Xuyên Việt Gặp Phải Tộc Trưởng Tộc Dực Lang

Chương 6




Ăn chiều hôm nay sẽ có thịt nướng cùng với măng xào, cùng một chút canh rau dại tôi đã vô tình đổi được của giống cái Chu Huệ, bàn cơm vừa được dọn lên tên nhóc nhà tôi cũng vừa về đến, tôi bảo nó đi ra sau nhà rửa mặt rửa tay xong mới được ra ăn chiều, nó cũng một mực nghe lời, một bộ dạng thành thật làm tôi phải bật cười, cùng lúc đó tôi quay qua nhìn bên cạnh lại thấy hắn nhìn chầm chầm vào tôi, cái tên này một ngày không làm bất ngờ thì sẽ ăn cơm không vô, nhưng mà gương mặt đẹp trai đến như thế, đã không thích ta thì đừng bày ra bộ dạng đẹp trai như vậy, tôi biết hắn và tôi là không thể nào nhưng mỗi khi ở bên cạnh hắn tôi lại cảm thấy bình yên cùng được chở che vô cùng, nếu tôi xuyên đến đây là giống cái thì tốt rồi, tôi sẽ không màn chuyện gì cả trực tiếp đeo dính hắn cả đời này. Suy nghĩ này vừa xẹt qua làm tôi có chút giật mình với bản thân này, nếu thật sự hắn có chú ý đến tôi đi nữa thì cũng vì thú thần gì mà hắn nói, tôi chính là vĩnh viễn cũng không thể có được tình yêu thật lòng của một người, nhìn hai mối tình vừa rồi cũng đã hiểu, một người thì làm tôi thôi học, một người thì đẩy tôi đến cái chết thật sự thì tôi nên sợ đàn ông đến già mới đúng.

Hai người này đang chơi trò đấu mắt hay sao mà cứ nhìn nhau chầm chầm vậy trời, không ăn cơm mà cứ làm cái gì đấy, ta mà lên tiếng lúc này có quá phá đám không ta, mà hình như hai người đều là giống đực mà, làm sao có thể chứ, hình như cũng có thể nhưng anh ấy là tộc trưởng sao có thể kết thành bạn lữ với a phụ mình được, a phụ mình chính là giống đực chính hãng 100 phần trăm nha. Phải phá bỏ bầu không khí quái dị này mới được “a phụ, hai người có ăn chiều không thì bảo, định đánh nhau à, hai người còn chưa xác định được giống cái làm gì đã khiêu chiến nhau như thế rồi, hay là a phụ cùng tộc trưởng sau lưng con đã tìm được giống cái cho đời mình, mà còn là cùng một người”.

Đúng là không phải Vấn Thiên thật nếu là hắn thì sẽ không có biểu hiện như thế này trên mặt, tên này chắc chắn là hàng giả rồi, nhưng khoan hãy vạch trần hắn chắc chắn sẽ còn có lợi cho mình “không có chuyện đó đâu, chỉ là ta muốn hỏi a phụ ngươi vài điều nhưng lại quên ngang mãi vẫn chưa nhớ ra nên mới nhìn a phụ của ngươi, a phụ ngươi thấy lạ nên mới nhìn ta lại thôi”.“Vậy sao, vậy thì mau ăn cơm thôi con đói lắm rồi”.

Tôi chỉ kịp trả lời tiếng được cho đỡ phải ngại ngùng rồi bắt đầu ăn chiều. Sau khi ăn xong tôi tiễn hắn ra cửa nói vài hôm nữa hắn có đi săn thì mong hắn dẫn tôi theo, dù gì cũng đã bình phục không thể để hắn mãi đi săn cho tôi được, hắn đã đồng ý nói sáng sớm ngày mai chuẩn bị mọi thứ, hắn sẽ dẫn tôi đi săn, tôi đồng ý cũng mong ngày mai mình sẽ bắt được các động vật nhỏ ấy về.

Sáng sớm ngày mai tôi đã tập vài lần biến thân trước khi đi, nhóc con cứ bên cạnh lãi nhãi phải cẩn thận, phải chú ý xung quanh một chút, có biến lập tức bay lên không trung, không được liều mạng, vân vân mây mây làm tôi đau cả đầu, đang định la nhóc con một trận giờ này vẫn chưa chịu đi học, ở lì đây nói mãi như thế thì tên tộc trưởng cũng đến, tôi cùng hắn biến thân rồi xuất phát bỏ lại tên nhóc con đứng ngồi không yên ở nhà. Cảm giác chạy bộ thật nhanh này cũng không tệ nha, đến ranh khu vực an toàn lại có loại cây rất cao cùng với đầy gai nhọn nếu không chú ý sẽ dính bẫy chết chứ chẳng đùa, đang lúc không biết qua rào chắn như thế nào thì tộc trưởng đã từ trên thân mộc ra đôi cánh màu đen rất lớn nếu dang rộng có thể lên đến 1km, đúng là thế giới này cái quái gì cũng có thể xảy ra, dù biết là mình cũng có cánh nhưng cảm giác này đúng thật là quá vi diệu đi, khi còn nhỏ cứ thích bay lên bầu trời nhưng không ngờ lớn lên lại thành sự thật như thế này. Tôi cũng trực tiếp dang đôi cánh hai chúng tôi đồng loạt hướng phía tây nam bay đi, qua khoảng 15 phút bay trên bầu trời thì tôi cũng đã đến nơi săn bắn, bình thường đi săn bộ lạc sẽ lập tổ đội sẽ ít khi đi riêng lẻ như thế này, Băng Phong không biết có nghi ngờ gì tôi không, từ hôm qua đã rất lạ, dù gì cũng phải cẩn thận một chút, so về thể lực thì tôi chính là không bằng, nếu bị hạ sát ở nơi này thì đúng là thần không biết quỷ không hay.Vừa đáp xuống chúng tôi lập tức quay về hình người, tiến về phía trước một chút thì đã thấy con thỏ đang tha cái gì lướt ngang, tốc độ này cũng là quá nhanh đi, mặc dù ở hiện đại chúng cũng nhanh nhẹn, nhưng cách nhảy này đúng là không bình thường, tôi lập tức sẵn sàng đuổi theo, trên đường đi ta cũng đã bàn luận với Phong nên bắt con gì, hôm nay tôi chỉ muốn con mồi của mình sống, nên hắn cũng hiểu ý, giúp tôi truy bắt bằng tay, không hóa về hình thú nữa. Sau không biết bao nhiêu lần chặn đường tôi cũng đã bắt được, Phong trực tiếp đưa con thú cho tôi, sau đó chạy đi tìm dây leo chắc chắn buộc tay, chân lẫn miệng con thỏ lại, ở đây con này được gọi là thú nhảy, hèn gì hôm qua bàn mãi vẫn không biết tôi đang nói gì, cần nó trong tay dù đã được buộc lại nhưng nhìn cũng rất ghê nha, ánh mắt thì đỏ ngầu, cùng với hai cây răng sắt nhọn, màu lông cũng có chút kì lạ, pha đến ba màu nâu đỏ, đen, trắng nếu con này mà về hiện đại sẽ được đem đi triển lãm vì độ kì lạ của nó mất. Không nói đến con này nữa, sau khi buộc xong con vật Phong lại gần giúp tôi treo bốn chân của nó lên sau đó cuộc quanh thắt lưng tôi và bắt đầu tìm con mồi mới, trái tim tôi sau đó cũng đã được treo lên theo, xung quanh đây chỉ toàn cây cối, không chú ý sẽ bị nhánh cây cào vào người, tôi cũng bị rách vài đường, cũng may thân thể tên này da dày nếu là cơ thể của tôi có thể sẽ đau đến lấy mạng, đang đi lại thấy một cây rất quen mắt, đó là ớt chỉ thiên nha, thật là lấy được báo vật, tôi là người rất thích ăn cay nhưng ở đây không thấy ai sử dụng ớt cả, nên hổm rài có chút đau lòng à, tôi đi đến lấy túi da thú mở ra, hái tất cả đem về, tôi lên tiếng gọi tên đi phía trước tôi lại “Phong, anh lại giúp tôi một chút hái trái này về, chiều nay ta sẽ khao cơm chiều”.

Còn dám kêu cả tên ta, tên này thật chán sống mà, phải biết đã là tộc trưởng thì không ai được phép gọi tên chỉ có a phụ, a ba cùng với giống cái của ta mới được kêu như thế, không được phải nhịn tên này một chút, vừa nhìn trái tên đó nói thật làm cho ta một trận chấn kinh, định hạ độc ta hay là mời cơm đây “trái này ngươi cũng ăn được sao, sẽ lấy mạng ngươi đấy”.“Ta không định lấy mạng ta sớm vậy đâu, ta còn con nhỏ nha, trong mơ ta đã từng thấy trái này nên ngươi cứ giúp ta hái đi, hái trái đỏ thôi đấy, trái xanh đợi lần sau sẽ hái tiếp, đừng lãng phí”.

Ta chỉ nói được rồi cũng tiến đến hái tiếp, trong khi hái hắn đã kêu ta hái luôn cả cuốn nếu không sẽ cay tay, ta cũng nghe theo, hắn nói chắc là đúng rồi, nhìn qua tên nhóc này đúng là càng ngày càng không tệ nha, làm riết ta cứ tưởng hắn là giống cái thôi, gương mặt được chỉnh trang rất kĩ không còn để râu như trước kia nữa, ánh mắt cũng không còn hung hãn muốn lấy mạng người nữa, đôi mắt bây giờ cũng rất có hồn màu mắt nâu nhưng lai một chút màu khói, mi thì dài cong vút lên càng làm cho đôi mắt đẹp hơn, môi cũng trở nên hồng hào, gương mặt cũng ít góc cạnh hơn trước kia cứ như thay đổi thành người khác vậy.

“Phong, đã xong rồi ngươi nhìn gì đấy”, nhìn cái gì không biết, lâu lâu lại nhìn ta như thế, Vi Huyên từng nói tộc trưởng hắn rất thông minh, mỗi lần nhìn người khác toàn là tính kế người ta thôi, nhưng bây giờ cũng không quản được hắn tính kế gì, tôi còn phải bắt mấy con thú khác nữa, tôi không muốn ở trong rừng mãi thế này đâu.

“À, không có gì”, ta đang nghĩ cái gì đây, lâu quá mình không gần gũi giống cái nên mới như thế này, chắc chắn là như thế rồi.

Từ khi Phong hắn nói chuyện với ta lúc nãy đến bây giờ vẫn chưa mở miệng nữa chỉ là im lặng dọn đường ở phía trước cho ta thôi, hắn vừa thấy được con gà trong diễn tả của tôi, hắn đã ra hiệu chậm lại vì con lông màu này chỉ cần nghe động tỉnh nó sẽ bay lên đọt cây, đến lúc đó khó có thể bắt được, tôi chỉ im lặng ở sau lưng níu lấy thắt lưng hắn đi thật chậm theo, đang đi chậm hắn bắt chợt chạy nhanh đến chợp con lông màu vào trong tay, chỉ thấy con đó la vang vọng một khu rừng như là ai cắt cổ nó vậy, từ trong bụi cây gần đó cũng thấy mấy con lông màu con đang chạy tán loạn, thật là bội thu rồi, tôi đi đến nhẹ nhàng bắt được bọn chúng. Hôm nay chỉ đi săn đến đây thôi, hắn nói mình đã bị phát hiện không nên ở lâu, sẽ bị tập kích như lúc trước nên tôi đành ngoan ngoãn đi theo về, chuyện bắt dê để hôm khác lại tính tiếp. Chúng tôi vẫn chưa biến thân, chậm rãi đi về bằng hình người, tuy là có chút mỗi chân nhưng đành chịu, nếu biến thân mấy con này không biết để ở đâu nên đành đi bộ như thế này, tản bộ chúng tôi cũng trở nên thân thiết hơn một chút, tôi kể về dự định sắp đến hắn cũng lắng nghe, còn nói sẽ giúp tôi cắt chuồng cho những con thú này, bầu không khí này tôi mong nó sẽ không thay đổi, trải qua nhiều chuyện trên thế gian này, tôi lại rất sợ mình lại bị lừa dối, sợ người khác đến chính là để đạt được mục đích của mình “Phong này, nếu sau này ta biết anh lừa dối ta, muốn lợi dụng ta thì ta nhất định sẽ không tha thứ cho anh đâu đấy”. Ánh mắt của tôi trực tiếp nhìn vào mắt đối phương, như là muốn nhìn rõ con người này, nhưng cái sâu nhất chính là lòng người, tôi không nhìn đến được, tôi cười trực tiếp đi nhanh lên phía trước, nếu thật sự xảy ra không biết tôi nên để trái tim mình nơi đâu đây, sự cô đơn này đến tột cùng có mất đi không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.