bắt máy cô liền nói: “Chào ngài….”

“Không có tiền, không mua sim, không mú phòng, cái gì cũng không mua.” Đầu dây bên nói một tràn với giọng điệu mất kiên nhẫn, nói xong đối phương liền tắt máy.

Hứa Nặc: “…..” Lời định nói cô còn chưa kịp nói ra.

Người hiện đại đều không thích nói qua điện thoại sao? Vậy đổi cách khác xem sao, Hứa Nặc tìm WeChat thông qua số điện thoại, quả nhiên tìm được người phụ trách khác của Miêu Xá.

Cô gửi lời mời kết bạn qua kèm theo ghi chú muốn mua mèo.

Lần này kết bạn xem như thuận lợi, Hứa Nặc tự giới thiệu bản thân trước, cô nói mình được XX Miêu Xá giới thiệu, còn nói những lời nịnh nọt rằng đối phương rất chuyên nghiệp.

Thái độ trong tin nhắn rõ ràng tốt hơn khi nói chuyện điện thoại, Hứa Nặc thấy mình có hy vọng rồi.

Nói vài câu xong, cô liền đi thẳng vào vấn đề chính.

【 Nuông Chiều Thú Cưng: Xin hỏi, mèo trên vòng bạn bè của anh phải mất bao lâu mới sanh vậy? 】

【 AAA Miêu Xá: Gần đây tôi không muốn bán mèo.

【 Nuông Chiều Thú Cưng: Hả? Vậy mấy chú mèo con đó….

【 AAA Miêu Xá: Chỉ bán cho người có duyên.

【 Nuông Chiều Thú Cưng: Tôi! Tôi chính là người có duyên (ảnh biểu cảm giơ tay) 】

【 AAA Miêu Xá: Ha ha.

Khi Hứa Nặc muốn gửi voice thì phát hiện khung chat đã xuất hiện một dấu chấm than màu đỏ.

Cô bị đối phương xóa!!

“Loại người gì vậy chứ!” Cho dù tính tình Hứa Nặc có tốt đến mấy cũng không thể chấp nhận thái độ này của đối phương.

Cô tức giận đến mức phải uống ngụm nước để hạ quả, cô không tin ở thành phố S không còn tiệm Miêu Xá nuôi Sphinx nào nữa.

– Vài tiếng sau –

Hứa Nặc phát hiện, toàn thành phố S thật sự chỉ có tiệm anh ta là bán mèo.

Cô hỏi người cùng ngành, cũng đã tìm đủ nơi bán mèo Sphinx, Hứa Nặc vẫn đánh giá cao mối quan hệ của mình.

Nói đến mối quan hê Hứa Nặc đột nhiên nghĩ đến Du Dĩ Hằng.

Người làm ăn mối quan hệ trên mạng nhất định sẽ rộng hơn cô, không chừng anh còn quen biết!

Thế là Hứa Nặc click vào khung chat với Du Dĩ Hằng.

【 Nuông Chiều Thú Cưng: Hello, có bận không? ( ảnh biểu cảm mỉm cười).

Mười phút sau, Du Dĩ Hằng trả lời tin nhắn.

【 Hằng Tinh: Bận xong rồi, còn cô thì sao? 】

【 Nuông Chiều Thú Cưng: Tôi gặp chút khó khăn.】

Vì thế cô kể chuyện hai mẹ con kia cho Du Dĩ Hằng biết.

Ngoài ra còn lên án việc chủ tiệm mèo Miêu Xá ngạo mạn xóa kết bạn với cô.

【 Nuông Chiều Thú Cưng: Anh hoặc bạn anh có quen biết chủ tiệm Miêu Xá nào không? Chuyên sinh sản mèo không lông ấy, trại mèo quá hỗn tạp cũng không được.

【 Nuông Chiều Thú Cưng: Giúp tôi kết nối với họ, xong việc tôi gửi anh bao lì xì 800 nhé!! (ảnh biểu cảm vui vẻ).

Du Dĩ Hằng định nhắn rằng mình không cần bao lì xì, anh nhất định sẽ giúp Hứa Nặc.

Kết quả, Hứa Nặc đã thu hồi tin và gửi lại tin mới.

Tin nhắn sau biến thành [Giúp tôi kết nối với họ, xong việc tôi gửi anh bao lì xì 600 nhé!! (ảnh biểu cảm vui vẻ)]

Du Dĩ Hằng: “….”

Sao lì xì ngày càng ít đi nhỉ?

***

Du Dĩ Hằng nhớ rõ đàn chị Shirley là người yêu mèo, nếu rảnh rỗi cô ấy sẽ chia sẻ những hình ảnh mèo lên dòng bạn bè.

Sau khi nhớ ra, Du Dĩ Hằng không nói hai lời liền nhắn tin cho Shirley.

【 Hằng Tinh: Chị ở trong nước có quen tiệm mèo Sphynx nào không? Ở thành phố S càng tốt.

Rất nhanh Shirley đã trả lời: 【 Có đấy, cậu hỏi đúng người rồi.

【 Hằng Tinh: Gần đâu chỗ họ có bán mèo không? 】

【 Shirley: Cậu nghĩ thông rồi à? Muốn cùng tôi hít mèo à? 】

【 Hằng Tinh: Tôi hỏi giúp bạn.

Shirley nhõng nhẽo cứ đòi ép Du Dĩ Hằng nói ra người bạn đó là ai, không thì cô ấy sẽ không chịu giúp.

【 Hằng Tinh: Lần trước chị gặp rồi, ở cổng tiểu khu X.

【 Shirley: Ồ? Chính là người đẹp mở tiệm thú cưng đó à! ( ảnh biểu cảm cười đểu) 】

Du Dĩ Hằng nói cho Shirley là một vị khách ở trong tiệm cô muốn mua, con trai của người khách đó bị dị ứng với lông mèo, nhưng lại rất thích nuôi mèo.

【 Shirley: Hơi khó nha, tiệm mèo mà tôi quen, bình thường chỉ bán cho minh tinh thôi.

【 Hằng Tinh: Thêm tiền cũng không được à? 】

【 Shirley: Bọn họ đoan chính, vì để nâng cao danh tiếng cho tiệm mèo, nên họ rất kén khách hàng, có cho tiền họ cũng không chịu bán.

【 Hằng Tinh: Được rồi, tôi đi hỏi người khác thử xem sao.】

【 Shirley: Đừng! Tôi có ý này, nhưng mà! 】

【 Shirley: Nhưng tôi Shirley là người nào chứ, người phụ trách của bọn họ nhất định sẽ nể mặt tôi, mua mèo thôi mà, chuyện nhỏ.

【 Hằng Tinh: Vậy thì nhờ chị đấy, xong việc tôi mời chị đi ăn.

【 Shirley: Ăn thì không cần, cậu rảnh đến chụp cùng tôi tấm ảnh đi! 】

【 Hằng Tinh: … 】

Shirley nói với Du Dĩ Hằng, bạn trai cũ của cô ấy thế mà lại ngoại tình.

Tìm tiểu tam không đẹp bằng cô ấy, cơ thể không ngon như cô ấy, dù đã thành người yêu cũ nhưng Shirley vẫn không nuốt nổi cục tức này.

Cô ấy định để Du Dĩ Hằng giả làm bạn trai mới của mình để chọc tức người yêu cũ bị mù kia.

Dù sao Du Dĩ Hằng với bọn họ không có kết bạn trên Weibo, giả vờ một chút chắc sẽ không bị phát hiện đâu.

***

Sau đó mọi chuyện tiến hành rất thuận lợi.

Ngày đến tiệm Miêu Xá nhận mèo, Hứa Nặc vừa xuống xe liền phát hiện: Đây vậy mà lại là tiệm của AAA Miêu Xá đã xóa Wechat cô.

Cô thầm nghĩ: Vẫn là Du Dĩ Hằng giỏi, có thể thu phục được chủ tiệm Miêu Xá kiêu ngạo này.

Sau khi đưa mèo cho khách và nhận được số tiền cuối, việc đầu tiên Hứa Nặc làm là gửi bao lì xì cho Hứa Nặc.

Hôm nay tâm trạng Hứa Nặc khá tốt, lúc hốt phân mèo cô cũng ngâm nga bài hát.

Thuận lợi hoàn thành giao dịch, tức là hoàn thành tâm nguyện của đứa bé kia, lại kiếm được chút tiền, vẹn cả đôi đường.

Đột nhiên, một tiếng chuông điện thoại lỗi thời vang lên.

Hứa Nặc bắt máy, chưa kịp nói gì thì một giọng phụ nữ gấp gáp nói.

“Là Hứa Nặc à? Dì là dì Lục đây, hình như Du Du bị khó sinh! Nước ối đã vỡ rồi mà tới giờ vẫn chưa sinh, phải làm sao bây giờ!?”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.