Xuyên Việt Gặp Phải Tộc Trưởng Tộc Dực Lang

Chương 30




Sáng sớm hôm sau, ta từ nhà Tư Hạ bước về thì đã gặp 3 4 giống đực đem tên bám chỗ ăn, chỗ ngủ nhà ta đi, tên đó vùng vằng la ó khắp một vùng, đi ngang ta còn đặt biệt quay lại đòi cứu mạng, nhưng ta còn mong tiễn hắn sớm sớm, nói gì đến giữ lại, có ai khách khứa mà làm chủ nhà ăn ngủ không yên không, mặc dù gương mặt cũng không đến nổi, nhưng tính tình không ổn. Hôm qua ta về đang uống nước thì hắn đã lù lù đứng sau lưng ta, làm ta giật mình phát hoảng, ta đã tha thứ cho hắn một lần rồi, nhưng hắn vẫn cố chấp chọc ta tức giận, nói cái gì mà muốn rước a phụ của ta về nhà, rồi cái gì mà nhìn a phụ ta hắn rất thích, cái tên chán sống này, muốn lên làm a phụ của ta, dựa vào hắn, thua xa tộc trưởng hai ngàn dặm a, a phụ ta tuy cũng thích giống đực nhưng mới không ăn thức ăn tạp là hắn, thân hình ẻo lả, dáng đi thướt tha đó cho ai xem à, nhìn là biết không dũng mãnh, ngay cả a phụ ta cũng đánh không lại, đầu óc như hạt tiêu, hắn cả đời này chính là không xứng. Đang nhìn theo hướng tên đó, cuối cùng cũng thấy a phụ về, a phụ đi một mạch về hướng của tôi, không thèm đối hoài đến tên đó, về đến nhà a phụ đem tất cả đồ đạt hắn đã đụng đến giặt một lần, tôi cũng phụ giúp, sáng sớm hai cha con tôi chỉ ăn được hai củ khoai, sau đó chính là hì hụt dọn nhà, Tư Hạ thấy vậy cũng qua phụ một tay, một nhà 3 người chúng tôi thật rất mệt mỏi với tên khách lạ mặt kia. Đến tối, tiệc tiếp đãi khách nhân trong tộc cũng diễn ra, một nhà 3 người chúng tôi cũng đến, a phụ ngồi cạnh tộc trưởng, sau đó đến ta và Tư Hạ, nhìn như gia đình tộc trưởng đang tiếp đãi khách nha, tiệc hôm nay có lẩu, măng xào thịt, tôm nướng sa tế,… bày ra một măm lớn ngay trước mặt, làm ta cũng có chút gấp gáp, a phụ gấp cho ta một con tôm, ăn rồi quay qua cảm thán với tộc trưởng.

“ Ngon nhưng mà vẫn thiếu một chút nha, không bằng của a phụ ta”

“ Đúng vậy, đúng là không bằng”

“ Vì để giữ a phụ, tộc trưởng mới dùng thế lực ngầm, để kéo tên kia ra khỏi nhà đúng không?”

“ Ta dùng thế lực của mình, không ngầm gì cả, chỉ mượn một người thích hợp tuyên bố thôi”

“ Đây xem như là một chiêu mới, ta sẽ học hỏi nha”

Tôi thật không chịu nổi đành lên tiếng:

“ Hai người có thôi đi không, còn anh nữa, cái tốt không dạy, cứ dạy cái gì cho nó à”

“ Nó thông minh, tự học ấy chứ, ta có làm gì đâu”

“ Anh còn nói”

“ Được được, ta không nói, em cũng mau ăn đi, thức ăn nguội rồi”

Vừa dứt câu thức ăn của chén tôi cũng đầy, gương mặt thánh thiện, cử chỉ nhẹ nhàng, làm cho ai xem a, hai tên giống đực nhà tôi chả bao giờ an phận cả. Tôi đang ăn phần tôm đã được lột sẵn trong chén, đột nhiên trước mặt xuất hiện thêm chén tôm lột nữa, tôi ngẫng lên thì không ai khác ngoài cái tên ẻo lả trong nhà tôi hôm qua, không nói cũng rõ tình hình hiện nay, hai tên bên cạnh ai cũng đang bốc khói, tôi cảm giác nếu mình nhận số tôm trước mặt này thì hai người bên cạnh chắc chắn sẽ xé tôi ra thành trăm mãnh, cái này cũng không nói quá đâu, nên phải lên tiếng trước không khí ngột ngạt này.

“ Ta không cần, ngươi cứ ăn đi”

“ Ta đặt biệt làm cho em, nào thử một miếng”

Thức ăn đã đến miệng, Phong lập tức đứng lên, tư tế bên cạnh cũng hiểu chuyện kéo người trước mặt ra, nhưng nào có thuận lợi, hai ánh mắt quyết chiến cứ thế nhìn nhau, làm tất cả bộ tộc đang ăn cũng chở nên cảnh giác, tất cả giống đực đã vào thế sẵn sàng, nếu thật sự có chiến thì tên tộc trưởng tộc Dực Xà chắc chắn lành ít dữ nhiều, đội quân chỉ vài người làm sao địch lại bên đây. Phong quay đi nhìn xuống tất cả các tộc nhân nói.

“ Hôm nay là ngày vui, tiếp đãi tộc trưởng tộc Dực Xà, vì vậy ta cũng sẽ tuyên bố thêm một tin vui khác cho mọi người cùng nghe, ta đã tìm được bạn lữ phù hợp với mình, đó chính là Vấn Thiên, người đang ở bên cạnh ta”

Kết thúc câu nói, hơi bất ngờ với mọi người, nhưng tất cả mọi người đều đứng lên thực hiện nghi thức chào bạn lữ của tộc trưởng, sau đó là tiếng reo hò, phấn khích vang khắp bộ tộc, tôi cứ nghĩ nếu mọi người biết chắc chắn sẽ làm ầm ĩ một trận, nào ngờ lại dễ dàng chấp nhận như thế, xã hội này thật cũng không giống như tôi nghĩ. Quay qua cái tên đang chết trân tại chỗ, bị rinh về chỗ ngồi cũng không phản kháng, sau một hồi lâu mới mếu mài mếu mặt một trận, nếu có gương tôi thật muốn cho hắn soi một chút, đúng là ghê không chịu được. Sau khi kết thúc buổi tiệc, mọi người đều cuối chào tôi và Phong, rồi ai cũng về nhà nấy, anh ấy thì vẫn như cũ, đưa tôi cùng hai đứa nhỏ về nhà, trên đường đi tôi có hỏi chuyện lúc nảy, Phong mới lên tiếng trả lời.

“ Từ trước đến nay, quyền quyết định của một tộc nhân luôn nằm trong tay họ, chúng ta không có quyền lên tiếng phản đối, chỉ có quyền đóng góp ý kiến của mình, nhưng chỉ khi được họ cho phép, ta có quyền chọn bạn lữ của ta, chỉ có ta mới có quyền quyết định.”

“ Thì ra là như thế, vậy mà trước kia cứ làm em chăng chở mãi”

“ Trước kia ta suy nghĩ rất nhiều về chuyện của chúng ta, lúc đầu chính ta là người không chấp nhận mình, nhưng rồi yêu thích nó cũng đã lấn át được cái tôi của ta, nhưng cũng nhờ thế mà ta lại tìm được một người tâm đầu ý hợp với mình, có phải ta rất may mắn không?”

“ Chúng ta đều rất may mắn”

Chúng tôi nhìn nhau mỉm cười, ánh trăng sáng soi xuống in bóng hai con người đang tay đan tay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.