Yến Sơn Đình Ngoại

Chương 13: C13: Chương 13




“Đối diện không phải là bệnh viện sao.” Anh ta nhìn chằm chằm người đang bật động cơ xe nói.

Yến Nhụy Tiêu mở điện thoại tìm kiếm bệnh viện gần nhất, miệng không hề khách khí: “Anh muốn tự tìm đường chết đấy à?”

Kanye dựa đầu vào gối hỏi: “Sao cô tìm được chỗ này?”

“Làm sao anh biết được tuần trước tôi làm cái gì, tôi làm sao biết hôm nay anh sẽ làm gì chứ.” Cô khởi động xe đi theo dẫn đường.

Khoang xe thoáng chốc rơi vào tĩnh lặng, Kanye không hỏi nữa. Bệnh viện gần nhất cách chỗ này không xa, người ở đây cũng quen với vết thương do súng nên nhanh chóng đẩy người vào phòng cấp cứu để khâu. Đợi lúc anh ta ra khỏi phòng phẫu thuật thì thuộc hạ đã canh ở cửa rồi. Anh ta nhìn một cái gọi một mình Yến Nhụy Tiêu vào trong.

“Cô Vivian, dù thế nào thì tôi vẫn phải cảm ơn cô.”

“Khách sáo rồi, tôi tới là vì tôi suy nghĩ xong rồi.” Yến Nhụy Tiêu ôm cánh tay ngồi vào ghế cạnh giường bệnh.

Kanye vừa làm phẫu thuật xong nên cũng bớt vẻ âm u và tháo vát đi, lúc ngồi dậy tựa vào gối đầu toát lên phần yếu ớt. Anh ta nhìn cô một lúc rồi lại hỏi: “A Đình thì sao?”

“Tôi không biết, tôi không gặp anh ta một tuần rồi.” Cô thở dài: “Nhưng mà gặp được thì sao chứ? Đây cũng là lý do tôi tới tìm anh cuối cùng, anh ta đang tránh né tôi, tôi không đấu lại anh ta.”

Kanye nghe thấy câu cuối cùng của cô thì phì cười: “Cô là người con gái đầu tiên muốn đấu với A Đình mà tôi nghe nói đấy.”

“Tôi chỉ muốn khiến anh ta ngủ với tôi.” Yến Nhụy Tiêu không lòng vòng với anh ta.

Câu nói thẳng thắn này đã thực sự chọc cười Kanye, anh ta cười một lúc lâu: “Vậy thì đáng lẽ cô nên tới canh ở nhà cậu ta chứ không phải là tới tìm tôi.”

“Kanye, ngoại trừ anh ta, tôi còn phải báo thù thay bố tôi. Anh hiểu rõ đám người các anh hơn tôi, cho dù tôi có ngủ với anh ta thì anh ta cũng không thể nào giải quyết vấn đề cho tôi. Tôi biết chỉ có bán mạng vì các anh mới có thể đổi được cơ hội.” Yến Nhụy Tiêu nhìn thẳng vào cặp mắt đang nhìn cô của anh ta: “So với anh ta, tôi càng cần cơ hội. Nếu đã như thế thì tìm một người cần tôi trở thành người hợp tác, chẳng lẽ không phải là lựa chọn tốt hơn cho tôi sao?”

“Vivian đã kiên định như vậy thì không tò mò muốn biết cô làm gì cho tôi sao?”

“Một công ty thương mại quốc tế cần tôi, anh Kanye chắc là xem thường khả năng chuyên nghiệp của tôi rồi.” Cô chẳng hề kiêng kị gì.

Hai tay Kanye chồng lên nhau đặt ở bụng gật đầu gọi người ngoài cửa vào: “Gary đưa món quà chúng ta đã chuẩn bị từ trước cho cô Vivian đi.” Anh ta lại quay đầu nói với Yến Nhụy Tiêu: “Cô Vivian, cảm ơn ơn cứu mạng của cô và lòng thành tâm hợp tác, tặng cô một nơi ở vừa thoải mái vừa tiện lợi là sự báo đáp nho nhỏ của tôi.”

“Vâng thưa ngài.” Gary làm tư thế mời với Yến Nhụy Tiêu, cô nhanh chóng đi theo.

Tâm trạng của Kanya cực kỳ tốt: “Đúng rồi, có ý nhắc nhở: niềm vui bất ngờ ở sát vách.”

Yến Nhụy Tiêu rời khỏi phòng bệnh theo Gary, trợ lý đặc biệt của Kanye nhanh chóng đi vào đưa điện thoại cho anh ta: “Thưa ngài là ông chủ Louis.”

“Nghe nói con vừa mới sắp xếp cho cô gái kia xong à?”

“Vâng thưa cha, tất cả đều tiến hành theo kế hoạch.” Kanye tựa vào giường uống ngụm nước, cực kỳ nhàn rỗi.

Nhưng Louis lại có chút không đồng tình: “Kanye, đừng buông lỏng cảnh giác chỉ vì cô ta cứu con, rắn độc sẽ không tùy tiện cắn người.”

Anh ta không ngu ngốc, anh ta biết rõ hàm ý của Louis. Nghe được câu này, dù rằng đối phương không ở trước mặt, anh ta cũng không khỏi thẳng lưng lên: “Thưa cha, tài liệu về xuất thân của Vivian chúng con đã từng điều tra rồi, cô ta cần báo thù thay cho bố, lại có ý với A Đình. Chỉ cần chúng con sử dụng hợp lý thì sẽ không xảy ra vấn đề gì. Sau này chỉ cần cô ta bắt đầu công việc của Hằng Sâm, có quan hệ lợi ích thì sẽ càng không cắn chúng con.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.