Mà ngay tại lúc mọi người vì lời nói của Hiên Viên Dật mà bật cười ra tiếng, người theo cách vách trong gian đi ra hung hăng trừng mắt liếc nhìn bọn họ một cái, trong mắt đúng là tràn ngập hận ý.
Ban đầu bọn họ có chút không hiểu tự dưng bị người ta oán hận nhưng khi nhìn thấy trên cửa kia viết Hoàng phẩm cao cấp, bọn họ hiểu được ngay vấn đề. Hiển nhiên lần này bọn họ cười đã làm cho người nọ hiểu nhầm, tính ra Hoàng phẩm nguyên bản đã khiến cho người ta khó mà chịu đựng được, cố tình bắt gặp bọn họ cười vui vẻ mà cảm thấy gai mắt.
Sau đó liền đi đến bên cạnh đồng bạn mà nói chuyện với nhau, trong lúc nói còn nhìn đám người bọn họ, hiển nhiên là ở đó nói chuyện vừa rồi.
Cô Lăng Nguyệt thở dài, không nghĩ tới lại gặp cái hiểu lầm lớn như vậy, bất quá cũng là lười giải thích, đối phương lại chưa từng cùng bọn họ nói cái gì, cứ như vậy mà chạy đến giải thích hiển nhiên không thể nghi ngờ có chút giấu đầu lòi đuôi.
Không bao lâu thì Nguyễn Ngọc Hành cũng đi ra, cấp bậc của hắn dĩ nhiên là Huyền phẩm cao cấp, còn cao hơn Hiên Viên Dật một ít, làm cho mọi người có chút kinh ngạc, bất quá càng nhiều chính là vui mừng, dù sao bọn họ hiện tại cũng là một đội, thực lực của một người mạnh chính là đại biểu cho thực lực của bọn họ mạnh.
Lúc đi ra trên mặt Nguyễn Ngọc Hành cũng là một chút ý cười ngây ngô, không riêng gì đám Cô Lăng Nguyệt, liền ngay cả người xung quanh vây xem nhìn thấy hắn một cái tiểu bạch kiểm như vậy mà có thể đạt đến Huyền phẩm cao cấp đúng là có chút kinh ngạc, Huyền phẩm cao cấp đã muốn là trình độ cực kỳ không tồi, kém một chút là có thể tiến vào Địa phẩm.
Mắt thấy Hiên Viên Dật hiện lên tia ảm đạm, Cô Lăng Nguyệt bèn mở miệng an ủi nói thí nghiệm cấp bậc này cũng không thể đại biểu cho thực lực của bọn họ, chính là thí nghiệm kiểm tra tốc độ của bọn họ mà thôi.
Hiên Viên Dật cười cười trong lòng cũng hiểu rõ lời của Cô Lăng Nguyệt không sai.
Những thứ khác cũng không đo lường, Cô Lăng Nguyệt có chút khó hiểu nhưng nhờ lời của Phụng Linh liền rõ, Thiên Huyền chiến trường yêu thú tung hoành, tốc độ phản ứng nhanh có thể làm cho sinh mệnh của bọn họ có một phần đảm bảo. Cho nên đo lường thứ này là chuyện hiển nhiên.
Kế tiếp là Cao Chí Thanh đi vào, ngay tại lúc hắn đi vào, trong phòng cách vách cũng có một người đi ra, trên người hắn cũng không có cái gì hấp dẫn tầm mắt người khác, nhưng tầm mắt của mọi người đều ngưng tụ ở trên người hắn, đơn giản là bởi vì trên cửa kia ghi ra biểu hiện là bốn chữ Địa phẩm trung cấp !
Có thể đạt tới Địa phẩm vốn là cực kỳ ít người, đừng có nói là Địa phẩm trung cấp! Sắc mặt mọi người đều khẽ biến, mà Cô Lăng Nguyệt và Mộ Chỉ Ly cũng là bất đắc dĩ phát hiện người đạt Hoàng phẩm cao cấp trước lại cùng người đạt Địa phẩm trung cấp này đến từ cùng một nước, nhất là khi người đạt Hoàng phẩm cao cấp kia nhìn về phía họ bằng ánh mắt cười nhạo, xem ra sự tình có chút không ổn.
Quả nhiên, ngay sau đó người nọ trào phúng cười lên: "Cười ta? Ta còn nghĩ năng lực mạnh đến đâu, bất quá cũng chỉ là Huyền phẩm thôi! Có bản lĩnh cũng đưa cái Địa phẩm đi ra cho ta nhìn xem a?"
Vẻ mặt Hồ Thụy Đào cũng đúng mà thôi, mà phía sau hắn mấy người cũng mang vẻ mặt khinh thường nhìn đám người Cô Lăng Nguyệt, tuy rằng Hồ Thụy Đào gần là Hoàng phẩm cao cấp cũng làm cho họ cảm thấy có chút bất đắc dĩ, nhưng là lúc đối mặt với những người khác bọn họ chính là một đội.
Nguyên bản tạo ra chút chút hiểu lầm đối với Hồ Thụy Đào cho nên bọn họ có chút xin lỗi, mặc dù không phải cười nhạo hắn gì cho cam thế nhưng làm cho người ta hiểu lầm cũng là không tốt, nhưng hiện tại nhìn thấy bộ dáng hiện tại của bọn họ, chút xin lỗi cũng là tan biến trong nháy mắt.
Mấy người Cao Chính Thanh sắc mặt rất là khó coi, chỉ có Nguyễn Ngọc Hành trừ bỏ sắc mặt khó coi ở ngoài còn có một tia nghi hoặc, nhỏ giọng hỏi Hiên Viên Dật bên cạnh xem là đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì., vừa rồi lúc phát sinh xung đột là hắn đang đi thí nghiệm, vậy nên không biết chuyện gì đã xảy ra.
Nghe được Hồ Thụy Đào trào phúng, Mộ Chỉ Ly đương nhiên lạnh nhạt nói: "Dù sao so với Hoàng phẩm mạnh hơn là được"
"Ngươi!" Bị Mộ Chỉ Ly nói như vậy, Hồ Thụy Đào cũng là sắc mặt âm trầm: "Ngươi còn chưa kiểm tra, có tư cách gì mà nói? Hơn nữa so với đội ta mà nói, các ngươi căn bản không coi là cái gì!"
"Đó là thực lực của bằng hữu ngươi, cũng không phải thực lực của ngươi. Bằng hữu của ngươi còn chưa từng nói cái gì, ngươi nhưng thật ra mượn cáo oai hùm thật sự là thú vị nha!". Hiên Viên Dật lạnh lùng không nhanh không chậm nói ra những lời này, lực sát thương rất mạnh, trực tiếp đem người nọ nói cho không nói được cái gì.
Bị Hiên Viên Dật nói đến, tên kia Hoàng Húc Lỗi Địa phẩm trung cấp nghĩ muốn nói cũng không nói được lời nào, lúc này đương nhiên hắn muốn giúp người nhà, huống hồ lúc trước bọn họ cười nhạo Hồ Thụy Đào một chút cũng là chưa từng cho bọn họ tý mặt mũi.
"Bọn ta xem thường các ngươi không ai có thể đạt đến Địa phẩm thì như thế nào?" Hoàng Húc Lỗi do dự nửa ngày cũng nói ra một câu như vậy, thái độ kiêu ngạo khiến cho cả nhóm người bọn họ không ai thích nổi.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày định nói gì thì Hồ Thụy Đào cũng bèn nói tiếp: "Có bản lĩnh các ngươi cũng đưa ra một người có thể đạt đến Địa phẩm trung cấp đi a!"
Lời này của Hồ Thủy Đào rõ ràng là gây khó dễ, trên mặt Mộ Chỉ Ly lông mày nhăn lại càng ngày càng gấp, bởi vì xung quanh bọn họ người vây quanh càng ngày càng nhiều, không ít người nhận ra nàng sắc mặt lại vô cùng kỳ quái.
Cái đáng nói là ở đây náo ra mâu thuẫn thì không ít người, chính là trong thời gian ngắn ngủi mà tại đây náo ra hai lần mâu thuẫn thì đúng là hiếm thấy, lại là nữ tử, hơn nữa khoảng cách trước sau vô cùng ngắn ngủi.
Cái này muốn cho mọi người không nhớ kỹ là không được, có một ít người gặp được sự tình đã trải qua, biết lần trước đều không phải là Mộ Chỉ Ly tìm việc, bất quá nhiều người là nghe nói, trong lòng không tự giác cho rằng Mộ Chỉ Ly là loại người thích tìm phiền toái khiến cho đồng đội phải thay mặt nàng ta đứng ra giải quyết.
Đối với việc này, Mộ Chỉ Ly cũng là không muốn giải thích, người bên ngoài nghĩ nàng như thế nào với nàng không quan hệ, nếu có thể nàng cũng không muốn gây chú ý như vậy chẳng qua đã bị người ta tìm tới cửa mà không phản kháng, tuyệt không phải phong cách của nàng.
"Nếu là bên trong chúng ta có người đạt tới được, vậy phải như thế nào?" Mộ Chỉ Ly hỏi ngược lại.
Nghe Mộ Chỉ Ly hỏi vậy, Hồ Thụy Đào cùng Hoàng Húc Lỗi đều im lặng, ngẫm lại cũng chưa biết phải làm thế nào, nếu là không có tiền đặt cược, bọn họ làm gì cùng nhóm người này đánh đố?
"Nếu là trong các ngươi có ai có thể đủ đạt tới, chúng ta liền đem yêu tinh này cho các ngươi!" Hiển nhiên, Hoàng Húc Lỗi ở trong đoàn bọn họ là lời nói có trọng lượng, lập tức xuất ra một túi to yêu tinh, ước chừng có năm mươi mai, hơn nữa tất cả đều là trung cấp yêu tinh, có thể xem là tốt vô cùng.
Đám Hiên Viên Dật nhìn thấy yêu tinh kia cũng là hít một hơi dài, yêu tinh nhiều như vậy sợ là tất cả bọn hắn gộp lại, liền ngay cả bọn họ cũng không có nhiều như vậy. Nếu là đạt được từng đó đối với bọn họ tự nhiên là cực kỳ hữu ích, chỉ là bọn họ cũng không có tin tưởng thật sự sẽ đạt đến địa phẩm trung cấp.
Mộ Chỉ Ly nhìn thấy thần sắc của bọn họ cũng là đoán được ý tưởng của bọn họ, lập tức gật đầu nói: "Được".
"Nếu các ngươi không đạt đến được thì nên như thế nào?"
Mắt thấy Mộ Chỉ Ly không chút do dự lấy ra trăm mai yêu tinh, cấp bậc tuy thấp nhưng số lượng bù lại.
Cô Lăng Nguyệt cũng nhịn không được góp vui, móc ra hơn hai mươi mai yêu tinh cấp cao: " Dù sao cũng liên quan đến danh dự của cả đội, đương nhiên phải đặt cược lớn một chút!"
Vốn dĩ tiền đặt cược của đôi bên đã gây hấp dẫn không ít người, giờ lại tăng thêm 20 mai tinh cấp cao làm cho mọi người lóa mắt, dù sao yêu tinh cấp cao chỉ có ở buổi đấu giá may ra mới có, giá của chúng cũng trên trời a!
Mọi người nhìn Cô Lăng Nguyệt một hơi cược lớn như vậy, âm thầm nghĩ cô nương này quả là phá gia chi nữ.
Lại nói đôi lời về yêu tinh ngoài việc sử dụng cho truyền tống trần ra nó còn có công dụng rất lớn, một khi bước vào Cực Thành Cảnh thì có thể thông qua hấp thu năng lượng của yêu tinh để tăng lên thực lực cho bản thân, yêu tinh vốn là năng lượng mà yêu thú tu luyện mới có được, bản chất cũng giống nhau đều là thiên lực, có điều do nồng nặc thiên lực cho nên đẩy nhanh tốc độ tu luyện.
Hồ Thụy Đào nhìn vào hai đống núi nhỏ yêu tinh trong mắt hiện lên vẻ thèm thuồng, ngay cả Hoàng Húc Lỗi kia cũng không ngoại lệ, nếu thắng cược hắn liền có được yêu tinh cấp cao với số lượng lớn như vậy, cho nên làm sao có thể giữ được bình tĩnh.
" Các ngươi không được nuốt lời a!" Hồ Thụy Đào nuốt nước miếng một cái rồi nói, ở hắn xem ra, số tiền đặt cược này chắc chắn về tay bọn hắn rồi, khả năng đối phương có thể chiến thắng thực sự là quá nhỏ.
Mộ Chỉ Ly gật đầu: "Điều này là đương nhiên." Dù sao bọn họ cũng không thua mà.
" Tiền đặt cược ít nhất cũng phải tương đương, cho nên bên phía các ngươi nên moi hết toàn bộ yêu tinh ra mới được!"Cô Lăng Nguyệt bổ sung.
Lời này của Cô Lăng Nguyệt vô cùng có lý cho nên mọi người đều đứng về phía nàng mà hối đám người Hồ Thụy Đào mang toàn bộ yêu tinh ra đánh cược. Bởi vì tin chắc mình sẽ thắng cho nên Hoàng Húc Lỗi ra hiệu cho những người khác lấy yêu tinh ra.
Hiên Viên Dật và Nguyễn Ngọc Hành thì tỏ ra lo lắng, chỉ có trời mới biết trong lòng hai người họ không ngừng cười nhìn đám người Hồ Thụy Đào thành thật lấy toàn bộ gia sản ra.
Vụ cá cược này bọn họ thắng chắc!
Tiền đánh cược vừa mới quyết định được vài phút, Cao Chí Thanh bắt đầu từ trong phòng đi ra, liếc mắt một cái liền thấy một đống yêu tinh được xếp thành núi nhỏ, lại nhìn thấy Mộ Chỉ Ly và Cô Lăng Nguyệt đứng đối diện với Hồ Thụy Đào, nhất thời liền biết được đại khái sự tình, chuyện Hồ Thụy Đào phía trước ghi hận bọn họ chính hắn đương nhiên hiểu rõ đầu đuôi.
Nhưng mà tầm mắt mọi người đều ngưng tụ ở trên cửa kia, bốn chữ to rõ ràng đập vào mi mắt bọn họ-Địa phẩm sơ cấp.
Đối với kết quả này đám người Hoàng Húc Lỗi đồng thời thở phào nhẹ nhõm, trên mặt nụ cười đắc ý càng ngày càng sâu, còn lại hai nữ tử yếu đuối làm sao có thể đạt tới Địa phẩm trung cấp cơ chứ?
Trong số những người đến xem, có vài người đã biết rõ thực lực của Cô Lăng Nguyệt cho nên trong lòng âm thầm cười nhạo đám người Hoàng Húc Lỗi: Cười đi, cười càng sảng khoái chút nữa té càng đau.
"Chậc chậc, lại một người nữa bị đánh bại". Hồ Thụy Đào tức thời giễu cợt.
"Thắng bại còn chưa rõ, bây giờ đắc ý còn không phải là quá sớm đi". Đối với người bên ngoài trào phúng, sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn duy trì vẻ lạnh nhạt.
Thái độ này của Mộ Chỉ Ly khiến Hồ Thụy Đào bồn chồn trong lòng, sự việc đã phát triển đến như thế này, vì cái gì mà nàng ta còn có thể thờ ơ như vậy.
Liếc về Hoàng Húc Lỗi trao đổi một ánh mắt, hai người đối với biểu hiện của Mộ Chỉ Ly đều có chút kinh ngạc, bất quá nhìn thấy thực lực của Mộ Chỉ Ly chỉ là Lăng Thiên Cảnh trung cấp thì phần lo lắng này không còn, dù sao hai người Lăng Thiên Cảnh cao cấp cũng không thể đạt tới, chẳng lẽ một cái Lăng Thiên Cảnh trung cấp như nàng lại có thể làm được sao? Nói ra cũng không có ai tin.
Về phần Cô Lăng Nguyệt bởi vì bề ngoài quá mức vô hại cho nên một lần nữa bị xem nhẹ, đối với tình huống này nàng rất vui vẻ là đằng khác. Nàng quay sang nhìn Mộ Chỉ Ly hỏi: " Ai trước đây?"
" Ta." Nói xong liền trực tiếp đi vào trong phòng, Mộ Chỉ Ly tự hỏi thứ bên trong có bao nhiêu lợi hại.
Mà bên ngoài Hồ Thụy Đạo nhìn bộ dạng xinh đẹp không hiểu sự đời của Cô Lăng Nguyệt, ác y cười nhạo nói: " Vụ cá cược này các ngươi thua chắc rồi, mắt thấy ngươi tuổi nhỏ ta tốt bụng khuyên ngươi trực tiếp nhận thua đi dù sao kết quả chỉ có một thôi!"
" Quả thật kết quả chỉ có một! Cho nên Hồ công tử không cần nóng vội a!" Cô Lăng Nguyệt cười đáp.
Thấy Cô Lăng Nguyệt điếc không sợ súng, Hồ Thụy Đào hừ lạnh một tiếng; "Hừ, vậy ta đây chậm rãi xem các ngươi thua một cách khó coi!"
Cô Lăng Nguyệt cũng không thèm để ý đến Hồ Thụy Đào ngu ngốc đó, quay đầu lại nhìn căn phòng Mộ Chỉ Ly đi vào.
Vụ cá cược hấp dẫn như vậy thu hút rất nhiều người nhưng trừ bỏ ngẫu nhiên còn có mấy người đang nhỏ giọng thảo luận chuyện này ở ngoài, xem như yên tĩnh.
Thời gian cứ thế yên lặng trôi qua, mọi người dần dần cũng cảm giác lần này Mộ Chỉ Ly đi vào có chút không thích hợp, hiển nhiên thời gian nàng ta trụ trong đó dài hơn mấy người trước không ít, sắc mặt Hoàng Húc Lỗi hơi hơi biến hóa, người bên ngoài có lẽ không rõ ràng lắm về chuyện này, nhưng hắn thì rất rõ ràng, thời gian ở bên trong càng dài đại biểu cho cấp bậc của hắn càng cao.
Trong lúc mọi người đang phán đoán biểu hiện cấp bậc của người này, Hồ Thụy Đào cũng có chút chột dạ, nhìn thấy nhiều yêu tinh như vậy, nếu lần này thật sự thua, bọn họ cũng có tổn thất thật lớn, hơn nữa chuyện này đúng là hắn gây ra, sợ là ở địa vị trong thành bọn họ giảm xuống thật lớn, hơn nữa lại ở trước mắt mọi người mất thể diện, nghĩ đến hậu quả như vậy, hắn cũng nhịn không được rùng mình một cái.
Đám Hiên Viên Dật nhìn sắc mặt bọn họ càng khó coi trong lòng càng thoải mái, trong lúc chờ đợi kết quả của Mộ Chỉ Ly đám Hiên Viên Dật cũng hỏi Cao Chính Thanh làm cách nào có thể kiên trì ở bên trong lâu như vậy, tất cả bọn họ đều đã thử qua rồi, càng về sau khó khăn càng tăng lên bao nhiêu lần, bọn họ ai cũng không thể nghĩ đến Cao Chính Thanh có thể đạt tới Địa phẩm.
Nghe vậy, Cao Chí Thanh thành thật nói ra nguyên nhân, bất quá nguyên nhân này ngoại trừ Cô Lăng Nguyệt vui vẻ cười nói quả nhiên là tác phong của Cao Chính Thanh thì hai người còn lại đều trợn mắt nhìn về Cao Chính Thanh như đang nhìn yêu quái.
Thậm chí Nguyễn Ngọc Hành cũng không nhịn được mà nói một câu: "Yêu nghiệt nha!"
Nguyễn Ngọc Hành nói ra lời này cũng bởi vì người khác chỉ có thể dùng tốc độ tránh né còn Cao Chí Thanh lại dùng phương pháp thô bạo dùng nắm đấm của mình cùng những công kích mấy thứ đối kháng bên trong , chẳng qua theo thời gian lực đạo công kích càng ngày càng tăng cho nên hắn đành dừng bước.
Đối với phương thức này có lẽ cũng chỉ có Cao Chí Thanh làm được, bởi khí lực như vậy người bình thường đúng là không thể chống đỡ được.
Thời gian lại tiếp tục trôi, mọi người vẫn chưa nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đi ra ngoài. Đám người Hoàng Húc Lỗi cảm thấy tình hình như thế này đã vượt quá dự đoán của bọn họ, cứ như vậy Mộ Chỉ Ly sẽ đạt đến Địa phẩmđiều này làm cho bọn họ ngổn ngang trăm mối nhưng vẫn không giải thích được.
Mà đám người Hiên Viên Dật cũng khó mà tin được, dù bọn họ từng chứng kiến Mộ Chỉ Ly tu vi yếu hơn một đoạn mà có thể thắng được Sở Vân, đối với nàng cũng đạt không ít hy vọng, chẳng qua bọn họ chưa từng nghĩ nàng ta có thể đạt tới Địa phẩm trung cấp.
Nhưng nếu Mộ Chỉ Ly có thể làm được hôm nay bọn họ sẽ thống khoái một trận rồi.
Mọi người vây quanh cũng không khỏi bàn luận xôn xao.
"Cô nương kia làm sao mà đến bây giờ vẫn còn chưa đi ra ngoài? Đã lâu như vậy rồi chẳng lẽ nàng có thể đạt tới Địa phẩm sao?"
"Người anh em, ngươi đang ở đây nói đùa cái gì vậy? Ngươi không thấy thực lực của nàng ta chỉ là Lăng Thiên Cảnh trung cấp thôi sao? Ta đây Lăng Thiên Cảnh cao cấp cũng chỉ được Huyền phẩm sơ cấp mà thôi."
"Nói vậy cũng đúng, nhưng nàng ta ở bên trong dạo chơi cũng đã rất lâu rồi, trừ lý do này thì ta thật đúng là không nghĩ ra lý do khác nữa!"
"Nói không chừng công kích bên trong quá cường hãn, nàng ta không chịu được đã bị đánh đến ngất xỉu ở bên trong rồi thì sao?" Một nam tử lên tiếng nói.
Nếu đối tượng là người khác thì Cô Lăng Nguyệt có thể tin một hai, nhưng người mà bọn họ nói lại là Mộ Chỉ Ly, đối nàng ta thì nàng rất tin tưởng vượt qua Hoàng Húc Lỗi.
Tuy nhiên lời suy đoán trong mắt Cô Lăng Nguyệt là chuyện cười thì lại bị mọi người cho là có khả năng xảy ra nhất. So với chuyện Mộ Chỉ Ly có thể đạt tới Địa phẩm, bọn họ vẫn tình nguyện tin tưởng nàng bị hôn mê ở trong, Cao Chí Thanh nghe được mọi người nói như vậy, lập tức phản bác: "Không biết thì đừng có đoán mò!"
Cô Lăng Nguyệt biết tính tình của Cao Chí Thanh